When you love someone, the best thing you can offer is your presence. How can you love if you are not there?

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1055 - chưa đầy đủ
Phí download: 25 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1290 / 7
Cập nhật: 2017-09-24 23:26:42 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 765-766: Giả Mạo Lấy Di Sản
hưng mà, bọn người Tô Triệt, cũng cầm trong tay Ma Thần Chi Thương, căn bản không cho hắn cơ hội nào.
Liên tục năm lần, bọn người Hằng Dịch đã đánh lén thành công, mà bóng đen thần bí cũng bị đánh tan năm lần. Thế nhưng mà, vẫn không có cảm giác gì, thực lực của bóng đen biến hóa rõ rệt.
Thực giết không chết sao?
- Có phải là nói, chỉ cần pho tượng Thánh Tổ này hoàn toàn không tổn hao gì, hắn không chết?
Tô Triệt suy đoán nói ra.
- Chủ nhân thông qua mấy lần công kích vừa rồi, đám thủ hạ đã phát hiện ra một chuyện thế, lực phòng ngự của nó chẳng khác gì hộ sơn đại trận của môn phái siêu cấp a.
Nhận ra nghi vấn của Tô Triệt, Hằng Dịch trầm giọng nói ra:
- Chỉ bằng bốn chúng ta, không có khả năng công phá một hộ sơn đại trận của siêu cấp môn phái, nói cách khác, cho dù tiếp qua mười ngày nửa tháng cũng không có biện pháp làm gì pho tượng này.
Lâm Phong cùng Miêu Lực cũng gật đầu, tán thành phán đoán của Hằng Dịch.
Ba thủ hạ Luyện Hư kỳ của mình đều là nhân vật sống mấy ngàn năm, kinh nghiệm các phương diện vô cùng phong phú, lời của bọn họ, đương nhiên Tô Triệt không hoài nghi.
- Ảnh tộc đối với pho tượng của Thánh Tổ vô cùng coi trọng, còn quan trọng hơn mạng của mình, đương nhiên không tiếc hạ vốn gốc bỏ vào bảo vệ pho tượng.
Tô Triệt thì thào nói ra:
- Pho tượng Thánh Tổ khó có thể hư hao, điều này cũng là bình thường...
- Thế nhưng mà, cái bóng đen thần bí giết không chết, cho dù cái bóng của ta tạm thời chiếm được thượng phong, nhưng phải giằng co tới khi nào mới xong đây?
Oanh!
Bành!
Bốn người Hằng Dịch vẫn tìm được cơ hội đánh lén pho tượng kia, cái bóng cũng nắm chắc thời cơ đâm nổ tung thân ảnh của bóng đen thần bí, nhưng lại nhưng tụ như trước, không si nhê gì.
Chẳng lẽ, cứ giằng co vĩnh viến như thế này hay sao? Chuyện này đương nhiên không có khả năng rồi, Tô Triệt một mực lâm vào khổ tư, hơn nữa, trong nội tâm đã sớm loáng thoáng sinh ra ý tưởng kỳ diệu.
- Chuyện này là do ta tự làm, những người khác không được. Tuy có chút ít mạo hiểm, nhưng đáng giá thử một lần...
Trong nội tâm xuất hiện suy nghĩ này, Tô Triệt ra lệnh cho lão Hắc, dựa theo ghi chép linh lực chấn động từ chỗ của Ngọc Thanh, khí tức của con người, tính là từ trường đặc thù của tính mạng, cho nên mình dựa vào đó để dịch dung.
Nói cách khác, Tô Triệt sắp sửa biến thành bộ dáng của Ngọc Thanh, đi ra ngoài nghiệm chứng suy nghĩ của mình một chút.
- Chủ nhân, ta cũng cho rằng khả năng này cũng có thể thực hiện được, mà dù sao cũng chỉ có "khả năng" mà thôi, vẫn tồn tại nguy hiểm thật lớn.
Lão Hắc nhắc nhở:
- Nếu không, hãy để cho Hằng Dịch biến thành bộ dáng của Ngọc Thanh, hoặc là những người khác là được.
- Không được!
Tô Triệt lắc đầu trả lời:
- Thế gian này, ta là người hiểu Ngọc Thanh nhất, thần thái khí chất của hắn, đặc điểm tính cách... Chỉ có ta có thể học được, bọn người Hằng Dịch không làm được. Chuyện này, phải để ta tự làm, mới có hy vọng thành công.
- Được rồi.
Lão Hắc chỉ có thể gật đầu đáp ứng.
Mỗi lần đều là như thế, chỉ cần Tô Triệt quyết định chủ ý, lão Hắc không ngăn cản quá nhiều, có lẽ đây là một chừng mực tốt.
Cũng giống với Ngọc Thanh, hắn là hảo bằng hữu trọng yếu nhất của Tô Triệt, đặc thù của hai người, lão Hắc đều ghi chép trong hồ sơ, mặc dù Ngọc Thanh không có trong Tiên Ngục, Tô Triệt cũng có thể biến hóa thành bộ dáng của hắn.
Hơn mười hô hấp ngắn ngủi, Tô Triệt cũng hoàn thành quá trình dịch dung.
- Như thế nào?
Tô Triệt học giọng điệu của Ngọc Thanh y hệt, lạnh nhạt hỏi thăm.
- Rất giống, phi thường giống!
Lão Hắc bình luận:
- Tuyệt đối so với pho tượng ở bên ngoài, còn muốn giống hơn!
Tô Triệt cười nhạt một tiếng, âm thanh cao vút mà lãnh ngạo, có thể nói là vừa đúng.
- Đi ra ngoài thử một chút a.
Tô Triệt ổn định tâm thần, chậm rãi đi ra khỏi Di Tiên Cảnh...
Tô Triệt biến thành hình dáng của Ngọc Thanh, từ trong Di Tiên Cảnh chậm rãi đi ra, bóng đen thần bí giống như sợ hãi cực độ, mạnh mẽ quay đầu nhìn Tô Triệt.
Bành!
Phân tâm trong chiến đấu, kết cục chính là bị đâm nổ tung.
Nhưng mà, hắn đã bị đánh nổ tung vài chục lần, đoán chừng, cảm giác của hắn đã chết lặng.
- Chủ nhân?
Bóng đen thần bí tránh trái tránh phải, lớn tiếng hỏi, trong giọng nói tràn ngập cảm giác không thể tưởng tượng được.
- Là ta.
Tô Triệt trả lời, thần sắc ngữ khí so với Ngọc Thanh chính thức, không có gì khác nhau.
Kỳ thật, thoáng có chút khác biệt cũng là bình thường, mặc dù là bản thân Ngọc Thanh, cũng không có khả năng có một biểu lộ, hoặc là bảo trì một loại cảm xúc vĩnh viễn không thay đổi.
- Chủ nhân, thật là ngài?
Thần bí bóng đen tinh tế công nhận, không phát giác được sơ hở gì. Cho dù, hắn vô cùng hoài nghi với "Chủ nhân" đột nhiên xuất hiện này, cũng không dám một mực chắc chắn người này là giả mạo, chỉ có thể hỏi:
- Tại sao tu vi của ngài lại thấp như vậy?
- Một tia phân thần chuyển thế, ngươi không hiểu sao?
Tô Triệt nhàn nhạt hỏi lại, thậm chí, ánh mắt cũng không có nhìn lên người của hắn, một mực chú ý pho tượng Thánh Tổ.
Kỳ thật, đây chỉ là Tô Triệt thuận miệng nói bừa một câu trả lời mà thôi, cái gọi là “một tia phân thần chuyển thế”, chính là tình huống của Ngọc Thanh trên Khải Nguyên Tinh. Ngọc Thanh giống như một tia phân thân chuyển thế, đại bộ phận Nguyên Thần của hắn, vẫn lưu lạc bên trong Linh Giới.
Nói thật, Tô Triệt ngụy trang thành Ngọc Thanh, căn bản không có hy vọng xa vời lừa gạt được bóng đen thần bí này, mà ôm mục đích khác.
Lúc nói chuyện, Tô Triệt đã bay lên tế đàn, chậm rãi tiếp cận pho tượng thần bí.
- Một tia phân hồn chuyển thế?
Bóng đen thần bí lộ ra vẻ chăm chú, né tránh công kích của cái bóng, vẫn nhỏ giọng nói thầm:
- Chủ nhân ngươi thực làm như vậy... Bọn chúng quả nhiên đã bức ngươi tới tình trạng này...
Âm thanh tuy nhỏ, Tô Triệt thông qua thần thức lại có thể nghe rõ, trong nội tâm cảm thấy kinh ngạc: bị ta nói trúng?
Nhìn thấy Tô Triệt đang từ từ tiếp cận pho tượng, bóng đen thần bí hô lên:
- Chủ nhân, trong lúc này đã không có ảnh hồn chi lực, hồn lực chứa đựng trong suốt ngàn năm nay, hai tháng trước, ta vừa mới truyền tống đi Tiên Giới.
Lời nói này, Tô Triệt cũng nghe không hiểu. Hồn lực chứa đựng ngàn năm? Truyền tống đi Tiên Giới?
Thình lình, chỉ bằng hai câu không đầu không đuôi này, ai có thể nghe hiểu chứ?
Nhưng cũng không sao, Tô Triệt đối với mấy chuyện che giấu này không có hứng thú, mục tiêu vào lúc này, chính là thử một chút, có thể không lợi dụng chấn động linh lực của Ngọc Thanh, cùng với khí tức đặc thù của hắn, đi lừa gạt tầng kết giới thủ hộ kia, có thể xuyên thấu kết giới, khoảng cách tiếp xúc với pho tượng càng gần.
- Chủ nhân...
Bóng đen thần bí muốn nói điều gì đó, Tô Triệt lại khoát tay nói:
- Câm miệng, đừng phiền ta!
Một tiếng quát lớn này, khiến cho bóng đen thần bí sững sờ một chút, bành! Cái bóng lại nhân cơ hội này, một thương đâm nát hắn.
Nhưng mà, bóng đen thần bí giống như không quan tâm tới đả kích này, hắn vào lúc này vô cùng nghi hoặc, hoàn toàn không cách nào xác định, chủ nhân trước mắt có phải là thật hay không.
Nếu thật là một tia Nguyên Thần của chủ nhân chuyển thế, giờ phút này tiếp cận pho tượng, đương nhiên là hợp tình hợp tình, bởi vì trong pho tượng chứa đựng hai thành hồn lực, còn có một chút gì đó, đối với chủ nhân mà nói, nhất định sẽ có chút trợ giúp.
Thế nhưng mà, nếu là người giả mạo, tiếp cận pho tượng rắp tâm cũng rõ ràng, hắn muốn hủy hoại pho tượng.
Giờ phút này, bóng đen thần bí muốn ngăn Tô Triệt lại, nhưng trong lòng lại tồn tại e ngại: vạn nhất hắn thật sự là chủ nhân chuyển thế chi thân, chính mình tùy tiện ngăn trở, chẳng phải là hành vi phản loạn bất kính sao?
Bởi vì trong nội tâm có phần e ngại này, hơn nữa công kích của cái bóng liên tiếp dày đặc, khiến cho bóng đen thần bí kia không thể phân tâm.
Lợi dụng mấy hô hấp ngắn ngủi này, Tô Triệt chạy tới trước mặt pho tượng, phốc một tiếng, âm thanh rất nhỏ, nhẹ nhàng xuyên thấu qua tầng kết giới vô hình.
Trong nháy mắt xuyên thấu qua tầng kết giới, Tô Triệt mừng rỡ trong lòng:
- Thành công! Tầng kết giới này đối với Ngọc Thanh, căn bản là không đề phòng.
Tu Chân Giới có rất nhiều phòng hộ kết giới, đều có năng lực công nhận chủ nhân nhất định, đối với những người khác, phòng hộ kết giới sẽ không bao giờ cho qua. Nói thí dụ như, hộ sơn đại trận của Thiên Huyền Tông mở ra toàn diện, ở trạng thái phòng thủ toàn diện, đối với tất cả mọi người sẽ có ngăn cản thật lớn, nhưng lại không ngăn cản chưởng giáo chí tôn đương đại của Thiên Huyền Tông.
Bởi vì, chưởng giáo chí tôn mỗi thời đại, đều là người chưởng khống hộ sơn đại trận, đương nhiên hộ sơn đại trận nhận ra hắn.
Như vậy, Tô Triệt cũng vừa nghĩ tới, “Ngọc Thanh” người này, có thể lừa gạt kết giới trước mặt hay không, có thể lừa gạt pho tượng kia hay không? Dù sao cũng là, ta muốn đụng vào pho tượng của mình, nếu như không được phép, chẳng phải là thiên đại tiếu thoại?
Đương nhiên, đây chỉ là suy đoán, chỉ có đánh cuộc một lần, thử một lần, mới có thể biết đáp án chính xác. Hiện tại kết quả là: thành công!
Tô Triệt xuyên thấu qua tầng kết giới thủ hộ, cơ hồ khoảng cách với pho tượng gần sát lại.
Bành bành bành bành...
Dưới đài, hai bóng đen so đấu kịch liệt, bóng đen thần bí phân tâm nhị dụng, đồng thời chú ý mật thiết động tác của "Chủ nhân", nếu như hắn là người giả mạo, muốn hủy hoại pho tượng, như vậy, chính mình chỉ có thể xuất chiêu kia...
Trong kết giới thủ hộ, Tô Triệt chậm rãi đưa tay, giống như đang nhu hòa vuốt ve pho tượng của mình, kỳ thực, muốn dò xét xem chất liệu và kết cấu của nó, do đó xác định, chân nguyên khí kình của hắn có thể hủy hoạt nó hay không.
Dù sao, lực phòng ngự cường hãn chỉ là tầng kết giới bên ngoài, bản thân pho tượng cũng không phải pháp bảo, rất có thể không chịu nổi một kích.
Thế nhưng mà, lòng bàn tay Tô Triệt vừa mới tiếp xúc với pho tượng, trong đầu đã xuất hiện tiếng "Oanh"...
Đại lượng tin tức không rõ điên cuồng tiến vào trong óc của mình, Tô Triệt theo bản năng muốn kháng cự, nhưng lại nghe lão Hắc nhắc nhở kịp thời:
- Không có việc gì, tin tức vô hại, ta tới tiếp thu.
- Tốt!
Trong lòng Tô Triệt chợt nhẹ đi, hoàn toàn không làm ra phản kháng, dù sao, trong đầu của mình có Tiên Ngục tọa trấn, loại hình thức trùng kích này, nó không cần e ngại.
- Ha ha, phát tài!
Sau hơn mười hô hấp, lại nghe lão Hắc cười to vài tiếng, nói:
-Truyền thừa ba loại đại đạo chi thuật đấy!
- Truyền thừa ba loại đại đạo chi thuật?
Trong nội tâm Tô Triệt sửng sờ, ngây ngốc hỏi:
- Truyền cho ta sao?
- Khẳng định không phải cho ngươi.
Lão Hắc cười nói:
- Hẳn là truyền cho Ngọc Thanh, hoặc là người nào đó giống như Ngọc Thanh... Ai nha, ai biết được! Dù sao, ngươi bây giờ chính là Ngọc Thanh, mà pho tượng ngu ngốc này, đã đem thứ tốt bên trong tặng cho ngươi rồi.
Tô Triệt lúc này mới kịp phản ứng, bản thân của mình mạo hiểm giả danh, lại giả mạo lấy di sản của người ta, mà phần di sản này là của Ngọc Thanh chân chính.
- Thế nhưng mà, như thế nào như vậy dễ dàng?
Tô Triệt vẫn cảm thấy có chút khó tin, nói:
- Dễ dàng như vậy có thể đến tay sao?
- Không thể nói dễ dàng a?
Lão Hắc trả lời:
- Trừ một phen cơ duyên xảo hợp, có ai có thể công khai tiến vào điện của Thánh Tổ chứ, lại có thể đuổi mấy ngàn cường giả của Thánh Ảnh Giáo ra ngoài, lại có thể xuyên thấu qua kết giới thủ hộ, còn có thể lừa gạt pho tượng kia, còn có thể... Dù sao là, muốn thỏa mãn nhiều điều kiện như vậy, độ khó hẳn là tương đối lớn.
- Không!
Tô Triệt nhướng mày:
- Ta vẫn cảm thấy có chút kỳ quặc.
- Ah, đúng.
Lão Hắc lại nói:
- Trừ truyền thừa ba loại đại đạo chi thuật này, còn có một đoạn tin tức cuối cùng, còn lưu lại một câu nói...
- Nói cái gì?
Tô Triệt vội vàng hỏi.
- Người bất hạnh, rốt cục ngươi cũng đi trên con đường hủy diệt này, gặp phải bất hạnh năm đó của ta...
Lão Hắc thầm nói:
- Chỉ là một câu nói không đầu không đuôi.
- Người bất hạnh, rốt cục ngươi đã đi trên con đường hủy diệt này, gặp phải bất hạnh năm đó của ta...
Tô Triệt mặc niệm một lần, thì thào nói ra:
- Những lời này, không phải hắn nói ta chứ?
Giả mạo người khác để tiếp nhận truyền thừa ba đầu đại đạo chi thuật, chuyện này về sau, Tô Triệt cũng không có lập tức phá hủy pho tượng này, bởi vì, phát giác được pho tượng còn cất dấu bí mật khác.
Đầu tiên chính là, trong pho tượng còn không gian gian chứa đựng năng lượng, cũng giống như Di Thần Ấn của mình, có thể dùng để chứa đủ loại năng lượng.
Cảm thụ được năng lượng màu xám ẩn chứa trong đó hư vô mờ mịt, trong nội tâm Tô Triệt phán đoán:
- Loại năng lượng này tương đối đặc thù, chẳng lẽ chính là ảnh hồn chi lực mà bóng đen thần bí nói chăng?
- Có lẽ là được.
Lão Hắc nói ra:
- Chủ nhân, loại năng lượng này đối với tu tiên giả chính là đại cổ vật, chúng ta có thể hấp thu nó không?
- Có thể.
Trong nội tâm Tô Triệt gật đầu, nói:
- Vừa rồi bóng đen kia nói, hồn lực chứa đựng ngàn năm, đã dùng hết khi truyền tống đi Tiên Giới; như vậy một ít này, có lẽ chỉ là một bộ phận ít ỏi chứa đựng trong hai tháng nay mà thôi.
- Mặc dù chỉ mới hai tháng, đối với chúng ta mà nói, cũng đã tương đối khả quan rồi.
Lão Hắc có chút hưng phấn, bởi vì ảnh hồn chi lực chứa đựng trong không gian của pho tượng, nếu hấp thu tất cả ảnh hồn chi lực sẽ gia tăng cường độ Nguyên Thần của tu tiên giả, đối với người sắp tấn cấp Hóa Thần như Tô Triệt, nhất định sẽ phát ra tác dụng phụ trợ cực kỳ trọng yếu.
Số lượng ảnh hồn chi lực trong hai tháng mà bóng đen thần bí nói, đối với Nguyên Anh kỳ như Tô Triệt, chính là siêu cấp tiện nghi, nếu hiệu suất trước mắt chỉ hấp thu nửa phần của nó thôi, thì những ảnh hồn chi lực này đủ cho Tô Triệt dùng trong mười năm, cũng không nhất định dùng sạch sẽ.
Tô Triệt cùng lão Hắc không cảm khái, chỉ tích góp trong hai tháng đã nhiều như vậy, một ngàn năm sẽ có bao nhiêu? Mà Mị Ảnh Tinh có trăm vạn năm lịch sử, thì có thể tích trữ bao nhiêu ảnh hồn chi lực?
Tiên Ngục Tiên Ngục - Chử Tửu Luận Già Phê