Trong mỗi khó khăn đều ẩn chứa một cơ hội.

Albert Einstein

 
 
 
 
 
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 59 - chưa đầy đủ
Phí download: 7 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 495 / 0
Cập nhật: 2017-09-24 23:24:07 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 54:
ắn ở trong bệnh viện dưỡng thương một tuần, trong thời gian đó thì cả bọn vẫn đi học bình thường trừ nó nó đã nộp đơn in nghỉ một tuần để chăm sóc hắn. Dù bị giam ở trong phòng bệnh nhưng mỗi ngày có thể thấy nó thì hắn cũng thấy đáng. Nó ngày đêm ở trong viện khogn về nhà, hắn thấy vạy thì đau lòng nói:
'' Anh không sao rồi em về nghỉ ngơi đi một tuần rồi em chưa về đấy''
Biết là đàn lo ình nó mrm cười nói:
'' Em không sao đâu''
Và rồi một tuần cứ như thế trôi qua cho đến kh hắn đỡ hẳn và được xuất viện. Về đến nơi, hắn vui sướng vì đã được tự do hét lên:
'' YE CUỐI CÙNG CŨNG ĐƯỢC TỰ DO RỒI TỰ DO MUÔN NĂM''
Thấy hắn cứ hét như vậy phải đến 5,6 lần thì anh nói:
'' Ê Phong mày bị sao đấy?''
Hắn cười cười trả lời;
'' Tao đang sướng phát điên lên đây''
Nga vậy thì anh trêu;
'' Sao mày bị điên á ôi bà con ơi có kẻ thần kinh đang ở nhà con làng đất dời ơi'' rồi quay sang nó:
'' Hân này?''
Nó nói:
'' Sao anh?''
Anh cười mỉm nói:
'' Em thấy có nên đưa hắn đến 3TK không?''
Biết là đang đùa hắn nó cũng hùa theo:
'' Em nghĩ là nên đấy''
Hắn thấy mọi người nói chuyện có vẻ thích thù thì chen vào;
'' Ê mọi người đang nói chuyện gì đấy?''
Tiểu Như nói:
'' À mọi người đang bàn để cho anh đi 3TK vmoojt chuyến ý mà''
Hắn ngeh từ này lạ lạ nên hỏi:
'' Mà 3TK là gì?''
Nó tiếp:
'' À là nơi dành cho những người tài giỏi từ này được viết tắc của trung tâm the king nghĩ là nơi dành cho các vị vua đây''
Nghe thấy có lý hắn đắc ý nói;
'' Được tôi chấp nhận thế bao giờ đi?''
Chưa thấy hôm nào mà hắn ngu thế này nên cả bọn được đà trêu"
'' Ngay bây giờ'' anh nó
Hắn nghe vậy thì vui sướng chạy thẳng lên phòng. Đúng 25 phút sau cí mặt nói:
'' Nào thế chúng ta đi''
Thấy hắn chuẩn bị đồ đạc cả bọn không nhịn được phá lên cười
'' HAHAHAHAHAHAHAHA''
Thấy mọi người cười như chưa bao giờ được cười hắn ấy làm lạ nói:
'' Ê mọi người cười cái gì đấy?''
Thiên Anh nhịn cười nói:
'' Em bị bọn nó trêu rồi?''
Hắn vẫn không biết gì nói:
'' Trêu cái gì ạ?''
Hắn hỏi một câu rất ưa là hồn nhiên cả bọn lại phá lên:
'' HAHAHAHAHAHAHAHAHA'' ( anh ngu quá)
Hắn nói:
'' Có gì đáng cười đâu chứ''
Thiên kỳ nhịn nói;
'' Chú có biết 3TK l;à viết tắc của từ gì không?''
Hắn lắc đầu nói;
'' Không''
Tiểu như nói;
'' Là trung tâm THẦN KINH đấy'' hai từ'' thần kinh'' đem nhấn mạnh đẻ cho hắn nhớ
Hiểu được câu đó hắn liền đen mặt quay sang nó và anh đang cười sặc sụa nói:
'' Còn cười được à?''
Cả bọn thấy âm khí lạnh thì không có ai dám hé nửa miệng. Hắn tiến đến chỗ anh nói;
'' Đưa tao đi sao?''
Anh liền thanh minh:
'' Thì tại thấy mày như bị đến ấy nên đưa mày đếnchỗ đó chữa''
Hắn lại quay sang nó:
'' Dành cho vua?''
Nó không nói gì vì vẫn đang buồn cười. Hắn tức gào lên:
'' HAI NGƯỜI CHẾT VỚI TÔI''
Rồi họ đuổi nhau khắp nhà nó và anh cũng không quên châm dầu vào lửa:
'' ÔI BỆNH LẠI TÁI PHÁT NỮA KÌA BÀ CON CỨU TÔI CÓ THẰNG ĐIÊN ĐUỔI TÔI''
Hắn lại đen mặt nói:
'' CÁI GÌ''
Chợt đằng sau có một giọng nói phát ra;
'' Vui quá nhỉ?''
Thấy có giọng nói thì cả bọn quay mặt ra. Thấy người đó thì hắn đen mặt mười lần nó thì vui sướng mắt sáng trưng. Hắn lạnh giọng nói;
'' Đến đây làm gì?''
Nó định chạy ra phía người đó nhưng bị hắn lại;
'' Em định đi đâu?'
Nó đang vùng vằng nói;
'' Em ra đón anh ấy chứ đi đâu nữa''
Hắn ngước lên nói:
'' Anh ta có chân tự khắc vào''
Nó tức giận nói:
'' Anh đang nói cái gì vậy?''
Hắn không nói gì mà nhìn chằm chằm vào người phía trước. Người đó bất lực nói:
'' Sao thù dai quá vậy?''
Tiểu Thư Băng Giá ! Làm Vợ Anh Nha ! Tiểu Thư Băng Giá ! Làm Vợ Anh Nha ! - Trần Phương Uyên