You know you've read a good book when you turn the last page and feel a little as if you have lost a friend.

Paul Sweeney

 
 
 
 
 
Tác giả: Olivia Kami
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 41 - chưa đầy đủ
Phí download: 5 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 436 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 04:22:21 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 28
ao đã nghĩ ra một cách để giành được anh Nhân rồi! Haha - một cô gái với một nụ cười ma mị trên môi nói với hai cô gái còn lại
- Vậy mày làm luôn đi, còn chờ gì nữa - một cô gái cũng nở một nụ cười ma mị nói
- Tất nhiên! Haha - một tiếng cười ma quái vang lên trong căn nhà hoang tối tăm
Sáng ngày mai, ở lớp học. Ân cùng cả đám xuống căn tin ăn sáng. Trong khi đó, ở trên lớp Ngọc Anh ( ai ko nhớ nhân vật này thì mời xem lại chương 15 ) bỏ một tờ giấy vào hộc bàn của Ân. Ăn sáng xong, cả đám lên lớp. Ân với tay trong hộc bàn lấy quyển manga nhưng ko có liền cúi người xuống thì thấy một tờ giấy. Mở ra xem chỉ có một dòng chữ duy nhất " tối nay lúc 7h00 gặp anh tại vực sâu thẳm ". Ân nghĩ chỉ có Nhân mới xưng hô bằng anh thôi. Ân quay sang Nhân định hỏi thì thấy Nhân đang nghe ĐT nên thôi.
- Tối nay tới vực sâu thẳm hóng mát ko? - nó hỏi cả đám. Lúc nó vừa hỏi thì Ân đứng dậy đi vệ sinh
- Đi - Nhân cười nói
- Tối nay 7h00 ha? - nhỏ nói
- Umk - nó nói
Tối lúc 6h45, Ân đi ra ngoài mà ko để ý Nhân đang từ trên cầu thang bước xuống. Tới đó đứng trước vực sâu thẳm. Ân ko hề cảnh giác. Cả đám lúc ấy đã tới vực sâu thẳm.
- Bà Ân đứng đấy làm gì nhỉ? - nó thắc mắc rồi kéo cả đám chạy lại kêu Ân. Nó chưa kịp mở miệng thì thấy đằng sau Ân ba bóng đen đang tiến lại gần Ân.
- KO, CẨN THẬN - Nhân la lên và nhanh chóng chạy lại
- Hả? Chuyện gì... Á - Ân bị rớt xuống vực
- KO - Nhân la lên
- Em yêu anh - Ân mở một nụ cười thiên thần rồi dần dần biến mất ở dưới đáy vực sâu thẳm. Trời bắt đầu có những hạt mưa nặng trĩu
- Hahaha, đáng đời con nhỏ đó - Ngọc Anh đứng kế bên nói
- Nhân à, anh hãy bỏ con điếm đó đi và theo Ngọc anh này - M.Ân nói
" Bốp, bốp "
Nó chạy lại tát cho M.Ân và Ngọc Anh mỗi đứa một cái tát rõ đau. Nó tát mạnh tới nỗi dấu bàn tay nó còn in trên mặt hai nhỏ
- Tao nói ày biết. Tụi mày cũng chẳng khác gì mấy con chó đi cướp bạn trai người ta đâu. Bây giờ hết tội giết người rồi tới tội xíu dại người ta à? Nhân sẽ ko bao giờ làm như vậy đâu. - nó vừa khóc vừa nói
- Haha, cô mà có tư cách nói như vậy? Giết người thì sao chứ? Công an chỉ cần thấy tiền là mọi chuyện bốc hơi - M.Ân
- Cô nghĩ như vậy? Thử làm đi, sẽ thêm một tội hối lộ nữa! Hạng người như mấy cô thì tụi tôi thiếu gì cách làm gia đình cô ra ngoài chợ làm ăn mày - hắn lạnh lùng bước lên nói
- Anh... - M.Ân cứng họng
Nó rút trong người ra một khẩu súng lục. Nó dơ cây súng lên.
- Tôi... ko muốn thấy cô nữa - nó chuẩn bị bóp còi
- Em ko nên bắn - hắn chặn súng nó lại
- Anh Nam của em là đáng yêu nhất - M.Ân lại ôm hắn. Hắn đá cho ả một cú vào bụng tới nỗi miệng chảy ra máu.
- Anh buông em ra. Em muốn bắn - nó khóc
- Anh bảo ko, có gì từ từ tính. - hắn nhăn mặt quát nó
- Anh à? Em được phép giết cô ta? - nhỏ trơ người ra
- Em... - anh ngạc nhiên
- Hừ - nhỏ cầm con dao nhỏ phóng tới chỗ ba con rắn độc
- Ko, đừng manh động - anh chạy nhanh hơn nhỏ
- Huhu, em ko biết - nhỏ ôm chầm lấy anh khóc
- Anh buông em ra, em muốn giết ba con ả đó. Ba con đó đã hại chết người bạn của em rồi - nó vùng vẫy. Nước mắt nó vẫn cứ tuôn ra cùng với nước mưa
- Ngoan. Anh sẽ trả thù cho - hắn vỗ về nó
- Huhu, Ân ơi - nó sà vào lòng hắn khóc nước nở
Còn Nhân nãy giờ đứng chết trân ở đó, ko nói một lời. Nhân lặng lẽ đi về. Bước trên đường tấp nập người qua lại. Sao Nhân thấy mình cô đơn quá. Phải chi có Ân ở đây. Nhắc tới Ân, Nhân thấy tim mình nhói đau. Sao Nhân lại ko thể bảo vệ người con gái mình yêu chứ? Còn về phần cả đám kia thì đánh cho ba con rắn độc nằm lăn lóc mỗi người một chỗ. Khắp người đều bị thương. Do hắn với anh làm hết. Chứ hắn và anh ko cho nó và nhỏ làm. Vì nếu cho làm, nghi là sẽ bị giới hắc đạo hạ bậc xuống làm nha đầu cho tổ chức. Vì giới hắc đạo do hắn và nó quản lí. Hắn đã ra lệnh chỉ được đánh nhau trong những vùng có sự cho phép của nó vào hắn. Còn chỗ này ko có trong những vùng đó. Lí do hắn và anh đánh được vì ko ai biết cách đánh lộn của hắn và anh ra sao. Mỗi lần đánh là một vũ khí. Nên khi người trong giới hắc đạo phát hiện thì cũng ko biết ai đánh. Còn cách đánh lộn của nó và nhỏ thì ai cũng biết quá rõ. Nhất là hắn với anh.
Tôi Thề Tôi Phải Bắt Anh Mỉm Cười Và Nói Yêu Tôi! Lí Nhất Nam, Hãy Nhớ Câu Nói Đó Tôi Thề Tôi Phải Bắt Anh Mỉm Cười Và Nói Yêu Tôi! Lí Nhất Nam, Hãy Nhớ Câu Nói Đó - Olivia Kami