Nên coi những thất bại trong quá khứ là động cơ để hành động, chứ không phải lấy đó làm lý do để bỏ cuộc.

Charles J. Given

 
 
 
 
 
Tác giả: Thiến Hề
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 109 - chưa đầy đủ
Phí download: 9 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 495 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 01:24:12 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Q.1 - Chương 49
ộ Dung Kiền Dụ khẽ ra lệnh. Yến tiệc chính thức bắt đầu.
Để yến hội tăng thêm náo nhiệt, các vị đại thần đưa cả người nhà đi cùng nên có cả ngâm thơ, vẽ tranh… phi thường náo nhiệt!.
Tất cả mọi người đều hứng trí bừng bừng, các tiểu thư quan lại dốc hết tài nghệ thi thố. Tự nhiên, các nàng biểu diễn là để cho cái kẻ đang ngồi ghế rồng kia xem, bay lên thành phượng hoàng là mục tiêu hàng đầu của các nàng. Thế là chỉ trong thời gian rất ngắn, trong đại điện xuất hiện tràng cảnh các tiểu thư liếc mắt đưa tình.(Rin: đang uống caffe đó nha* Phụtttt)
Đường Đường đối với mấy thứ « đồ chơi » dưới kia một chút hứng thú cũng không có. Thẳng đến khi các tiểu thư khuê các lấy khí thế cường đại xuất hiện ở trước mặt nàng nàng mới phát hiện, yến hội này thì ra cũng không quá nhàm chán.
Cô gái kia không phải ai khác, chính là con gái của tể tướng đương triều: Thượng Quan Hiểu Lan. Nàng ta thực sự rất xinh đẹp, từng cái nhấc tay nhấc chân đều toát ra một cỗ ngạo khí thanh tao, túc mục. Rất có khí chất của một đại nhân vật.
Từ chỗ ngồi chậm rãi đứng lên, nàng ta nhẹ nhàng bước đến bên Mộ Dung Hạo Minh, hướng hắn khẽ gật đầu rồi mới đến trước mặt Mộ Dung Kiền Dụ khom lưng hành lễ nói: “Hiểu Lan gặp qua hoàng thượng, hôm nay là vì chúc mừng tiểu hoàng tử, Hiểu Lan bất tài, không thể múa hay hơn chúng tỷ muội. Hôm nay trùng hợp thấy Lục vương gia trên y phục thêu một cành hồng mai, trong lòng rất có cảm xúc, thuận miệng xin phú một câu. Để thái hậu cùng hoàng thượng chê cười, mong rằng hoàng thượng cùng thái hậu không trách cứ.”
Nghe được nàng ta nói như vậy, Đường Đường liền chán nản. Thơ phú để làm cái gì cơ chứ?
“Nếu đã như vậy ngươi cũng không nên phú thơ làm gì, ca vũ là được rồi.” Thấy Thượng Quan Hiểu Lan vừa rồi lại ăn nói khiêm tốn như vậy, Đường Đường khoát tay áo, thuận miệng nói.
Làm thơ ư? Nàng lúc ba tuổi liền đem thơ Đường hơn ba trăm bài học thuộc, ở trước mặt nàng làm thơ sao? Đây chẳng phải là múa rìu qua mắt thợ?Một người hơn ba trăm thủ thơ thuộc làu sẽ không so đo cùng kẻ muốn làm thơ. (Louis: cái gì cơ? 3 tuổi bé biết đọc rồi hử? 300 bài thơ? Học thuộc để làm gì phỏng?)
Lời Đường Đường nói ra làm Thượng Quan Hiểu Lan kinh ngạc. Nàng ta bối rối đứng trước mặt Mộ Dung Kiền Dụ mà không biết phải làm sao.
Thái hậu là đang làm khó nàng nha!
Tiểu Thái Hậu Tám Tuổi Thật Tà Ác Tiểu Thái Hậu Tám Tuổi Thật Tà Ác - Thiến Hề