From my point of view, a book is a literary prescription put up for the benefit of someone who needs it.

S.M. Crothers

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1055 - chưa đầy đủ
Phí download: 25 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1290 / 7
Cập nhật: 2017-09-24 23:26:42 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 549-550: Đối Kháng Với Ma Thần
ột bộ lạc Vu Tộc nhiều nhất cũng chỉ có một hai vạn người, một bộ lạc chiếm một tinh cầu, toàn bộ nhân khẩu của Tu Chân Giới cũng có hơn mười ức, không phải là cũng phân bố trên mười vạn khỏa tinh cầu sao?
- Những tài nguyên tu luyện trên những tinh cầu này, Vu Tộc cũng không dùng được. Chỉ cần một câu nói của ngươi, ta có thể động viên hơn mười ức Vu Tộc, thay ngươi khai thác những tài nguyên này. Không đến một trăm năm, một tuyệt bút tài phú như vậy tất cả đều thuộc về ngươi.
- Vô số tài nguyên trên mười vạn tinh cầu...
Một chữ số lớn như vậy quả thực khiến cho đại não của Tô Triệt nở tung ra.
- Đáp ứng nàng.
Lão Hắc ở trong Tiên ngục rống to, giọng so với đám người Vu Tộc này còn muốn vang dội hơn:
- Đáp ứng nàng đi, chủ nhân! Một bút tài phú lớn như vậy sao phải do dự nữa, nếu như đổi thành người khác cũng dám trở thành công địch của thiên hạ vì nó đó.
Tô Triệt vẫn không có mất đi lý trí, truyền âm hỏi:
- Thiên Âm, ta chỉ là một nhân vật nho nhỏ, tùy tiện một Vu Tộc cũng có thể dùng một đầu ngón tay nghiền chết ta. Ta dừng lại ở Vu Tộc, đối với ngươi vô cùng quan trọng sao?
- Vô cùng quan trọng.
Thiên Âm nghiêm túc trả lời:
- Sứ mệnh vốn thuộc về ta đã bị ngươi hoàn thành. Di Tiên lệnh kỳ thất tung mấy trăm vạn năm, ta cũng không biết đi đâu tìm kiếm lại bị một người chỉ có tu vi Luyện khí kỳ như ngươi lấy được.
- Tô Triệt, ta cho rằng, ngươi chính là người mà ông trời đã định! Có thể, có sự tương trợ của ngươi, Vu Tộc phục hưng không phải là cử chỉ nghịch thiên. Có thể có sự chuyển biến tích cực khác. Có thể, ngươi chính là tương lai của Vu Tộc, hi vọng của Vu Tộc, chính là con đường sống duy nhất của Vu Tộc.
- Tô Triệt, xin ngươi, giúp chúng ta đi a!
Nói tới đây, mắt Thiên Âm đã rưng rưng, trên vai gánh trọng trách của Vu Tộc, khiến cho nàng rất áp lực.
Nói tới lời như vậy rồi, Tô Triệt sao còn có thể do dự được nữa, ngữ khí vô cùng thương tiếc nói:
- Tốt, ta đáp ứng ngươi. Chỉ là, cũng không phải là tinh cầu này, tài phú này mà chỉ là ta không muốn nước mắt của ngươi rơi xuống.
Tí tách...
Những lời nói này, Thiên Âm vốn đang có thể khống chế được nước mắt của mình, lập tức nước mắt chảy xuống.
Giờ phút này, nếu như không có ánh mắt của mấy trăm tộc nhân Vu Tộc, Thiên Âm khẳng định sẽ nhào vào lòng nam nhân này mà ôm ấp.
Kỳ thực, câu nói vừa rồi của Tô Triệt cũng không phải vì êm tai mà nói, quả thực là xuất phát từ đáy lòng hắn.
Chịu ân một giọt nước, báo đáp cả dòng suối!
Trước không nói tới cảm giác trong lòng của hắn đối với Thiên Âm, thậm chí còn tới trình độ sâu sắc, chỉ nói tới hai năm trước, nàng cứu trợ hắn thoát khỏi sự vây khốn của đám người Thái Hư, chỉ bằng điểm này, để báo đáp nàng, cho dù liều mạng cũng có khả năng.
Từng giọt nước mắt từ trên mặt Thiên Âm chảy xuống, nhưng không có rơi xuống mặt đất nữa, mà bị kình khí của Tô Triệt làm cho lo lửng trước mặt.
- Thiên Thần chi lệ, vô cùng trân quý.
Tô Triệt lắc đầu cười:
- Lưu lại đi, bảo quản cho tốt, ngưng tụ nó thành vĩnh hằng. Sau này có thời gian chế tạo thành một chuỗi hạng liên trả lại cho ngươi.
- Không nên!
Thiên Âm nín khóc bật cười, quả thật đúng là một tiểu nữ nhân, tính cách sớm nắng chiều mưa.
- Ta không giữ, bản thân ngươi giữ lấy đi.
Vì vậy vài giọt nước mắt kia, bị Tô Triệt thu thập vào bên trong Tiên Ngục, có thể chế tạo thành hạng liên hay không, nói sau đi a.
Mấy vị trưởng lão Vu Tộc há có thể không nhìn ra điểm môn đạo trong đó, vẻ mặt bọn họ đều vô cùng bình tĩnh, thế nhưng không biết trong lòng đang nghĩ gì.
Bên trong căn phòng do Thiên Hương mộc vạn năm tạo thành, không gian cực kỳ rộng lớn, bốn phía trưng bày rất nhiều pho tượng bằng gỗ hoặc đá, đây chính là phong tục từ thời nguyên thủy của Vu Tộc.
Ở giữa căn nhà có bày biện vài chiếc ghế, mấy vị trưởng lão Vu Tộc ngồi xuống, Tô Triệt và Thiên Âm ngồi xếp bằng trên Tinh Đế la bàn, huyền phù trên không trung cách mặt đất ba thước, bảo trì độ cao phù hợp.
Từ biểu hiện mà đoán dường như tất cả đều không có vấn đề, thế nhưng từ khi đi vào căn phòng này, cảm giác bất an trong lòng Tô Triệt càng ngày càng rõ ràng, ngay cả kinh hỷ khi nhận được một lượng lớn tài phú kia cũng bị sự hoảng hốt này đánh tan.
- Làm sao thế?
Thiên Âm cảm giác vẻ mặt Tô Triệt có chút không thích hợp vì vậy hỏi.
- Trong phòng có một vật khiến lòng ta bất an.
Tô Triệt dùng thần thức tra xét qua căn phòng một lần, thế nhưng, hầu như mỗi một vị trí hắn đều xem qua nhưng không nhìn thấy vật gì khả nghi.
Trong phòng nếu như có thể cấu thành nguy hiểm với hắn ngoại trừ mấy vị trưởng lão Vu Tộc thực lực cường đại ra, hình như cũng không có gì nữa...
- Nếu thực sự không được thì đổi qua một gian phòng khác.
Thiên Âm cũng có thể xác định, trong phòng quả thực không có gì nguy hiểm, thực sự nàng nghĩ không ra điều khiến Tô Triệt bất an đến từ đâu.
- Cứ như vậy đi sao.
Tô Triệt nhẹ nhàng lắc đầu:
- Có gì nguy hiểm cứ để cho nó xuất hiện nhanh một chút, đỡ phải khiến cho ta lo lắng.
Kế tiếp, Thiên Âm đem việc Tô Triệt trở thành Trì lệnh tôn chủ cho mấy vị trưởng lão nghe, cả việc Di Tiên cảnh tụ hợp, Vu Thần sẽ trở về tu chân giới, đánh vỡ không gian Linh Giới...
Mấy vị trưởng lão nghe xong đều vô cùng kích động, đối với Tô Triệt liên tục lấy lễ tiết cảm ơn của Vu Tộc mà thi lễ, thần sắc trên mặt lúc đó toát ra rõ ràng là tôn trọng cùng mừng rỡ.
- Vu Tộc không giỏi giả bộ, xem ra, bọn họ đối với ta sẽ không sinh ra bất luận ác ý gì.
Cảm giác bất an trong lòng Tô Triệt càng lúc càng rõ ràng, lúc này hắn còn đang nghi hoặc:
- Như vậy rốt cuộc là vật gì có thể khiến lòng ta bất an như vậy?
Đợi đến khi Thiên Âm nói chuyện xong, đại trưởng lão Hoàng Thích của Vu Hoàng bộ lạc vô cùng khách khí nói với Tô Triệt rằng:
- Trì lệnh tôn chủ tôn kính, liệu ngài có thể lấy Di Tiên lệnh kỳ ra để cho chúng ta nhìn một chút không? Đối với thánh vật này của Vu Tộc, chúng ta đều vô cùng kính ngưỡng.
Chiêm ngưỡng thánh vật Vu Tộc, đây chính là tâm nguyện cơ bản nhất của mỗi một tộc nhân, Tô Triệt đương nhiên sẽ thỏa mãn yêu cầu này của bọn họ.
Vì vậy, hắn liền lấy Di Tiên lệnh kỳ từ bên trong Tiên Ngục ra, giống như những lần trước, vừa mới xuất hiện, quang mang của nó liền đại phóng, tự phóng to thành ba trượng.
- Di tiên lệnh kỳ, thánh vật của tộc ta!
Mấy vị trưởng lão lập tức quỳ xuống, miệng lẩm bẩm, vô cùng thành kính mà bắt đầu lễ bái, đột nhiên, một pho tượng thoạt nhìn vô cùng bình thường được điêu khắc bằng đá ở chính giữa ngôi nhà trong nháy mắt phóng ra một đạo hồng quang, nhất thời bao phủ lên người Tô Triệt.
Một đạo quang mang không hề có dấu hiệu báo trước đột nhiên kéo tới, Tô Triệt căn bản không kịp né tránh hoặc cản trở, chỉ có thể đứng im cho nó chiếu vào.
- Phá Diệt, quả nhiên đã xảy ra chuyện.
Tô Triệt lập tức tỉnh ngộ, bất an trong lòng chính là phát ra từ nó! Ngòi nổ dẫn phát đạo hồng quang này cũng chính là Di tiên lệnh kỳ...
Bá!
Xuất phát từ bản năng, tâm niệm Tô Triệt khẽ động, trong sát na liền thu Di tiên lệnh kỳ vào bên trong Tiên ngục.
Thế nhưng đạo hồng quang kia vẫn duy trì không ngừng, Tô Triệt đang muốn triệu hồi Cự Phú ra chống đối, lại phát hiện ra, chân nguyên và Kim Đan trong cơ thể đã bị ngừng lại, Cự Phú bám vào trên Kim Đan đương nhiên là không thể triệu ra.
Cự Phú mặc dù nhận chủ, thế nhưng dưới tình huống triệt để bị phong bế như vậy, cho dù nó có năng lực mạnh mẽ phản kháng, từ bên trong cơ thể Tô Triệt xuyên thấu ra bên ngoài bảo vệ chủ nhân thì ngược lại sẽ tạo thành thương tổn cho thân thể vào Kim Đan của Tô Triệt vô cùng nghiêm trọng.
Bởi vậy, trong nháy mắt Cự Phú chi linh cũng do dự. Không đến lúc vạn bất đắc dĩ, nó không dám hành sự lỗ mãng.
Tô Triệt đang muốn tránh né thế nhưng lại phát hiện ra, thân thể mình đã cứng đờ, giống như một pho tượng không hề nhúch nhích. Ngay cả năng lực mở miệng cũng không có.
- Pho tượng Vu Thần hiển linh!
Mấy vị trưởng lão Vu Tộc sửng sốt một chút, lập tức kinh hỷ như điên.
Thiên Âm có thể nhìn ra, trạng thái Tô Triệt hiện tại có chút không đúng, biểu tình trên mặt dường như phi thường kinh khủng.
Trong lúc vô thức, Thiên Âm đã suy nghĩ phải bảo vệ Tô Triệt, không chút do dự liền tiến lên một bước, lấy thân thể mình che đi đạo hồng quang, hoàn toàn không thèm suy nghĩ, đạo hồng quang này có tạo thành thương tổn đối với mình hay không.
Đối với hành động của Thiên Âm, trong sát na Tô Triệt vô cùng cảm động, thế nhưng lại vô cùng ngạc nhiên khi thấy thân thể của Thiên Âm cũng không ngăn đạo hồng quang kia lại được, đạo hồng quang kia không ngờ lại xuyên thấu thân thể nàng, chiếu vào người hắn.
Sưu!
Lão Hắc điều khiển Thánh Ma khôi lỗi từ bên trong Tiên Ngục trực tiếp chạy ra, đồng thời lấy thân thể khôi lỗi che đạo hồng quang này, lại tiếp tục thả ra kình khí kim hệ, muốn đánh nát tượng đá kia.
- Không được vô lễ với tượng của Vu Thần!
Một trưởng lão Vu hoàng bộ lạc hét lớn một tiếng, sưu một cái, cánh tay không ngờ trong nháy mắt biến mất, bàn tay hóa thành một mũi khoan, lấy khí thế sét đánh đánh vào bàn tay Thánh Ma khôi lôi.
Những trưởng lão Vu Tộc này từ lâu đối với việc biến thân đã vô cùng thuần thục, có thể tùy ý biến hóa từng bộ vị trong cơ thể, đồng thời, bằng vào thực lực kinh khủng của bọn họ, chỉ cần nhẹ nhàng phất tay một cái là có thể khiến cho Thánh Ma khôi lỗi có tu vi Kim Đan hậu kỳ nát bấy.
Chỉ là, trong lòng vị trưởng lão này vô cùng rõ ràng, con khôi lỗi này làm vậy mục đích là cứu trợ chủ nhân nó, vì vậy cho nên hắn mới hạ thủ lưu tình.
Chỉ là, chỉ cần một bàn tay cũng đủ.
- Hoàng Thích trưởng lão, nhanh ngăn cản nó!
Thiên Âm vẻ mặt lo lắng quay đầu nói với Vu Hoàng đại trưởng lão.
- Thiên Âm Đại Vu, đây là Vu Thần hiển linh, chúc phúc cho Tô Triệt, sao có thể ngăn cản.
Hoàng Thích đại trưởng lão lập tức trả lời:
- Ta sao có thể trái với thánh ý của Vu Thần đại nhân.
- Thế nhưng...
Thiên Âm chỉ nói một tiếng thế nhưng, sau đó tức thì ngậm miệng lại, bởi vì hồng quang đã tự biến mất, pho tượng Vu Thần kia đã trở về trạng thái bình thường như trước, chỉ bất quá, thần thái vốn ban đầu uy vũ dị thường bây giờ trên khuôn mặt của pho tượng không ngờ lại có nụ cười có chút quỷ dị.
Một vị trưởng lão khác đang kéo Thánh ma khôi lỗi tới phụ cận, nói với nó:
- Không được hủy hoại tượng Vu Thần, bằng không, ta sẽ đem ngươi thành bột mịn...
Lão Hắc điều khiển khôi lỗi gật đầu, trưởng lão kia lập tức đưa tay.
Bá!
Dưới sự khống chế của lão Hắc, Thánh ma khôi lỗi tự động trở lại Tiên Ngục, lão Hắc còn la lớn:
- Chủ nhân, người thế nào rồi?
Vốn Tô Triệt còn không cử động được, lúc này đột nhiên nhoáng lên một cái, né về phía bên trái mấy trượng.
Đây là bởi vì, Tô Triệt vừa rồi muốn né tránh hồng quang, thế nhưng bởi vì không thể nhúc nhích cho nên cơ thể đã bị căng cứng, hồng quang tiêu thất, Tô Triệt trong nháy mắt khôi phục tự do, cỗ động năng mà cơ thể đã sớm xúc tích ra, không tự giác mà phóng ra.
Đáng tiếc, hiện tại có né tránh cũng không có tác dụng, Tô Triệt đã sớm bị hồng quang kia làm kinh hãi, vô ý thức mà hoạt động tay chân, đồng thời nội thị trong cơ thể thì thấy chân nguyên và Kim Đan đã khôi phục trạng thái bình thường, trong lòng vốn định nói với lão Hắc hẳn không có việc gì đột nhiên cũng thành có việc.
Bởi vì, một giọt máu Vu Tộc ngủ đông bên phải trái tim kia, dường như đã hấp thu đủ hồng quang, lúc này đang khuếch tán toàn diện, toàn diện tan ra, trong nháy mắt biến mất vô tung, hóa thành từng hạt nhỏ, dung nhập vào bên trong máu của Tô Triệt.
Trên phương diện này, Tô Triệt cũng coi như là người có kinh nghiệm cho nên hắn có thể lập tức đoán ra được, giọt máu Vu Tộc này hẳn chính là thực huyết của Vu Thần, vừa rồi bị đạo hồng quang kia kích phát, toàn diện khuếch tán ra, đem hắn cải tạo, đại cường hóa một lần.
Cường hóa cải tạo, hẳn là chuyện tốt, thế nhưng, Tô Triệt đã sớm nghĩ tới một chuyện:
- Vu Thần thực huyết và Ma Thần thực huyết nếu như xảy ra xung đột, hoặc là bài xích lẫn nhau, vậy nên làm thế nào cho phải?
Khí huyết và xương cốt của Tô Triệt đã sớm bị máu Ma Thần cải tạo qua, đã bị Thôn Thiên Thử của Viễn Cổ Ma Thần chính thức xác nhận là người thừa kế của nó.
Thôn Thiên Thử là một vị Viễn Cổ Ma Thần, Vu Thần cũng coi như là một vị Viễn Cổ ma Thần, máu hai người đồng thời cải tạo một nhân loại như hắn, liệu có thể hài hòa, hòa hợp với nhau không?
Hình như cũng không có khả năng a?
Lúc này, máu Vu Thần dung hợp với máu huyết toàn thân Tô Triệt, dường như trong nháy mắt chọc giận truyền thừa của Ma Thần Thôn Thiên Thử kia, vốn Ma Thần thực huyết đang ẩn nấp bên trong cơ thể Tô Triệt cũng chính là cọng rơm cứu mạng của hắn trong nháy mắt tiêu tán, dung nhập vào trong máu Tô Triệt.
Lần này, hai vị Ma Thần đang đại chiến bên trong cơ thể Tô Triệt.
Khí huyết trong cơ thể giống như nham thạch nóng chảy đang sôi trào, toàn thân Tô Triệt chợt biến thành màu hồng, hai mắt mấy máy, giống như là trúng kịch độc, thân thể lảo đảo rồi ngã xuống.
Thiên Âm nhanh nhẹn xông lên phía trước, kéo hắn vào trong lòng, miễn cho hắn bị té ngã xuống đất.
Thế nhưng, hai tay vừa mới tiếp xúc với thân thể của hắn, nàng liền nhướng mày, bởi vì thân thể của hắn vô cùng nóng, giống như một chiếc bàn ủi, tuyệt đối có thể khiến đám củi trong nháy mắt cháy bùng lên.
Đây không phải là khoa trương, nếu như trên người Tô Triệt không có một kiện đạo khí hộ thân, tất nhiên trong nháy mắt sẽ bị biến thành tro tàn. Thiên Âm phải lấy chân nguyên bảo hộ hai tay của mình mới dám đỡ hắn như vậy.
- Tô Triệt, ngươi làm sao vậy?
Thiên Âm bối rối hỏi.
Kỳ thực, đời trước của nàng là Đại Vu, vừa rồi cũng có thể đoán được, pho tượng Vu Thần hiển linh mới có thể tiến hành cải tạo thân thể Tô Triệt. Thế nhưng trạng thái lúc này của hắn rõ ràng là cực kỳ không hợp lý, dường như là đã có ngã rẽ.
Tiên Ngục Tiên Ngục - Chử Tửu Luận Già Phê