"True self is non-self, the awareness that the self is made only of non-self elements. There's no separation between self and other, and everything is interconnected. Once you are aware of that you are no longer caught in the idea that you are a separate entity.",

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1055 - chưa đầy đủ
Phí download: 25 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1290 / 7
Cập nhật: 2017-09-24 23:26:42 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 721-722: Kiêu Ngạo Đến Cực Điểm
hông phải!
Đáp án xác thực, mười bốn vị Luyện Hư kỳ đại tu sĩ ở đây đã biết rồi. Bởi vì, bọn họ từ bên trong mảnh vỡ truyền tống tìm ra được một viên Ngọc Phù, bên trong truyền ra một câu: Thiên Huyền sơn môn, xin đợi đại giá!
- Bọn họ bỏ chạy về Thiên Huyền Tông!
Tu sĩ râu ria rậm rạp có tu vi Luyện Hư hậu kỳ đại viên mãn cầm Ngọc Phù trong tay, mơ hồ chính là nhân vật thủ lĩnh của đội ngũ này, hắn hỏi:
- Ai biết phương vị cụ thể của Thiên Huyền Tông không?
Trong đó có một vị nữ tu đầy mị hoặc, nũng nịu trả lời:
- Ta biết, cách đây mười bảy vạn dặm hướng tây bắc.
Trước khi hạ giới, nhóm người bọn họ nhất định phải tìm hiểu các loại tình huống của Khải Nguyên tinh một phen, trong chuyện này, mỗi người đều phải phụ trách truyền thừa lịch sử của một siêu cấp môn phái, mà vị nữ tu này phụ trách, vừa vặn chính là Thiên Huyền Tông.
- Đi!
Tu sĩ râu ria rậm rạp ra lệnh một tiếng, mười bốn người hóa thân như điện, bay nhanh về Thiên Huyền Tông.
Trước đây nói tới hóa thân như điện cũng chỉ là một cái hình dung, mà tốc độ phi hành của những Luyện Hư kỳ đại tu sĩ này, thực sự so với tốc độ ánh sáng cũng không chậm hơn bao nhiêu, thậm chí, nếu bọn họ tiến vào trong tinh không, từng người điều động cực phẩm Đạo khí, tốc độ phi hành khẳng định còn có thể siêu việt quang tốc.
Bay bên trong tầng khí quyển, tất phải chịu trọng lực, lực cản… ảnh hưởng, nhưng cho dù như thế, mười bảy vạn dặm, chỉ dùng mười mấy tức thời gian là có thể chạy tới.
Tốc độ nhanh đến mức quả thực là khó có thể tưởng tượng!
Hôm nay hạ giới, những người bọn họ đều đã được thiên địa quy tắc cho phép, cho nên, không cần áp chế thực lực, có thể ở trên Khải Nguyên tinh bạo phát uy năng khủng bố mà Luyện Hư kỳ nên có.
Như vậy, ba người Tô Triệt biết rõ ràng tình huống này, tại sao còn không dành thời gian đào tẩu, còn muốn lưu đối phương lại...
Bá bá bá...
Mười bốn đạo điện quang nhanh chóng bay tới, chỉ tới trước sơn môn Thiên Huyền Tông, tạm thời bị chặn lại.
Bởi vì, đại trận hộ sơn của Thiên Huyền Tông đã toàn diện mở ra, cho dù là mười bốn vị Luyện Hư kỳ tu sĩ muốn phá vỡ nó, cũng không phải là một việc ung dung.
- Giằng co nửa ngày, các ngươi chỉ tới mười bốn người, có phải quá mức xem thường Khải Nguyên tinh Tu Chân Giới chúng ta hay không?
Một tiếng nói trầm thấp, lại kiêu ngạo vô cùng vang vọng bên trong đất trời, trong vòng mấy chục ngàn dặm đều có thể nghe được rõ ràng, giống như có một vị khổng lồ đỉnh thiên lập địa đang lên tiếng rống giận.
Tiếng nói này, nghe tới không giống như là Tô Triệt, mà như là của lão Hắc.
Không sai, âm thanh này đúng là lão Hắc nói, lại trải qua đại trận hộ sơn của Thiên Huyền Tông khuếch tán, mới xuất hiện hiệu quả kinh thiên động địa như vậy.
Lão Hắc nói vang vọng đất trời, cái cảm giác phóng đãng, thô bạo, thô bạo này, mặc dù để Tô Triệt cố ý đi học, cũng rất khó học được.
- Đám gia hoả này bay đến thật nhanh, chúng ta trực tiếp truyền tống đến bên trong chưởng giáo đại điện, vẻn vẹn so với bọn hắn sớm hơn một bước mà thôi.
Bên trong Chưởng giáo đại điện, Tô Triệt nhìn Ngọc Thanh cùng Thiên Âm nói.
Giờ khắc này, lão Hắc khống chế một Thánh ma khôi lỗi, đang chủ khống cả tòa đại trận hộ sơn này, mà ba người Tô Triệt cần căn cứ tình hình hiện nay, lâm thời thương nghị một phen.
- Các ngươi đi thôi.
Ngọc Thanh thấp giọng hỏi.
Sở dĩ hắn nói như vậy, là bởi vì, nguyên bản truyền tống môn ẩn giấu ở phụ cận Vô Cực Môn, sớm đã bị Tô triệt chuyển dời đến bên trong tòa chưởng giáo đại điện này.
Phải nói, Tô Triệt và Thiên Âm bất cứ lúc nào cũng có thể thông qua truyền tống môn này, đi về tinh vực của Vu Hoàng tinh bên ngoài trăm triệu vạn dặm. Một khi đã tới Vu Hoàng tinh, đừng nói là mười bốn Luyện Hư kỳ, coi như là một trăm bốn, một ngàn bốn, cũng bất quá là đưa thân tới cửa.
Nhưng vấn đề là, Ngọc Thanh cũng đã sớm nói, giai đoạn hiện nay, hắn sẽ không rời khỏi Khải Nguyên tinh. Bởi vì, hắn còn muốn lợi dụng đại trận hộ sơn của mười mấy siêu cấp môn phái đã sớm thiết hảo trên Khải Nguyên tinh, lần thứ hai mở ra, thậm chí nhiều lần mở ra đường hầm thượng giới, hy vọng có thể bắt được liên lạc với bản mệnh pháp bảo của mình lưu lạc ở Linh giới...
Đối với chuyện này, Tô Triệt cùng Thiên Âm nghĩ không ra chính là, Khải Nguyên tinh đã là cục diện như vậy, thời khắc đối mặt uy hiếp đến từ Linh giới, tại sao hắn có can đảm tiếp tục ngưng lại đây?
Lẽ nào, chỉ bằng hắn sức một người, là có thể đối kháng cùng những Đại năng kia sao?
Nhưng những nghi vấn này, Ngọc Thanh không muốn giải thích, Tô Triệt cùng Thiên Âm cũng liền không hỏi nhiều.
Giờ khắc này ý tứ trong lời nói của Ngọc Thanh là, nếu như Tô Triệt cùng Thiên Âm dùng truyền tống môn rời khỏi Khải Nguyên tinh, hắn sẽ triệt để hủy diệt toà truyền tống môn này, làm cho những người trên Linh giới kia không có cách nào truy tung hai người Tô Triệt, cũng coi như là miễn đi nỗi lo về sau của bọn họ.
Kế hoạch ban đầu chính là chế định như vậy, trong lúc đại di chuyển, một khi tao ngộ Linh giới đột nhiên mở ra đường hầm hạ giới, như vậy giờ khắc này chuyện nên làm, chính là hai người Tô Triệt phải nhanh chóng rời khỏi Khải Nguyên tinh.
Bất quá Tô Triệt có những ý nghĩ khác, nói:
- Bọn họ chỉ có mười bốn người, ta cảm giác, vẫn có hi vọng quyết định bọn họ. Mới có thể làm cho bọn hắn nhớ mãi không quên.
Ngọc Thanh cùng Thiên Âm đều đã hiểu, Tô Triệt có thủ đoạn nô dịch người khác, rất hiển nhiên giờ khắc này hắn sinh ra càng nhiều tham niệm, đánh chủ ý tới mười bốn Luyện Hư kỳ bên ngoài, muốn bắt sống bọn họ, đồng thời nô dịch thành thủ hạ của hắn.
- Dã tâm của ngươi, cũng thật là không nhỏ.
Ngọc Thanh cười lắc đầu:
- Ta đang buồn bực, tại sao bọn họ có thể tìm đến Thiên Huyền Tông nhanh như vậy, nguyên lai là ngươi cố ý lưu lại.
Thiên Âm cũng nhẹ nhàng trừng mắt nhìn Tô Triệt một chút, bởi vì lưu lại Ngọc Phù, là do Tô Triệt lâm thời nảy lòng tham, căn bản không nói với Ngọc Thanh cùng Thiên Âm.
- Ta biết, muốn bắt tất cả mười bốn người vào tay, độ khó quá lớn, hầu như không thể nào.
Tô Triệt thấp giọng nói:
- Nhưng chỉ là hai, ba cái, thậm chí năm cái, hẳn là vẫn có khả năng thực hiện, đúng không?
- Không biết.
Ngọc Thanh lắc đầu một cái, sáng tỏ nói:
- Chính diện đối kháng, ta là một cái cũng ứng phó không được, chỉ có thể làm bọn hắn không tìm được ta mà thôi.
Thiên Âm cũng lắc đầu, nhẹ giọng trả lời:
- Ta cũng không có biện pháp gì hay, dù sao cũng là Luyện Hư kỳ, thực lực cách biệt quá to lớn.
Tô Triệt không hề có một tiếng động nở nụ cười, tuy không có vạch trần, nhưng vẻ mặt rõ ràng đang nói, hai người các ngươi đều là thượng cổ đại năng chuyển thế, nếu như không có thần thông bảo mệnh, đây mới gọi là quái sự.
Tô Triệt cho rằng, mặc dù để Ngọc Thanh, Thiên Âm từng người chính diện quyết chiến cùng một Luyện Hư tu sĩ, thắng lợi cuối cùng, nhất định là hai người bọn họ!
- Được rồi, chuyện này chính ta nghĩ biện pháp, hai người các ngươi, chỉ cần tận lực phụ trợ ta là được.
Tô Triệt mỉm cười nói.
- Đừng quá tham lam, nhất định phải nắm giữ đúng mực.
Tuy rằng Ngọc Thanh gật đầu, nhưng vẫn là thiện ý nhắc nhở:
- Vốn là, các ngươi còn có thể thong dong rời khỏi, nếu như bởi vì lòng tham, làm ra cục diện không thể thu thập, đó chính là hối hận cũng không kịp.
- Ta rõ ràng.
Tuy Tô Triệt ở bề ngoài là ý cười đầy mặt, hiển lộ hết ung dung, trên thực tế, trong lòng không có một chút ngông cuồng tự đại, giấu ở trong lòng không có nói ra là:
- Ta đây không phải là lòng tham, mà là lo lắng. Linh giới tầm bảo, Vu tộc nghịch thiên, hai sự tình như vậy, tất cả đều ép ở trên người ta, hơi bất cẩn một chút, sẽ chết không nơi táng thân.
Muốn sống sót, nhất định phải nắm lấy bất kỳ một cơ hội nào, liều mạng tăng cường thực lực của mình. Ngày sau kiếp nạn ập đến, mới có hi vọng mưu đến một đường sinh cơ.
Tô Triệt rất rõ ràng, tốc độ tu luyện của mình có nhanh hơn nữa, trong vòng mấy trăm năm, cũng không thể nào chống đỡ cùng những đại nhân vật trên Linh giới, Tiên Giới kia, càng không thể chống lại Vu tộc. Trước mắt mà nói, đường tắt duy nhất chính là, nô dịch Tu Tiên giả có thực lực cường đại thành thủ hạ của mình, dựa vào lực lượng của bọn hắn để bảo vệ mình.
Mặc kệ thế nào, Ngọc Thanh cùng Thiên Âm vẫn đồng ý ý nghĩ của Tô Triệt, đều nguyện mạo hiểm phối hợp với hắn, phải nói, bằng hữu có thể làm được loại trình độ này, đã là cực kỳ khó được.
Tiếp đó, để cho Thiên Âm chưởng khống đại trận hộ sơn của Thiên Huyền Tông, Tô Triệt thu lão Hắc vào Tiên Ngục, lại cùng Ngọc Thanh đồng thời bay khỏi chưởng giáo Thiên phong, đi thẳng tới trước mặt đại trận hộ sơn, cùng mười bốn Luyện Hư tu sĩ ở bên ngoài, cách một đạo kết giới phòng ngự trong suốt, lẫn nhau đối lập mà đứng. Chính là kết giới phòng ngự nửa trong suốt này, đã ngăn trở những Luyện Hư tu sĩ kia một phút. Hiện nay mà nói, đại trận hộ sơn vẫn cực kỳ vững chắc, không hề có dấu hiệu nghiền nát.
Đại trận hộ sơn của Thiên Huyền Tông, từng được thượng cổ Trấn Sơn Phù gia trì, lực phòng ngự tăng lên bốn phần, y theo thường quy mà nói, chỉ cần linh thạch đầy đủ, mặc dù chịu đựng mấy trăm ngàn Tu Tiên giả liên hợp oanh kích, cũng có thể chịu đựng.
Hôm nay, chỉnh thể lực lượng của mười bốn vị tu sĩ Luyện Hư kỳ, khẳng định không sánh bằng mấy chục vạn người hợp sức, nhưng do công kích của bọn hắn tập trung, lực xuyên thấu mạnh hơn, thần thông pháp thuật càng cao cấp hơn, uy hiếp đối với tầng kết giới phòng ngự này, vẫn là tương đối lớn.
Những Luyện Hư tu sĩ đang oanh kích kết giới phòng ngự kia, nhìn thấy Tô Triệt và Ngọc Thanh cuối cùng cũng coi như lộ diện, bọn họ nhất thời ngừng tay, muốn nghe một chút, hai Nguyên Anh tiểu bối này có lời gì muốn nói. Bọn họ có thể nhận ra, Tô Triệt cùng Ngọc Thanh, chính là kẻ cầm đầu gây ra tai họa vừa nãy.
Đội ngũ trăm người đến từ Linh giới, lại bởi vì hai Nguyên Anh tiểu bối này, suýt nữa toàn quân bị diệt, chỉ còn mười bốn người mình này. Một kết quả như vậy, cho tới bây giờ, vẫn làm cho bọn họ khó có thể tin tưởng được, chỉ bất quá, chuyện xảy ra đột nhiên, thời gian cấp bách, vẫn không có thời gian lo lắng biểu đạt cảm khái mà thôi.
- Vừa nãy, là các ngươi làm quỷ kế, phá hủy đường hầm hạ giới đúng không?
Tu sĩ râu ria rậm rạp hỏi trước.
Kết giới phòng ngự của đại trận hộ sơn, có thể ngăn cách âm thanh xuyên thấu hay không, chỉ xem tâm nguyện của ba người Tô Triệt. Giờ khắc này nhất định là cho phép song phương có thể câu thông.
- Không sai!
Tô Triệt cố ý toát ra thần tình kiêu ngạo, châm biếm trả lời:
- Mấy người các ngươi ngược lại mạng rất lớn, có thể chui ra được. Cũng không biết, còn có mệnh đi về Linh giới hay không.
- Vô tri tiểu bối!
Tu sĩ râu ria rậm rạp kia đầu tiên là gầm dữ dội một tiếng, lập tức lại là thái độ trì hoãn:
- Liền coi như các ngươi có một chút thủ đoạn đặc thù, nhưng vẫn là tu sĩ cấp thấp của Tu Chân Giới, lẽ nào chưa hề nghĩ tới, sẽ có một ngày nếu phi thăng Linh giới, sẽ gặp cục diện thê thảm cỡ nào sao?
- Cục diện gì?
Tô Triệt cười nhạt nói:
- Đơn giản là trở thành chuột chạy qua đường, người người gọi đánh? Hoặc là gặp truy nã, nửa bước khó đi?
- Ngươi rõ ràng là tốt rồi.
Ánh mắt tu sĩ râu ria rậm rạp thấu phong mang, uy thế cường giả hầu như có thể thẩm thấu đến bên trong kết giới phòng ngự, hắn trầm giọng nói:
- Ta khuyên các ngươi nên dừng trước bờ vực, đúng lúc tỉnh ngộ, có thể phối hợp cùng chúng ta, trên Khải Nguyên tinh đã phát sinh tất cả những thứ này...
Không chờ hắn nói xong, Tô Triệt cực kỳ không kiên nhẫn vung vung tay, ngắt lời nói:
- Được rồi, không nên trêu đùa một bộ này! Vừa nãy một tràng không gian sụp xuống kia, các ngươi nhất định chết đi không ít người? Các ngươi có thể tha cho ta, thật sao?
Trên mặt Tô Triệt mang theo một nụ cười lạnh lùng:
- Một khi rơi xuống trong tay của các ngươi, giá trị của chúng ta bị đào móc hết sạch, nói cho cùng vẫn là một đường chết, cho nên, chúng ta trong lúc đó chỉ có thể là cục diện ngươi chết ta sống. Vì vậy không cần nhiều lời, có bản lãnh gì, cứ việc lấy ra, ta còn không tin, chỉ bằng mười mấy còn cá lọt lưới các ngươi, còn có thể đánh vỡ đại trận của Thiên Huyền Tông ta?
- Cái gọi là đại trận hộ sơn này của ngươi, mặc dù chúng ta không đi công kích, nó có thể duy trì bao lâu?
Tu sĩ râu ria rậm rạp không cam lòng yếu thế, tương tự lấy công tâm thuật trả lời:
- Ta phỏng chừng, mười ngày nửa tháng, linh thạch trong tay của các ngươi cũng tiêu hao không còn?
- Linh thạch?
Tô Triệt khinh miệt mà cười:
- Cái đồ chơi kia, ta thực sự là có quá nhiều, đang lo không tìm được cơ hội tiêu hao đây.
- Hừ...
Tu sĩ râu ria rậm rạp cười lạnh hai tiếng, cho rằng đây chỉ là đối phương mạnh miệng mà thôi, nhưng không nghĩ tới, Tô Triệt không có giả dối, đại trận hộ sơn cứ như vậy bảo trì trạng thái mở ra toàn diện, duy trì hơn ngàn năm cũng không có vấn đề.
Cho tới bây giờ, mười bốn người kia vẫn không rõ ràng trên Khải Nguyên tinh đã xảy ra loại dị biến nào, vừa nãy trên đường đến Thiên Huyền Tông, bọn họ ngược lại là tận mắt nhìn thấy cảnh tượng cực kỳ hoang vu, sinh linh ít đến hầu như không còn.
Tuy rằng không đoán được nguyên nhân cụ thể, nhưng bọn họ cũng biết, chỉ cần nắm lấy hai Nguyên Anh tiểu bối trước mắt này, tất cả đáp án đều có thể biết được.
Tuy rằng xưng bọn họ là tiểu bối, nhưng trên thực tế, bọn hắn cũng không dám khinh thị hai người Tô Triệt. Người có thể phá hủy đường hầm hạ giới, cũng không phải nhân vật bình thường!
Trong lòng bọn hắn đều thừa nhận, đổi thành chính mình tới làm, tuyệt không có năng lực phá hủy không gian lực đã được thiên địa quy tắc cho phép...
Mà Tô Triệt, sở dĩ lãng phí miệng lưỡi cùng với bọn hắn, tất nhiên cũng có mưu đồ, giờ khắc này càng là chỉ vào phòng ngự kết giới trước người, thần tình ngữ khí vô cùng kiêu ngạo:
- Đến đi, tiếp tục a, một tầng kết giới trong suốt như vậy, các ngươi những cái được gọi là Luyện Hư kỳ, đến bây giờ vẫn chưa thể đánh tan nó, có phải có chút quá phế vật hay không?
Tiên Ngục Tiên Ngục - Chử Tửu Luận Già Phê