Đừng để tâm đến thất bại mà chỉ nên nhìn vào những sai sót của mình.

Ngạn ngữ châu Phi

 
 
 
 
 
Tác giả: Y Nhược Tích
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 119 - chưa đầy đủ
Phí download: 10 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 503 / 0
Cập nhật: 2017-09-24 22:35:51 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 27
ơn một tuần sau đó, Ngôn Lạc Thần đã trở lại Trung Quốc
“ Lạc ca ca” ở sân bay, Nhan Mạt Hàn vẻ mặt phấn khởi đi về hướng Lạc Thần, đi đón Lạc Thần chỉ có cô và Dạ Như…
“ Tiểu Hàn, Dạ Như” Gương mặt của Ngôn Lạc Thần cũng phấn khởi, mặc dù trải qua một chuyến bay điên đảo lại chênh lệch giờ sắc mặt không tốt lắm nhưng vẫn nở nụ cười
“ Lạc ca ca, anh cũng biết chứ?” Nhan Mạt Hàn oán giận, bĩu môi
“ Biết cái gì? Tiểu nha đầu, liền nói cho anh biết, chuyện ngày đó của em và Nam Cung Ảnh không phải là sự thật” Ngôn Lạc Thần nghiêm túc, giữ chặt hai vai nhỏ bé của NHan Mạt Hàn, để cho Mạt Hàn nhìn thẵng vào hắn. Lạc Thần thật sự muốn biết, tất cả đều không phải là sự thật
“Lạc ca ca, em thật xin lỗi … Tất cả những chuyện Nam Cung Ảnh đều là sự thật…” Nhan Mạt Hàn lắc đầu một cái
“ Tiểu Hàn, rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Có phải Nam Cung Ảnh ăn hiếp em?” Lạc Thần để hành lí xuống, trong mắt tóe lên ngọn lửa tức giận. Nhan Mạt Hàn định mở miệng nói, đây chỉ là hợp đồng thì cô liền nhớ đến những điều trong hợp đồng, cứ như có một âm thanh nho nhỏ luôn nhắc nhở cô
“ Đừng quên, bản hợp đồng là điều không thể cho ai biết. Nếu cho người khác biết coi như là vi phạm hợp đồng, phải bồi thường”
Những lời này là lời của Nam Cung Ảnh cảnh cáo cô trước khi Lạc Thần quay trở về, Nhan Mạt Hàn mở cái miệng nhỏ nhắn của cô ra nhưng mắt nhắm lại…
“ Không phải là…” Nhan Mạt Hàn hạ giọng xuống, chột dạ
“ Dạ Như, chúng ta đi thôi, đi kím chỗ ở cho Lạc Ca Ca” Nhan Mạt Hàn không thể chịu đựng thêm không khí ở nơi này nữa, trốn tránh lời nói của Lạc Thần, kéo tay Dạ Như đi
“ ừ, được, tớ đi gọi xe” Dạ Như đi về hướng cổng ra, Nhan Mạt Hàn cũng nhanh chóng đi theo, đứng ở phía sau, trong lòng Ngôn Lạc Thần không ngừng bốc hỏa. Tất cả mọi chuyện này chắc chắn là âm mưu, Tiểu Hàn đã nói dối
Biết được Lạc Thần trở về nước, Nam Cung Mạc mừng rỡ, la hét muốn gặp hắn
( _ JJ: ông này yêu Lạc Thần à? =)) suốt ngày Lạc Thần Lạc Thần * just kidding* )
“Nếu nói rằng yêu thương của cô đã rời đi, anh có thể tin tưởng hay không ….” Điện thoại Nhan Mạt Hàn đổ chuông lên, cô lấy điện thoại ra nghe
“ Này, chuyện gì đó?” Điện thoại hiện lên Nam Cung Ảnh, cô tức giận nhận điện thoại
“ Buổi chiều hôm nay đi làm chứng” Bên kia điện thoại Nam Cung Ảnh lạnh lùng lên tiếng
“ Vâng, tôi biết rồi “ Nhan Mạt Hàn nhìn xéo qua hướng Lạc Thần đang dọn dẹp căn phòng nhỏ, cô hạ âm thanh nhỏ nhất có thể để trả lời
“ Xế chiều tôi sẽ qua nhà Dạ Như đón em, ngày mai kết hôn” Nam Cung Ảnh nói xong, cúp điện thoại, ném sang một bên
“ Shit” Nhan Mạt Hàn tức giận mắng mỏ, vén vén mái tóc, nội tâm bốc lửa, cùng một người không có tình cảm kết hôn? Hằng ngày còn phải đối mặt với hắn, đúng là điên thật. Nhưng hiện tại cũng không thể thay đổi, bằng không cổ phần sẽ bị hớ! Vốn dĩ mấy ngày trước còn không có nỗi giận như vậy, nói muốn kết hôn liền kết hôn, khi nào có được cổ phần công ty sẽ để cho Nhan Mạt Hàn rời đi, không nghĩ đến một ngày phải làm hôn thú, tâm tình của cô càng ngày càng tệ….
Lúc này, bên ngoài phòng có tiếng gõ cửa….
“ Vào đi” Nam Cung Ảnh nới lỏng cà vạt ….
“ TỔng tài, Dịch tiểu thư muốn gặp ngài “ Trợ lí Tiểu Dương bước vào nói, Nam Cung Ảnh trau trau mày, cô ấy đã trở lại? Được, vậy hắn sẽ cùng cô vui đùa một chút
“ Để cho cô ta vào”Nam Cung Ảnh vẫy vẫy tay, ra hiệu cho tiểu Dương
“ Dạ biết” tiểu Dương lui ra ngoài
Một chút sau, Dịch Điệu Vi đi giày cao gót, lắc lắc cái mông liền tiến vào
“ Thế nào? Tìm tôi có việc?” Nam Cung Ảnh nghiên nghiên ngồi trên ghế salon, quan sát Dịch Điều Vi
“ Ảnh, em nói rồi, em sẽ giải thích rõ ràng với anh..” Dịch Điều Vi ngồi bên cạnh hắn, mùi nước hoa nồng nặc của cô liền xông vào mũi hắn
“ Được, giải thích đi. Tôi nghe” Nam Cung Ảnh không cự tuyệt. Dịch Điều Vi sửa tóc lại một chút, hé miệng
“ Bốn năm trước, em rời bỏ anh là vì sản nghiệp gia đình xảy ra vấn đề. Em không thể cùng Mark ở một chỗ” Dịch Điều Vi có chút oan ức, đôi mắt đỏ lên
Tổng Tài, Tôi Yêu Chính Là Anh Tổng Tài, Tôi Yêu Chính Là Anh - Y Nhược Tích