Sometimes the dreams that come true are the dreams you never even knew you had.

Alice Sebold

 
 
 
 
 
Tác giả: Kyo
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 36 - chưa đầy đủ
Phí download: 5 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 476 / 0
Cập nhật: 2017-09-24 23:09:34 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 8.4
a, trong từ điển của tôi không có tự sợ. Zan đáp lại
- Vậy có dám đấu với chúng tôi không. LiLi cười khinh bỉ
- Chơi không Kyo. Zan quay sang hỏi nó
Nó nhếch mép, "bọn này gan nhỉ"
- Được, chơi thì chơi, nhưng nếu các cô thua, các cô phải tránh xa bọn tôi ra. Nó lạnh lùng đáp
- Được, còn nếu bọn cô thua thì phải cút ra khỏi trường. LiLi hống hách trả lời
-Ok, nhớ giữ lấy lời. Zan cười tươi, bắt đầu vặn cổ,hehe lâu lắm không được vận động, sướng ghê.
- Khoan khoan, mấy bà có chơi được không đó, bọn nó là những cầu thủ giỏi nhất đội đấy. Bi lo lắng
- Ơ hơ, bà bênh bọn nó đấy à.
- Không, chỉ là tôi thấy lo thôi
- Không sao, bà cứ ở đây làm trọng tài đi.
- Ờ, 2 bà cẩn thận nhá.
Nói xong 4 người khởi động. Cả 2 lớp đều bắt đầu bu lại để xem trận chiến giữa đội nó và đội LiLi. Ai cũng lắc đầu nhìn bọn nó " kiểu này 2 người này chết chắc rồi, LiLi và LaLa chơi giỏi thế cơ mà". Jun đứng khoanh tay, nhìn tụi nó bình thản như không có chuyện gì xảy ra, còn Bin thì lo lắng.
- Nè, 2 người bọn họ chơi được không vậy.Bin
- Yên tâm đi, rồi cậu sẽ thấy. Jun mỉm cười nhìn Bin.
Trận đấu bắt đầu, Bi làm trọng tài, cầm bóng tung lên cao, LiLi và nó nhảy lên cướp bóng. Ả cười đểu tự hào vì mình là người nhảy cao nhất trong đội. Nhưng không, Kyo còn nhảy cao hơn ả, nó tranh được bóng, sau đó truyền cho Zan. LaLa kèm Zan nhưng vì đứng đơ ngạc nhiên vì cú nhảy vừa rồi của nó nên Zan dễ dàng nhận bóng, một động tác cơ bản và rồi Zan lập tỉ số 2-0 cho đội nó.
Tất cả mọi người đều ngạc nhiên nhìn nó, trừ Jun, anh chỉ lạnh nhạt nói 1 câu- Chưa đâu, kịch hay đang ở phía trước kìa.
LiLi và LaLa lấy lại tinh thần, đến lượt phiên đội 2 ả tấn công, nhưng lạ thật, 2 đứa nó không phòng thủ sao. Nó chỉ đứng khoanh tay nhìn LiLi và LaLa nhếch mép cười, Zan cũng đứng yên nhưng là tư thế giống mèo con- chống 2 tay xuống đầu gối lưng khom khom. 2 ả thấy lạ nhưng vẫn tấn công. Tỉ số bây giờ đã là 14-2 nghiêng về phía 2 ả. Cả hội trường đều nhìn tụi nó thương tiếc " kiểu này thua chắc rồi". Bin thì hích vai Jun hỏi.
- Nè, mấy cô ấy hình như không biết chơi hay sao vậy, cách biệt quá. Nhỡ bị đuổi khỏi trường thật thì làm thế nào bây giờ.
- Cứ chờ đi- Jun trả lời rồi ới về phía Kyo- Kyo à,còn 10p nữa là hết giờ, bắt đầu chơi đi
Tất cả học sinh đều hướng hết về phía Jun -bắt đầu chơi á, vậy từ nãy đến giờ là đùa à.
Kyo đua mắt về phía Zan gật đầu một cái, Zan hiểu ý nên cũng gật đầu đáp lại.
LiLi và LaLa không hiểu chuyện gì đang xảy ra nhưng vẫn tấn công. LaLa lên rổ, chuẩn bị đưa bóng vào rổ thì Pụp.. Zan nhảy lên đập bóng ra khỏi tay LaLa. Bóng bay về phía Kyo. Kyo nhận bóng rồi chạy về phía rổ đối thủ, LiLi dang 2 tay chặn đường nó nhưng không, một cú lừa đơn giản, nó đã vượt qua mặt LiLi và rồi. Pụt...Bóng đã lọt rổ trong sự ngỡ ngàng của LiLi và LaLa vì tốc độ của nó quá nhanh. Cả hội trường la hét ầm ĩ cổ vũ cho nó và Zan, một số thì bĩu môi nói rằng chỉ là ăn may thôi. Những pha bóng sau đó, cả hội trường chứng kiến những kĩ thuật lừa bóng đẹp mắt, những pha mém bóng 3 điểm chuẩn xác của nó và Zan. Tỉ số được rút lại còn 14-13. LiLi và LaLa đã thấm mệt, mồ hôi uớt hết áo, còn tụi nó thì chả hề hấn gì, nó còn chả thèm chảy một giọt mồ hôi. Đến phiên 2 ả tấn côn, nhưng lại một lần nữa bị Zan cướp bóng. Zan truyền bóng cho nó, chạy về phía rổ, nó xoay người qua mặt LiLi, nhạy cao hết cỡ, Pụt.... Nó thực hiện động tác úp rổ. Cả hội trường lại 1 lần nữa ngỡ ngàng không thốt lên lời. Cả đội bóng nữ chưa có ai có thể úp rổ được. Vậy mà nó có thể làm một cách dễ dàng như thế, đúng là cao thủ mà.
Reng..Reng..Reng. Tiếng chuông báo hết giờ làm thứa tỉnh tất cả các học sinh. Bấy giờ, cả hội trường bắt đầu la hét, xúm lại chỗ tụi nó hỏi han, chúc mừng. Jun và Bi tiến lại
- Giỏi lắm, phong độ còn hơn cả trước, lúc nào phải xin chỉ giáo mới được. Jun cười, vỗ vai Kyo và Zan.
- Các cô giỏi thật, tôi bái phục. Bin cười, đưa khăn cho Kyo và Zan lau mồ hôi dù là không cần thiết gì mấy.
Còn về phía 2 ả thì bị bỏ rơi, tức giận đi về phòng thay đồ, miệng không ngừng chửi rủa bọn nó
Tiểu Thư À, Người Đừng Lạnh Lùng Nữa Được Không Tiểu Thư À, Người Đừng Lạnh Lùng Nữa Được Không - Kyo