The act of love . . . is a confession. Selfishness screams aloud, vanity shows off, or else true generosity reveals itself.

Albert Camus

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1055 - chưa đầy đủ
Phí download: 25 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1290 / 7
Cập nhật: 2017-09-24 23:26:42 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 1129 - 1130: Cổ Khí Sống Lại
a người tiến vào Tiên Phủ, Tô Triệt liền lấy ra ba kiện Cổ Khí này, truyền âm nói với Trác Phong:
- Làm phiền Trác thúc giúp ta kiểm tra một chút, xem phía trên Cổ Khí có cái gì không ổn hay không.
Trác Phong hiểu rõ ý tứ của Tô Triệt. Tinh tế kiểm tra ba kiện Cổ Khí, cũng không có bất kỳ khuyên can hoặc phàn nàn nào.
Ở hắn xem ra, người tuổi trẻ dũng cảm nếm thử, không phải là chuyện xấu gì, mặc dù thất bại, cũng sẽ tích lũy một ít nhân sinh lịch duyệt, chuyển hóa thành một phần tài phú tinh thần. Vì thế, lãng phí một chút thời gian và tinh lực cũng không coi là cái gì.
Ước chừng một phút đồng hồ sau, ba kiện Cổ Khí giao trở lại trên tay Tô Triệt, Trác Phong xác nhận nói:
- Không có gì khả nghi, yên tâm đi.
Tô Triệt nhẹ gật đầu, lúc này mới thu Cổ Khí vào bên trong Tiên Ngục.
Sau đó, Tô Triệt nhìn bọn họ nói:
- Mệt nhọc hơn nửa tháng, cũng nên nghỉ ngơi vài ngày, nếu ta nếm thử thất bại, còn phải trả ba kiện Cổ Khí trở về.
Trác Phong và Phỉ Vân gật đầu, đều tự lựa chọn một chỗ trong Tiên Phủ nghĩ ngơi, cho Tô Triệt đầy đủ thời gian và không gian, tiến hành nếm thử của hắn.
Đương nhiên, Trác Phong còn phải gánh vác trách nhiệm phòng ngự. Dù sao, Tiên Phủ tạm thời tọa lạc ở nơi hoang dã, rất khó nói, có thể gặp được gia hỏa đui mù chạy đếngây sự hay không.
Bên trong Tiên Phủ, như một thế giới tinh cầu, có núi sông, hải dương, thảo nguyên, cái gì nên có đều có. Tô Triệt tùy tiện chọn một hòn đảo nhỏ cảnh sắc mê người trong biển, tạm cư trên đó, cùng Lão Hắc bắt đầu nghiên cứu: làm cho Cổ Khí sống lại!
Trên lý luận mà nói, nguyên bản tất cả uy năng của những Cổ Khí này đã bị thiên đạo của Đại Vũ trụ gạt bỏ, làm cho linh tính mất hết, chỉ còn xác không.
Thậm chí có thể nói, những xác không này cũng đã mất đi giá trị lợi dụng, nếu muốn nung luyện tái tạo. Hoặc là phân giải nguyên vật liệu trong đó, kết quả chỉ có một: hóa thành hư vô, trở về hỗn độn.
Đây là thiên đạo chế tài, là uy nghiêm cao nhất, bất luận kẻ nào cũng không thể cãi lời; Bên trong sinh linh thế gian, mặc dù là Tiên Tôn nắm giữ lực lượng đỉnh phong, đối với mấy Cổ Khí này, cũng là một cục diện vô lực xoay chuyển trời đất.
Nhưng Tô Triệt cho rằng, mình đồng dạng khống chế lực lượng thiên đạo trong Tiên Ngục, tuy giai đoạn trước mắt vẫn không thể chính diện chống lại cùng thiên đạo Đại Vũ trụ, nhưng chỉ là sống lại một ít Cổ Khí, hẳn là một bữa ăn sáng mới đúng.
Ngươi là trường giang đại hà, ta chỉ là dòng suối nhỏ róc rách, trên thực lực cách xa, nhưng mà, nếu chỉ dùng để nuôi cá, đồng dạng đều có thể nuôi sống.
Trên đại thể, chính là đạo lý này.
Bên trong ba kiện Cổ Khí, có một lá cờ hình tam giác, xấp xỉ Di Tiên Lệnh Kỳ, Tô Triệt và Lão Hắc nhất trí quyết định, trước lấy nó khai đao!
Tam giác lệnh kỳ huyền phù ở trước mặt Lão Hắc, lẳng lặng cảm ứng một phen, Lão Hắc nói:
- Xác thực, trong đó tồn tại một tia lực lượng phong ấn của thiên đạo. Bất quá, chỉ vẻn vẹn là một tia rất nhỏ mà thôi.
Một tia này, liền có thể gây khó khăn cho ngàn vạn sinh linh bị thiên đạo quản hạt.
Như vậy, lực lượng thiên đạo của Tiên Ngục, có thể giải trừ một tia chế tài này sao?
- Chẳng những có thể giải trừ, còn có thể hấp thu nó!
Lão Hắc cười ha ha nói:
- Khoản mua bán này xác thực rất có lời, hấp thu một tia lực lượng thiên đạo này, đối với thiên đạo của Tiên Ngục chúng ta mà nói, hình như là có chút bổ dưỡng. Có thể lý giải thành, bái nó làm sư, hấp thu tri thức.
- Vậy thì tranh thủ thời gian bái sư đi.
Trong lòng Tô Triệt cười nói.
Theo Tô Triệt ra lệnh một tiếng, lập tức có một cổ lực lượng vô hình tác dụng đến phía trên tam giác lệnh kỳ, nó nguyên bản tử khí trầm trầm, lập tức phát ra ong ong vang lên, giống như giãy dụa giải thoát khỏi cái gì đó...
Không bao lâu, một đoàn sáng nhạt từ bên trong lệnh kỳ bị rút ra, sưu một cái, bay vào vũ trụ tinh không, tiêu tán thành không, triệt để hòa tan vào bên trong thiên địa của Tiên Ngục.
Lực lượng thiên đạo đến từ Đại Vũ trụ bên ngoài, bị thiên đạo Tiên Ngục thôn phệ dung hợp, hai người trong lúc đó, không có xuất hiện bất luận dấu hiệu bài xích gì.
Điều này khiến cho Tô Triệt càng thêm kiên định một loại suy đoán nào đó của mình: Tiên Ngục là con của nó, đối đãi với con của mình, nó luôn khoan dung, từ bi, thậm chí nó còn có thể dẫn dắt con của mình, không ngừng khỏe mạnh phát triển.
Kéo dài hậu đại, chỗ nào cũng giống nhau, không có cái gì là trái ngược cả!
Một khi Thiên đạo phong ấn bị giải trừ, ý nghĩa, Cổ Khí này lại lần nữa biến thành một cái lọ, có thể chịu tải linh lực, dung nạp sinh cơ.
- Biện pháp đơn giản nhất, chính là quán thâu linh lực cho nó, đưa vào một khí linh, vật này, cũng chẳng khác nào sống lại.
Lão Hắc nói:
- Chỉ có điều, muốn nó khôi phục uy năng thời kỳ toàn thịnh, cũng không phải là chúng ta có thể thực hiện.
- Đây là đương nhiên!
Trong lòng Tô Triệt gật đầu:
- Khôi phục uy năng trước kia của nó, chính là đối nghịch với thiên đạo ngoại giới, loại chuyện ngu xuẩn này, mặc dù có khả năng thành, ta cũng sẽ không làm!
- Không sai, có một số việc, thực không thể làm.
Lão Hắc cười mờ ám, cũng không biết, hắn lại liên tưởng đến chỗ nào rồi.
Rót linh lực cho Cổ Khí kia, việc này rất đơn giản, Tạo Hóa Thần Thụ từ Tạo Hóa Thần Thạch lấy ra một chút Tạo Hóa chi lực, cùng đại lượng tiên linh chi khí dung hợp đến cùng một chỗ, đánh vào bên trong Cổ Khí, Tạo Hóa Thần Thụ không gì làm không được, dĩ nhiên là có thể sáng tạo kỳ tích.
Diễn hóa khí linh, vậy cũng dễ dàng!
Quỷ Giới tầng hai, chọn một hồn phách tội ác tày trời, xóa sạch trí nhớ, rót vào hồn lực tinh khiết, thoáng cường hóa một chút. Dùng thủ pháp luyện khí rót vào bên trong Cổ Khí, cũng đã thành một khí linh.
Đã thành, Cổ Khí này đã có linh tính, cũng có khí linh. Tuy nhiên, nó vẫn nhỏ yếu như vậy, cơ hồ không tồn tại bất luận uy lực gì, ngay cả pháp bảo cấp thấp của Tu tiên giới thế gian cũng không bằng, ở bên trong Tiên Giới cũng không cải biến được vận mệnh'Phế phẩm'. Nhưng không thể phủ nhận, nó đã sống lại!
Nó quả thật sống lại, biến thành một phế phẩm có linh tính, có sinh mạng.
- Cái này đã hợp yêu cầu, không phải sao?
Tô Triệt cực kỳ thoả mãn nói:
- Cổ bà bà yêu cầu, cũng chính là như vậy, làm nó sống lại.
Lão Hắc đầu tiên là gật gật đầu, tiếp theo lại thầm nói:
- Mặc dù sống lại, cũng còn là bài trí, ai cũng không dám cãi ý chỉ của thiên đạo, cường hóa chúng nó. Cũng không biết, Cổ bà bà kia rốt cuộc là nghĩ như thế nào, lại làm ra loại chuyện hư hỏng này, căn bản là không có chút ý nghĩa nào!
- Quản thiên quản địa, quản được sở thích của người khác sao?
Tô Triệt thì không sao cả:
- Chuyện tình ngươi cho rằng không có chút ý nghĩa nào. Ở chỗ người khác, làm không tốt chính là Kình Thiên chi trụ chèo chống thế giới tâm linh. Những sự tình này không quan hệ với ta, ta muốn ngủ một giấc, hai kiện Cổ Khí còn lại này, giao cho ngươi.
- Lại ngủ?
Lão Hắc hét lên:
- Mang thai hay sao? Sao lúc nào cũng mệt mỏi như vậy...
- Cút đi!
Tô Triệt mắng một tiếng, ném ra giường lớn thư thích. Bay vọt lên, bày ra một tạo hình thoải mái nhất, bắt đầu rồi ngáy ngủ.
Mặc dù làm ba kiện Cổ Khí này sống lại, một chút cũng không phức tạp, không dùng được một canh giờ là có thể làm được, chỉ là, Tô Triệt không muốn làm cho người khác cảm giác mình hoàn thành quá mức thoải mái, bất cứ chuyện gì cũng có chỗ giữ lại mới đúng.
Không vội, ngủ một giấc nói sau!
Suốt mười ngày, Tô Triệt ngủ cực kỳ thoải mái. Ngủ đã không còn là nhu cầu sinh lý, mà là một loại hưởng thụ buông lỏng.
Lão Hắc thân là khí linh, chỉ có năng lực phong bế, lại không có cảm thụ ngủ chính thức, giờ phút này chính là hâm mộ ghen ghét nói thầm:
- Ngươi ngủ, ta làm việc, Tiên Ngục thật là bất công?
Ba kiện Cổ Khí toả sáng sinh cơ một lần nữa, tùy ý đặt ở cạnh chân của hắn, nơi đây chính là một rừng già ít ai lui tới trên Khải Nguyên Tinh Tu Chân Giới.
- Ta còn phải hâm mộ ngươi đó!
Trong lòng Tô Triệt trả lời:
- Ta muốn về nhà, cũng không thể quay về.
Nhà của mình, ở Khải Nguyên Tinh, trên Huyền Ngục Phong của Thiên Huyền Tông.
- Nói đến sự kiện này, ta nghĩ giúp ngươi một biện pháp không tệ.
Lão Hắc lập tức nói:
- Bảo Trác Phong giúp ngươi bắt sống một Chân Tiên có Đại Phân Thân Thuật, rút ra kỹ năng phân thân của hắn, chế tạo một phân thân, đưa vào Tiên Ngục, ngươi có thể dùng tư tưởng thao túng hắn, về đến nhà cưới vợ nạp thiếp, điên cuồng sáng tạo hậu đại, cùng người nhà hưởng thiên luân chi nhạc. Phân thân của mình, do tư tưởng của mình điều khiển, cùng mình chẳng khác gì nhau, đúng không?
- Khoan hãy nói...
Tinh thần Tô Triệt chấn động:
- Biện pháp này quả thật không tệ.
Phân thân có hai loại: một loại là phân thân có được tư tưởng độc lập, chủ thể có thể cho phân thân tư duy tự do và hành động tự do hoàn toàn, nhưng ở tổng thể, vẫn phải phục tùng chủ thể chỉ đạo.
Một loại khác, thì là tư tưởng trống rỗng, không có tư duy, chỉ là một túi da hoàn toàn giống chủ thể, đưa tư tưởng của mình vào, kia cũng chính là mình.
Nếu muốn thường xuyên tiến vào Tiên Ngục đoàn tụ cùng người nhà, Tô Triệt nhất định sẽ lựa chọn phương thức thứ hai. Biện pháp này, xác thực khả thi.
Nhưng đây là nói sau, trước mặt việc cần phải làm, là trở lại Hạo Nguyên thiên thị, tìm vị Cổ bà bà kia!
Lão Hắc còn đang nói thầm:
- Giúp ngươi nghĩ ra kế sách tốt như vậy, cũng không nói tiếng cám ơn. Thiên đạo Tiên Ngục, rõ ràng bất công!
Tô Triệt nhàn nhạt nói một câu:
- Mang thai hay sao? Càng ngày càng lải nhải...
Bên trong Tiên Phủ, Tô Triệt trước sau tìm được Trác Phong và Phỉ Vân, nói với bọn họ:
- Được rồi, trở về thiên thị.
Biểu lộ của Tô Triệt rất bình thản, nhìn không ra bất luận vui sướng gì, Trác Phong và Phỉ Vân đều cho rằng, nhất định là hắn nếm thử thất bại, quyết định buông tha.
Bất quá, Phỉ Vân còn cảm thấy có điểm kỳ quái: chỉ mới mười ngày, hắn liền buông tha sao?
Phải biết rằng, sau khi thành tiên, bất kể là tu luyện, hay là luyện đan, luyện khí, tùy tiện một lần bế quan, ít nhất cũng phải là vài năm. Hơi dài một ít, là mấy ngàn năm, thậm chí mấy vạn năm cũng không kỳ lạ quý hiếm.
Tuy nói, y theo thuyết pháp của Trác Phong, làm Cổ Khí sống lại là một chuyện không có khả năng thực hiện, chỉ là, cái này cũng quá nhanh đi?
Chỉ có điều, những ý nghĩ trong nội tâm này khó mà nói ra, dù sao, hắn muốn như thế nào, vậy thì cứ làm như thế đó.
Ba người trở lại trong Hạo Nguyên thiên thị, trực tiếp đi đến Thương Ký Cổ Khí, Trác Phong và Phỉ Vân còn tưởng rằng, đây là Tô Triệt tuân thủ ước định, tới nơi này trả lại ba kiện Cổ Khí.
Tiếng chuông leng keng, đại biểu cho ba người Tô Triệt đi vào cửa hàng, giống như trước đó, trong tiệm không có một bóng người, bởi vậy có thể thấy được, cửa hàng Cổ Khínày, thật là không có sinh ý gì có thể làm.
Mấy hơi sau, tiếng nói trầm thấp của Cổ bà bà từ trong phòng truyền ra:
- Để lại chỗ cũ là được.
Bảo Tô Triệt mang thứ đó trả lại chỗ cũ, nàng thậm chí cũng lười đi ra nhìn một cái, rõ ràng chính là nhận định, ngắn ngủi mười ngày, Tô Triệt không có khả năng thành công, chỉ là trở về trả lại đồ vật.
Tô Triệt lấy ra ba kiện Cổ Khí, dùng khí kình nhu hòa giơ chúng nó lên, huyền phù ở trước người mình, hơn nữa ấm giọng hỏi:
- Cổ bà bà, người xem xem, như vậy được không?
Phòng trong không có một tiếng động, căn bản nhìn không được phản ứng của Cổ bà bà, ngược lại Trác Phong đứng ở bên người Tô Triệt, đôi mắt lập tức trợn tròn, giờ khắc này, quả thực cho là mình xuất hiện ảo giác...
Mặc dù linh lực nhàn nhạt không quá rõ ràng, nhưng không hề nghi ngờ, ba kiện Cổ Khí này không còn là vật chết, tất cả đều toả sáng linh tính.
- Sống!
Trác Phong bật thốt lên hô:
- Chúng nó sống lại! Thật sự sống lại!
- Cái gì?
Phỉ Vân sững sờ, ngưng thần quan sát ba kiện Cổ Khí này, thì cảm ứng được biến hóa của bọn nó.
Xác thực sống lại, mặc dù phi thường yếu ớt, nhưng chúng nó thiết thiết thực thực trở về hình thái pháp bảo. Không luận uy lực như thế nào, có linh tính, có khí linh, thì chính làpháp bảo!
- Hắn thật sự làm được!
Phỉ Vân có thể nói là kinh hỉ lẫn lộn. Mất thật lớn khí lực mới có thể khống chế mình không có thất thố nhảy lên hoan hô.
- Ta chỉ biết, thế gian này, không có chuyện gì có thể làm khó hắn!
Trong nháy mắt, nàng lại điều động toàn bộ năng lực khống chế của mình, mới không có nhào vào trong ngực của hắn...
Bá!
Cổ bà bà vẫn là một thân váy đen bỗng nhiên xuất hiện ở phía trước, rõ ràng cho thấy lợi dụng thuấn di thuật từ bên trong đi ra, đủ để chứng minh suy nghĩ của nàng ở vào loại trạng thái nào.
- Đây là sự thật?
Nàng giơ tay lên khẽ vẫy, một Cổ Khí trong đó rơi vào bàn tay của nàng, tinh tế kiểm tra thực hư một phen. Trăm phần trăm xác định, mình nhìn không phải là ảo giác, cũng không phải bên ngoài Cổ Khí có một ảo trận làm ra Chướng Nhãn pháp.
Ngay sau đó, hai Cổ Khí khác cũng bị nàng thu qua, cẩn thận công nhận, đồng thời nàng cũng đầy mặt ngạc nhiên mà nhìn về phía Tô Triệt:
- Đây là như thế nào làm được? Ai giúp ngươi làm?
- Cổ bà bà, kính xin ngài trả lời ta trước. Kết quả như vậy, có thể thỏa mãn điều kiện ngài khai ra không?
Tô Triệt không thiếu đầu óc, trước hết được nàng tán thành, mới có thể nói đến nội dung đằng sau.
- Có thể!
Cổ bà bà cực kỳ thống khoái, lúc này gật đầu nói:
- Ta từng nói qua, chỉ cần ngươi có thể làm tất cả những Cổ Khí này sống lại, cửa hàng này là của ngươi. Đương nhiên, không cần thật sự sống lại toàn bộ. Chỉ cần ngươi làm sống lại mười kiện, là có thể đạt tới yêu cầu.
- Không quan hệ, tất cả đều sống lại cũng không có chuyện gì, không dùng thời gian quá dài.
Tô Triệt mừng rỡ gật đầu, trong quá trình làm Cổ Khí sống lại, thiên đạo của Tiên Ngục có thể từ đó hấp thụ một tia thiên đạo chi lực của Đại Vũ trụ ngoại giới. Cũng là một quá trình học tập không tệ, lấy thừa bù thiếu, sẽ có thu hoạch.
Tiên Ngục Tiên Ngục - Chử Tửu Luận Già Phê