Tôi luôn cố gắng làm những gì tôi chưa biết và nhờ đó, tôi có thể làm được những điều tưởng như ngoài khả năng của mình.

Pablo Picasso

 
 
 
 
 
Tác giả: Trang Ellie
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 88 - chưa đầy đủ
Phí download: 8 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 483 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 05:12:46 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 62: Trả Thù - Đừng Xảy Ra Chuyện
ệnh viện lúc này dần thưa thớt người... Căn phòng cấp cứu lạnh lẽo không một chút động tĩnh từ khi nó được đưa vào...
Hắn gục đầu xuống tay mà mệt mỏi...
Ghế chờ chỉ có Uyên... Gin... Jey và Hắn...
Thiên thì đã được đưa đi băng bó và nghỉ ngơi tại phòng hồi sức vì mệt mỏi...
Hoàng từ sân bay không về nhà mà chạy đến bệnh viện...
Ba nó do đã lớn tuổi nên sáng mai sẽ vào thăm Nó...
" Ting " - Cánh cửa mở ra sau 3h từ khi Nó vào...
" Ai là người nhà của bệnh nhân thì theo tôi... " - Một ý tá bước ra sau đó Hoàng nhanh chóng theo cô...
" Bệnh nhân thiếu máu quá nhiều... May là không xảy ra chuyện gì... Chỉ cần truyền máu sau đó phẫu thuật sẽ ổn thôi... " - Một bác sĩ đã mệt lả người bước ra cho bác sĩ khác vào...
Hắn nghe được vậy liền an tâm phần nào...
" Uyên mệt rồi... Nên về nghỉ trước... " - Gin nói rồi liền kéo tay Uyên ra về...
" Chủ tịch mà xảy ra chuyện... Thì tôi sẽ hối hận suốt đời... " - Jey gục đầu...
" Jersey chỉ không muốn cậu xảy ra chuyện... Bây giờ thì cô ấy đã đỡ được phần nào... Cậu phải vui chứ... " - Hắn vỗ vai Jey...
Hoàng lấy máu xong thì Linh đến bệnh viện...
" Khánh Huy một mực đòi anh ru ngủ cho bằng được... Đã gần 4h sáng rồi... Anh về nghỉ ngơi đi... Em sẽ ở lại... " - Linh
" Ting "...
Nó được đưa đến phòng hồi sức trong trạng thái vẫn còn hôn mê sâu...
***************
- Đứng lại... - Phong bỗng từ đâu tiến đến chỗ Gin và Uyên đang tản bộ... Đầu anh bị Gin đấy bầm tím sưng lên nhưng vẫn không hề gì đến phong thái thường ngày của anh...
- Gin. - Uyên hoảng hốt nép phía sau lưng Gin...
- My... Em làm sao vậy... - Phong tiến đến gần Uyên...
- Cút đi. - Gin đạp mạnh về phía Phong...
- Mày... Mày dám... - Phong gần như hét lên...
- Thằng khốn... Mày lấy tư cách gì để lại gần cô ấy... Mày... Cút đi. - Gin đẩy Uyên về phía sau...
- Rồi em sẽ là của anh... Bọn mày... Nhất định sẽ chết không toàn thây... - Phong đứng dậy quay lưng bỏ đi...
- Uyên... Không sao... Chúng ta về thôi... - Gin nói xong kéo tay cô về...
..........
" Phong... Tốt nhất anh không nên động đến My... " - Ngọc Hạ hét lên...
" Tại sao phải nghe lời con nhãi như cô... Hừ... Tôi yêu My... Và cô ấy nhất định thuộc về tôi... " - Phong mạnh mẽ tuyên bố...
" Cần nói tôi đã nói... Chỉ cần anh làm My khó xử... Chính tay tôi nhất định giết chết anh... " - Ngọc Hạ gằn từng chữ sau đó bỏ ra ngoài...
**********
Sáng sớm hôm sau
6h15 - Biệt Thự Phan Ngọc...
" Ông nội ơi... " - Khánh Huy lay lay tay ba Nó...
" Ơ... Huy gọi ông à... " - Ba nó đang ở dưới bếp chuẩn bị thức ăn cho Nó
" Ông cần Huy phụ không... Huy làm giỏi lắm đó... " - Khánh Huy cười tươi đáp...
" Thôi... Ta làm xong rồi... Huy lên gọi baba xuống rồi chúng ta cùng đi... " - Ba nó cười hiền hậu... Tuy đã gần 50... Nhưng thần thái của ông vẫn còn rất
phong độ...
" Dạ... " - Khánh Huy đáp nhẹ như mây... Lon ton chạy lên gọi Hoàng...
***************
" Cạch "
Linh mua một ít trái cây và đồ bổ vào cho Nó...
Hắn thức suốt đêm qua để trông... Vừa chợp mắt thì nghe tiếng mở cửa liền tỉnh dậy...
" Anh còn mệt... Nghỉ ngơi một chút đi... " - Linh đỡ Hắn...
" Anh không sao... Jersey vẫn chưa tỉnh... Anh không thể về... " - Hắn kiên quyết ở lại...
Linh bất lực với ông anh này... Đành ra ngoài mua cho anh một ly cafe để có thể tỉnh táo mà trông cô chị dâu này....
" Cạch "
" Cậu ơi... " - Khánh Huy thấy Hắn liền chạy đến ôm chầm lấy cổ hôn lên má hắn...
" Huy à... Khẽ thôi... Cô ấy phải ngủ... " - Hắn đưa tay ra hiệu im lặng...
" Cháu chào bác... " - Hắn lễ phép chào ba Nó...
" Kelvin... Chủ tịch The Royal đây sao... Quả thật rất vinh hạnh được gặp cháu... " - Ba Nó đưa tay ra chào...
" Cậu mệt rồi... Nghỉ ngơi đi... " - Huy lay lay Hắn...
" Nhưng... " - Hắn e dè nhìn Nó...
" Không sao... Có tao đây rồi... Mày cứ về nghỉ ngơi... Nó tỉnh tao sẽ gọi... " - Hoàng vỗ vai Hắn...
Sau đó Linh vào và đưa Hắn về...
" Jersey... Nó đã chịu cực quá nhiều rồi... " - Ba Nó vuốt lại lọn tóc rối...
" Vì lão già kia mà gia đình ta mới như thế này... " - Hoàng khó chịu nói...
" Được rồi... Con ra ngoài ta nói chuyện với con bé một chút... " - Ba Nó cầm lấy bàn tay của Nó mà đau lòng...
" Giỏi cái diễn kịch... " - Hoàng cốc yêu vào đầu Nó... Sau đó mở cửa ra ngoài...
" Ba... huhu... Anh hai dám chọc con... " - Nó miệng nhoẻn cười trong chốc lát liền xụ mặt xuống mà khóc...
" Con đã khỏe chưa... Ta có làm món canh rong biển với món mỳ mà con thích đây... " - Ba Nó nói rồi lấy trong hộp ra một vài thức ăn đút cho Nó...
" AAAAA " - Nó há miệng to ra như một đứa trẻ...
" Con bé này... Đã lớn rồi mà còn... " - Ba Nó đút cho Nó từng thìa súp...
Nó ngoan ngoãn ngồi ăn như một đứa trẻ lên ba... đột nhiên... khóe mắt nó cay xè...:" Ba ơi... Tối qua... Có lẽ con đã chết rồi... Nhưng ba biết không... Lúc đó mẹ đã ra giúp con... Ngăn cản không cho con đi vào chỗ chết đó ba... Mẹ vẫn đẹp như ngày nào... Là mẹ nhớ ba... con và anh hai lắm... "
".... " - Ba nó như chết lặng... Từng thìa đưa vào miệng nó nặng trĩu...
" Ba... Mẹ nói con phải trả thù ẹ... Mẹ nói con sẽ làm được... Mẹ... Con nhớ mẹ lắm ba ơi... " - Nó khóc nấc lên...
" Đừng khóc mà... Jersey đừng khóc nữa... " - Hoàng đứng trước cửa nghe thấy tiếng khóc liền chạy vào... Ôm chặt lấy Nó vào lòng mình...
" Ba xin lỗi... Chỉ là ta không muốn các con phải nhuốm máu kẻ thù... Ta chỉ muốn các con khỏe mạnh mà sống cùng ta... " - Ba nó đặt chén súp xuống... Từng giọt nước mắt nóng hổi lăn trên má Hoàng...
" Ba à... Ba đừng như vậy... Bọn con sẽ sống cùng ba đến già... Ba hãy để Jersey hoàn thành tâm nguyện cuối cùng của mẹ để lại... " - Hoàng ghì chặt đầu Nó vào vai mình... Ngăn không cho Nó khóc...
" Ba... Con nhất định trả thù ẹ... " - Nó kiên quyết...
" Ta chỉ lo cho con... " - Ba nó hơi ấp úng...
" Ba... Mẹ luôn dõi theo con... Nhất định sẽ không sao... " - Nó nói như cầu xin...
"... " - Ba nó chẳng nói gì... Lặng lẽ ra ngoài...
Ông lên sân thượng bệnh viện... Châm một điếu thuốc hút...
" Ba... Hút thuốc sẽ không tốt... " - Linh đưa Hắn và Huy về nhà sau đó quay lại thì thấy Ba chồng đi lên đây thì liền đi theo...
" Con nói ta phải làm sao... Hoàng và Jersey đều quan trọng... Hoàng thì ta không lo... Nhưng còn Jersey... " - Ba nó rầu rĩ nói...
" Ba... Jersey dù sao cũng đã trưởng thành... Nó biết mình phải làm gì... " - Linh nhẹ nhàng ngồi cạnh Ba nó...
" Ta chỉ lo cho an nguy của nó... Ta không mong Nó vào con đường trả thù này... Nguy hiểm luôn cận kề... " - Ba Nó rầu rĩ...
" Jersey may mắn... Khi được sinh ra trong gia đình yêu thương Nó như vậy... Còn con thì không... Từ nhỏ... Chỉ biết có anh hai là người con yêu thương nhất... Từ nhỏ con luôn bị cấm cảng nhiều thứ... Ba mẹ con đi công tác suốt... Hầu như... Họ không bao giờ về nhà... Rồi sau đó họ giao công ty cho anh hai... Con cứ nghĩ... Nếu anh hai ngồi lên chiếc ghế kia... Chẳng phải đã mất đi người thân duy nhất... Nhưng anh hai vẫn luôn thường xuyên quan tâm chăm sóc con... Rồi sau này... Con mới biết... Ba mẹ đi công tác chỉ để kiếm cớ biện minh cho cuộc hôn nhân hợp đồng này... Thời gian còn lại... Con suy sụp... Nhưng anh hai vẫn luôn theo sát con... Luôn bảo vệ... Che chở và ủng hộ con... " - Linh nói tới đây thì nghẹn ngào...
" Jersey... Gặp anh hai con nhất định sẽ không sao... Nó sẽ hạnh phúc... " - Linh...
" Ta hiểu... Con đã phải trải qua những gì... Ta mong... Hoàng và Khánh Huy sẽ yêu thương con... Jersey... Nó chính là bảo bối duy nhất của Phan Ngọc... Ta nhất định không thể để nó xảy ra chuyện " - Ba Nó vứt điếu thuốc sang một bên...
" Ba... Hãy để Jersey làm những gì mình thích... Cứ để nó thoải mái đi ba... Con hiểu cảm giác của ba... Nhưng ta đừng ràng buộc Nó quá... Trả thù... Là mong muốn sống của nó " - Linh
" Được... Ta đồng ý... Chỉ cần nó đừng xảy ra chuyện... " - Ba nó cười buồn...
*****
Tiểu Thư Siêu Quậy Và Công Tử Sát Gái Tiểu Thư Siêu Quậy Và Công Tử Sát Gái - Trang Ellie