A truly good book teaches me better than to read it. I must soon lay it down, and commence living on its hint.... What I began by reading, I must finish by acting.

Henry David Thoreau

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1055 - chưa đầy đủ
Phí download: 25 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1290 / 7
Cập nhật: 2017-09-24 23:26:42 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 1032-1033: Tà Ác Khác Loại
hông đi mà nói, chúng ta sẽ như thế nào?
Tô Triệt liếc nhìn nàng, ngữ khí có chút quái dị.
- Nhận hết tra tấn mà chết!
Ma tộc công chúa trả lời cực kỳ dứt khoát.
- Cái này không phải nói nhảm sao!
Tô Triệt lắc đầu thở dài:
- Nói chuyện với ngươi, thật sự là rất lao lực!
Đi, cửu tử nhất sinh; không đi, thập tử vô sinh. Lựa chọn như thế nào, còn cần nhiều lời sao?
Đi nơi thần bí kia, căn bản không cần bọn người Tô Triệt cố sức phi hành, Ma tộc công chúa chỉ phất tay trong lúc đó, có thể đưa mọi người thuấn di đến bên ngoài ức vạn dặm.
Đương nhiên, đó cũng không phải nàng có hảo tâm, muốn tống mọi người một đoạn đường, thuần túy chỉ là tâm vui chơi quá nặng, còn không có chơi đủ những món đồ chơi vừa mới vào tay này mà thôi.
Bọn người Tô Triệt chỉ cảm thấy hoa mắt, đã bị nàng mang ra khỏi tòa cự thạch cực lớn kia, hạ xuống mặt đất gần như không có giới hạn kia.
Từ đầu đến cuối, đều không có nhìn thấy chân dung của Khởi Nguyên Ma Vương, chưởng khống giả cao nhất Tiên Ma chiến trường kia, thậm chí còn không có nghe được thanh âm của hắn. Giống như vị Ma Vương đại nhân này không thể lộ ra ngoài ánh sáng, giấu ở sâu trong bóng tối, Tô Triệt hoàn toàn tưởng tượng không ra hắn sẽ là loại bộ dáng nào.
Chỉ có Mông La có thể chứng kiến hắn, chỉ là, Mông La từ đầu đến cuối đều không rên một tiếng, đối với mọi chuyện đều là không hề hứng thú, làm cho người ta hoàn toàn không cách nào đoán được, tại sao hắn phải đi theo mọi người tiến vào Tiên Ma chiến trường...
Trên mặt đất màu xám, một mảnh hoang vu, nhìn không được bất luận thảm thực vật gì, cũng không có sắc thái dư thừa, chỉ có thể xa xa chứng kiến mấy ma vật cấp thấp đang du đãng bốn phía.
- Thấy không...
Ma tộc công chúa nhìn phương xa, nói với Tô Triệt:
- Ta chính là sinh ra và lớn lên ở phiến thiên địa này, một thế giới không thú vị cỡ nào, ta thật sự chịu đủ nơi này rồi! Nếu như ngươi thật sự có thể mang ta đi ra ngoài, ta sẽ không chút do dự gật đầu đồng ý gả cho ngươi!
Gả cho ta?
Còn là gật đầu đồng ý?
Ánh mắt Tô Triệt quái dị trừng mắt nhìn nàng, không tiếng động kháng nghị: khi nào ta hướng ngươi biểu đạt qua loại thỉnh cầu này?
Lấy một giống cái ma quỷ toàn thân cao thấp nhìn không được nửa điểm đặc thù nhân loại làm thê tử, mặc dù sống đến một triệu tuổi, khẩu vị của mình cũng không có khả năng biến thành như vậy.
Liên Y thoáng rớt lại phía sau vài bước, lập tức truyền âm cho Tô Triệt, trêu ghẹo nói:
- Hảo đệ đệ, nói không chừng, đây cũng là cơ duyên của ngươi. Có thể cưới được một Kim Dực Ma Vương thực lực khủng bố, coi như là một phần phúc khí lớn lao a.
Tô Triệt không tiếng động mà chịu đựng, cũng chỉ có thể không tiếng động mà chịu đựng...
Lão Hắc ở trong Tiên Ngục tiếp lời nói:
- Ma Vương tính là cái gì, vị hôn thê của chủ nhân ta, chính là Thiên Âm Đại Vu thân cao mấy ngàn trượng, so với Ma Vương thì lợi hại nhiều hơn!
Trong lòng Tô Triệt thở dài: Đại Vu thân cao mấy ngàn trượng, cũng là người bình thường a...
Ở trước đó không xa, có một hố sâu đường kính hơn mười dặm, chiều sâu không biết bao nhiêu. Mọi người vừa mới đi tới biên giới hố sâu này, thì có hai đầu Ngân dực Ma Tướng không biết từ chỗ nào xông ra.
- Bái kiến công chúa điện hạ.
Hai gã Ma Tướng cực kỳ cung kính tiến đến chào, nhưng mà không hề nghi ngờ, nếu không có công chúa đi cùng, bọn người Tô Triệt sẽ bị hai Ma Tướng này diệt sát tại chỗ.
Hố sâu nơi này, lại có hai Ngân dực Ma tộc canh gác, rõ ràng cho thấy là một cấm địa cực kỳ trọng yếu, thường thường đều là: người xông vào, giết không cần hỏi!
- Cho bọn hắn vào đi thôi.
Ma tộc công chúa phân phó nói:
- Khi nào có người đi ra, lập tức cho ta biết.
- Tuân mệnh!
Hai gã Ma Tướng không dám có bất kỳ nghi vấn gì.
- Ta dám đánh cuộc, mười sáu người các ngươi, nhiều nhất chỉ có thể có ba người còn sống đi ra.
Ma tộc công chúa hướng Tô Triệt nói ra:
- Người khác có sống hay không, có chết hay không, đều không sao cả, duy chỉ có ngươi, nếu không thể lấy đồ vật kia ra, mặc dù ngươi không chết, tốt nhất cũng không nên đi ra. Nếu không, ta sẽ đích thân bóp vỡ ngươi.
Tô Triệt đứng ở biên giới hố sâu, bao quát hắc động sâu không lường được dưới chân này, trong nội tâm nói ra:
- Bí mật lớn nhất của Tiên Ma chiến trường, giấu ở phía dưới này sao?
Nhìn thấy Tô Triệt lại không có phản ứng mình, Ma tộc công chúa cũng không tức giận, chỉ nâng hữu trảo lên, dùng ngón trỏ sắc bén của nàng đâm trên lưng Tô Triệt một chút:
- Lời của ta, nghe được không?
Xích!
Đạo khí trên người Tô Triệt giống như tờ giấy, lập tức đã bị xuyên thấu, hơn nữa, trên lưng còn bị đâm ra một lỗ máu thật to.
Tô Triệt cảm giác được rõ ràng, đầu ngón tay của nàng chỉ kém mảy may, là sẽ chạm đến trái tim của mình.
- Nữ ma quỷ này, ra tay không hề biết nặng nhẹ, nếu ai cưới nàng, tuyệt đối là tám đời làm ác!
Trong lòng Tô Triệt mắng.
Chút thương thế ấy, đối với mình mà nói, xác thực là không coi vào đâu, trong chớp mắt có thể tự khỏi hẳn. Nhưng mà, loại cảm giác thiếu chút nữa bị người chọc chết này, nhất định là cực kỳ khó chịu.
Ma tộc công chúa cũng như bị hoảng sợ, sau khi ai oán một tiếng, lập tức trả đũa, âm thanh hô:
- Ngươi cũng quá giòn đi, ta một chút khí lực cũng không có sử dụng đâu!
Cùng một ma quỷ, giảng đạo lý như thế nào?
Tô Triệt chẳng muốn so đo với nàng, chỉ là quay đầu lại, lạnh lùng nói:
- Muốn ta mang ngươi đi ra ngoài, phải trả một cái giá lớn. Cho ngươi mười ngày, đi thu thập những tiên khí pháp bảo kia, số lượng càng nhiều, càng có thể thể hiện thành ý của ngươi.
Tại sao phải nói mười ngày?
Không có nguyên nhân gì, Tô Triệt cũng chỉ là thuận miệng nói mò mà thôi, ai biết phải ở dưới cái hố sâu chết tiệt này bao lâu...
Nói xong câu đó, vết thương trên lưng Tô Triệt đã khép lại như lúc ban đầu, nhìn không được bất luận vết sẹo gì. Nhờ năng lực tự lành của Ma Thần huyết mạch Thôn Thiên Thử, theo tu vi cảnh giới tăng lên, cũng là đang không ngừng tăng mạnh.
Không nghĩ tới, Ma tộc công chúa giống như giả ngu, lập tức hỏi:
- Mười ngày là bao lâu?
Trong Tiên Ma chiến trường, không có ngày đêm, cũng không có đơn vị ngày để tính thời gian. Hơn nữa, sinh hoạt không hề biến hóa, cũng khiến cho đại bộ phận Ma tộc triệt để mất đi khái niệm thời gian. Huống chi, đối với sống lâu dài dòng buồn chán như chúng nó mà nói, thời gian mười ngày giống như một cái chớp mắt ngắn ngủi, tùy tiện chợp mắt một cái cũng đã trôi qua rồi, có thể nói là không có chút ý nghĩa nào.
- Nói chuyện với nàng, làm sao lại tức giận như vậy chứ?
Trong lòng Tô Triệt bay lên này cơn tức, quả thực là khó có thể hình dung, sau khi hít một hơi thật sâu, tiện tay ném ra ngoài một cái máy tính giờ, nhẫn nại nói với nàng:
- Mười ngày vừa đến, nó sẽ nhắc nhở ngươi. Không muốn nói nhảm với nàng, đi!
Tô Triệt làm bộ muốn đi, tung mình nhảy xuống hắc động, lại cảm giác được, người như bị trúng định thân thuật, trong nháy mắt mất đi năng lực hoạt động.
- Gấp cái gì, ta còn chưa nói xong.
Cũng không biết Ma tộc công chúa thi triển loại thủ đoạn nào, bọn người Tô Triệt đều định ở chỗ cũ, không thể động đậy. Ánh mắt của nàng tách ra quang hoa kỳ dị, chậm rãi nói:
- Phía dưới này, là địa phương duy nhất ta chưa từng đi qua trong Tiên Ma chiến trường. Cho nên, các ngươi phải sử dụng hình ảnh tinh thạch, ghi chép lại hết thảy tình huống gặp ven đường...
Nói đến đây, ngữ khí của nàng bỗng nhiên biến thành lạnh lùng:
- Người còn sống đi ra, nếu không thể cung cấp hình ảnh tinh thạch cho ta, hẳn phải chết không thể nghi ngờ, biết không?
Yêu cầu của nàng, không trông nom hợp lý hay không, không có người dám can đảm cãi lời, bọn người Liên Y, U Lâm chỉ có thể cùng kêu lên đáp ứng; Mặc dù Tô Triệt, có thể ở trên miệng nói với nàng vài câu, nhưng cũng không thể cầm cái mạng nhỏ của mình ra nói giỡn.
Cách làm ghi chép hình ảnh này, mặt ngoài mà xem, chỉ là vì thỏa mãn lòng hiếu kỳ của nàng, nhưng mà, thông qua chuyện này, mọi người cũng có thể được một tin tức phi thường trọng yếu: phía dưới hố sâu này, nhất định là nguy hiểm khó lường, ngay cả Kim Dực Ma Vương sinh ở đây cũng không dám đơn giản phạm hiểm.
- Kim Dực Ma Vương cũng không dám xuống dưới, nếu chúng ta đi xuống, còn có mệnh đi lên sao?
Tất cả mọi người lo lắng không thôi, người khác hận không thể quay đầu chạy trốn.
Đương nhiên, kể cả Tô Triệt ở trong vài người không khỏi nghĩ đến, cái này có thể là Ma tộc công chúa cố ý giở trò xấu, lại một lần nữa hù dọa chúng ta hay không?
Ba phen mấy bận có thể chứng minh, hình như nàng rất thích dọa người...
Bá một cái, Tô bọn người Triệt chỉ cảm thấy thân thể chợt nhẹ, lập tức khôi phục năng lực hành động, cái này liền ý nghĩa: có thể đi xuống!
Không có gì có thể tưởng tượng, muốn mạng sống, muốn cầu sống trong chết, tất cả hi vọng đều ở phía dưới, có nguy hiểm hơn nữa, cũng phải xuống dưới.
Thực lực Tô Triệt thấp nhất, lại có vẻ đảm lượng lớn nhất, thân hình vừa động muốn xuống phía dưới...
- Chậm đã!
Chỉ nghe Ma tộc công chúa thét lên một tiếng, âm sắc kim loại đặc thù suýt nữa chấn vỡ trái tim của mọi người.
Tô Triệt hung hăng run rẩy một cái, cũng không phải bị dọa sợ, hoàn toàn là bị loại âm sắc này chấn đến cốt cách run lên, da thịt muốn nứt.
Mọi người nhất trí quay đầu, nhìn về phía Ma tộc công chúa, ai cũng đoán không được nàng còn có chuyện gì muốn bàn giao.
- Không nói một tiếng tái kiến, một câu bảo trọng sao?
Ma tộc công chúa nhẹ nói:
- Nhân loại các ngươi, hiểu không biết lễ phép a?
Mọi người suýt nữa thổ huyết, cho tới bây giờ mới xem như chính thức hiểu rõ, vị công chúa điện hạ này tuyệt đối không phải là một người ngốc, mà là một loại tà ác khác loại, tà cực kỳ!
Khanh khách khanh khách...
Trên bầu trời quanh quẩn tiếng cười thanh thúy như kim loại va chạm, Ma tộc công chúa đã biến mất vô tung.
- Đi xuống đi!
Tô Triệt thở dài nhìn những người khác nói ra:
- Chết ở phía dưới, cũng tốt hơn bị nàng tra tấn, không có gì đáng sợ.
- Đúng vậy, đã không sợ.
Liên Y nỉ non nhẹ nói. Dừng lại một chút, mình cũng nhịn không được, phốc suy mà cười...
Những người khác cũng không tiếng động mà cười, chỉ có Lâm Cứu, Quang Khải cùng Mông La, y nguyên là biểu lộ âm trầm, bình tĩnh, cứng ngắc.
Hô hô hô hô...
Mười sáu người nhẹ nhàng rớt xuống hắc động phía dưới, tốc độ không dám quá nhanh, nếu như tao ngộ đến tình huống nguy hiểm, mới có thể kịp thời làm ra ứng đối.
Mấy ngàn trượng đầu, hết thảy đều bình thường, nhưng mà, xâm nhập đến sáu ngàn trượng, lập tức cảm nhận được một cổ quái phong phiêu hốt bất định, có hiệu quả xuyên thấu cùng xé rách rất mạnh.
Nhất là phàm nhân Độ Kiếp kỳ như Tô Triệt, vừa mới tiếp xúc đến loại quái phong này, kết giới phòng ngự bao phủ trên người khúc khích a a, giống như vải vóc bị xé nát từng lớp...
Chỉ có vài chục lần hô hấp, Tô Triệt thi triển ra hết thảy thủ đoạn phòng ngự, cũng có chút nhịn không được.
- Cương Phong thật đáng sợ!
Trong lòng Tô Triệt kinh hô, thực sự hiểu rõ, mặc dù nơi này không phải Tiên Giới, cũng đã không phải là thế gian, nhưng tao ngộ đến bất kỳ nguy hiểm nào, nhất định là sẽ siêu việt lực lượng thế gian.
Cương Phong cũng tốt, cực quang cũng tốt, lôi điện cũng tốt, đều có thể cấu thành uy hiếp lớn lao đối với tiên nhân, mình chỉ là phàm nhân, khó có thể ứng phó cũng là bình thường.
Cảm giác được trạng thái phòng ngự của Tô Triệt có chút không quá ổn định, Liên Y lập tức hỏi:
- Muốn hỗ trợ hay không?
Dù sao Liên Y cũng có tu vi Thiên Tiên, hiện tại gặp được loại Cương Phong này, vẫn là có thể ứng phó được.
- Không cần!
Tô Triệt như là quật cường đến cực điểm, một ngụm cự tuyệt hảo ý của Liên Y.
Nguyên nhân rất đơn giản: nếu như là một hồi cơ duyên thuộc về mình, hết thảy sự tình, đều phải dựa vào lực lượng của mình đi giải quyết.
Chỉ có thể dựa vào chính mình!
Loại Cương Phong không biết tên này, mang theo màu nâu xanh, tính chất xé rách và xuyên thấu rất mạnh, U Lâm là Phong Ma sứ, sinh tồn trên Tiên Giới vài trăm vạn năm, cũng chưa từng gặp qua loại Cương Phong này.
Theo không ngừng giảm xuống, cường độ Cương Phong càng phát ra mãnh liệt, một lát sau, Tô Triệt đã thay thế ba kiện Đạo khí phòng ngự tuyệt phẩm, cho tới bây giờ, kết giới phòng ngự bao phủ ở bên ngoài đã tràn đầy nguy cơ, gần như bị nghiền nát.
Xích xích xích xích...
Kết giới phòng ngự màu đỏ nhạt bị Cương Phong nghiền ép, vừa mới bắt đầu, phạm vi bao phủ còn là đường kính ba trượng, chỉ có mấy hơi thời gian, thật giống như dầu rơi vào bên trong khối băng, tích đùng pằng, thể tích nhanh chóng thu nhỏ lại.
Thời điểm phòng ngự kết giới khó khăn lắm chỉ có thể bao phủ thân thể, vừa muốn thay thế một kiện Đạo khí khác. Tô Triệt có thể ý thức được, xuống độ sâu mấy trăm trượng nữa, phương pháp ứng đối loại này sẽ triệt để không có hiệu quả.
Lâm Cứu cách đó không xa, căn bản không có lấy ra tiên khí pháp bảo gì, chỉ bằng khí kình hộ thể cũng có thể thong dong ứng đối, cùng Tô Triệt toàn lực ứng phó tạo thành tiên minh đối lập.
Phàm nhân Độ Kiếp kỳ, cùng Chân Tiên cấp Huyền Tiên, kém quá lớn, xác thực là không có biện pháp so.
Lâm Cứu cố ý truyền âm nói cho Tô Triệt:
- Lúc này mới bắt đầu, ngươi đã nhịn không được rồi sao? Có phải là có chút quá mức phế vật không. Hừ hừ, nếu như cần giúp đỡ, thì có thể hướng ta xin giúp đỡ, không cần phải chịu khổ như vậy.
Tô Triệt nhìn cũng không thèm nhìn hắn, đã sớm ngờ tới, tên hỗn đản này sẽ không bỏ qua cơ hội như vậy, nhất định sẽ châm chọc một phen.
Không đếm xỉa là được!
Thừa dịp phòng ngự kết giới còn chưa có nghiền nát, Tô Triệt thử lấy Tử Tinh trường đao ra, biến lớn đến hai trượng, giống như một tấm ván cửa rộng thùng thình dẫm ở dưới chân.
Hô hô hô hô...
Tiên Ngục Tiên Ngục - Chử Tửu Luận Già Phê