Nghịch cảnh là thước đo giá trị của một con người. Tôi trở nên mạnh mẽ hơn sau những khủng hoảng trong cuộc sống.

Lou Holtz

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1055 - chưa đầy đủ
Phí download: 25 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1290 / 7
Cập nhật: 2017-09-24 23:26:42 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 867-968: Tứ Địch Tụ Họp
ế tiếp, không đợi cương thi cự nhân mở miệng yêu cầu, Tô Triệt đã chủ động hỏi:
- Ngươi cần có Hỗn Độn chi lực, làm sao để tặng ngươi.
Cương thi cự nhân giơ côn sắt trong tay lên, côn sắt một mặt trực chỉ Tiểu Hắc:
- Để hắn cầm một đầu khác, thông qua vũ khí của ta, truyền thâu Hỗn Độn chi lực tới là được.
Tô Triệt liền thao túng Tiểu Hắc thân cao mười trượng, rầm rầm rầm bước tới vài chục bước, nắm chặt lấy một đầu côn sắt khác, Hỗn Độn chi lực trong cơ thể dùng phương thức hữu hảo bình thản quán thâu tới.
Thực lực của cương thi cự nhân đến cùng cao bao nhiêu, trong nội tâm Tô Triệt cũng không hề có khái niệm, dù sao cũng chưa so đấu qua, nhưng chỉ bằng tốc độ hấp thu Hỗn Độn chi lực khoa trương của hắn là có thể mơ hồ cảm giác được, năng lực chịu tải năng lượng của tên này cực kỳ khủng bố.
Đã nói hẳn là một phần ba Hỗn Độn chi lực, nhưng Tô Triệt vì biểu hiện sự hào phóng, cũng như lấy lòng hắn nên đã truyền cho hẳn cả một nửa.
- Ân...
Đôi mắt đục ngầu của cương thi cự nhân chậm rãi nhắm lại, lại chậm rãi gật đầu, tỏ vẻ đã biết đối với thiện ý và hào sảng mà Tô Triệt biểu đạt.
Quan điểm của Tô Triệt gần đây đều như thế, nói chuyện làm ăn, trước tiêu nhân sau quân tử, lúc cò kè mặc cả có thể so đo, nhưng thông qua tiếp xúc càng nhiều, nếu cảm thấy đối phương tương đối thuận mắt, vậy thì có thể biểu hiện hào phóng hơn một chút.
Nếu ánh mắt không kém, nhìn đúng người thì ngươi hảo sảng với người khác, người khác cũng sẽ hồi báo tương ứng cho ngươi. Dù sao, tất cả mọi người đều là tu luyện giả, cũng không phải là gian thương tính toán chi li.
Đã nhận được đủ Hỗn Độn chi lực, cương thi cự nhân mạnh mẽ quay người lại, quay mắt về phía tòa thạch quan cự đại kia, một hồi lâu vô thanh vô tức, cũng không biết đang chuẩn bị gì nữa.
Tô Triệt kiên nhẫn chờ đợi, tuyệt sẽ không lỗ mãng lên tiếng quấy rầy hắn.
Ước chừng sau chừng hai khắc chung, cương thi cự nhân lúc này mới chuyển hóa Hỗn Độn chi lực thành một lực lượng đặc thù nào đó mà hắn cần, trong lúc đó, cầm trong tay đại bổng, chỉ vào tòa thạch quan này, tức giận bạo rống:
- Ngươi, giam cầm ta vô số tuế nguyệt, thời gian lâu đến mức ta không thể tính được nữa. Hôm nay chính là lúc mà ta thoát khốn, mà ngươi, cũng không cần tiếp tục tồn tại nữa.
Ông...
Thạch quan cự đại phảng phất có thể nghe hiểu được lời của cự nhân, vậy mà bộc phát ra một cổ chấn động kỳ dị, ngay cả Tô Triệt cách bên ngoài hơn trăm trượng cũng cảm giác được rõ ràng, một cổ sóng tinh thần động quái dị đâm vào trong đầu mình, thậm chí không chỉ trong đầu mà còn tác dụng vào chỗ sâu trong linh hồn mình nữa...
- Chính là loại lực lượng sợ hãi kia!
Tô Triệt lập tức hiểu rõ ra, bất quá, không đợi nó sinh ra hiệu lực, trong óc, Tiên Ngục bảo tháp chậm rãi chuyển động, hấp thu tất cả sóng tinh thần kia lại, không để nó sinh ra bất cứ ảnh hưởng nào đối với Tô Triệt cả.
Tô Triệt có được Tiên Ngục bảo tháp trấn thủ hồn phách, không sợ nhất chính là phương thức công kích này.
- Ha ha, giờ nó không có hiệu quả với ta nữa rồi.
Cương thi cự nhân cuồng tiếu một tiếng, giơ côn sắt lên cao, hung hăng nện xuống.
Phía trên côn sắt, bọc lấy một tầng màu xám rõ ràng, rồi lại tản ra lực lượng đặc thù có cảm giác vô cùng kỳ dị. Tô Triệt có thể nhìn ra, đây là biến thể do Hỗn Độn chi lực dung hợp với một loại năng lượng nào đó.
Oanh!
Một tiếng nổ vang theo đó vang lên.
Thanh âm có bao nhiêu chói tai cũng không thể miểu tả được nó, chỉ nói nó sóng âm khủng bố mà sinh ra, trực tiếp hình thành sóng âm hơi mờ mà mắt thường có thể thấy được trùng kích về bốn phương tám hướng.
Vù vù vù hô.
Từ đó về sau, một mảnh rừng rậm này cũng không còn tồn tại nữa, tất cả cây cối đều bị chấn vụn rơi vãi đầy trời, trong phạm vi trăm dặm đều là sương mù mịt mờ một mảnh, giống như bão cát đột nhiên hàng lâm vậy.
Mạo hiểm nhất chính là lực lượng cường hãn của cổ sóng xung kích này suýt nữa đã nhấc bay Tô Triệt lên, nếu không phải có Ảnh Tử dùng thủ đoạn nào đó khiến hai chân Tô Triệt một mực dính trên đại địa thì chỉ bằng vào lực lượng bản thân Tô Triệt tuyệt đối sẽ bị đánh bay lên, hai chân cách mặt đất hậu quả như vậy sẽ là....
- Nguy hiểm thật ah!
Tô Triệt vẫn còn kinh hoảng quả thực nghĩ đến mà sợ tới cực điểm:
- Vốn tưởng rằng hết thảy thuận lợi, nếu chỉ vì nguyên nhân vớ vẩn này mà mất mạng, vậy cũng quá oan rồi... Ảnh Tử, đa tạ ngươi, lại cứu ta lần nữa rồi.
- Khách khí cái gì.
Ảnh Tử nhàn nhạt trả lời:
- Ta là bóng của ngươi, vốn nên như thế.
Lúc nói chuyện, Tô Triệt cũng không quên chú ý Tuyết Ngọc Tiên Tử ở sau lưng, sợ nàng sẽ lợi dụng cơ hội này để ám toán mình, cũng may, trận trùng kích đáng sợ đột nhiên xuất hiện ban nãy cũng khiến cho nàng có chút chật vật, cũng không biết nàng thi triển thủ đoạn nào, cuối cùng ổn định được thân hình, nhưng xem thần sắc thì cũng bị chấn kinh không nhỏ.
Lại nhìn cương thi cự nhân bên kia, nổ vang qua đi, cương thi cự nhân và toàn thạch quan này đều hoàn hảo không tổn hao gì, đều vô thanh vô tức đứng sửng ở chỗ đó.
Nhưng đi chỉ là tạm thời không.
Sau mấy hơi, giữa không trung đột nhiên xuất hiện một đạo vang vọng như hư vô mờ mịt
- Không... khôôngg, không... không...
Loại thanh âm này, không giống như xuất từ miệng người, mà một thanh âm tự nhiên nào đó, chỉ nghe chứ không kia tràn đầy các loại cảm xúc mặt trái như bi thương, thê oán, đau thương v... v khiến người nghe trong lòng khó chịu, cực kỳ không thoải mái.
Rầm Ào Ào!
Tòa thạch quan kia trực tiếp xụp đổ, lập tức biến thành một đống bột đá, tiếng vang vọng trên không trung cũng theo đó mà đình chỉ.
- Rốt cục, tự do!
Cương thi cự nhân giơ cao côn sắt trên tay lên, giờ khắc này, da thịt mặt ngoài của hắn đang rất nhanh chuyển biến nhan sắc, vốn màu xám đen dần dần trở nên nhạt, trong hơn mười tức đã khôi phục lại màu đồng cổ phong cách cổ xưa, nguyên thủy, khỏe mạnh, thoạt nhìn càng thêm uy vũ, càng thêm hùng tráng.
Ngũ quan như đao gọt búa chém, thậm chí có thể xưng mỹ nam tử trong cự nhân cũng không quá.
Lúc nghe được cương thi cự nhân hô lên “rốt cục tự do”, Tô Triệt không khỏi nghĩ nói: Mặc dù giãy giụa khỏi sự tù khốn của thạch quan, nhưng vẫn phải sinh tồn trong lĩnh vực tư nhân của lão giả thân bí, vậy cũng được coi là tự do chính thức sao?
Thế nhưng nghĩ lại, sinh linh trong Tiên Ngục cũng sinh hoạt trong thế giới mà mình khống chế, tình cảnh không khác lắm với cương thi cự nhân này, lại nói tiếp, chỉ cần bọn hắn đừng đi làm như chuyện ác như hủy thiên diệt địa thì mình cũng chẳng muốn hỏi đến.
Đồng dạng, bên ngoài chính là thế giới do Thiên Đạo của đại vũ trụ khống chế, chỉ cần hành vi của ngươi không chân chính ngỗ nghịch với Thượng Thiên, Thiên Đạo cũng chẳng muốn quản đến ngươi làm gì.
Cho nên nói, bất kỳ tự do của một sinh linh nào cũng đều chỉ là nói tương đối thôi. Giờ khắc này, Tô Triệt đã nghĩ thông được rất nhiều thứ...
Cương thi cự nhân mang theo đại thiết côn, nện bộ pháp trầm trọng đi đến phụ cận, nói với Tô Triệt:
- Ta bị tòa thạch quan này tù cấm vô số năm, đại đa số thời gian đều là an nghỉ mà chết, mặc dù có sinh linh nào đó có thể khiến ta bừng tỉnh nhưng ta cũng không thể ly khai phiến rừng rậm này...
- Hiện giờ, ta thông qua một chút Hỗn Độn chi lực vừa mới đạt được kia một lần hành động phá hủy đi thạch quan, rốt cục đã lấy được tự do, mặc dù giữa ta và ngươi trước đó đã nói là một hồi giao dịch, nhưng lại nói tiếp, coi như ngươi cũng có ân cứu ta, trong những ngày kế tiếp, thậm chí trong thời gian ngắn lâu hơn nữa, ta cũng có thể ở cạnh bảo hộ ngươi, coi như là một phần đáp tạ a.
Hiện giờ, hắn đã khôi phục lại hình thái tánh mạng bình thường, không thích dùng từ “cương thi” để xưng hô nữa, hơn nữa, lời nói cử chỉ tuy rằng lộ rõ hào sảng, nhưng cũnghữu lễ có độ, thậm chí chủ động tự giới thiệu mình nữa:
- Ta gọi là Hồng Cự, ngươi xưng hô như thế nào?
- Bằng hữu có thể gọi ta là Tô Triệt...
Trên mặt Tô Triệt treo dáng tươi cười, chỉ chỉ phía sau lưng:
- Địch nhân của ta, bình thường đều gọi ta là Thiên Vũ.
Đồng thời khi tự giới thiệu mình, hắn cũng thuận tiện nói thân phận Tuyết Ngọc Tiên Tử cho cự nhân Hồng Cự, để hắn biết được, đó là địch nhân của ta, một trong những người cạnh tranh với ta.
Hồng Cự gật gật đầu, hỏi:
- Cần ta đuổi nàng đi không?
- Tạm thời không cần.
Tô Triệt đã được hai miếng Cầu Sinh Lệnh, tâm tính đã triệt để bình tĩnh lại, lúc này mới dùng trò chơi tâm tính chân chân chính chính để đối đãi mọi chuyện, nếu nàng muốn theo thì cứ để nàng theo đi.
Nàng muốn bắt ta, đồng dạng, ta còn muốn tìm cơ hội bắt nàng vào Tiên Ngục đấy. Để cho hai tỷ muội các nàng đoàn tụ trong thế giới Tiên Ngục, không tốt sao?
Tất cả mọi người không phải là người nói nhiều, lại không có bất kỳ dài dòng nào, lập tức Tô Triệt tùy ý chọn một phương hướng để xuất phát.
Tính toán thời gian, còn có hơn bảy mươi canh giờ nữa, đi khắp nơi một chút, nhìn xung quanh, nếu vận khí tốt thì có thể có càng nhiều Cầu Sinh Lệnh hơn nữa cũng nên.
Tô Triệt đi tuốt ở đàng trước, bên cạnh sau lưng, phân biệt đi theo hai đầu dị thú ngạc thuồng luồng và quái điểu, có có hai cự nhân Hồng Cự và Tiểu Hắc thân cao hơn tám trượng nữa, đó đều là quái vật khổng lồ, như là Tứ đại Kim Cương thủ hộ trái phải, loại cảm giác này quả thật có chút hương vị.
Đằng sau bên ngoài 200 trượng, Tuyết Ngọc Tiên Tử vẫn lạnh nhạt yên lặng đi theo, nhưng không dám đi quá gần Tô Triệt nữa. Bởi vì nàng có thể cảm giác được, tên cự nhân Hồng Cự kia, thực lực thâm bất khả trắc, cực kỳ khủng bố.
Tên cự nhân này bị một tòa thạch quan nhốt vô số năm mà không chết, nhất định là một chủng tộc nào đó cực kỳ đặc thù, mới có thể có được tuổi thọ dài như thế, đoán chừng, thực lực vốn có của hắn so với giờ còn cường hãn hơn gấp trăm lần nghìn lần, bị nhốt vô số tuế nguyệt như thế, các phương diện thực lực nhất định đã bị hạ thấp rất nhiều.
Tuy rằng rất kiêng kị cự nhân này, nhưng Tuyết Ngọc Tiên Tử sẽ không dễ gì buông tha, cũng may mình đã đạt được một khối Cầu Sinh Lệnh, kế tiếp cũng không có chuyện gì khác để làm, vậy thì cứ một mực đi theo Thiên Vũ là tốt rồi.
Chỉ cần đi theo hắn, chung quy sẽ có cơ hội hạ thủ thôi.
Tuyết Ngọc Tiên Tử tin tưởng vững chắc điểm này.
...
Cái gì là vận khí tốt, cái gì là xấu vận khí, có đôi khi quả thật không thể phân rõ. Đội nhân mã tạm thời của Tô Triệt đi chưa tới một canh giờ, đã xa xa thấy được hai bóng người bên cạnh một hồ nước khổng lồ.
Dĩ nhiên là hai cường giả Đại Thừa kỳ: Ly Cứu, Hồng Vận lão tổ.
Lúc trước, Tuyết Ngọc Tiên Tử cùng và Ly Cứu năm cường giả Đại Thừa kỳ vì bắt Tô Triệt, đã từng lập nhiều đa nghi linh huyết thề, giữa nhau mặc dù có cách tinh không xa vạn dặm cũng có thể tồn tại tâm linh cảm ứng. Đoàn đội năm người này, trong Vân Tự đã tổn thất mất một người, giờ chỉ còn lại bốn người Tuyết Ngọc Tiên Tử, Ly Cứu, Hồng Vận lão tổ, Phi Linh Thiên Nữ.
Vừa rồi, Tuyết Ngọc Tiên Tử thừa nhận một mình một người xác thực là khó có thể bắt được Tô Triệt liền tâm linh đưa tin cho ba người Ly Cứu.
Ly Cứu và Hồng Vận lão tổ vốn là hảo hữu mấy ngàn năm, hai người bọn họ đã sớm tụ lại cùng một chỗ, hợp tác với nhau, cùng tìm kiếm Cầu Sinh Lệnh. Vừa vặn, thu đượctâm linh của Tuyết Ngọc Tiên Tử.
Lúc đưa tin, khoảng cách cũng không xa lắm, dùng hơn một canh giờ chạy hơn ngàn dặm, cuối cùng cũng tìm đến được nơi này.
Cho nên, đó cũng không phải là xảo ngộ gì cả, mà là một tràng phiền toái do Tuyết Ngọc Tiên Tử an bài cho Tô Triệt.
- Địch nhân của ngươi, thoạt nhìn rất nhiều a.
Hồng Cự mang theo đại thiết côn nhãn lực phi phàm, cơ hồ chỉ trong nháy mắt đã thấy rõ quan hệ đối địch giữa bọn họ mà Tô Triệt rồi Tô Triệt trả lời nửa vui đùa, nửa bất đắc dĩ, buông buông tay nói:
- Nói thật, trong vài ngày này, tất cả mọi người chúng ta có thể gặp được, đều là địch nhân của ta cả, mà giữa bọn hắn đều có quan hệ hợp tác tạm thời.
- Bọn họ là hợp tác tạm thời, cũng đều là địch nhân của ngươi...
Hồng Cự tuyệt đối không phải là loại đầu óc ngu si tứ chi phát triển, trí tuệ của hắn không thể khinh thường được, thoáng tưởng tượng đã nghĩ đến:
- Điều này nói rõ, trên người ngươi có đồ vật gì đó mà bọn hắn muốn lấy đúng không.
Trừ cái đó ra, dù giải thích thế nào cũng đều thấy miễn cưỡng cả.
- Đúng vậy, ngươi đoán đúng.
Tô Triệt thản nhiên gật đầu.
- Rống rống...
Hồng Cự cười lớn lên, vung vẩy đại côn trong tay:
- Không sao, như vậy mới phải chơi, bị tù khốn vô số năm, tay chân đã sớm gỉ thực rồi, hoạt động nhiều một chút rất hợp với ý ta.
Lúc này, ba người Tuyết Ngọc Tiên Tử, Ly Cứu đã gom cùng một chỗ, đang trao đổi truyền âm với nhau, đương nhiên cũng một mực đi theo sau lưng Tô Triệt.
- Tuyết Ngọc đạo hữu, hai người chúng ta chỉ có một khối Cầu Sinh Lệnh, còn thiếu một khối ah.
Ý tứ Ly Cứu nói những lời này chính là tánh mạng an nguy vẫn không thể triệt để bảo toàn, bây giờ không phải là lúc đối phó Thiên Vũ. Việc cấp bách, hẳn là ba người hợp lực, tìm một khố Cầu Sinh Lệnh nữa mới đúng.
- Trên người Thiên Vũ có hai khối!
Câu trả lời của Tuyết Ngọc Tiên Tử liền khiến bọn hắn hạ quyết tâm.
Bắt sống Thiên Vũ, tòa bảo tháp và hai khối Cầu Sinh Lệnh đồng thời đến tay, nhất cử lưỡng tiện!
- Giờ động thủ luôn sao?
Hồng Vận lão tổ có chút vội vàng hỏi.
- Chờ một chút.
Tuyết Ngọc Tiên Tử trả lời:
- Cự nhân mang theo côn sắt bên cạnh hắn thực lực thâm bất khả trắc, ta lo lắng, chỉ với lực lượng của ba người chúng ta thôi thì còn chưa đủ, chờ Phi Linh đạo hữu một chút a. Phi Linh đạo hữu đang chạy đến bên này, đoán chừng chỉ lát nữa là đến nơi rồi.
Ly Cứu và Hồng Vận lão tổ đều gật đầu, không nói thêm gì nữa.
Tiên Ngục Tiên Ngục - Chử Tửu Luận Già Phê