Khi những suy nghĩ của bạn có mục đích, bạn đã được xếp vào nhóm người mạnh mẽ. Những người này xem thất bại là một trong những con đường dẫn đến thành công.

James Allen

 
 
 
 
 
Tác giả: Kyo
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 36 - chưa đầy đủ
Phí download: 5 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 476 / 0
Cập nhật: 2017-09-24 23:09:34 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 9.5
"chết tiệt" Nó rủa thầm. Nhưng sau đó, nó không còn thấy tiếng súng nổ đằng sau nữa.
- So time. Nó nhếch mép cười, nói nhỏ chỉ mình nó nghe thấy.
Xong, nó phanh gấp xe lại, theo quán tính, xe nó bị lật ngược về phía trước. Nhưng chỉ một lực nhỏ tác dụng lên đầu trước, nó giữ thăng bằng. Như một đoạn băng quay chậm, nó rút súng ra từ hông, cả người và xe nó quay ngược về phía sau... Đoàng... Đòang... Đòang, nó bắn về phía hắn, nhưng không phải nhằm vào người mà nhắm vào đầu xe, tại vì lúc đầu nó để ý thấy xe hắn thiết kế với bình đựng xăng ở đằng trước.
Hắn kinh ngạc nhìn chiếc xe đang đứng bằng bánh trước, sau đó cảm nhận được có một trận mưa đạn đang hướng về mình. Để bảo toàn tính mạng, hắn vội nhảy ra khỏi xe....và BÙMMMMM. Xe hắn nổ tung, nghi ngút khói.
Nó mỉm cười hài lòng với thành quả của mình, sau đó quay xe, thực hiện nốt cuộc đua đang dang dở. Cả trường đua như nín thở vì pha hành động vừa rồi, ai cũng há hốc mồm kinh ngạc vừa nhìn nó, vừa nhìm đám cháy mà không thốt lên lời
Nhưng chưa đầy 1p sau, cả trường đua hò hét ầm ĩ vì nó đã cán đích. Những tiếc huýt sáo, những tiếng hò reo cổ vũ, cả những lời khen ngội, nể phục vì tính táo bạo, liều lĩnh của nó. Nhưng nó không bận tâm, quay xe vào đi đến chỗ đám cháy kia, thấy một người con trai đang ngồi thất thần nhìn đám cháy. Nó dừng xe, buớc xuống và tiến lại chỗ hắn.
- Thế nào, anh phục chưa. Nó lạnh lùng nói.
Hắn đang thất thần suy nghĩ" trời ơi, baby của tôi, 5 tỷ của tôi, vừa mới mua hôm qua mà.." thì giật mình trước câu nói của nó. Đánh ánh mắt giận dữ về phía Kyo, hắn nói:
- Tôi.. Tôi không phục.
- Không phục sao, vậy anh muốn thế nào. Nó nhếch mép cười
- Tôi.. Tôi muốn... Thế này. Từ "thế này" của hắn vừa thối ra, hắn liền bật dậy, tay nắm thàng quyền và hướng về phía nó
Nó vẫn đứng đó, lại nhếch mép cười một cái, đợi cho đến khi tay hắn chỉ cách mặt nó khoảng 10cm, nó lách người sang phải lánh đòn, đồng thời dùng tay phải đấm múc vào bụng hắn một cái. Do quên rằng mình đang bị thương ở vai phải, nó lại dùng lực như vậy liền làm vết thương toác ra. Nó cắn răng, cũng may trời tối nên chắc không ai để ý.
Hắn ngạc nhiên vì tốc độ đỡ đòn của nó, rồi lại bị ăn một đòn khá là mạnh tay, hắn ôm bụng gục xuống, miệng thốt lên:
- Tôi phục
- giờ tính mạng anh nằm trong tay tôi, anh hãy nghe lời một chút. Nó cất giọng băng lãnh nói. Sau đó ngoắc tay về phía chiếc xe cứu thương đã đứng ở đó từ lâu rồi nhưng không giám tiến lại vì sợ.
Đội cứu thương đỡ hắn lên xe và băng bó vết thương cho hắn, còn nó lái môtô trở về khán đài chính. 3 người họ đã xuống từ bao giờ, thấy xe nó đang tiến lại liền vội vã ra đón. Do mất máu nhiều, nó bắt đầu thấy choáng, vừa bước xuống xe liền ngã vào người Zan. Zan vội vàng đỡ lấy 2 vai nó liền thấy tay mình uớt uớt, giơ tay lên thì thấy nguyên một bàn tay dính máu. Bin thấy vậy liền thốc người nó lên, bế ngược vào trong, Zan chạy theo còn Jun thì hét lớn
- Bác sĩ đâu, đến đây ngay.
Hắn đỡ nó ngồi xuống saln, tháo chiếc mặt nạ trên mặt nó ra. Nó mở mắt, thở dốc:
- Tôi không sao, anh ra ngoài đi.
- Thế này mà bảo không sao à. Hắn quát nó, nhưng lòng cảm thấy đau nhói vì nó bị thương.
Zan tiến lại, cầm chiếc khăn lau mồ hôi cho nó
- Bà chịu một tí, Jun đang gọi bác sĩ rồi, quay đây tôi cầm máu cho bà.
- Ừm. Nó nói, rồi quay lưng về phía Zan, Zan dùng một con dao cắt phần vải ở vai ra. Cô nhìn viết thương dường như đã bị rách ra kiakhẽ rùng mình. Zan cầm một chiếc khăn khác để lên miệng vết thương để cầm máu, nó khẽ hừ nhẹ
- Đau sao, tôi xin lỗi. Zan lo lắng nhìn nó.
- Không sao Nó quay đầu lại trả lời Zan.
Bin đứng đó, nhìn vết thương của nó mà nhăn mặt. Jun từ ngoài bước vào, dẫn theo một bác sĩ. Tên bác sĩ vội tiến về phía nó. Zan nhường chỗ cho ông và ngồi trước mặt Kyo, nắm lấy tay nó. Bác sĩ lật chiếc khăn ra, xem xét vết thương một lúc rồi nói
- Cần phải lấy viên đạn ra trước đã, sau đó mới kiểm tra xem nó có ảnh hưởng gì không. Cô cố gắng chịu đau nhé.
-Được. Nó trả lời bác sĩ rồi nói với 3 người kia- mọi người ra ngoài hết đi.
- Không tôi ở đây vs bà, Jun và Bi ra ngoài đi. Zan phản đối
- Ừ, để Zan ở đây với em, bọn anh ra ngoài- Jun nói rồi vội vã lôi Bin đang định phản đối kia ra ngoài.
Tiểu Thư À, Người Đừng Lạnh Lùng Nữa Được Không Tiểu Thư À, Người Đừng Lạnh Lùng Nữa Được Không - Kyo