Chớ nên vì ngượng ngùng khi mắc phải lỗi lầm nhỏ mà mãi che giấu, khiến chúng biến thành tội ác lúc nào không hay.

Khổng Tử

 
 
 
 
 
Tác giả: Mai Doanh Doanh
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 131 - chưa đầy đủ
Phí download: 10 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 521 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 02:20:48 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 1
ôm nay là ngày tôi vào học lớp mười,xúi quẩy thay thức trễ đã thế còn mắc mưa nữa chứ.Vừa chạy nhanh vừa thầm rủa ông trời chơi ác với mình.Một lát mới đến trường nhưng cánh cổng đã đóng sập lại tực lúc nào.Tôi phát hoảng chạy đến phòng bác bảo vệ mong cho vào vì mới vào trường mà đã bị phạt thì có nước về no đòn với mẹ tôi.
-Bác ơi cho cháu vào đi cháu mới vào trường nên không biết.-tôi cố nài nỉ bác bảo vệ tay thì bê cặp lên đầu mong che bớt mưa
-Không được cháu ạ,trường đã đóng cửa thì không cho vào ngày mai cháu nhớ đi sớm nha.-bác bảo vệ từ tốn nói
-Nhưng giờ này chàu về cháu sẽ bị mẹ la mất,bác cho cháu vào đi.-tôi cố gắng nài nỉ đến khan cổ họng nhưng kết quả vẫn là số không,đã thế còn mưa nữa ôi số tôi sao khổ thế
-Làm sao đây?Làm sao đây?-tôi đi lanh quanh ngoài cổng mong tìm ra cách _Ting…ting…ting
Tiếng của một chiếc xe hơi vang lên phản ánh đèn vào tôi đến chói cả mắt,theo phản xạ tôi né sang một bên,”điều kì diệu” là cánh cổng bật mở ra cho chiếc xe chạy vào,theo “triết lí” của tôi thì tôi chạy vào ngay đến đâu hay tới đó.
-Này cháu kia chàu không được vào.-bác bảo vệ “rống” lên
-Dạ cháu hứa lần sau sẽ không có nữa mà tha cho cháu lần này đi.-tôi chấp tay van xin
-Không được.-bác bảo vệ gằng giọng
-Vậy sao người kia vào được chứ?Cháu không tán thành.-tôi chỉ tay vào chiếc xe mới chạy vào
-Cậu ấy là cậu chủ ở đây nên được vào là đúng rồi.-bác bào vệ đáp
-Cậu chủ?Nhưng cậu chủ đi trễ vẫn phải bị phạt chứ,như thế thiên vị quá.-tôi càng bất mãn hơn
-Vậy ý cô tôi cũng phải chịu phạt sao?-giọng nói phát ra từ hướng chiếc xe.
Cánh cửa bật tung ra,người đàn ông trung niên kính cẩn cầm cây dù che cho người bước ra.Thoáng một chút đỏ mặt thêm chút tim đập mạnh hơn bình thường.Anh ta đẹp hơn tất cả con trai mà tôi gặp,nét đẹp ấy cứ như từ phía thiên đường.Lạnh lùng có,kiêu ngạo có một chút nỗi buồn sâu trong ánh mắt đen cũng có.Khuôn mặt anh chẳng có chút biểu cảm nhìn tôi,tay chân tôi cứng đờ khi nhìn thấy anh.
-Thưa cô tôi có cần phạt cùng không?-anh nhẹ nhàng đáp pha chút gì đó giễu cợt
-Phải…anh cũng đi trễ sao tôi phải chịu một mình chứ?-tôi hếch mặt đáp
-Nhưng cô cũng nghe là tôi chính là cậu chủ ở đây,vậy cô dựa vào quyền gì mà bắt tôi chịu cùng.-anh hừ nhạt
-Dựa vào….dựa vào chúng ta đều là học sinh.-tôi liều mạng nói đại
-Hahaha…-anh phá cười,giọng cười chế giễu tôi,phải chăng tôi nói sai?
-Anh cười gì?-tôi hăm he hỏi
-Tôi cười vì cô quá ngốc,dựa vào chúng ta đều là học sinh trường này sao?Cô đang mơ hay sao mà cho rằng tôi và cô thuộc chung một trường chứ?-anh mỉa mai
-Anh…anh….-tôi tức đến xì khói
-Anh gì?Tôi không muốn nhiều lời với hạng người như cô.-anh lạnh lùng nói rồi quay gót đi
-Tên xấu xa,đáng ghét,tôi vái anh đi vấp té ra đường gặp xui xẻo…-tôi chửi thầm tức không nói được mà
-Này cháu kia mau về đi ta còn đóng cửa nữa.-bác bào vệ “xua đuổi”
-Bác tha cho cháu đi,cháu sẽ dọn dẹp sân trường,cháu hứa.-nói không được tôi quay sang dùng kế lấy lòng
Thấy bác không trả lời lại có vẻ do dự tôi đánh liều nói
-Vậy bác tha cho cháu rồi nhé,cháu vào lớp đây,có gì bác lên năm 1 lớp 5 tìm cháu.-tôi nói rồi vọt lẹ,ở lại bác không cho rồi sao ^^
Bước dọc trên hành lang,nới nào tôi đi qua đều để lại dấu vết nước,do lúc nãy dầm mưa nài nỉ bác bảo vệ chứ ở đâu.Hơi chập chừng bước vào lớp,tôi mạnh dạng kéo cửa,hơi chững người vì mọi ánh mắt nhìn tôi đều có vẻ như “người hành tinh” mới đáp xuống
-Cô cho em vào lớp.-tôi nói với cô giáo đứng lớp
-Em học lớp mấy?-cô giáo hỏi
-Dạ năm 1 lớp 5 ạ.-tôi mạnh bạo đáp nhưng đáp lại là tiếng cười phá lên vẻ châm chọc
-Em vào nhầm lớp rồi,đây là dãy năm 2,năm một nằm dãy bên kia kìa.-cô giáo nén cười chỉ tay về phía cuồi hành lang
-Hả?-tôi ê cả mặt,ngượng mà không biết tìm hố đâu mà trốn
-Cô cho em xin lỗi tại em mới vào nên không biết,chào cô em đi.-tôi cúi người xin lỗi lia lịa rồi quay nhanh chạy đi
-Xấu hổ quá,ôi ngượng quá.-tôi vừa đi dọc hành lang vừa nói thầm,xấu hồ tới mức trốn vào cái xó nào cho vơi bớt
Tôi đứng trước căn lớp mà cô giáo lúc nãy chỉ,nhìn biển lớp tôi “ngắm” nó cho kĩ,lỡ lại vào nhầm lớp thì tôi nghĩ học cho rồi.Kéo cửa bước vào,hú hồn đây là lớp tôi vì có hai đứa bạn tôi kia mà.
-Cô ơi em xin vào lớp.-tôi làm mặt bi thương nói
-Em tên gì?-cô giáo hỏi
-Dạ Je Jae-tôi đáp
-Je Jae?-cô giáo lật quyển danh sách lớp một hồi rồi khẽ nói
-Em là Park Je Jae đúng không?
-Dạ là em.-tôi gật đầu răm rắp -Vậy thì em vào lớp đi,chắc em mới mắc mưa nên mới vào trễ,lần này cô tha cho nhưng lần sau đừng đi trễ nữa.-cô giáo dịu dàng nói
-Dạ.-tôi tươi rói như hoa ngoài sa mạc vừa được tưới nước khi sắp khô héo
Bước nhanh vào bàn của mình,đó là chỗ lí tưởng vì kế cửa sổ để ngắm mưa và trên tôi và ngang tôi là hai đứa bạn thân bấy lâu
Tình yêu xứ Hàn Tình yêu xứ Hàn - Mai Doanh Doanh