With compassion you can die for other people, like the mother who can die for her child. You have the courage to say it because you are not afraid of losing anything, because you know that understanding and love is the foundation of happiness. But if you have fear of losing your status, your position, you will not have the courage to do it.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: Y Nhược Tích
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 119 - chưa đầy đủ
Phí download: 10 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 503 / 0
Cập nhật: 2017-09-24 22:35:51 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 38
am Cung Ảnh không nói gì nữa, bá đạo hôn lên đôi môi của cô, đôi tay dịch chuyển từ trên xuống dưới, đốt lửa lên cơ thể của cô
“ Nam….” Đáng chết, Nhan Mạt Hàn mắng nhiết, bàn tay của hắn làm cho cả người cô không được tự nhiên, nhưng cảm giác này rất dễ chịu
Không biết xấu hổ, Nhan Mạt Hàn tự mắng mình. Nhưng bản thân không tự chủ, đã đáp trả lại nụ hôn của Nam Cung Ảnh
Nam Cung Ảnh nhẹ nhàng cắn vành tay của cô, liếm xung quanh
Nhan Mạt Hàn nhận cô đã thua, người nam nhân trước mặt này làm cho cô muốn, dục vọng dân lên, mặc kệ hắn có là ai đi nữa
“ Hỗn… Đừng…” Muốn mắng cũng không ra chữ, cả cơ thể cô bị hắn khống chế, hắn cái này gọi là kẽ cưỡng ép. Nhưng rất nhanh, cô nhớ ra là, hiện tại hai người đã là vợ chồng hợp pháp, cái này không gọi là cưỡng ép. Đây là một phần của cuộc sống
Vô tri vô giác, Nam Cung Ảnh cởi bỏ hết quần áo của cô cũng như những gì còn vướng víu trên người của hắn
“ Anh … khốn khiếp” Nhan Mạt Hàn thừa cơ đá vào Nam Cung Ảnh nhưng không may là bị Nam CUng Ảnh ôm lấy. Điều này cũng tốt, bàn tay Nam Cung Ảnh không nghe lời, ỡ giữa đùi của cô vạch vạch hình vòng tròn, cuối cùng, hai gò má ửng hồng Nhan Mạt Hàn “ Ư..” một tiếng
Ngậm lấy đầu hai quả đào nhỏ đang đứng sững kia, đầu lưỡi lượn qua lượn lại, bỗng nhiên lúc này Nhan Mạt Hàn không muốn mất đi cảm giác này
Biến thái! Nhan Mạt Hàn tuyệt vọng đau khổ, hung hăng mắng chính mình. Nhưng rồi bản thân không tự chủ, lại cùng hắn mà kết hợp
Nam Cung Ảnh ôm lấy cô, để cô ngồi xuống ngay dục vọng đang cương cứng của hắn, đột nhiên hắn dừng lại, híp tròng mắt lại, âm thanh say khướt “ Lạc…. Điều….Cho em một cơ hội để chối từ nha”
Cái gì?!? Không Cần?!? Hắn tùy tiện châm lửa vào người cô bây giờ lại muốn bỏ đi sao? Không được … không được. Quả nhiên dục vọng đã làm mờ mắt của Nhan Mạt hàn, trước mặt người đàn ông này, một cặp hoa đào đều muốn dâng lên
Cô không rời đi, gắt gao ôm lấy cổ của hắn, xấu hổ cô vùi đầu vào trong cổ của hắn
Khóe miệng Nam Cung Ảnh cong lên, nở nụ cười xấu xa, ôm lấy cô, lảo đảo ngã lên giường. tách hai chân của cô ra, không do dự tiến vào
“ A… Đau…” Nhan Mạt Hàn nhăn mặt, cảm thấy đau, nhưng rất nhanh sau đó, chỉ còn lại khoái cảm
Đúng! Chính là cảm giác này
Aaaaaaa! Nhan Mạt Hàn không muốn đối mặt, cảm thấy xấu hổ, cắn chặt môi dưới xém tí thì chảy máu, nhịn lại không ình phát ra tiếng
“ Em yêu, đừng cắn … lòng anh sẽ đau” Hắn hôn lấy cô, lấy đôi môi bao phủ lên môi cô, trong nháy mắt, cô không biết mình đang làm gì. Bị hắn hôn làm cho choáng váng, còn phía bên dưới, lại có cảm giác sung sướng, khoái cảm như đang lơ lửng trên chốn thần tiên
Kích tình qua đi, mồ hôi trên người hắn rơi xuống, nằm trên người cô mà thở dốc. Trong người còn men say, giống như đang nằm mơ, từ trước đến giờ chưa bao giờ có cảm giác thoải mái như vậy, hài lòng hít một hơi, mơ màng, nằm xuống kế bên cô ôm lấy cô, chìm vào giấc ngủ
Nhan Mạt Hàn cuối cùng cũng lấy lại tin thần, phát hiện ra người đàn ông đang không mặc gì nằm kế mình đã ngủ mê man. Mà cô cũng không tốt hơn bao nhiêu, thân thể như muốn tan rã ra, ngón tay cũng lười phải di chuyển, thở không nổi, bao nhiêu sức lực còn lại, dùng để đẩy người đàn ông bên cạnh ra
“ Khốn khiếp” Cô mắng nhiết, lấy chăn đắp lên người, nhưng một giây kế tiếp, chợt nhớ đến….
Tổng Tài, Tôi Yêu Chính Là Anh Tổng Tài, Tôi Yêu Chính Là Anh - Y Nhược Tích