Sometimes the dreams that come true are the dreams you never even knew you had.

Alice Sebold

 
 
 
 
 
Tác giả: Trang Ellie
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 88 - chưa đầy đủ
Phí download: 8 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 483 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 05:12:46 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 68.3
nh rất nhớ em " - Hắn ôm chặt Nó vào mà nhẹ lòng...
" Ưm... " - Hắn hôn lên môi Nó... Nụ hôn mang cả sự nhớ mong... Mùi vị ngọt ngào của cái lưỡi cứ quấn lấy nhau không rời...
"... " - Hắn cười nhẹ... Vuốt má Nó... Gương mặt Nó vẫn xinh xắn như ngày nào... Nhưng lại gầy đi rất nhiều... Mắt đẫm nước... Từng tiếng nấc... Từng giọt nước mắt Nó quyện vào đôi môi Hắn...
" Này... Tôi xin lỗi... Ơ... " - Đăng chạy ra xin lỗi thì chạm phải Hắn và Nó đang môi chạm môi...
Tim Đăng đập thình thịch... Ngay bây giờ... Anh muốn chạy đến kéo Nó ra... Kéo nó về mình...
" Anh là ai... Sao em gái tôi lại ở đây... " - Hoàng hỏi
" Tôi là dân ở làng chài này... Cô ấy bị ngã... Tôi chỉ đỡ về chăm sóc hộ thôi... " - Đăng giải thích...
" Cảm ơn anh đã cứu lấy nó... " - Linh cười nhẹ nhàng...
" Tôi chỉ là gặp nạn thì cứu thôi... Cô và anh không chê có thể vào nhà tôi uống nước... " - Đăng nói rồi vào trong... Hoàng và Linh theo sau...
" Gì... Khánh Huy rất nhớ gì... " - Huy ôm chặt lấy Nó khóc nấc...
" Gì cũng rất nhớ Huy... " - Nó hôn lên má Huy mà cưng chiều...
" Hức... Gì không được bỏ Huy... Huy và Cậu tìm gì khắp nơi... Cậu rất nhớ gì... " - Huy
" Uh... Gì sẽ không bỏ Huy nữa... " - Nó ôm đầu Huy
" Giờ Huy ra chơi với Susu nhé... " - Nó véo má Huy sau đó hướng mắt về phía Susu đang đứng 1 mình nhìn về phía ba người bọn họ...
" Dạ... " - Huy gật đầu sau đó chạy đến chỗ Susu...
" Anh tại sao tìm được đến đây... " - Nó hỏi... Đôi mắt tím buồn rười rượi...
" Anh làm theo cảm tính của mình... " - Hắn đưa tay mình để đầu Nó tựa vào lòng Hắn...
" Anh nhớ em... " - Hắn hôn nhẹ lên mái tóc mềm mượt của Nó... Nó áp tai vào lồng ngực mà cảm nhận nhịp đập của trái tim Hắn và Nó...
" Em cũng rất nhớ anh... " - Nó cười...
" Sao em không tìm về... Mà bắt anh phải đi tìm... " - Hắn
" Em muốn biết vắng em anh sẽ thế nào... Có lục tung tất cả lên đi tìm hay không... Hay là tìm một người khác thay thế... " - Nó chu môi
" Haha... Em nghĩ thế nào... Nếu hôm nay tìm không được em... Anh sẽ thay đổi phương án đó thôi không tìm em nữa... " - Hắn véo mũi Nó mà chọc
" Hứ... Anh dám sao... Anh dám có người khác sao... " - Nó bật dậy... Quay lưng sang một bên giận dỗi...
" Em ghen sao... " - Hắn lay lay vai Nó...
" Ai mà thèm ghen chứ... Anh mau về với người tình đi... " - Nó hậm hực bỏ dậy...
"... " - Hắn kéo tay Nó lại... Hai tay ôm chặt Nó vào lòng...
" Người tình của anh giận phải làm sao... " - Hắn
" Thì mặc kệ anh... " - Nó vùng vẫy khỏi thân thể rắn chắc kia...
"... " - Hắn khẽ bật cười... Lấy môi mình chạm vào môi Nó... Cái lưỡi tiến vào bên trong... Quyện lấy mà mút... Cánh môi hồng ngọt ngào đáp trả...
" Em yêu anh... " - Nó đưa hai tay ra sau gáy Hắn... Khẽ nói thầm...
" Trời không trăng sao trời chỉ một màu u ám. Ngày không sáng tối ngày chẳng còn là ngày. Đêm không dài ngắn đêm chẳng còn là đêm. Anh không có em anh chẳng còn là anh nữa.Anh yêu em!. - Hắn quỳ gối... Lấy trong túi áo một cái hộp màu đỏ... Bên trong là một cặp chiếc nhẫn mà Hắn đã tự tay thiết kế và cho người làm...
"... " - Nó đưa tay cho Hắn... Chiếc nhẫn vừa khít lại còn rất hợp với Nó...
Ngắm được một lát... Sau đó Nó lấy nhẫn đeo cho Hắn...
***
" Susu rất đẹp... " - Khánh Huy bẹo má Susu...
" Susu học ở đâu... " - Khánh Huy cùng Susu nghịch nước mà hỏi...
" Susu không đi học... Susu không đủ tiền để đi học... " - Susu nói buồn bã...
" Khánh Huy sẽ cho Susu tiền... Baba và Cậu của Huy có rất nhiều tiền... " - Khánh Huy vui vẻ nắm tay Susu đi dạo trên bờ biển...
" Anh hai sẽ không vui... Susu đi học anh hai sẽ rất buồn... "
" Vậy Khánh Huy sẽ chỉ Susu học... " - Khánh Huy kiên quyết...
" Học bằng cách nào... " - Susu tròn mắt nhìn Khánh Huy...
" Ngồi xuống đây... " - Khánh Huy ngồi phịch xuống cát... Tay viết lên cát một dòng chữ... Rất đẹp...
" Đây là tên của Susu... " - Khánh Huy vẽ lên cát chữ "Susu"... Từng nét chữ tuy không phải là đẹp nhưng vẫn có thể nhìn rõ từng nét chữ...
" Susu không biết viết... "
" Làm thế này... " - Khánh Huy nắm lấy tay Susu mà vẽ lên cát...
" Đẹp quá... " - Susu cười xòa...
" Khánh Huy cho chị ấy ở lại với Susu nha... " - Susu nhìn về phía Nó...
" Cậu của Huy nếu không có gì sẽ rất buồn... " - Khánh Huy
" Susu nếu không có chị ấy cũng sẽ buồn lắm... " - Susu mắt rươm rướm nước mắt... Bỏ tay Khánh Huy ra mà chạy đến chỗ Nó...
" Chị... Hức hức... Chị sẽ không ở đây cùng Susu sao... Hức... Chị hứa sẽ dạy Susu học mà... " - Susu ôm cổ Nó mà khóc...
" Chị sẽ không bỏ Susu đâu mà... Chị đã hứa sẽ dạy Susu thì nhất định sẽ giữ lời... " - Nó ôm Susu vào lòng...
" Hức... Hức... Anh đẹp trai sẽ không đưa chị ấy đi chứ... " - Susu quay sang hỏi Hắn...
" Chị ấy sẽ không đi đâu... " - Hắn cười hiền...
" Susu cảm ơn... " - Susu lau nước mắt ôm Hắn mỉm cười...
" Được rồi... Susu mau đi chơi với Huy nhé... " - Hắn vỗ vai...
" Susu mau lại đây... " - Khánh Huy vẫy tay về phía Susu...
*****
" Tôi cảm ơn vì anh đã cứu em gái tôi... " - Hoàng
" Đó là điều tôi nên làm... " - Đăng
" Hôm nay tôi đến đây... Là để đưa nó về nhà... Còn đây là chút quà... Tôi gửi anh... " - Hoàng nói rồi lấy trong túi ra một phong bì... Đẩy về phía Đăng...
" Tôi... Không nhận tiền của hai người đâu... Mau cất vào đi... " - Đăng đẩy phong bì về phía Hoàng và Linh...
" Đây là thẻ của Phan Ngọc và K.W.T... Anh cứ nhận lấy... Có gì cứ vào các chi nhánh thuộc hai tập đoàn kia mà dùng... " - Hoàng giải thích...
" Tôi... " - Đăng ngại nhìn về phía phong bì...
" Chỉ là một chút quà biếu gia đình anh... Nhận đi... " - Nó nắm tay Hắn cùng Khánh Huy và Susu đi vào...
" Nhưng tôi... " - Đăng
" Xem như anh giữ hộ tôi cũng được... Sẽ không sao chứ... Vì tôi sẽ ở đây... Anh đã nói khi nào thích có thể ở lại mà... " - Nó cầm lấy thẻ mà nhét vào tay Đăng...
" Anh hai... " - Nó nhảy đến ôm chầm lấy Hoàng hôn tới tấp... " Em nhớ hai lắm đó... " - Nó chu môi...
" E Hèm... " - Linh và Hắn khẽ ho...
" Xììììììììì... " - Nó và Hoàng không nhìn mà dắt nhau ra ngoài đi dạo...
" Em ở đây có tốt không,có nhớ nhà không đó... " - Hoàng vén lọn tóc phất phơ trước mặt Nó mà cười...
" Đăng... Susu... Cả người dân ở đây rất thân thiện... Họ rất tốt với em... " - Nó
" Lúc đầu... Em bị mất trí nhớ... Không nhớ gì cả... Nhưng lúc đó em đã mơ thấy mẹ... Mẹ đã giúp em... Anh hai à... Mẹ luôn ở cạnh em... Luôn che chở và bảo vệ cho em... Em rất nhớ mẹ... " - Nó gục mặt vào lồng ngực Hoàng mà khóc to... Lúc nào ở cạnh Hoàng... Nó cũng muốn khóc... Muốn ngồi trong lòng Hoàng mà hành hạ...
" Mẹ sẽ buồn nếu em cứ khóc... Nín đi... " - Hoàng vỗ về...
" Anh hai... Ba có làm sao không... Em nhớ ba... Nhớ anh hai... Nhớ mẹ... "
" Ba không sao đâu... Em đừng nghĩ gì nữa... Cứ sống thật hạnh phúc cùng Kelvin... Xem ra Kelvin vắng em chắc không sống được đâu... " - Hoàng lau nước mắt cho Nó...
" Mọi người có sao không anh... Lúc đó... Em chỉ nhớ là lão ta đã gài rất nhiều boom... Hầu như ở đâu cũng có boom... " - Nó
" Mọi người đều an toàn... Hiện vẫn còn hôn mê... Khoa... Như... My... Khánh và Minh đang chăm sóc họ... " - Hoàng bỗng dừng lại...
" Gin lúc đó đứng gần chỗ boom nên bị thương rất nặng... Uyên đã khóc rất nhiều... Tình trạng hiện tại... Cậu ấy đang sống đời sống của người thực vật... " - Hoàng đau lòng nói tiếp...
" Em xin lỗi... Mọi sự cũng chỉ vì sự trả thù của em... Em không thể gặp mọi người được nữa... " - Nó ôm mặt khóc...
"... " - Hoàng không biết phải an ủi làm sao... Chỉ biết kéo Nó lên lưng... Cõng nó dạo trên bờ biển... Mặc cho Nó khóc ướt cả vai áo...
Khung cảnh bây giờ chẳng khác gì lúc đám tang mẹ Nó... Ba Nó cũng đã cõng Nó xuống đồi... Nhưng đây là bờ biển...
Hoàng để Nó xuống... Nó chẳng nói gì... Chỉ hướng mắt ra biển...
" Mẹ ơi... Jersey phải làm sao... " - Nó hét to về phía biển... Tiếng hét mang niềm vui lẫn nổi buồn mà trôi dạt theo những làn sóng ra tít đại dương bao la...
Gió làm tóc Nó ra sau... Gương mặt đẫm nước...
Con người... Chẳng ai không biết khóc... Chỉ là cố giấu trong lòng... Nhưng do không chịu được... Đành nhờ nước mắt cuốn trôi giúp thôi...
"... " - Hoàng buồn bã thả hai tay vào túi...
" Em muốn ở đây một mình... Anh hai mau về đi... " - Nó ngồi xuống tảng đá to gần đó...
Hoàng lẳng lặng ra về...
Tiểu Thư Siêu Quậy Và Công Tử Sát Gái Tiểu Thư Siêu Quậy Và Công Tử Sát Gái - Trang Ellie