This will never be a civilized country until we expend more money for books than we do for chewing gum.

Elbert Hubbard

 
 
 
 
 
Tác giả: Lâm Ngân Hỷ
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 90 - chưa đầy đủ
Phí download: 9 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 431 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 05:03:22 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 32
hương 32
Sáng sớm thứ 2. Hễ đến thứ hai là tôi bực bội, cũng không muốn đi học, hu... TT nhưng vẫn phải đi cùng Tuấn Anh...
"Ớ? Anh? Sao lại đến đây?"
Khương Cẩm Thánh đang đứng trước cửa nhà chúng tôi. Chuyện gì thế này?
"Không có gì, đi học cùng hai người thôi."
"Vì Tuấn Hỷ chứ nhỉ? Hì hì, thật là, làm em thất vọng quá!"
Sao bây giờ? Khóe môi tự dưng lại nhếch lên. Hử~ không được cười! Nếu thế thì quá bằng tỏ rõ là thích anh ấy đến à! -O- Tôi phải nghĩ đến Lý Vân Quân, nghĩ đến hắn là sẽ tức giận mà cười không nổi... Không ổn rồi, ha ha ha.
"Chịu thua thôi. Ha ha, Tuấn Hỷ, sao anh đến mà em ra vẻ như không nhìn thấy thế?"
"Ăn sáng chưa?"
"Hở? Ừ... ăn rồi!"
"Muốn chết hả? Còn không nói thật nữa?"
"Xin lỗi mà! Bắt đầu ngày mai sẽ ăn mà."
Binh! Binh! Binh! Binh!
Tôi thụi vào bụng Cẩm Thánh mấy cái thật mạnh. Tên điên này, dám không nghe lời ta hả? Hả?!
"Thật là... Anh, đừng đụng đến Tuấn Hỷ nữa, bà ấy còn dữ hơn cọp í!"
Tên khốn, dám nói chị mày thế hả? -_-;; Kiếp trước tôi và nó chắc chắn là oan gia, bằng không sao lại ghét nhau đến thế! -_-;
"Ha ha, với anh thì hình như không phải thế! Anh sợ cô ấy lắm!"
Ha ha. ^^* Phác Tuấn Anh, đừng có mà chọc giận ta! Khương Cẩm Thánh đã nằm trong tay ta rồi!! Hihi, đừng nhìn ta bằng ánh mắt đó!
Ba người chúng tôi cùng lên xe buýt. Dãy ghế cuối xe đã có Bắp Thịt, Mắt Kính và Xương Sườn, Xương Sườn vẫn lải nhải như trước đây. -_-;
"Học tốt nhé. Anh sẽ gửi tin nhắn cho em."
"Ừ. Tạm biệt."
Xương Sườn bất lực kéo Khương Cẩm Thánh đang không nỡ rời xa tôi.
"Đội trưởng! Sắp đến căn phòng tình yêu nhỏ xinh ấm áp của chúng ta rồi! Vừa nãy là tình huống rất không bình thường! Tớ không thích tình huống đó chút nào đâu!"
"Nhóc, nói bậy bạ gì thế hả! Cậu đừng nói nhảm nữa đi!"
"A không chịu đâu. >_Tên Xương Sườn điên khùng. -_-; Hắn vẫn đang lảm nhảm như tên khùng kìa, Thái Dân và Chí Hồi cũng nhìn Cẩm Thánh vẻ không tin nổi. Các chú nhóc à, đó là sức mạnh tình yêu đó. Ha ha ha~
Tôi vui vẻ bước vào phòng học.
"Ê, nói chuyện chút coi!"
Y Giang Yến căm hận nhìn tôi nói. Gì mà mới sáng sớm đã gây chuyện, tóm lại cô ta muốn gì đây? Tôi không nhịn được tò mò bước theo cô ta.
Nhưng chưa được bao lâu tôi đã hối hận. Ở đó đã có Phác Na Lệ và mấy con nhỏ đang đứng chờ tôi đến. Mấy con ranh này, có phải muốn đánh nhau to không? Hừ! Gì chứ, cái bọn khốn này!
"Mày tốt há, Phác Tuấn Hỷ?"
Là Phác Na Lệ. Nó muốn làm gì? Thật ghê tởm. Rốt cuộc là muốn làm gì? Tất cả những đứa khác cùng nhìn tôi bằng ánh mắt thù địch. Tôi ngầm cảm thấy mình đang rơi vào tình thế bất lợi vô cùng.
"Y Giang Yến, cậu muốn nói gì với tôi?"
"Nghe nói mày và Khương Cẩm Thánh đang yêu nhau?"
Y Giang Yến nói bằng giọng mỉa mai. Thì ra chính là chuyện này.
"Rồi sao? Có liên quan gì tới cậu?"
"Mày cừ thật đó? Biết dụ dỗ người ta cơ à? Chắc không khó khăn gì dụ được anh ấy nhỉ? Thảo nào anh ấy bị mày quyến rũ nhanh thế. Hồ ly tinh! Các bạn nói xem đúng không?"
Tất cả đều cười rộ lên châm biếm. Đây là lần đầu tiên trong đời tôi bị tổn thương đến lòng tự trọng đến thế. Tôi cố gắng kiềm chế lửa giận.
"Sao? Anh ấy không bị cậu quyến rũ mà bị tôi dụ dỗ nên cảm thấy khó chịu à? Chúng ta vốn không cùng đẳng cấp mà, chuyện này đành bó tay thôi."
"Mày thật không biết phải trái gì à? Hả?"
"Cậu chẳng phải đang qua lại với Dân Hữu à? Sao còn rảnh làm mấy chuyện này?"
"Hờ~ Dân Hữu? Mày đang nói đến Kim Dân Hữu hả? Nghe Dân Hữu nói tụi mày trước đây cặp với nhau rồi, nghe nói thời gian cũng đâu có ngắn, phải không? Phải rồi, còn nghe nói mày bị Dân Hữu đá nữa. Ai cha~ dù sao cũng tốt, giờ tao đang cặp với Dân Hữu, chắc mày đau lòng lắm nhỉ?"
Y Giang Yến đúng là khiến tôi không kiềm chế nổi nữa.
"Nếu mày và Dân Hữu cặp với nhau mà làm tao đau lòng, vậy chắc thấy tao và Cẩm Thánh qua lại với nhau mày càng đau đớn hơn chứ nhỉ? Có qua có lại mà. Nếu mày gọi tao đến đây chỉ để nói những lời này thì tao đi đây. Đồ trẻ con, có thế mà cũng làm ầm lên!"
"Thật là! Tao suýt nữa đã muốn giết mày rồi đấy! Mày quá ngu ngốc hợm hĩnh. Hôm nay mày chết chắc rồi. Con điên!"
Bốp!
Phác Na Lệ đạp một đạp vào bụng tôi, tôi ngã xuống đất, tiếp đó mấy con khốn vừa đấm vừa đá tôi. Tôi cắn răng đứng dậy, sau đó trừng trừng nhìn Y Giang Yến. Được thôi, tới đây! Hôm nay mày mới là đứa phải chết chắc!
"Mày tới đây cho tao!"
Tôi túm lấy tóc Y Giang Yến nện cật lực một trận. -_-^ Y Giang Yến chẳng qua chỉ dựa hơi Phác Na Lệ. Chỉ có la hét chống cự thôi. Đồ chết dẫm! -_-;;
Nhìn thấy tôi đánh Y Giang Yến, Phác Na Lệ và những đứa khác đều nện thật lực vào sau lưng tôi. Nhưng tôi không hề thấy đau, chỉ thấy bừng bừng tức giận, tức vì tôi bị bọn rác rưởi này đánh. Đúng là nhảm nhí. Con ranh Y Giang Yến này đúng là nhảm nhí!
Phác Na Lệ nhìn thấy tôi nện Y Giang Yến thì cật lực đẩy tôi ra. Tôi lại bị đám rác rưởi vây quanh đánh tới tấp. Chỉ nhìn thấy Y Giang Yến đang cười giễu cợt. Y Giang Yến, Phác Na Lệ, tao sẽ không bao giờ quên ngày hôm nay. Bọn rác rưởi. Xem ra bọn nó hận tôi đến tận xương cốt, không một giây nào ngừng đánh đập tôi.
"Này, Phác Tuấn Hỷ!! Mày tưởng tao thích Kim Dân Hữu à? Dân Hữu chỉ là đồ chơi của tao thôi. Tao phải đạp mày xuống dưới chân tao! Tim tao chỉ có Cẩm Thánh thôi! Nếu không phải mày thì Cẩm Thánh đã chẳng vứt bỏ tao. Hiểu chưa? Tại sao tao phải vì mày mà thê thảm thế này? Hả?"
Bị đánh bao lâu rồi? Sắp ngất mất. Lúc đó Phác Na Lệ phun ra một câu càng khiến tôi xây xẩm.
"Nhục nhã, Cẩm Thánh và Y Giang Yến từng cặp với nhau!"
Đột nhiên không còn nghe thấy âm thanh gì nữa. Chỉ nghe thấy tiếng khóc của Y Giang Yến. Vừa nãy nói gì? Y Giang Yến và Cẩm Thánh từng cặp với nhau? Cái gì...
Tôi Là Tất Cả Của Tên Ấy Tôi Là Tất Cả Của Tên Ấy - Lâm Ngân Hỷ