Never lend books, for no one ever returns them; the only books I have in my library are books that other folks have lent me.

Anatole France

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 267 - chưa đầy đủ
Phí download: 14 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1474 / 9
Cập nhật: 2017-09-24 18:51:40 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 137: Dẫn Xà Xuất Động
hóm dịch: huntercd
Nguồn: Vipvandan
Ở trên mạng lúc này, một cô gái tên Cố Tư Hân dùng tốc độ điên cuồng giống như hồng thủy mà nổi danh, cái tên Cố Tư Hân cùng với video bài thi cũng liên tục được tìm kiếm, cũng đang lần lượt đánh sâu vào bảng kỷ lục.
Nụ cười giống như thiên sứ, dung mạo giống như thiên sứ, còn có tiếng đàn chỉ sợ ngay cả thiên sứ cũng sẽ nhảy múa, ở trong vòng một đêm đã lan tràn trên internet.
Đỗ Thừa biết Cố Tư Hân sẽ nhanh chóng nổi tiếng, nhưng mà Đỗ Thừa lại không ngờ đến là, Cố Tư Hân nổi tiếng vậy mà lại có thể nhanh đến như thế, phảng phất chỉ trong vòng một đêm, một cô gái tên là Cố Tư Hân, mờ mờ ảo ảo có lực ảnh hưởng so sánh cùng siêu sao thiên hoàng, mà phần lực ảnh hưởng này còn đang nhanh chóng tăng lên.
Đây là Đỗ Thừa không có đoán được, hắn đã đánh giá thấp sự cường đại của internet, mà đúng là Đỗ Thừa cũng không có thời gian đi chú ý cái này bởi vì lúc này hắn đang lái xe Audi lấy tốc độ cực nhanh hướng phía công ty liên doanh điện tử lái đi, trong xe, sắc mặt Đỗ Thừa có chút lạnh như băng.
Ngày hôm qua Cố Giai Nghi chủ động, khiến cho Đỗ Thừa hoàn toàn bộc phát, mà buổi tối, trong vòng một ngày liên tục bạo phát hai lần cùng Đỗ Thừa, Cố Giai Nghi thân thể không cách nào nữa thừa nhận mười phần thoải mái ôm ở cùng một chỗ ngủ ngon lành một đêm, chỉ là buổi sáng sớm, Đỗ Thừa mới vừa đứng mã bộ, để cho tinh, khí, thần của mình đạt đến dung hợp hoàn mỹ, thì một cuộc điện thoại của Đàm Văn lại phá vỡ tâm tình vốn tốt đẹp của Đỗ Thừa.
Công ty liên doanh điện tử bị đập phá, tuy chỉ là cửa chính cùng cửa thủy tinh lầu hai bị đập nát, nhưng mà đây cũng là đại biểu cho một việc, đó chính là điện tử Trung Tín đã bắt đầu ra tay.
Với chỗ biểu hiện ra ngoài tiềm lực của công ty liên doanh điện tử, chỉ cần bạo phát ra mà nói, cái danh hiệu đệ nhất của điện tử Trung Tín này nhất định sẽ nhanh chóng đổi chủ, hơn nữa vô luận là lực ảnh hưởng hay là thành tích, khẳng định đều bị ảnh hưởng thật lớn, cho nên điện tử Trung Tín ra tay là có thể biết trước.
Chỉ là, công ty liên doanh điện tử là một trong những mạch máu của Đỗ Thừa, cũng là một trong sản nghiệp chủ yếu hiện nay của Đỗ Thừa, bất luận người nào xúc phạm công ty liên doanh điện tử, không thể nghi ngờ cũng bằng với xúc phạm vẩy ngược Đỗ Thừa hắn, điện tử Trung Tín kia không ra tay còn tốt, vừa ra tay mà nói, Đỗ Thừa tuyệt đối sẽ không để cho đối phương lại tiếp tục tồn tại nữa.
Cho nên ở trước khi xuất phát, Đỗ Thừa đã gọi điện thoại bảo Thiêt Quân giúp hắn sự tình ông chủ của điện tử Trung Tín kia. Đỗ Thừa hoặc là không ra tay, vừa ra tay mà nói tuyệt đối sẽ không để cho đối phương có thực lực xoay người nữa.
Đến khi Đỗ Thừa đi tới công ty liên doanh điện tử, Đàm Văn đang dẫn một đám cổ đông nhỏ cùng nhân viên đang thanh lý những thứ bị đổ vỡ, cũng may cửa thủy tinh lầu hai bị nện nát, nhưng mà hệ thống mạng cùng máy tính bên trong cũng không có bị ảnh hưởng quá lớn, ngoại trừ tiền tài tổn thất ra, công ty liên doanh điện tử cũng không có xuất hiện nội thương chính thức.
Nhìn Đỗ Thừa đi lên, Đàm Văn vẻ mặt xấu hổ đem Đỗ Thừa đón vào văn phòng tổng giám đốc.
Hắn là nhận chức tổng giám đốc, phương diện vận chuyển cùng nghiệp vụ cũng là hắn tiếp nhận, nhưng mà mỗi khi xảy ra chuyện, hắn lại đều chỉ có thể bất lực cầu cứu Đỗ Thừa, cái này Đàm Văn có một loại cảm giác mất mát.
“Lần này ra tay, hẳn là điện tử Trung Tín hả?” Đỗ Thừa cũng không có ý tứ trách tội Đàm Văn, bởi vì loại sự tình này, đổi thành Đỗ Thừa hắn mà nói, cũng là không cách nào phòng bị.
“Ừm, ở đây ngoại trừ Điện tử Trung Tín, tôi thật sự không nghĩ ra được còn có bất luận thế lực gì có thể ra tay đối với chúng ta” Đàm Văn gật nhẹ đầu, sau đó có chút may mắn nói: “May mà đêm qua Khang An ở đây trực ban, lúc thủy tinh trên lầu bị đánh vỡ trước tiên báo cảnh sát, nếu không mà nói những người kia có thể còn có thể đem bình dầu quẳng vào đây...”
Đàm Văn ngẫm lại có chút nghĩ mà sợ, nếu như không phải đối phương thấy ở đây có người mà nói, chỉ sợ lúc ấy cũng đã châm đốt bình dầu ném vào đây.
“Khang An có nhìn thấy những người kia ra tay hay không?” Sau khi Đỗ Thừa nghĩ nghĩ, hướng phía Đàm Văn lại hỏi một câu.
“Không có, đối phương tổng cộng có năm người, nhưng mà đều che khăn đen, nhìn không ra bộ dáng gì nữa” Đàm Văn lắc đầu đáp, đối phương căn bản chính là có chuẩn bị mà đến.
Đỗ Thừa gật nhẹ đầu nói: “Tôi biết rồi, chuyện này liền giao cho tôi đi, anh trước đi ra ngoài làm việc của anh đi”.
“Ừm”.
Đàm Văn lên tiếng, thấy Đỗ Thừa không có ý tứ trách cứ. Trong lòng lúc này mới dễ chịu một ít, hơn nữa lui ra ngoài.
Thiết Quân không để cho Đỗ Thừa đợi lâu, ước chừng sau nửa giờ, điện thoại Thiết Quân liền đánh trở về, nhưng lại phát một phần hình ảnh cho Đỗ Thừa.
Cầm lên phần phần hình ảnh này, sau khi Đỗ Thừa nhanh chóng nhìn lướt qua, ánh mắt đã rơi vào trên mặt hai hàng chữ cuối cùng, mà chính thức khiến cho Đỗ Thừa lưu ý chỉ có sáu chữ, “Bán di vật văn hoá quốc gia”.
Mà Thiết Quân trong điện thoại rõ ràng nói cho Đỗ Thừa, án của Triệu Quốc Vinh chính là cái lão tổng Điện tử Trung Tín kia về phía chính phủ là không bắt được, bởi vì đối phương rửa rất sạch sẽ, những năm gần đây đều không có án gì, cảnh sát muốn động đến hắn nhưng lại căn bản tìm không thấy cơ hội cho nên nếu Đỗ Thừa muốn động đến hắn mà nói, chỉ có tìm ra chứng cớ mới được.
Lúc trước trong đám di vật văn hoá quốc gia kia, có một bộ phận thật ra cũng có bị Triệu Quốc Vinh ra tay, hơn nữa theo một số tin tức tin cậy, những di vật văn hoá kia còn đang trong tay Triệu Quốc Vinh, dựa theo lời Thiết Quân, nếu như Đỗ Thừa có thể từ chỗ Triệu Quốc Vinh tìm được đám di vật văn hoá quốc gia kia mà nói, có thể lấy xuống tội của Triệu Quốc Vinh.
“Thiết Quân, có tư liệu đám buôn bán di vật văn hoá quốc gia nào không?” Đỗ Thừa sau khi nghĩ nghĩ, hướng về phía Thiết Quân hỏi.
“Có, giờ đây truyền tới cho cậu”.
Thiết Quân lên tiếng, hiển nhiên văn kiện đang truyền, mà một bên truyền, hắn lại một bên hướng phía Đỗ Thừa nói: “Đỗ Thừa, cậu nếu quả thật muốn động Triệu Quốc Vinh mà nói, nói xuống, tôi phái vài huynh đệ tới giúp cậu, tôi nghĩ bọn họ hẳn là đều hết sức vui vẻ cống hiến sức lực”.
“Không cần, tôi trước nhìn một chút, nếu như không có biện pháp mà nói, tôi sẽ gọi điện thoại cho anh”.
Đỗ Thừa cự tuyệt ý tốt của Thiết Quân, một tên Triệu Quốc Vinh, còn không cần Đỗ Thừa hắn vận dụng những huynh đệ cục Cảnh vệ kia.
Những huynh đệ kia tuy bình thường tùy tiện, nhưng mà Đỗ Thừa lại mười phần rõ ràng, mỗi khi đến lúc chấp hành bất luận cái gì, tính cách bọn họ tuyệt đối sẽ hoàn toàn biến đổi bộ dáng, bởi vì làm người bảo vệ nguyên thủ quan trọng của quốc gia, những huynh đệ trong cục Cảnh vệ kia, không có một người nào là bọn hèn nhát.
Nếu như xuất động bọn họ mà nói, sẽ làm Đỗ Thừa có một loại cảm giác giết gà dùng đao mổ trâu, hơn nữa, Đỗ Thừa giờ đây muốn làm, cũng là chứng thực tội danh của Triệu Quốc Vinh là được, ít nhất, Đỗ Thừa cần nhìn xem có thể từ chỗ Triệu Quốc Vinh tìm được đám di vật văn hoá quốc gia kia hay không mới được.
Đương nhiên, trừ cái đó ra Đỗ Thừa thật ra còn có một cái mục đích, đó chính là chiếm đoạt khoa học kỹ thuật công ty Điện tử Trung Tín.
Công ty liên doanh điện tử trước mắt thành viên tổ chức vẫn còn tương đối yếu kém, thành viên tổ chức khai phá còn tốt một ít, nhưng mà thành viên tổ chức phục vụ cùng chỗ dựa lại hầu như không có, cũng bởi vì như thế, nếu như có thể dùng chiếm đoạt khoa học kỹ thuật của Trung Tín mà nói, Công ty liên doanh điện tử các phương diện không thể nghi ngờ đều lấy được đột phá cực lớn.
Cho nên, Triệu Quốc Vinh không ra tay mà nói, Đỗ Thừa có thể buông tha hắn, nhưng mà Triệu Quốc Vinh nếu như ra tay mà nói, Đỗ Thừa liền cũng không khách khí.
Sau khi suy nghĩ, Đỗ Thừa cầm lên phần hình ảnh những di vật văn hoá quốc gia đã bị mất mà Thiết Quân truyền đến, trong lòng đang nhanh chóng suy nghĩ.
Ước chừng sau mười phút, Đỗ Thừa lúc này mới rời công ty liên doanh điện tử.
Cách Công ty liên doanh điện tử xa có ngàn mét trong khách sạn Shangrila, Đỗ Thừa đang nhanh chóng đổi lại một bộ áo sơmi cùng quần jean hắn vừa rồi từ quán ven đường mua đến, cùng với chiếc mũ rộng vành đem mặt hắn che kín. Thời tiết đang rất nóng, trong cái loại trang phục này có thể che dấu thân phận rất tốt, cũng sẽ không bộc lộ quá khác lạ.
Sau đó, Đỗ Thừa lại từ trong một cái túi lấy ra một cái điện thoại mới mua, hơn nữa đã lắp vào một cái sim hoàn toàn mới.
Chờ sau khi hoàn thành những chuẩn bị này, Đỗ Thừa lúc này mới rời khách sạn Shangrila, đi đến phía dưới đại lâu Điện tử Trung Tín.
Điện tử Trung Tín không hổ là công ty hàng đầu, vô luận là quy mô hay là khí phái, đều xa xa không phải công ty liên doanh điện tử có thể cùng đánh đồng, Đỗ Thừa xa xa, liền có thể dùng trông thấy bốn chữ quảng cáo cực lớn Trung Tín khoa kỹ treo ở trên cao, toàn bộ tòa nhà sáu tầng này đều thuộc về Trung Tín.
Đỗ Thừa không tới gần, mà là xa xa liền xuống xe, sau đó từ ngực lòng lấy ra điện thoại, bấm một dãy số điện thoại.
Điện thoại rất nhanh liền chuyển được, một cái thanh âm trầm ổn có lực từ trong điện thoại truyền ra.
“Triệu Quốc Vinh, mày sẽ không quên tao chứ?”
Đỗ Thừa bảo Hân Nhi đối với thanh âm của mình tiến hành mô phỏng, thanh âm lập tức biến có chút khàn khàn già nua, giống như là người trung niên hơn bốn mươi tuổi.
“Anh là ai?”
Nghe được thanh âm của Đỗ Thừa, trong điện thoại thanh âm của Triệu Quốc Vinh tuy vẫn trầm ổn như vậy, nhưng mà Đỗ Thừa cũng đã có thể dùng hết sức rõ ràng cảm giác được âm thanh tuyến đối phương có một ít biến hóa, đó là một loại giật mình hoặc là khiếp sợ.
“Nhận thức không ra tao sao, hoặc là mày căn bản là không muốn nhận ra tao. Được, Triệu mập tao biết những vật còn lại kia ở chỗ của mày, nếu như mày giao ra một nửa mà nói, tao coi như sự tình năm đó không có xảy ra, nếu không mà nói, hắc hắc…”
Nói xong Đỗ Thừa hắc hắc cười hai tiếng sau đó cúp điện thoại.
Lúc Triệu Quốc Vinh một lần cuối cùng bán di vật văn hoá quốc gia, tổng cộng có bốn người, mà trong bốn người, có hai tên ở trong lần bị cảnh sát đuổi đã bắn chết, cũng có một tên đã rơi vào trong tay cảnh sát, chỉ là đáng tiếc, chờ khi cảnh sát từ trong miệng hắn bức ra thân phận của Triệu Quốc Vinh, Triệu Quốc Vinh đã rửa sạch không còn chút dấu vết nào, ở dưới tình huống không đủ chứng cứ, cảnh sát căn bản là không nhúc nhích được Triệu Quốc Vinh.
Mà hiện tại, Đỗ Thừa muốn giả mạo chính là người kia, chỉ là tất cả phải xem Triệu Quốc Vinh có mắc mưu hay không.
02-09-2012, 10:06 PM
Tối Chung Trí Năng
Tác giả: Phạ Lãnh Đích Hỏa Diễm
Tối Chung Trí Năng Tối Chung Trí Năng - Phạ Lãnh Đích Hỏa Diễm