Books are a uniquely portable magic.

Stephen King

 
 
 
 
 
Tác giả: Trang Ellie
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 88 - chưa đầy đủ
Phí download: 8 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 483 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 05:12:46 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 68
áng sớm hôm sau...
Nó thức dậy sớm để chuẩn bị thức ăn và dọn dẹp nhà cửa... Về phần thức ăn thì không có gì để nói... Nhưng về phần dọn dẹp thì nó thuộc dạng không biết... Nên chỉ làm qua loa
" Tôi có làm thức ăn... Anh mau ăn rồi còn ra ngoài... " - Nó bưng một đĩa cá kho còn vương khói đặt xuống bàn...
" Cô... Làm đó sao... " - Đăng ngạc nhiên...
" Tôi... Tôi chỉ làm những gì mình biết thôi... " - Nó lè lưỡi cười xòa...
Ánh nắng ban mai xuyên vào ngôi nhà... Chạm vào gương mặt trẻ con của Nó... Khẽ kéo ghế ngồi xuống... Nó cho cơm và một ít thức ăn tự tay làm vào chén của Đăng...
" Ờ... " - Đăng mặt thẹn đỏ bừng... Anh kéo ghế ngồi xuống... Chỉ biết cúi đầu ăn...
" Anh ăn món này đi... À... Còn món này nữa... Món này... Cả món này " - Nó gắp lia lịa đến nổi đầy ắp chén... Đăng thì vui vẻ ăn hết phần thức ăn kia với cái bụng căng tròn...
" Cô... Nấu ngon lắm đó... " - Đăng ăn xong thả đũa xuống...
" Lần sau... Tôi sẽ nấu cho anh... Gần đến giờ rồi đó... " - Nó đứng dậy,kéo tay Đăng ra ngoài...
" Cũng còn sớm lắm... Cô... Đi dạo... " - Đăng vội che miệng như lỡ một cái gì đó...
" Đi dạo... AAA... Đúng rồi... Tôi muốn ngắm biển vào buổi sáng lắm đó... " - Nó mở to mắt... Miệng nở nụ cười nắng mai...
" Ơ... Ờ được... Tôi đưa cô đi... " - Đăng lần này thì không thể kiểm soát được nữa... Tim anh đập mạnh hơn mọi ngày... Mặt đỏ như gấc...
" Đi... " - Nó nắm tay Đăng kéo anh ra ngoài...
Cảnh bình minh của biển thật đẹp... Nó và Đăng sải bước trên làn cát trắng mịn màng... Nó như một đứa trẻ chạy tung tăng xung quanh...
Hết nghịch nước đến trêu chọc Đăng... Đăng không ngại mà véo má Nó... Cả hai rượt đuổi nhau chạy đến nổi Nó mệt mà ngồi xuống... Không muốn mất vui... Đăng đưa Nó lên lưng cõng... Từng làn sóng nhỏ lăn tăn khi gần khi xa...
Phía xa xa là một thế giới màu xanh nhạt... Làn nước trong xanh... Từng đợt sóng vỗ vào rồi lại trôi ra xa... Khi thì yên ắng... Khi thì bắn cả vào người Nó...
" Vui quá... " - Nó chạy ra ngoài... Hất nước vào mặt Đăng... Sau đó bỏ chạy
" Cô dám... " - Đăng cười xòa đuổi theo Nó... Cả hai nô đùa chạy trên cát...
" Bắt được cô rồi... Xem còn chạy nữa không... " - Đăng kéo tay Nó lại...
" Ơ... " - Nó đưa bộ mặt ướt đẫm... Tròn xoe mắt nhìn Đăng... " Này... Tha cho tôi nhé... " - Nó
" Tha à... Xem tôi tha cho cô này... " - Đăng chọc cù vào Nó... Tiếng cười giòn tan phát ra từ gương mặt xinh xắn kia...
Đăng lại đỏ mặt...
" Này... Haha... Tôi biết lỗi rồi mà... Haha... Anh mau đi làm đi... Haha... " - Nó cười to...
" Xì... Tha cho cô đó... " - Đăng dừng lại... Hai tay chạm vào gương mặt của Nó...
" Anh... " - Nó đưa tay mình nắm lấy tay Đăng...
" Cô... Không có gì... " - Đăng vội bỏ Nó ra... Quay lưng đi về phía những con thuyền đang chuẩn bị ra khơi...
"... " - Nó không nói gì... Chỉ đứng yên nhìn theo Đăng cho đến khi anh lên thuyền thì Nó mới quay về...
**********
" Cạch "
" Cậu ơi... Mau dậy đi... Mình phải đi tìm gì Jersey nữa... " - Khánh Huy mang trên một balo nhỏ chạy vào lay lay Hắn dậy...
" Huy... Để cậu nghĩ một chút... " - Hắn chau mày đau đớn... Toàn thân nóng ran... Cơ thể mệt mỏi... Ngay cả thở... Cũng rất mệt...
" Cậu... Cậu làm sao vậy... " - Khánh Huy bỏ giày ra... Trèo lên giường... Hai tay sờ lên trán thì thấy nóng hổi liền chạy xuống nhà... Lấy một cái khăn lạnh đắp lên trán cho Nó...
Lục trong túi áo... Khánh Huy lấy điện thoại của Hắn... Bật màn hình... Khánh Huy thấy hình ảnh một cô gái xinh xắn đang mỉm cười... Nụ cười của cô ấy thật đẹp... Đó là Nó...
" Alo... " - Khánh Huy bấm máy gọi cho Tiểu Thiên
" Alo... Ai vậy ạ... " - Giọng nói một cậu bé vang lên ở đầu dây...
" Tiểu Thiên... Là mình Khánh Huy đây... " - Khánh Huy
" Là cậu hả... Có chuyện gì không vậy... Mình về rồi đó... "
" Uh... Tiểu Thiên cho Huy mượn gì Lyna một chút nha... Cậu bảo gì ấy đến nhà cậu mình giúp nha... Gấp lắm đó... " - Khánh Huy
" Tiểu Thiên biết rồi... Đợi một chút sẽ qua ngay... " - Khánh Huy nghe Tiểu Thiên nói xong liền tắt máy...
"... Alo... " - Khánh Huy lại gọi cho Hoàng...
" Tao nghe đây... " - Hoàng hai tay day day huyệt thái dương mệt mỏi
" Ba... Là con... Ba đang ở đâu vậy ạ... Còn mẹ nữa... " - Khánh Huy
" Là con sao... Ba đang ở công ty... Mẹ con đã đến tổ chức... Con sao lại cầm điện thoại của cậu... " - Hoàng chau mày
" Cậu bị sốt... Huy phải ở lại với cậu... Ba mau mau về đây đi... Khánh Huy không biết phải làm sao... " - Khánh Huy bắt đầu làm nũng
" Uh Uh... Ba về ngay... " - Hoàng chiều lòng cậu con trai mà nhanh chóng lấy áo khoát ra về...
" Cậu ơi... Cậu mau tỉnh dậy đi... Cậu đã hứa sẽ tìm gì cho Huy mà... " - Huy khóc thét lên
" Khánh Huy ngoan... Cậu sẽ tìm gì cho Huy... " - Hắn gắng hết sức gượng dậy mà xoa đầu Huy...
Ở dưới nhà...
Có 5 tên áo đen đang lãng vãng trước khu biệt thự nhà Hắn...
Bọn họ đều là người của Waitail... Nhanh chóng leo rào vào trong...
Bọn kia phân theo 2 nhánh đánh lạc hướng đề phòng có người...
" Cậu... Huy đi lấy nước cho cậu nha... " - Khánh Huy vội leo xuống giường...
" Huy... " - Hắn chau mày... Gian phòng của Hắn như yên lặng hẳn...
Hắn nghe rõ ràng... Tiếng bước chân người...
" Cậu... " - Huy cũng nghe thấy liền sợ hãi mà leo lên giường chui tọt vào lòng Hắn...
Hắn như tỉnh hắn sau cơn sốt... Mặc dù rất mệt nhưng Hắn không thể bỏ mặc Khánh Huy...
" Cậu ra ngoài trước... Con ngồi yên đây... " - Hắn đưa tay ra hiệu im lặng...
"... " - Khánh Huy chỉ khẽ gật đầu...
" Cạch "
" Đoàng... Đoàng... Phập... " - Hai phát súng cùng con dao nhỏ đã yên vị trên vai tên áo đen kia...
" Đoàng... Đoàng... " - Hai tiếng súng liên tiếp bắn vào tay Hắn... Nhưng Hắn chỉ né được một lần...
" Rầm "
Hắn tức điên lên mà đá bay cái ghế trước mặt...
Vậy là 2 tên áo đen đã chết tại chỗ...
" Cạch "
Hắn không để Huy kịp nói mà bế thốc Huy lên...
" Cậu... Hức hức... "
" Không sao... Sẽ không sao đâu mà... " - Hắn vỗ về an ủi
Lyna bước vào cổng thì thấy ba tên áo đen đang chạy ra...
Không ngần ngại mà tung cước... Đạp thẳng vào mặt bọn kia... Hôm mang giày cao gót nên Lyna lợi thế hơn...
Tên còn lại vừa chạy ra khỏi cửa đã bị Hoàng tóm gọn... Đạp mạnh vào bụng mà kêu la đau đớn...
" Không hay rồi... " - Lyna nhanh chóng kéo tay Tiểu Thiên chạy lên phòng Hắn... Hoàng cũng đi theo...
" Khánh Huy... " - Hoàng thấy Hắn ôm Khánh Huy vào lòng... Máu chảy ướt áo... Gần đó là xác 2 người áo đen...
" Kelvin... " - Lyna vội đỡ Hắn dậy...
" Baba... Hức hức... Cậu bị sốt rất cao... Lúc nãy còn đánh nhau... " - Khánh Huy khóc nức nở...
" Không sao... Ba ở đây... Cậu con sẽ không sao... " - Hoàng vỗ về cậu con trai sau đó cho người dọn dẹp lại...
Lyna thì mua thuốc và nấu cháo cho Hắn...
" Ổn chứ... " - Hoàng chau mày
" Tình hình hiện tại không ổn cho lắm... Kelvin sốt rất cao cộng thêm mấy hôm nay không ăn gì nên kiệt sức... Nếu tối nay vẫn không hạ sốt thì phải nhập viện... " - Lyna nói rồi cùng Hoàng đi xuống nhà
" Tiểu Thiên... Huy phải đi tìm gì Jersey... Cậu đã hứa sẽ dẫn Huy đi nhưng bây giờ thì không được... " - Khánh Huy buồn bã
" Thiên biết mà... Chắc chắn sẽ không sao... Cậu ấy khỏe nhanh thôi... " - Tiểu Thiên an ủi
***
" Đã có tin tức gì chưa... " Lyna
" Mọi thông tin đều đi vào ngõ cụt... Không ai biết nó đã đi đâu... " - Hoàng đau lòng
" Jersey là người tốt... Nhất định sẽ không xảy ra chuyện gì đâu... " - Lyna buồn bã ngồi xuống... Tay chống cằm mệt mỏi
" Linh đã cho người đi tìm khắp nơi... Còn Yun,Ellie và mọi người thì vẫn hôn mê bất tỉnh... Mọi chuyện cứ dồn hết vào một lúc... Tôi chẳng thể nào gánh hết một lúc được... " - Hoàng vò đầu
" Còn nước thì con tát... Tìm được thì cứ tìm... Jersey nhất định không sao... Chẳng phải mẹ cậu luôn dõi theo nó sao... " - Lyna
"... " - Hoàng không nói gì... Lặng lẽ cúi gầm mặt...
***
Tiểu Thư Siêu Quậy Và Công Tử Sát Gái Tiểu Thư Siêu Quậy Và Công Tử Sát Gái - Trang Ellie