Love is the only satisfactory answer to the problem of human existence.

Erich Fromm

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1055 - chưa đầy đủ
Phí download: 25 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1290 / 7
Cập nhật: 2017-09-24 23:26:42 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 830-831: Muội Muội Của Ta
ại nhìn trên sợi dây treo, năm người Tuyết Ngọc tiên tử trước hết xuất phát, đã đi ra cự ly mấy nghìn trượng, lúc này, những Đại Thừa kỳ cường giả kia y theo chữ số mà mình rút thăm được, cũng là trước sau bước lên sợi dây treo.
Đột nhiên, vị thứ tư Thiên Kỳ thượng nhân đang đi dĩ nhiên chợt dừng lại cước bộ, đứng bất động ở chỗ cũ.
Đi ở phía sau hắn Hoa Lê Thánh Nữ nhất thời đoán được, hắn hẳn là đã bị huyễn thuật công kích, rơi vào trong ảo giác, đó là vội vàng hô lớn lên:
- Thiên Kỳ đạo huynh, mau mau tỉnh lại, nghìn vạn lần đừng có ngừng a!
Hoa Lê Thánh Nữ chỉ ở phía sau hắn vài chục trượng, Thiên Kỳ thượng nhân nếu là đứng bất động, cũng chẳng khác nào là ngăn trở con đường phía trước của Hoa Lê Thánh Nữ. Quy tắc của trò chơi rõ ràng quy định không cho phép được dừng bước, như vậy mà nói, hai người chẳng phải là đều đã bị nghiêm phạt?
Thế nhưng, Thiên Kỳ thượng nhân đối với Hoa Lê Thánh Nữ kêu to nhắc nhở ngoảnh mặt làm ngơ, vẫn là không nhúc nhích đứng nguyên tại chỗ, biểu tình trên mặt muôn màu muôn vẻ, trong nháy mắt này là mừng rỡ như điên, rồi lại dữ tợn kinh khủng, có thể nói là thay đổi liên tục nhanh chóng, bởi vậy có thể thấy được, hắn đang cùng ảo giác của bản thân chống đỡ khó khăn.
Hoa Lê Thánh Nữ chỉ có thể thả chậm cước bộ, từng bước một tiến về phía trước, coi như là cho Thiên Kỳ thượng nhân đủ thời gian, để hắn khắc phục ảo giác. Bất quá, hắn nếu là vẫn không thể khôi phục thanh tỉnh, thủy chung chắn ở phía trước con đường, Hoa Lê Thánh Nữ vì tự bảo vệ mình, cũng chỉ có thể đối với khối đá chặn đường này phát động công kích.
- Thông suốt!
Thiên Kỳ thượng nhân đột nhiên địa, nhãn thần mê man nhất thời tỉnh táo lại, có thể thấy được hắn đây là dựa vào tâm linh lực lượng của dựa vào chính mình, thành công khắc phục ảo giác, thế nhưng...
- Đứng tại chỗ bất động vượt quá mười phút thời gian, trái với quy tắc của ta, ha ha ha ha, chết đi!
Lão giả thần bí kia gần như điên cuồng rống lên một tiếng, nhất thời trên bầu trời vang vọng dựng lên.
- Không!
Thiên Kỳ thượng nhân đầy mặt đầy mặt, vội vàng hét lên:
- Tiền bối đại tiên, xin tha cho ta...
Thế nhưng, lời còn chưa có nói xong, đã bị cỗ lực lượng không thể kháng cự nào đó túm lên không trung, kêu thảm thiết một tiếng, cùng những Độ Kiếp kỳ và Luyện Hư lúc trước gặp phải nghiêm phạt giống nhau, biến thành khối huyết nhục bầy nhầy, rơi xuống đáy thâm uyên, nguyên thần của hắn cũng theo đó tiêu tán, lại bị lực lượng nào đó thôn phệ hấp thu sạch.
Một Đại Thừa kỳ phi thăng phi thăng tiên giới, gian nan tu hành đem thành chính quả, thăng tiên là lúc gần ngay trước mắt, lúc này lại là rơi vào kết cục như thế.
Trên sợi dây treo, những Đại Thừa kỳ cường giả khác đều là sắc mặt tái nhợt, kinh sợ vạn phần, đây là gã Đại Thừa kỳ đầu tiên ngã xuống, nguyên nhân tử vong chỉ là vì chống cự ảo giác, dừng bước trong hơn mười phút ngắn ngủi.
Nói rồi, Thiên Kỳ thượng nhân chỉ dùng thời gian hơn mười phút là có thể dựa vào tâm linh lực lượng tự thân bài trừ ảo giác, thật là đáng giá tán thưởng, chỉ bất quá, phương pháp của hắn không đúng, hắn không nên dừng bước lại.
Thế nhưng nói đi, cũng phải nói lại, một người rơi vào ảo giác vô cùng chân thực nào có thể ý thức được chính mình đã dừng lại, hay vẫn là đang bước đi, loại sự tình này căn bản không phải do chính mình a.
- Thiên Kỳ chết rồi!
Những Đại Thừa kỳ khác lúc này mới chính thức ý thức được chỗ đáng sợ của chuyện này.
Huyễn thuật không thể sợ, ảo giác cũng không đáng sợ, bọn họ đối với chính mình đều rất tự tin, đường đường Đại Thừa kỳ tâm tình sẽ không bị huyễn thuật nho nhỏ đánh bại. Nhưng vấn đề là, những huyễn thuật này một khi cùng quy tắc của trò chơi phối hợp, đó chính là vô cùng kinh khủng.
Vạn nhất, chính mình khi đối kháng ảo giác, đồng dạng dừng lại cước bộ, hoặc là nhảy về phía trước, thậm chí bay lên không trung, vậy liền có thể bị...
- Khi khắc phục huyễn thuật dài một chút không sao cả, nhưng vô luận thế nào, nghìn vạn lần đừng có ngừng lại, càng không thể hai chân rời khỏi sợi dây treo a!
Những Đại Thừa kỳ cường giả này đều tự trong lòng đánh một hồi chuông cảnh tỉnh bản thân. Đương nhiên cũng mang theo chút ý tứ cầu khẩn, uy hiếp tử vong ngay trước mắt, thời khắc vờn quanh bên người, bọn họ thực sự là sợ hãi!
Thế nhưng, có e ngại thế nào, con đường dây treo này cũng phải sải bước đi, đi xuống đi, bằng không, sẽ trở thành một trong mười người cuối cùng, càng hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
Đi thôi, còn có thể thế nào?
- Chết một người.
Trong Tiên Ngục, lão Hắc trầm thấp nói rằng:
- Thật sự là chết một người, kẻ này thực sự là may mắn, để hắn tránh được tương lai Tiên Ngục nghiêm phạt.
Tô Triệt im lặng cười, trong lòng nói:
- Nói như vậy, nếu là bị những lão gia hỏa này nghe được, không biết có thể bị tức chết hay không? Kết cục triệt để diệt vong thê thảm, dĩ nhiên bị ta và lão Hắc gọi là may mắn...
Mặc kệ nói như thế nào, những Đại Thừa kỳ cường giả này đều là đầu sỏ gây nên tràng đại thiên khuynh kia, vô luận bọn họ là chết đi thế nào, chỉ cần là chết ở trước mặt chính mình, Tô Triệt đều thấy rất hả giận.
Kế tiếp, Ly Cứu, Cốt Lệ lão tổ và Hoa Lê thánh nữ cũng là tao ngộ huyễn thuật công kích.
Bất quá, bọn họ đều là bình yên vô sự khắc phục qua. Mặc dù thời gian tương đối dài, cũng đều biểu hiện ra một ít động tác hoặc biểu tình dị dạng rõ ràng, nhưng cũng may không có dừng lại cước bộ, cũng không có bay khỏi sợi dây treo.
Một cửa này, bọn họ rốt cuộc đã vượt qua, thế nhưng, thực không biết nói đây là may mắn hiện tại, hay vẫn là bất hạnh của tương lai.
Nói chung, có may mắn, vậy cũng có bất hạnh, sáu mươi hai vị Đại Thừa kỳ cường giả cuối cùng có thể có bao nhiêu người, có thể bình an đi qua sợi dây treo này?
Những Đại Thừa kỳ cường giả sau này đi lên sợi dây leo kia, không bao lâu sau, liền có mấy người đồng thời tao ngộ huyễn thuật công kích.
Trong đó một người dường như Thiên Kỳ thượng nhân mới vừa rồi giống nhau, khi đối kháng ảo giác, chính hắn ở trong vô tri vô giác dừng lại cước bộ, vẫn không nhúc nhích đứng ở trên sợi dây treo.
Ở phía sau hắn những Đại Thừa kỳ kia nhìn thấy tình huống này, đều làm thầm than một tiếng:
- Tử Ly đạo hữu xong rồi...
Quả nhiên, dùng thời gian hơn hai mươi phút, dựa vào tâm tình lực lượng của Đại Thừa kỳ, hắn cũng là thành công khắc phục ảo giác, thế nhưng, một phen nỗ lực như vậy, đổi lấy cũng là tiếng cuồng tiếu của lão giả thần bí.
Tiếng cười của hắn đồng nghĩa với tử vong, đồng nghĩa với tuyên án tử hình.
Lại một gã Đại Thừa kỳ cường giả lúc đó ngã xuống.
Sau đó, lại có một người rơi vào trong ảo giác, trực tiếp bay lên trên cao, ầm ầm ầm, hướng hư không liên tục đánh ra thần thông công kích, đồng thời đang lớn tiếng rống lên:
- Nạp mạng đây, Vô Ngu lão nhi, ta tìm ngươi sáu nghìn năm, ngày hôm nay chính là ngày diệt vong của ngươi...
Bay khỏi sợi dây treo phải nỗ lực đại giới cũng là vô cùng thê thảm, lại một người nữa bị diệt vong.
Thời gian hơn mười phút ngắn ngủi, trước sau tổng cộng năm Ðại Thừa kỳ lấy hình thức khác nhau vi phạm quy tắc của trò chơi, bị lão giả thần bí tại chỗ tử hình.
Tô Triệt trong lòng phân tích:
- Xem ra, những Ðại Thừa kỳ cường giả này tất cả đều có đủ năng lực khắc phục ảo giác, nhưng vấn đề chính là đều cần thời gian nhất định mới có thể khôi phục thanh tỉnh, ở trong lúc này sẽ làm ra loại cử động nào, cũng không nhất định.
Lão Hắc cũng là nhìn có chút hả hê cười nói:
- Ðám gia hỏa này căn bản không biết, có một loại phương pháp có thể cho bọn họ miễn trừ huyễn thuật khảo nghiệm. Ðó chính là chỉ cần để Tuyết Ngọc bà nương kia đem bọn họ đánh ngất, tiến vào trạng thái hôn mê, có thể khiến bọn họ mang qua đây, chịu khổ cực thêm mấy chuyện cũng là được.
Người mất đi ý thức, ý tưởng có thể không bị huyễn thuật ảnh hưởng, điểm này, ở trên người Thiên Âm đã đạt được chứng thực. Tô Triệt cũng là cho rằng, cách nói của lão Hắc nhìn như trêu đùa, nhưng cũng là cách giải quyết hay nhất.
Vừa vặn, Thiên Âm đã ở lúc này truyền âm hỏi:
- Ta không có trải qua ảo giác khảo nghiệm, là bởi vì ta lúc trước đang ở trong trạng thái hôn mê sao?
Tô Triệt gật đầu trả lời:
- Hẳn chính là nguyên nhân này.
Thiên Âm thuận tiên hỏi:
- Như vậy, ngươi kinh lịch ảo giác khảo nghiệm lại là cái gì?
Chuyện này, vừa rồi ở trong chùa miếu, Tô Triệt cũng không có nói tỉ mỉ, Thiên Âm vẫn cảm thấy có chút hiếu kỳ, thừa dịp hiện tại bàng quan có thời gian nhàn rồi, lúc này mới hỏi ra.
Tô Triệt thoáng do dự một chút, liền đem một lần ảo giác vô cùng đáng sợ đối với chính mình mà nói đã kinh lịch miêu tả một lần.
Nghe được hắn bởi vì chính mình bị lốc vòi rồng cuốn đi, không để ý tất cả muốn bay lên cao, hoàn tòa quên mất sinh tử của mình, Thiên Âm khá là cảm động, lặng lẽ cầm bàn tay to của hắn, ghé vào lỗ tai hắn nhẹ giọng nói ra hai chữ bao hàm ngọt ngào:
- Thật ngốc!
Tô Triệt im lặng mà cười, đương nhiên có thể nghe ra được bên trong ẩn chứa loại tình ý kéo dài này...
Không sai biệt lắm hơn một khắc, chịu đựng qua ảo giác khảo nghiệm, Tuyết Ngọc tiên tử trước hết đi ra trăm dặm dây treo, như Lăng Ba tiên tử lượn lờ mà đến, cuối cùng bước lên đám mây mềm mại, đứng trước mặt mấy người Tô Triệt.
Câu đầu tiên nói, cũng không là hướng về phía Tô Triệt, mà là hướng về phía Thiên Âm dịu dàng cười, hỏi:
- Âm Ba thần thông của ngươi cực kỳ thần kỳ, Tuyết Ngọc lĩnh giáo.
- Không tính là gì cả.
Thiên Âm cũng là nhàn nhạt mà cười, lấy thanh âm đặc biệt mềm nhẹ trả lời:
- Thú thực lực có hạn, liền ngay cả một phần vạn uy lực của nó cũng không có phát huy ra được.
Ý ngoài lời, loại thần thông này uy năng chân chính nếu là bộc phát ra, giữa hai người cũng sẽ không lại có cơ hội đối thoại lúc này.
Tuyết Ngọc tiên tử mỉm cười gật đầu, ánh mắt lại chuyển tới trên mặt Tô Triệt, nói rằng:
- Thiên Vũ, ngươi có thể điều khiển Hắc Ám Ma Tu Thú chặn lại chúng ta, cũng có thể khiến ta đối với ngươi phải nhìn bằng con mắt khác xưa, xác thực được cho là một đối thủ khá khó đối phó.
- Khách khí rồi.
Tô Triệt biểu hiện ra một bộ dáng bình tĩnh, trong lòng lại là âm thầm cảnh giác:
- Thiên Âm nói qua, Hắc Ám Ma Tu Thú chính là một loại ma thú gần như diệt tuyệt trong đại vũ trụ, người đối với loại ma thú này có điều am hiểu, trong Tiên Giới cũng không nhiều lắm. Mà Tuyết Ngọc này, nàng dĩ nhiên cũng là biết được...
Lại chính là Tô Triệt chung quy thấy nữ nhân này có một chút cảm giác giống như đã từng quen biết, nhưng chính là không nhớ nổi, chính mình đã từng gặp qua sự vật cùng nàng tương quan khi nào, hình như, là bức họa của nàng cũng chưa có gặp qua.
Ngay lúc đang nói chuyện, trong bầu trời lại vang lên tiếng cười điên cuồng của lão giả thần bí, ý nghĩa lại có người vi phạm quy tắc của trò chơi, gặp phải diệt sát trừng phạt.
- Chín!
Tô Triệt cố ý đối với Tuyết Ngọc tiên tử nói rằng:
- Đã có chín người chết đi, đối với các ngươi, ta cũng muốn tận mắt mà nhìn.
Hiển nhiên đây là một câu nói mỉa mai, ý tứ là nói: chúng ta năm tiểu bối này khi đi qua dây treo, đều là một người không giảm, mà các ngươi những vị tiền bối cao nhân Đại Thừa kỳ này lại là liên tục chết đi chín người, thực sự là rất khiến kẻ khác thất vọng!
Tuyết Ngọc tiên tử cũng không buồn bực, vẫn là bình tĩnh hỏi:
- Nếu là không có đoán sai, ngươi là dựa vào lực lượng của tòa bảo tháp kia, mới có thể bình an quá quan đi sao?
Vấn đề như vậy, Tô Triệt khẳng định sẽ không trả lời, mà là hỏi ngược lại:
- Nghe nói, năm đó vì tranh đoạt tòa bảo tháp kia, hơn mười Đại Thừa kỳ bởi vậy ngã xuống, tràng đại chiến tranh đoạt kia, ngươi cũng tham gia đúng không?
Tô Triệt muốn phải biết rằng, một hồi nợ máu hủy diệt gia viên kia, nữ nhân trước mắt này có phần hay không.
- Không có.
Tuyết Ngọc tiên tử lắc đầu trả lời:
- Thế nhưng muội muội sinh đôi của ta lại tham gia một hồi tranh đoạt kia, đồng thời bất hạnh ngã xuống, do đó ta phải giúp nàng hoàn thành nguyện vọng, tìm được tòa bảo tháp kia. Muội muội nàng chuyển thế đầu thai, sống lại ở Khải Nguyên Tinh Tu Chân Giới, cũng chính là vì tiếp tục truy tìm bảo tháp hạ lạc...
- Mà ngươi đem toàn bộ trí tuệ sinh linh trên Khải Nguyên Tinh tất cả đều di chuyển đến bên trong không gian pháp bảo tùy thân của ngươi, từ trình độ nào đó mà nói, coi như là bắt đi muội muội của ta. Bởi vây, vô luận là từ góc độ nào, ngươi đều phải cho ta một giao cho, hiểu chưa?
- A?
Nghe nàng vừa nói như vậy, Tô Triệt nhất thời có một chút sững sờ: tình huống dĩ nhiên là như vậy?
- Sau khi muội muội nàng ngã xuống, chuyển thế đến Khải Nguyên Tinh, mục đích hiển nhiên là vì tiếp tục tìm kiếm Tiên Ngục bảo tháp, cái này chính là nói, muội muội nàng đã bị chính mình thu vào Tiên Ngục?
Nghĩ tới đây, Tô Triệt chỉ vào những Đại Thừa kỳ đang đi trên dây treo kia, không khỏi hỏi:
- Muội muội ngươi bất hạnh ngã xuống, người sát tử nàng hiển nhiên chính là đám gia hỏa này. Ngươi vì sao không báo thù cho nàng, ngược lại còn muốn cùng bọn hắn cùng nhau hợp tác? Đây có phải là có chút không thể nào nói nổi hay không?
- Một hồi đoạt bảo chi chiến đó, cũng không phải đơn giản như ngươi suy nghĩ vậy.
Tuyết Ngọc tiên tử chậm rãi mà nói:
- Hơn mười Đại Thừa kỳ ngã xuống, cũng không phải đối thủ đồng cấp có thể tạo thành, chuyện này không trách lên đầu bọn họ được. Nói chung, ta đạt được tòa bảo tháp kia, đồng từ trong tay ngươi đem muội muội chuyển thế chi thân tìm trở lại.
Tô Triệt cười ha hả nói:
- Ngươi sẽ không sợ, ta đem chuyển thế chi thân của muội muội ngươi tìm ra, dùng nàng để uy hiếp ngươi?
Tuyết Ngọc tiên tử im lặng cười, đối với Tô Triệt uy hiếp hiển nhiên là không hề để ý chút nào.
Lúc nói đến đó, Tô Triệt rốt cục suy nghĩ cẩn thận, lúc trước chung quy có cảm giác nàng giống như đã từng quen biết. Nguyên lai cũng không phải đã từng gặp qua nàng, mà là gặp qua muội muội của nàng.
Tiên Ngục Tiên Ngục - Chử Tửu Luận Già Phê