A dirty book is rarely dusty.

Author Unknown

 
 
 
 
 
Tác giả: Quan Kỳ
Thể loại: Tiên Hiệp
Biên tập: Oanh2
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 1424 - chưa đầy đủ
Phí download: 28 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2104 / 8
Cập nhật: 2016-08-03 12:22:03 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 454 : Hoắc Quang Tự Vẫn Trong Mộng
hưng không phải phụ thân nói Thiên Cơ Tông tại Tiên giới...
- Đó là do ta không biết rõ sự cường đại của liên thần. Ngay vừa nãy, ta đã cảm nhận được. Thiên Cơ Tông thì sao? Cho dù Thiên Cơ Tông ở Tiên giới lại tính được là cái gì? Ở trước mặt liên thần, bọn họ chẳng đáng là gì cả!
Mão Nhật Đạo Quân khinh thường nói.
- Sao?
- Còn về Diêm Xuyên? Hừ, hắn không tốt được bao lâu nữa đâu. Khi thời gian vừa đến, tất cả bọn họ đều phải chết!
Trong mắt Mão Nhật Đạo Quân loé ra một sự điên cuồng.
- Thời gian? Thời gian nào?
Dương Chí Cửu hiếu kỳ nói.
...
Trong Mệnh trận Tước Thần, Quyết đối chiến với Khổng Đạo Khâu.
Ầm ầm ầm!
Hai người đối lập, từ chỗ hai người, từng cỗ khí lưu cuồn cuộn lan rộng ra. Trong phạm vi mười ngàn dặm, không người nào có thể đến gần.
- Mở!
Ánh mắt Quyết lạnh như băng.
Ầm!
Hai người ầm ầm tách ra. Đại địa tại vị trí hai người đứng lúc trước đã trở thành một hố lớn với đường kính vạn dặm.
Hai người đứng trên không trung lạnh lùng nhìn nhau. Dường như cũng không ai thắng ai.
Nhưng sau một khắc, Khổng Đạo Khâu nhất thời biến sắc, nhìn về phía không trung cách đó không xa.
Khổng Ma Kha đã bị ép ra khỏi phạm vi của màn sương lớn. Hắn đứng ở trên không, sắc mặt khó coi đến cực điểm.
Khổng Đạo Khâu há hốc mồm ngạc nhiên. Khổng Ma Kha còn chưa tranh hơn thua, chỉ như vậy đã n mất đi tư cách sao?
- Khổng Đạo Khâu, quay về sao?
Quyết cười lạnh nói.
- Ha, ha ha ha ha ha, Quyết? Xem ra ta thực sự đã xem thường ngươi!
Trong giọng nói của Khổng Đạo Khâu hàm chứa một tia lệ khí.
Quyết lắc đầu nói:
- Nếu như là trước kia, trẫm nhất định sẽ cùng ngươi chiến đấu kịch liệt một trận. Nhưng lần này liên quan đến lựa chọn của Thiên Cơ Tông. Ta cần Thiên Cơ Tông. Cho nên, lần này không thể không đưa ra hạ sách như vậy. Tương lai nếu lại có cơ hội, ta nhất định sẽ cùng ngươi đường đường chính chính chiến đấu một trận!
Cách đó không xa, Yêu Thiên Thương dẫn theo tám người, chậm rãi bay tới.
Mục đích của Quyết chính là ngăn cản Khổng Đạo Khâu, để chín người Yêu Thiên Thương ép Khổng Ma Kha ra khỏi đại trận, khiến hắn mất đi tư cách.
Khổng Đạo Khâu nhìn mọi người một chút, cuối cùng tức giận cười to:
- Ha ha ha ha ha, Quyết? Vẫn chưa có người nào khiến ta quá tức giận như thế. Ha ha ha, ta sẽ nhớ kỹ ngươi!
Nói xong, Khổng Đạo Khâu đạp không bay ra khỏi đại trận, không muốn tiếp tục đấu nữa.
Bởi vì, có đấu nữa cũng không có ý nghĩa. Thắng là thua, thua cũng là thua!
Bay qua bên cạnh Khổng Ma Kha, Khổng Đạo Khâu nhìn Khổng Ma Kha. Vẻ mặt chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.
- Hừ!
Khổng Đạo Khâu đạp không một mình tiến về phía tây, để lại một mình Khổng Ma Kha với vẻ mặt nhăn nhó.
Khổng Ma Kha giận dữ và xấu hổ, dẫn theo hơn một trăm thần tử còn lại quay đầu rời khỏi Thiên Cơ Tông!
Cưỡi trên Long Mã, sắc mặt Khổng Ma Kha xám xịt đáng sợ.
Một đám thần tử theo phía sau, cũng không ai dám nhiều lời. Chỉ có Tiên Tri Phật Đà dám tiến lên trước.
- Bệ hạ, chuyến này không thuận lợi. Chúng ta vẫn nên sớm ngày về triều thôi!
Tiên Tri Phật Đà khuyên nhủ.
Về triều?
Sắc mặt Khổng Ma Kha nhất thời lại đen thêm một phần. Giống như lần trước, không, so với lần trước còn thảm hơn nhiều. Mất đi tư cách tham dự kế hoạch tạo thần, khiến Khổng Đạo Khâu thất vọng, thần tử tử thương hơn nửa, danh tiếng bị quét thành rác. Ngưng Thúy Cung quân cờ đặt tại Bắc Thần Châu bị tiêu diệt.
Nhớ tới những điều này, trái tim Khổng Ma Kha càng thêm chảy máu.
Ngọn nguồn của tất cả những điều này đều là do Diêm Xuyên, đều bắt đầu từ Diêm Xuyên!
- Bệ hạ?
- Không, không thể cứ trở lại như vậy được. Ta đi tới đế triều Đại Trăn, đi Yến Kinh. Ta muốn phá huỷ Yến Kinh trước tiên. Ta muốn Diêm Xuyên phải trả giá đắt!
Khổng Ma Kha gào thét nói.
Tiên Tri Phật Đà há miệng muốn ngăn cản, nhưng nhìn thấy ánh mắt thù hận kia của Khổng Ma Kha, hắn nhất thời hiểu rõ, mình căn bản không có cách nào ngăn cản được.
- Ôi!
Tiên Tri Phật Đà khe khẽ thở dài.
Quên đi. Diêm Xuyên, Bạch Đế Thiên đều không có ở Yến Kinh. Hẳn là Yến Kinh không đáng sợ!
- Đi, đi Yến Kinh!
Khổng Ma Kha quát.
- Vâng!
Quần thần đáp lời.
... —–
Đông Thần Châu, đế triều Đại Trăn, Yến Kinh.
Tại đại điện Khâm Thiên Giám, Phụng Âm Dương đang ngồi khoanh chân. Quanh thân hắn tản mát ra ánh sáng màu xanh nhàn nhạt. Qua một hồi lâu, hai mắt Phụng Âm Dương đột nhiên mở ra.
- Bí thuật quỷ cốc? Quả nhiên là thế. Tìm hiểu một mình bí thuật của Nam Tông hoặc Bắc Tông đều rất chậm. Nhưng khi hai tông hợp nhất lại nhanh chóng như vậy? Quỷ cốc? Lẽ nào ta đúng là tổ sư Quỷ Cốc Tử chuyển thế?
Phụng Âm Dương nhíu mày suy tư.
Ngay trong lúc Phụng Âm Dương cảm thán trước thực lực tăng mạnh, đột nhiên có một tiếng chuông từ bên ngoài truyền đến.
- Coong!
Phụng Âm Dương có chút hiếu kỳ đi ra khỏi đại điện, nhìn về phía một núi lửa lớn đằng xa.
- Tiếng chuông vang thật lớn. Đây là tiếng chuông của Kim Đại Vũ sao? Thần Hoàng chuông?
Hai mắt Phụng Âm Dương híp lại.
Phía xa, ở một nơi sâu bên trong ngon núi lửa, Kim Đại Vũ nhìn cái chuống lớn trước mặt phát ra kim quang sáng chói.
Kim Đại Vũ tỏa ra khí khái bức người. Trong mắt hắn loé ra một chút kích động:
- Cuối cùng bản tôn đã có một chút lực tự bảo vệ. Thần Hoàng Chuông hình thái thứ nhất đã được hoàn thành. Cho dù đối mặt với Bạch Đế Thiên, ta cũng có thể chiến đấu một trận!
Cùng lúc đó, tại quý phủ của quân đoàn trưởng số một Đại Trăn.
Hoắc Quang đang ngủ say. Trong lúc ngủ, quanh thân Hoắc Quang phát ra huyết sát vờn quanh cả gian phòng ngủ.
Tất cả hạ nhân cũng không dám tới gần.
Trong lúc ngủ say, khuôn mặt Hoắc Quang đầy dữ tợn. Tiếp theo, khuôn mặt biến thành vẻ bi tráng.
Hoắc Quang đang có một giấc mộng kỳ quái. Trong mộng, hắn đang mặc áo giáp. Trong tay hắn cầm một thanh kiếm đồng. Ánh mắt rưng rưng, bi tráng đặt thanh kiếm lên cổ.
- Thiên Đế, Mông Điềm đi theo người đây. Dựa vào anh linh của ta, mệnh số của Thiên Đế, Thiên Đế bị diệt, thì thần cũng diệt. Thiên Đế chuyển sinh, thần đi theo! Vạn thế bất diệt!
Trên thực tế, toàn thân Hoắc Quang run rẩy, trong mộng, mình đã giơ kiếm tự vẫn tại chỗ?
Rầm
Trong mộng Hoắc Quang ngã xuống đất, thời khắc hấp hối nhìn thấy một cảnh tượng khác. Giờ phút này, đồ đệ Tham Lang của hắn cũng cầm một thanh trường kiếm, trong mắt chứa đầy lệ huyết hét lớn.
- Thiên Đế, Mông Nghị theo người đây. Bằng vào anh linh của ta, liền với mệnh số của Thiên Đế, Thiên Đế diệt, thì trọng thần diệt. Thiên Đế chuyển thế, thì trọng thần đi theo! Vạn thế bất diệt!
Trong mộng, Tham Lang tự vẫn ngã xuống đất. Tham Lang ngã xuống đất, nhìn về phía thi thể Hoắc Quang đang trong hấp hối, bản thân cũng bắt đầu trở nên mơ hồ.
- Ca!
Tham Lang nở nụ cười, sau đó yên lặng không phát ra một tiếng động nào nữa.
Trong mộng, Hoắc Quang và Tham Lang cùng chết đi. Trong mộng, hai người đi theo Thiên Đế mà chết, hai người lần lượt là Mông Điềm và Mông Nghị.
- Coong!
Bên ngoài đột nhiên có tiếng chuông vang truyền đến.
- A! Hoắc Quang giật mình một cái, nhất thời tỉnh lại.
Hoắc Quang vừa tỉnh lại, toàn thân toát mồ hôi lạnh, giống như mới vừa trong nước đi lên vậy.
Quyển 6
- Chương 48: Chọn Ai?
Vù vù!
Một bóng người xông vào bên trong điện.
Là Tham Lang.
- Sư tôn, người làm sao vậy?
Tham Lang kinh ngạc nhìn về phía Hoắc Quang.
Hoắc Quang nhìn Tham Lang. Đây là đệ đệ mình trong mộng sao?
Trầm mặc một hồi lâu, sắc mặt Hoắc Quang có chút phức tạp nói:
- Ta có một giấc mộng quái lạ!
- Mộng ao?
- Tham Lang, chúng ta không là thầy trò, làm huynh đệ thì thế nào?
Sắc mặt Hoắc Quang ngưng trọng nói.
- Hả?
Tham Lang mờ mịt nói.
- Từ hôm nay trở đi, ngươi gọi ta là đại ca! Ta sẽ đích thân báo cáo với bệ hạ!
Hoắc Quang trịnh trọng nói.
- Sao? Tham Lang vẫn cực kỳ mờ mịt không rõ.
...
Thiên Cơ Tông! Bên trong Mệnh trận Tước Thần.
Giờ phút này Mệnh trận Tước Thần đã trở thành sân khấu của Diêm Xuyên và Quyết.
Thắng! Thắng! Thắng!......
Hai người một đường hát khúc khải hoàn, một đường đánh bại chư hùng, đồng thời cũng thu phục chư hùng.
Hai người đều không có mộng tưởng xa vời, đều làm theo khả năng của mình. Bọn họ chỉ thu phục những tông chủ ben trong thần châu của mình.
Quyết thu phục năm tông môn. Giờ phút này Diêm Xuyên đã thu phục sáu tông môn.
Hai phe thế lực dường như cũng biết sự tồn tại của nhau, hình như cố ý phòng ngừa tranh đấu sớm xảy ra. Mãi đến tận tất cả những người khác đều bị trục xuất ra khỏi mệnh trận Tước Thần, hai người mới từ từ trở nên yên tĩnh.
Hai người không đi gặp nhau, mà bọn họ đều nghỉ ngơi. Bọn họ muốn nghỉ ngơi lấy lại sức, chờ đợi trận chiến cuối cùng.
Bên ngoài mệnh trận Tước Thần, đệ tử Thiên Cơ Tông cũng không ngừng nhìn về phía hai thế lực cuối cùng.
Trong mắt Vân Tâm loé lên vẻ thoả mãn.
Hai nhóm người này quá ưu tú rồi!
Lý Tư, Mạnh Lăng Thiên cũng đứng bên cạnh Vân Tâm và Thiên Nữ.
- Chúc mừng. Vân Tâm đạo hữu, trải qua sóng to gió lớn, hai nhóm người trước mắt sẽ nhanh chóng phân ra thắng bại? Hơn nữa, tất cả đều là kiêu hùng trên thế gian!
Mạnh Lăng Thiên cười nói.
Vân Tâm gật đầu một cái.
- Vân tông chủ, không biết Vân tông chủ xem trọng phía nào hơn vậy? Diêm Xuyên hay Quyết? Lý Tư mở miệng hỏi.
Lý Tư vừa mở miệng, ánh mắt Mạnh Lăng Thiên liền sáng ngời.
Trong đầu Mạnh Lăng Thiên nhanh chóng xoay chuyển. Đúng vậy, Thiên Cơ Tông sẽ giúp ai?
Diêm Xuyên hay là Quyết?
Giúp Diêm Xuyên, không thể tốt hơn. Lý Tư đã tiến vào đế triều Đại Trăn.
Nhưng nếu là giúp Quyết thì sao? Khi đó có phải thư viện Cự Lộc cũng nên cân nhắc hay không? Hay là... hay là... hay là....
Mạnh Lăng Thiên nhìn về phía Lý Tư.
Hay là đưa Lý Tư đến đế triều Yêu tộc. Như vậy cũng không tồi? Dù sao, Đại Trăn đã có huyền tôn của mình, Mạnh Văn Nhược.
Thần quang trong mắt Mạnh Lăng Thiên chớp động, nhìn về phía Vân Tâm.
Vân Tâm nhíu mày nói:
- Quyết là thiên hạ đệ nhất nhân ba mươi ngàn năm trước. Thật ra tại ba mươi ngàn năm trước, lúc đó Thiên Cơ Tông cũng đã khảo sát hắn, cảm thấy cực kỳ thoả mãn đối với hắn. Sau khi chuyển thế, so với ba mươi ngàn năm trước dường như hắn lại càng ưu tú hơn!
- Còn về Diêm Xuyên, càng không giống người bình thường. Trong thời gian chưa tới trăm năm, hắn đã có thành tựu như hôm nay. Ta nhất thời... ha ha!
Vân Tâm lắc đầu một cái, không muốn nói tiếp nữa.
Rõ ràng, hắn đều xem trọng cả hai người. Hiện tại hắn cũng không muốn tỏ rõ thái độ.
Thấy Vân Tâm không muốn nhiều lời, Mạnh Lăng Thiên, Lý Tư chỉ có thể cảm thấy bất đắc dĩ.
Thiên Nữ đứng bên cạnh lại mở miệng nói:
- Giả sử, trong tình trạng hiện tại, ngươi sẽ chọn ai?
Chọn ai? Chọn bây giờ? Mọi người cảm thấy bất ngờ nhìn về phía Triệu A Phòng, Vân Tâm cũng bất ngờ nhìn về phía Triệu A Phòng.
- Tông chủ có thể báo cho biết hay không?
Triệu A Phòng lại hỏi tới.
Thấy Triệu A Phòng lại truy hỏi lần nữa, cuối cùng Vân Tâm thoáng cười khổ một hồi nói:
- Nếu Thiên Nữ muốn biết, vậy ta cũng nói một chút ý tưởng của ta đi!
Mọi người đồng thời nhìn về phía Vân Tâm.
- Hai người này, ta đều cực kỳ xem trọng.nếu như không có cuộc đấu kế tiếp, bất luận là phe nào, ta đều nguyện ý để Thiên Cơ Tông phụ thuộc vào người đó. Nhưng nếu nhất định phải chọn một bên, ta muốn chọn Diêm Xuyên hơn! Bởi vì tiềm lực của hắn quá mức đáng sợ!
Vân Tâm hít sâu một cái nói.
- Ồ?
Mạnh Lăng Thiên đứng bên cạnh, mặt vô cùng vui mừng.
Triệu A Phòng cũng có chút kinh ngạc.
- Đương nhiên, tất cả còn phải xem trận giao đấu cuối cùng đã. Nếu như Quyết có thể áp đảo được Diêm Xuyên, vậy thì ta càng nguyện ý chọn Quyết rồi!
Vân Tâm cười nói.
Triệu A Phòng gật đầu một cái, dường như thầm hít sâu một hơi, dường như nàng đang mừng thầm cho Diêm Xuyên.
Về phần Mạnh Lăng Thiên, Lý Tư lại càng không cần phải nói. Hai người đều đang cầu khẩn, tiếp theo Diêm Xuyên nhất định phải thắng.
Rốt cuộc, sau khi nghỉ ngơi hai ngày, người của hai phe bắt đầu tập trung về phía trung tâm.
Nơi trung tâm chính là vị trí Thiên Nữ Điện.
Người của hai phe đi tới quảng trường phía trước Thiên Nữ Điện.
Hai bên đối mặt nhìn nhau.
Diêm Xuyên bước tới một bước, Quyết cũng bước tới một bước.
Hai cường giả đối mặt nhìn nhau.
- Diêm Xuyên?
Quyết thản nhiên nói.
- Nghỉ ngơi tốt chứ?
Diêm Xuyên cười nhạt nói.
- Ngươi cũng không phải vậy sao? Không thể tưởng tượng được, đối thủ cuối cùng lại có thể là ngươi!
Quyết có chút cảm thán.
Hai đại cường giả sắp bước vào trận quyết chiến cuối cùng.
Vô số tu giả xung quanh đều lộ vẻ hưng phấn. Mỗi người đều ngưng trọng đến cực điểm nhìn về phía giữa sân.
Nhưng lúc này, Diêm Xuyên lại khẽ mỉm cười, ngẩng đầu nhìn về phía bắc, đó chính là hướng Thiên Cơ Phong.
- Triệu A Phòng, nàng có thể nghe thấy không?
Diêm Xuyên quay về phía bắc kêu lên.
Triệu A Phòng? Thiên Nữ? Vào lúc này Diêm Xuyên gọi Thiên Nữ làm gì?
Mọi người đều hiếu kỳ nhìn về phía Triệu A Phòng. Lông mày Quyết lại nhíu chặt.
Phía xa, trên đỉnh Thiên Cơ Phong, Triệu A Phòng có vẻ kinh ngạc, tiếp theo lộ vẻ hoang mang, thậm chí còn có một chút lo lắng.
Diêm Xuyên lại khẽ mỉm cười nói:
- Còn nhớ rõ ngày ấy ta nói với nàng thế nào không? Kế hoạch tạo thần? Diêm Xuyên ta vẫn không để vào trong mắt, càng không vì nó, tạm nhân nhượng vì lợi ích toàn cục, thậm chí từ bỏ sự kiên trì của mình!
Vô số tu giả lộ vẻ kinh ngạc. Tất cả đều xôn xao bàn tán.
Diêm Xuyên đang nói gì vậy? Kế hoạch tạo thần cũng không để ở trong mắt? Chuyện Thiên Cơ Tông lệ thuộc vào cũng không thèm để ý?
Tạm nhân nhượng vì lợi ích toàn cục? Kiên trì? Hắn nói vậy là có ý gì?
Sắc mặt mỗi đệ tử Thiên Cơ Tông bỗng nhiên khó coi đến cực điểm.
Kế hoạch tạo thần, Thiên Cơ Tông lệ thuộc, trong lòng một đám đệ tử Thiên Cơ Tông đó là chuyện thần thánh tới mức nào. Tương tự, bất kỳ ai được lựa chọn, đó là vinh hạnh tới mức nào?
Tất cả mọi người tham dự kế hoạch tạo thần, hẳn đều cảm thấy cực kỳ vinh hạnh mới đúng.
Không ngờ Diêm Xuyên trước mắt này không chỉ không cảm thấy điều đó là vinh hạnh, trái lại còn không thèm khát?
Quyết cũng cảm thấy bất ngờ nhìn về phía Diêm Xuyên. Thiên Cơ Tông, đó chính là tông môn cổ xưa thần bí. Diêm Xuyên trước mắt hắn thật sự cam lòng từ bỏ sao?
Mạnh Lăng Thiên đứng ở bên cạnh Vân Tâm, đầy vẻ lo lắng. Diêm Xuyên bị ấm đầu sao? Mình vì hắn đã bỏ ra bao nhiêu công sức?
Quyển 6
Tiên Quốc Đại Đế Tiên Quốc Đại Đế - Quan Kỳ Tiên Quốc Đại Đế