Nếu mặt biển mãi mãi bình lặng, chắc chắn những thủy thủ tài ba sẽ chẳng bao giờ có mặt trên đời.

Ngạn ngữ Anh

 
 
 
 
 
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 59 - chưa đầy đủ
Phí download: 7 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 495 / 0
Cập nhật: 2017-09-24 23:24:07 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 26: Hãm Hại
au khi tai nạn xảy ra ngày nào tụi hắn gồm: hắn.anh và cậu đến thăm và giúp nó khôi phục kí ức bị mất. Tụi hắn thấy tụi nó như thế thì đau lòng lắm
'' Em thấy trong người sao rồi?'' hắn nói
Nó vẫn ngơ ngơ ( giả vờ đấy) nói:
'' Sao là sao mà anh là ai?'' nó thật nó phải dũng cảm lắm thì mới nói được câu này đấy, khi nói câu này thì nó cũng đau lòng lắm chứ nhưng biết sao được
Hắn nghe nó nói thế thì tim nhói lên từng cơn, nói:
'' Anh là chồng tương lai của em đây''
Nó nghe thế thì nghĩ '' anh dám lợi dụng cơ hội à cứ đợi đấy''
------------------------------------ chỗ nhỏ vì ba tụi nó được ngăn cách bằng vách tường------------------------
Anh thấy nhỏ thfi cầm tay nói:
'' Em đang hành hạ anh hay hành hạ chính bản thân mình vậy?''
Nhỏ không nói, anh lại tiếp:
'' Anh hứa khi em khỏi thì anh sẽ không đi đâu cả mà ở với em suốt đời''
Nhỏ nghe anh thổ lộ thế thì không kìm nén được nữa vui mừng nói:
'' Anh nói thật chứ?''
Anh nghe nhỏ nói thì ngạc nhiên:
'' Em nhận ra anh rồi sao?''
Nhỏ nghe xong thì hối hận tự trách bản thân mình sao lại bất cẩn thế chứ:
'' Đúng em nhớ ra rồi''
------------------------------------ chỗ cô---------------------------------
Cậu nói:
'' Vợ à em nhớ lại đi''
Cô không nói gì mà chỉ nghe cậu nói:
'' Tại sao em lại ở đấy chứ đúng là ngốc mà''
Cô nghe anh nói thế thì tức giận nói:
'' Anh bảo ai ngốc hả?''
Cậu nghe giọng cô thì lắp bắp không nói thành lời:
'' Em...em''
Cô thật sự không biết nên khóc hay nên cười đây đúng là ngốc mà nhưng phi lao rồi thì phải theo lao tôi biết sao được:
'' Em nhớ lại rồi''
Sau khi nói chuyện xong xuôi thì hai cặp đôi dắt tay nhau đến chỗ nó và hắn, hai người thấy thế thì ngạc nhiên vô cùng đặc biệt là nói:
'' Thư và Vy nhớ ra tụi tao rồi'' anh và cậu nói trong sự vui mừng
Hắn và nó nghe thế thì ngạc nhiên cấp 2, hắn nó:
'' Chúng mừng tụi mày''
Rồi quay sang nó:
'' Em thấy đấy bạn em nhớ lại rồi kìa'' giọng có chút buồn
Nó nghe thế thì quay sang hai con bạn và tụi nó đấu mắt với nhau:
'' Chuyện này là sao?'' nó đầu tiên
'' Cho tụi tao xin lỗi mà bất đắc dĩ thôi'' nhỏ và cô cầu xin
'' Thôi được rồi nhưng đừng nói chuyện của tao'' nó
'' Ok'' cô và nhỏ. Màn đấu mắt kết thúc.
Thiên Anh đang chuẩn bị đến thăm nó thì có điện thoại:
'' Dạ thư tiểu thư đã điều tra ra được rồi ạ'' người đó nói
Thiên Anh vui mừng nói:
'' Là ai?'
Đầu dây bên kia trả lời:
'' Dạ là Gia Bảo Anh ạ''
Thiên Anh nghe xong thì kinh ngạc vô cùng hỏi:
'' Tại sao lại là cô ta?''
Người đó cung kính trả lừi:
'' Dạ cô ấy mới về từ hôm qua''
Dường như đã đoán được điều gì đó Thiên Anh nói:
'' Được rồi''
Xong xuôi T.A ( Thiên Anh) sắp sếp đồ và lên xe đến bệnh viện. Cách cửa mở ra, người đó đến gần nó onis;
'' Sao rồi mất trí nhớ rồi sao?'' và người đó chính là Bảo Anh
Nó cố kìm nén lạnh nhạt nói:
'' Cô là ai tôi quen cô sao?''
Cô ta kinh bỉ onis:
'' Đúng là thật rồi tội nghiệp''
Nó vẫn không nói gì chỉ im lặng. Cô ta lặng lẽ rủ trong túi một chiếc kim tiêm có tẩm thuốc ra rà từ từ tiến gần nó hơn nói:
'' Hôm nay chính là ngày tàn của cô''
Nói xong cô ta từ từ đưa tay về phái nó và
ẦM.........
Cách của bị đạp đổ nhờ sức của T.A, cô ta thấy T.A thì hoảng sợ nói:
'' Sao lại là chị''
T.A bước tới gần cô ta nhếch môi cười lạnh lùng nói:
'' Là do cô?''
Bảo Anh hỏi:
'' Tôi không hiểu''
T.A bực mình hét lên:
'' LÀ CÔ ĐÃ HẠI EM GÁI TÔI ĐÚNG KHÔNG?'' là ai chứ nhưng động đến tụi nó thì không xong với T.A
Cô ta sợ hãi lắp bắp nói:
'' Sao...sao chị biết...biết''
T.A tiến gần cô ta hơn và dật mạnh kim tiêm trong tay cô ta lạnh nói:
'' Định làm gì?''
Bảo Anh giờ sợ hãi lên tới đỉnh điểm và không chần chừ gì nhanh như cắt cô ta thoát khỏi T.A và chạy thật nhanh ra ngoài
Xong xuôi, T.A đến bên nó dịu dàng nói:
'' Em thấy thế nào rồi?''
Nó cứ tưởng T.A không biết nên vẫn giả vờ:
'' Chị là ai?''
T.A thấy thế thì cười nói:
'' Em đừng diễn nữa chị biết hết cả rồi''
Nó nghe T.A nói thế thfi ngạc nhiên hỏi:
'' Chị biết từ lúc nào thế?''
T.A nói:
'' Mới biết và chị cũng đã điều tra mọi việc''
Về việc này thì nó cũng không ngạc nhiên lắm nó biết thế nào thì chị nó cũng sẽ điều tra mà
'' Nhưng tại sao cô ta lại về?'' T.A hỏi
Nó ngậm ngùi trả lời:
'' Vì cô ấy muốn trả thù về sự việc năm đó'' giọng có chút buồn
T.A thấy nó như thế thì đau lòng:
'' Thôi chuyện gì đã qua thì cho qua đừng nghĩ lại làm gì, giờ em thu sếp mọi thứ đi để chị đi làm thủ tục xuất viện''
Và hôm nay nó chính thức được xuất viện.
Tiểu Thư Băng Giá ! Làm Vợ Anh Nha ! Tiểu Thư Băng Giá ! Làm Vợ Anh Nha ! - Trần Phương Uyên