Reading well is one of the great pleasures that solitude can afford you.

Harold Bloom

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1055 - chưa đầy đủ
Phí download: 25 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1290 / 7
Cập nhật: 2017-09-24 23:26:42 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 809 + 810: Phạm Quy, Sẽ Chết!
uyết Ngọc tiên tử cũng nói rằng:
- Ngược lại, nếu như chứng thực Thiên Vũ và lão giả thần bí không tồn tại quan hệ, như vậy nếu chúng ta không thể đi bắt sống Thiên Vũ thì cũng phải bảo chứng hắn không được đi vào trong mười danh sách đầu.
Nói như vậy nghĩa là quyết không để Tô Triệt chết dưới nghiêm phạt của lão giả thần bí, chính vì thế nên nỗ lực trước đây của mọi người đều bị uổng phí.
Nói trắng ra là muốn Hắc Sắc Bảo Tháp sẽ không thể để Tô Triệt chết dưới tay người khác, phải chết ở trên tay bọn họ.
Đang nói đến đây, chợt trong đoàn người truyền đến vài tiếng kinh hô.
- A…
Năm nhân ảnh bị một cỗ lực lượng thần bí xả vào bầu trời, hơn một nghìn ánh mắt nhìn lại, trong khoảnh khắc cả đám đã bị ép thành một đống thịt vụn nát, lại bị xé rách thành một đám thịt vung vãi rơi xuống mặt đất.
Vật phẩm tùy thân, pháp bảo bản mạng của bọn họ đều bị lực lượng nào đó hút lên trên không trung, tức thì không thấy bóng dáng.
Hô!
Đầu của lão giả thần bí lại lần nữa hiện lên trên không trung, cười hắc hắc nói rằng:
- Thêm một cái quy tắc nữa, ngoại trừ hai chân không thể tách rời mặt đất, cước bộ của các ngươi cũng không được phép dừng lại, nếu còn ngưng lại không đi lần nữa sẽ bị chết rất khó coi, ha ha ha…
Lời vừa nói xong, mọi người đâu còn dám đứng tại chỗ, nhất tề động bước chân vào thảo nguyên.
Năm người vừa bị bóp chết có bốn là Luyện Hư kỳ, một người là bá chủ một phương trong Linh giới, một vị Thiên quân Độ Kiếp kỳ.
Một đời Thiên quân thanh danh hiển hách lại bị chết nghẹn khuất, thê thảm như vậy, thật khiến kẻ khác khó có thể thừa nhận.
Giết gà dọa khỉ, hiệu quả bất ngờ, những người chân chính tham dự trò chơi này đều hiểu rõ: đây không phải chuyện đùa mà là một trò chơi sinh tử.
Một nghìn người tiến vào biên giới thảo nguyên, lập tức dẫn phát chú ý của một số dị thú.
Vừa rồi, trên thảo nguyên và núi hoang ở biên giới, đám man thú không nhìn thấy đội ngũ một nghìn người. Lúc này chỉ cần có chân người nào chạm vào làn cỏ xanh, nhất thời bị chúng nó cảm ứng được.
Ngao … ngao … ngao …
Mấy con dị thú ở gần nhất toàn thân đầy gai nhọn, hình thái giống như trâu rừng, há miệng đầy răng nanh to lớn lao về phía bên này, chúng nó rống lên một tiếng kinh động đến những man thú ở cách xa hơn.
Ầm ầm ầm.
Khắp thảo nguyên nhất thời sôi trào lên, ít nhất có vài nghìn đầu dị thú như đã đói vài vạn năm, mặc dù bình thường chúng nó đều tường tan vô sự, nhưng một khi phát hiện ra sinh vật khác, lập tức hai mắt đỏ ngầu tiến nhập vào trạng thái cuồng bạo.
- Chuẩn bị chiến đấu, tiếp tục đi tiếp, không ai được phép dừng lại!
Tuyết Ngọc tiên tử phát ra âm thanh lần hai.
Chiến đấu không thể ngừng lại, nhưng nếu ai dừng cước bộ sẽ gặp phải chế tài của lão giả thần bị, bị xé rách thành một đống thịt vụn.
Đội ngũ một nghìn người cấu thành nhanh chóng bị đám dị thú đầy gai như trâu rừng kia trùng kích.
Đội ngũ đi đầu quả nhiên là vài thủ hạ tâm phúc của đám Đại Thừa kỳ, nguyên bản đều là Thiên quân cấp Độ Kiếp kỳ, hiện giờ giống như mọi người chỉ phát ra sức chiến đấu Nguyên Anh hậu kỳ, đồng thời cực phẩm Đạo Khí chỉ phát huy ra ba thành uy lực, tuyệt phẩm Đạo Khí lại càng không thể khống chế, lúc này rất nhiều người đang phải đổi sang dùng thượng phẩm Đạo Khí.
Bọn họ đều là nhân vật tinh anh đến từ Linh giới, trong không gian trữ vật của mỗi người đều có số lượng pháp bảo lớn, thường ngày thượng phẩm Đạo Khí dùng để cung cấp cho đám vãn bối đều có một đống, tiện tay cũng có thể lấy ra hơn mười kiện.
Mỗi người đều là hào kiệt một phương, pháp bảo chắc chắn không hề thiếu.
Oanh!
Mấy đầu man thú lao thẳng vào đội ngũ đi đầu, quả nhiên Thiên quân đầu tiên đã kích phát thượng phẩm Đạo Khí phòng ngự, bên trong Tu Chân giới hẳn không có lực lượng gì có thể xuyên thủng kết giới phòng ngự của thượng phẩm Đạo Khí.
Nhưng lúc này, một người Thiên quân vừa mới lấy pháp bảo ra dùng bị một đầu man ngưu đụng bay ra xa mấy trượng, ngã vào trong đoàn người, tuy rằng không bị đâm thủng nhưng bị thụ thương, lực lượng cường đại của man thú húc vào khó có thể chống đối.
- Còn được, không quá lợi hại.
Một đám người đang chậm ở phía sau âm thầm yên tâm hơn rất nhiều, bọn họ vẫn lo lắng chính là lão giả thần bị muốn chỉnh chết mọi người, sẽ làm ra một đám quái vật có thực lực kinh khủng, một tát chết một người, căn bản không thể chống đối.
Hiện giờ xem ra lực công kích của đám dị thú này cũng không phải khoa trương quá mức.
Vị Thiên quân vừa mới bị thổi bay kia quát lớn một tiếng rồi vọt trở lại, đồng thời bộc phát ra thần thông có ánh sáng lam sắc, phản kích lại đầu dị thú man ngưu kia.
Đường đường Thiên quân suýt nữa bị một đầu dã thú cấp thấp đánh bay, nếu không cẩn thận hai chân rời khỏi mặt đất, hậu quả sẽ không thể chịu nổi…
Hổ lạc đồng bẳng bị chó nhờn, quả thật là vô cùng nhục nhã.
Bởi vậy không chờ đồng đội xuất thủ, hắn lại vọt từ trong đám người ra, phát động phản kích.
Tô Triệt ở trong đội ngũ đứng từ xa nhìn thấy hình ảnh này, trong lòng không khỏi gợn sóng, thần thông ánh sáng này so với Nhiếp Hồn của chính mình có chút giống nhau a…
Lại nghe Thiên Âm lặng yên truyền âm đến bên tai:
- Đối phó với dị thú hoang dã không thể dùng loại thần thông đó, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng…
Chính như theo lời của Thiên Âm, đầu man thú kia gặp phải linh hồn công kích, phảng phất như không chịu thừa nhận chút đau khổ nào, thình thịch thình thịch thình thịch thình thịch điên cuồng dậm chân vài cái rồi tiếp tục lao về phía trước.
Động tác này cũng không phải biểu thị khuất phục mà là … liều mạng…
Mấy trăm gốc gai nhọn to nhỏ trên người cùng lúc bắn ra bốn phía như nở hoa bao phủ đội ngũ hơn mười người tu tiên ở bên trong.
Phụt phụt phụt phụt… hơn mười cái kết giới không thể ngăn lại, thuấn tức xuyên thấu, tiếng rên la thảm thiết không ngừng van lên, mỗi một người ít nhiều đều bị tiên thứ to thô như cổ tay đâm trúng.
Những tiêm thứ này xuyên thấu kết giới của thượng phẩm Đạo Khí phòng ngự, tốc độ vẫn không giảm đi chút nào, nhanh như điện vút tới xuyên thủng qua một thân thể, lưu lại vết hổng to đáng sợ.
Không may nhất chính là một vài người tu chân Luyện Hư kỳ bị xuyên thủng bắp đùi, cuối cùng chân không đi được. Mất đi một chân, bước tiếp theo phải đi như nào? Nhảy chân lò cò về phía trước sao? Vậy chẳng khác gì hai chân cách rời mặt đất, kết quả sẽ ra sao?
Mặc dù có đồng bọn nguyện ý giúp đỡ nhưng hai chân phải không được rời khỏi mặt đất a…
Nếu bình thường, thương thế như vậy không đáng kể chút nào, cho dù mất đi hai cái đùi, đồng dạng vẫn có thể thi triển Phi Hành thuật phiêu phù trên không trung, ít nhiều sẽ ảnh hưởng đến năng lực chiến đấu, thế nhưng ở trong trò chơi ngày hôm nay lại biến thành vết thương trí mạng.
Cái này cũng chưa tính, tiếp theo còn xuất hiện chuyện tình gây mơ hồ hơn.
Đầu man thú vừa rồi tiến nhập vào trạng thái cuồng hóa xong, bắn ra mấy trăm cây gai nhọn cuối cùng lại phát động phương thức tự sát.
Nó nhảy vào đoàn người, ầm ầm một tiếng nổ tung ra, thoạt nhìn xấp xỉ với người tu tiên cấp Nguyên Anh tự bạo.
Oanh!
Lực lượng kinh khủng khuếch tán ra hơn phạm vi mười trượng, đám tu sĩ chỉ có tu vi Nguyên Anh hậu kỳ căn bản không kịp tránh, ít nhất cho hơn ba mươi người bị cỗ sóng xung kích này đánh bay ra ngoài.
Mặc dù lông tóc không bị thương nhưng thế cũng đã đủ trí mạng, bởi vì khi họ bay đến không trung, hai chân đã cách khỏi mặt đất!
- Phạm quy! Ha ha ha ha…
Ở trên cao nhất thời truyền đến tiếng cười lớn, lập tức nhìn thấy hơn ba mươi người bị đánh bay còn chưa kịp hạ xuống đã bị lực lượng nào đó đưa lên chỗ càng cao.
- Không!
- Cứu ta với!
- Đừng giết ta!
Những người này đâu ý thức được tiếp theo chính mình sẽ phải đối mặt với cái gì, cả đám đều khàn cả giọng gào rú hoặc hoặc xin tha thứ.
Vô dụng!
Không dùng được!
Ha ha …
Lực lượng của người chế định trò chơi căn bản không thuộc về thế gian, hoàn toàn không thể chống lại được, sau khi bao phủ lên người bọn họ, kết giới của Đạo Khí phòng ngự bị nghiền nát trong nháy mắt, sau đó một trận huyết nhục rơi tán loạn từ trên trời xuống, hơn ba mươi người bởi vì hai chân cách khỏi mặt đất, trái với quy tắc trờ chơi nên biến thành vô số mảnh huyết nhục rơi xuống đất. Đồng thời mọi người có thể cảm giác được nguyên thần bọn họ cũng không chạy trốn, cứ như vậy tiêu tán giữa không trung, hóa thành hư vô.
Triệt để tử vong, tất cả hủy diệt, ngay cả một tia hy vọng luân hồi chuyển thế cũng bị vô tình tiêu diệt!
Ầm ầm… giờ phút này càng nhiều man ngưu nhảy vào trong đoàn người hơn, nhất thời khiến một nghìn người tu tiên phân cách ra.
Cho dù ở trên chiến trường, đội ngũ kỵ binh nhảy vào trong trận doanh bộ binh thì tràng diện thoáng cái sẽ không tốt. Đồng thời trên thảo nguyên còn có càng nhiều man thú đang không ngừng vọt tới.
Số lượng man thú vượt xa người tu tiên, chỉ hơn mười hơi thở trôi qua, mỗi người ít nhất đã phải đối mặt với ba đầu man thú.
- Biện pháp tốt nhất hiện giờ là gì?
Thiên Âm lại một lần nữa chỉ điểm:
- Ngạnh kháng công kích của chúng nó, không nên ham chiến, cứ như vậy mà đi qua.
Tô Triệt và mấy người Hằng Dịch vừa nghe liền hiểu: không sai, nhiều man thú như vậy, mỗi một đầu đều vô cùng khó chơi, nếu như giao chiến thì chính mình cũng không giết được mấy đầu.
Quy tắc trò chơi chỉ yêu cầu đi qua hành trình ba nghìn dặm, cũng không phải cho ngươi giết nhiều man thú khiến chúng nó tức giận.
Đi!
Mấy người Tô Triệt tiến lên cùng nhau, ngạnh kháng chống lại công kích của mấy đầu man thú, từng bước từng bước một tiến về phía trước, tiền phương có man thú ngăn trở, thoáng đi vài bước… mục đích căn bản chính là nhất định phải ổn định hạ bàn, quyết không thể bị chúng nó xông tới húc khiến hai chân rời khỏi mặt đất.
Kiến nghị của Thiên Âm rất chính xác, lúc này mấy man thú công kích Tô Triệt là hơn mười đầu dị thú to lớn, hình thể chúng nó không khổng lồ như man ngưu, lực xông tới còn có thể thừa nhận.
Thình thịch! Thình thịch! Thình thịch! Thình thịch… quái vượn bốn chân dài rộng thùng thình, cánh tay hình đao sắc bén không gì sánh được, cắt kim loại như cắt đậu phụ, dáng vẻ cực kỳ cường hãn, chém liên tục vào kết giới bạo phát ra kim quang, kết giới lung lay như sắp sụp đổ.
Chỉ là Tô Triệt cũng yên tâm trong lòng, bước đầu xem ra lực công kích của đầu quái vượn ước chừng ba, bốn người Nguyên Anh hậu kỳ liên thủ đả kích, phòng ngự vẫn có thể thừa nhận được.
Quái vượn gào thét điên cuồng công phá kết giới phòng ngự, thoạt nhìn hung hãn không gì sánh được nhưng Tô Triệt cũng mơ hồ cảm giác được trạng thái cuồng bạo của chúng nó không nghiêm trọng lắm.
- Không sai!
Tô Triệt truyền âm với Thiên Âm, nói rằng:
- Chúng ta không phản kích, chỉ ngạnh kháng chống đòn sẽ không chọc giận chúng nó, như vậy đỡ tốn sức mà còn trong phạm vi thừa thụ… nhược điểm trí mạng của đám man thú này là lực lượng linh hồn của chúng nó có chút yếu đuối, một khi gặp công kích linh hồn sẽ triệt để cuồng bạo, thậm chí sẽ phát động trạng thái tự bạo cực đoan nhất, đối với tình cảnh của đám người Tô Triệt, hiện nay e ngại nhất phương thức này.
Cho dù uy lực của tự bạo không đủ để xuyên thấu lực phòng ngự kết giới thế nhưng lúc bị trùng kích, cả người và pháp bảo đều bị đánh bay không phải là vấn đề.
Bị đánh bay chẳng khác nào bước qua quỷ môn quan, hơn nữa là lập tức chấp hành!
Cho dù ngươi sở hữu pháp thuật thần thông thần diệu đến mức nào, dưới ước thúc của quy tắc trò chơi đều không thể sử dụng được, điều kiện tốt nhất để đáp lại chính là hai chữ bị đánh.
Chỉ bị đánh, không hoàn thủ, tận lực không làm tức giận đám man thú, ngược lại sẽ biến thành thần thông bảo mệnh tốt nhất.
Oanh! Oanh! Oanh!...
Cách đó không xa phát ra tiếng tự bạo, rõ ràng là có người tự cho mình thông minh thi triển thần thông đánh cho man thú bị thương nặng, cuối cùng chúng nó bị cuồng bạo triệt để, lập tức phát động công kích tự bạo.
Vù vù vù vù….
Trên bầu trơi có hơn trăm đạo nhân ảnh bay lên, đều do uy lực của tự bạo đánh bay.
Trong đó đại bộ phận để là người vô tội gặp liên lụy, bọn họ không hạ thủ nặng tay với man thú thế nhưng không may chính là thân thể ở trong phạm vi tự bạo.
- Ha ha ha ha…
Tiếng cười điên cuồng đến từ trời cao, hơn một trăm người tu tiên chân rời khỏi mặt đất đều hóa thành vô số huyết nhục rơi xuống, mùi máu tươi dày đặc, cuối cùng lại kích thích đám man thú công kích điên cuồng hơn.
- Mau đi nhanh, rời khỏi chỗ này càng sớm càng tốt…
Tô Triệt lập tức ra chỉ thị cho ba người Hằng Dịch, tận lực cách xa địa phương có nhiều người, miễn gặp phải liên lụy.
Thình thịch thình thịch thình thịch…
Lại có thêm mấy dị thú phủ lân giáp khắp người đang vọt qua, muốn phát động công kích đối với mấy người Tô Triệt, chỉ là chúng nó bị quái vượn tay hình đao ngăn cản.
Hơn mười đầu quái vượn gầm rú công kích đám dị thú lân giáp kia, ý tứ nghĩa là: cút ngay, không được cướp thức ăn của chúng ta!
Xoạt xoạt xoạt…
Cánh tay hình đao sắc bén rạch vài vết thương trên thân thể của dị thú lân giáp, mấy đầu dị thú lân giáp gầm rú lên phản kháng, cuối cùng lựa chọn thỏa hiệp, chạy ầm ầm đi công kích những người khác.
- Vận khí không tồi!
Tô Triệt thoáng yên trong lòng:
- Xem ra, mấy đầu quái vượn ở trong đám dị thú hoang dã có địa vị không thấp, đây là điều có lợi của chúng ta.
Tình cảnh lúc này không sợ nhất chính là công kích chém xuống, chỉ sợ đám dị thú lân giáp và man ngưu kia dùng hình thức húc xông tới, rất dễ đánh bay người khác.
Cứ như vậy, mấy đầu quái vượn này ngược lại trở thành ô dù cho đám Tô Triệt, chỉ cần chúng nó vẫn dây dưa bám theo khong ngừng, như vậy tương đối an toàn.
- Hoang Thần Thử đâu rồi?
Đột nhiên Tô Triệt phát hiện một trong những thủ hạ của chính mình – Hoang Thần Thử đã chạy nơi nào không biết, dù sao đi nữa đã không còn ở bên người.
Tiên Ngục Tiên Ngục - Chử Tửu Luận Già Phê