Reading means borrowing.

Georg Christoph Lichtenberg, Aphorisms

 
 
 
 
 
Tác giả: Kyo
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 36 - chưa đầy đủ
Phí download: 5 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 476 / 0
Cập nhật: 2017-09-24 23:09:34 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 6: LàM NgườI Yêu Anh Nhé
au lần "đánh rắn động cỏ" thì bây giờ không gì hay hơn là nghi binh bất động. Cả họn đi đi hết nơi này đến nơi khác thì cũng cảm thấy chán, muốn về nhà.
Ở Nha Trang, trước hôm về, nó đang ngồi ngắm biển ở ngay bên cạnh khách sạn thì bỗng dưng Jun bước lại
- ờ.. Kyo này, anh nhờ em một việc được không
-... Nó không nói gì, nhìn anh
- anh vừa tìm được một chỗ rất đẹp, anh... anh muốn tỏ tình với Zan, em có thể giúp anh không. Jun nói, tay gãi đầu
Nó cười nhẹ " haha bây giờ mới chịu tỏ tình sao". Nó khích đểu anh
- Nhỡ Zan không thích thì sao
- Ơ,,, nhưng vẫn đáng để thử mà
- Thích nó thật
- Ừ, thích thật
- Nhưng em không giúp
- Ơ thôi mà Kyo, giúp anh đi. Jun léo nhéo với nó 15 phút đồng hồ sau, nó mới chịu đồng ý, thực ra nó chỉ muốn trêu Jun tí thôi, chứ việc này đơn giản mà.
Các công cuộc chuẩn bị, Jun và Bin thì chuẩn bị cái nơi " lãng mạn" kia. Kyo thì lơi Zan đi mua sắm trong sự ngạc nhiên của Zan, vì nó chưa bao giờ rủ cô đi mưa cả, toàn cô rủ nó. Bước vào khu mua sắm lớn nhất ở đây, Kyo bắt Zan thử hết cái váy này đến cái khác mà vẫn không ưng trong khi nó chỉ lướt qua 1 cái đã chọ luôn ình một chiếc áo phông cổ tim màu đen cá tính, một chiếc áo gilê trắng ngắn tay, một chiếc quần mài rách và một đôi giày nike màu đen_hãng giày yêu thích của nó và một số phụ kiện như vòng cổ, vòng tay
"Phù, cuối cùng cũng xong" Zan thở phào nhẹ nhõm khi đã chọn được một bộ vừa ý nó, đó là một bộ váy liền màu trắng dài ngang đùi có một cái nơ ở ngang eo, đôi giày búp bê trắng, nhìn cô không khác gì một thiên thần cả.
Nó nhìn đồng hồ "còn 2 tiếng nữa mới đến giờ hẹn, đành phải lôi Zan đi ăn vậy" nó nghĩ, xong dẫn Zan đi, nhưng 2 gười lại đi bộ. Dọc đường đi, Zan không ngừng hỏi Kyo lý do vì sao lại đi mua đồ, nó chỉ trả lời là "thích", mặt vẫn lạnh tanh. Đang đi, 2 người gặp một bà cụ già mặt,khuôn mặt phúc hậu đang xách 1 cái giỏ bán đồ lưu niện, nhưng chả ai thèm để tâm, mua cho bà dù bà đã hết lời mời hàng. 2 đứa nó tiến lại, lựa những món đồ của bà, nào là vỏ ốc, nhẫn hình ốc, vòng tay có gắn sò. Bà nói đây đều là những thứ bà tự làm, tuy không đẹp bằng người ta, nhưng nó là tâm huyết của bà, cả đời bà làm nghề thủ công, con cháu đi làm ăn xa, có mình bà ở đây, làm để kiếm miếng ăn manh áo. Nó và Zan thấy thương bà, Zan thì hỏi hỏi thăm thăm, nó chỉ lặng đi nhìn bà không nói gì, nó cảm thấy nó còn may mắn hơn nhiều người trên đời này. Kyo và Zan quyết định đưa bà đi ăn một bữa, nó thì xách giỏ cho bà, Zan thì quàng tay bà rất thân mật, mọi người nhìn ba người họ mà ngạc nhiên, bàn tán tại sao 2 cô gái sang trọng quý phái lại đi với một người rách rưới như bà. Tụi nó mặc kệ, miệng thiên hạ mà, chấp làm gì.
Nói là dẫn bà đi ăn nhưng là bà dẫn tụi nó vào một nhà hàng nhỏ bên đường, bà nói đây là đặc sản ở đây, bà chưa thấy đâu ngon hơn ở quán này. 3 người sau khi ăn uống no say, cũng đã đến lúc 2 đứa phải chia tay bà. Trước khi đi, nó rút một tậy 500 nghìn đưa cho bà bảo rằng sẽ mua cả giỏ đồ này, nhưng bà không chịu nhận. Tụi nó đàng nói rằng đây là tiền thù lao mà bà sẽ dẫn tụi nó đi chơi mấy ngày tới vì bọn nó còn ở đây, lúc đấy bà mới chịu nhận.
Chia tay bà, 2 đứa gọi xe đi đến chỗ hẹn, Zan vaẵn không biết chuyện gì sẽ đến với mình, vẫn vui vẻ đi bên cạnh kyo nói nói cười cuời. Jun chọn nơi này cũng không tồi, đây là nơi đúng chất "thủy cung". Kyo đang đi liền nói Zan cứ đi lên trước, nó vào wc một lúc. Zan đành lủi thủi đi một mình, đang đi đến một khúc rẽ, bỗng có một tiếng nhạc piano phát lên, Zan tò mò bước lại, cô trợn tròn mắt khi nhìn thấy cảnh vật trước mặt mình: Jun đang mặc một bộ ple trắng viền đen, một chiếc nở ở cổ thắt chỉnh tề, tay cầm một đóa hoa hồng, xung quanh cắm những cây nến xếp thành hình trái tim, những bức tường xung quanh là những bức tường nước, bên trong những chú cá đủ mọi màu sắc đang tụ lại 1 chỗ tạo thành hình trái tim ( có người huất luyện mà). Khung cảnh thật lãng mạng. Jun bước đến, cầm đến nắm lấy tay Zan, khéo Zan vào chính giữa hình trái tim bằng nến kia. Zan từ nãy giờ đang đơ trước cảnh tượng này bị Jun nắm tay, bất giác đỏ mặt, nhìn Jun có chút xúc động. Jun quỳ xuống trước mặt Zan, giơ đóa hoa ra trước mặt Zan tỏ tình
- Zan à, đã từ lâu anh rất thích em, em có thể làm bạn gái của em được không
Zan bỗng chảy những giọt nước mắt đầy hạnh phúc, cổ họng bỗng nghẹn lại,không nói nên lời. Jun nhìn Zan khóc lại hiểu nhầm, cứ tưởng Zan không đồng ý, nhưng anh vẫn cố gắng chờ câu trả lời của cô, miệng vẫn nở nụ cươi rất tươi. Tiếng piano vẫn phát ra, khung cảnh vẫn như cũ, chỉ có 2 người với 2 tâm trạng thay đổi. 1 người thì từ ngạc nhiên đến cảm động, một người thì từ hồi hộp đến hơi thất vọng. Chừng 1p sau, lúc này Zan mới ổn định lại tinh thần nói
- Jun à, anh đứng lên đi, em... Chưa nói hết câu thì bị Jun ngắt lời
- Không, em không đồng ý, anh sẽ không đứng lên.
- Em đồng ý mà, anh đứng lên đi. Zan cười trong nước mắt hannh phúc
- Em nói thật chứ. Jun ngạc nhiên hỏi lại
- Thật. Zan cười, nhận đóa hoa ở tay Jun, kéo Jun đứng dậy.
Jun vừa đứng lên thì liền ôm lấy Zan. 2 người ôm nhau đầy hạnh phúc. Buông nhau ra, Jun cười, búng tay một cái, một chiếc bàn được một số người bê ra, đặt ngay giữa trái tim, Jun và Zan ngồi vào 2 chiếc ghế đối diện nhau. Lúc này Zan mới bắt đầu hỏi Jun.
- Kyo và Bin đâu, từ nãy giờ em không thấy họ.
- À họ hôm nay sẽ là phục vũ đặc biệt của bữa ăn hôm nay. Jun cười rất tươi
Ngay lúc đó, Kyo và Bin bước vào, họ mặc những plê đen đầy sang trọng, Bin thì đẩy xe thứa ăn, Kyo đi bên cạnh.. Sau đó, Bin bê từng khay thức ăn lên bàn, kyo thì cầm trai sampanh rót vào 2 cái ly trên bàn. Động tác của họ thật chuyên nghiệp.
- 2 người ăn cùng tụi tôi đi. Zan
- Không, đây là bữa ăn đặc biệt chỉ dành cho 2 người thôi, chúng tôi không nên xen ngang. Bin cười
Zan nhìn Kyo, nó gặt đầu một cái. Sau đó nó và hắn bước vào trong để nơi riêng tư cho 2 người kia
Trong khi 2 người họ đang ăn uống, vui vẻ nói chuyện, Bin và Kyo ngồi chơi tại một căn phòng khác, hắn bước đến phía nó, ngồi xuống hỏi
- Sau này cô muốn người yêu cô tỏ tình như thế nào
- Chuyện tình cảm ư, tôi chưa bao giờ nghĩ đến. Nó lạnh nhạt đám lại rồi đứng lên bước ra ngoài, để lại một ánh mắt buồn rầu hướng về phía nó
Tiểu Thư À, Người Đừng Lạnh Lùng Nữa Được Không Tiểu Thư À, Người Đừng Lạnh Lùng Nữa Được Không - Kyo