It's so amazing when someone comes into your life, and you expect nothing out of it but suddenly there right in front of you, is everything you ever need.

Unknown

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1055 - chưa đầy đủ
Phí download: 25 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1290 / 7
Cập nhật: 2017-09-24 23:26:42 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 249-250: Trên Hồ Phượng Lăng
ánh hoa Hắc Vực tiên liên.
Tô Triệt thản nhiên nói ra.
Cái vấn đề này, Tô Triệt đã sớm nghĩ kỹ đối mặt như thế nào, bởi vì, không riêng gì Thiên Âm sẽ hỏi, sau này, tất cả những người đã từng thấy qua mình kia đều có thể hỏi như vậy, mình cũng phải đưa ra trả lời. Nói thí dụ như, sư tôn, Ngọc Thanh sư huynh, thậm chí là vài vị Thái thượng trưởng lão của sư môn...
Hơn nữa, thời điểm trả lời, còn phải nói thật. Bởi vì, coi như là không nói thật, người khác cũng có thể đoán được đáp án. Trong Tu Chân giới, thủ đoạn nghịch thiên có thể tăng tư chất linh căn lên, chắc chắn sẽ không có nhiều, nói không chừng, cũng chỉ có hai ba loại phương pháp mà thôi.
Càng là không nói thật, ngược lại sẽ dẫn phát càng nhiều ngờ vực vô căn cứ của người khác, còn không bằng thản nhiên nói thật ra cho xong.
Không hề nghi ngờ, chuyện này nhất định sẽ mang đến một chút phiền toái. Bất quá, lại không thể vì chuyện nhỏ mà bỏ việc lớn, đơn giản là e ngại phiền toái, mà buông tha cơ hội tốt trời ban cho tăng tư chất linh căn lên.
Hơn nữa, tăng tư chất linh căn lên, cũng là càng sớm càng tốt.
Những chuyện này, Tô Triệt đã lo lắng được cực kỳ chu toàn.
Nghe được đáp án của Tô Triệt, Thiên Âm hơi sững sờ cực kỳ hiếm thấy, trầm ngâm một lát mới hỏi:
- Là một cây kia trong Phong Lôi tuyệt địa?
- Chuyện này, thật sự rất nhiều người biết sao?
Tô Triệt nhỏ giọng thầm nói:
- Như thế nào tùy tiện một người, cũng biết trong Phong Lôi tuyệt địa có một cây Hắc Vực tiên liên?
Thiên Âm hàm tiếu cười nói:
- Vốn cũng không phải là bí mật gì, nhân sĩ thượng tầng của các đại môn phái, cơ hồ đều biết. Chỉ có điều, một mực không ai có thể tìm được nó, thật sự là không thể tưởng được, lại rơi xuống trên tay của ngươi. Xem ra, ta còn là đánh giá thấp ngươi a...
Tô Triệt cười ha ha, thản lời nói:
- Cả cây đều ở chỗ của ta, nếu Thiên Âm sư tổ muốn mà nói, ta cũng có thể bán cho ngươi a.
Tô Triệt cố ý nói như vậy, chính là vì thử nàng, muốn biết nàng rốt cuộc là mưu đồ mình cái gì.
Còn có nữa là, đối với mình mà nói, tư chất linh căn đã được tăng lên, Hắc Vực tiên liên đã thành vật có giá, không còn là vật báu vô giá. Nếu nàng trả giá thích hợp, bán cho nàng lại có ngại gì.
Nhưng Thiên Âm lại lắc đầu:
- Thứ này đối với ta không dùng được, bất quá, đối với ngươi mà nói, lại là một đại phiền toái.
- Đúng vậy a, hoài bích có tội, ta đang rầu rỉ vì chuyện này.
Tô Triệt cau mày nói ra:
- Sư tổ, ngươi xem a, nếu ta không thừa nhận mình có được tiên liên, người khác sẽ sinh ra nhiều suy đoán, thậm chí có khả năng dùng sưu hồn thuật đối với ta. Nếu như ta thừa nhận, càng sẽ có nhiều người nghĩ trăm phương ngàn kế muốn ta dựa dẫm vào hắn... Nghĩ như thế nào, cái phiền toái này đều là khó có thể hóa giải.
Tô Triệt bất đắc dĩ lắc đầu nói:
- Trừ khi, ta nguyện ý trốn đi cả đời, vĩnh viễn không gặp người. Sư tổ, có không phương pháp tốt gì không, có thể chỉ điểm sai lầm cho ta hay không?
- Có.
Thiên Âm không cần suy nghĩ, trả lời cực kỳ dứt khoát:
- Biện pháp rất đơn giản, nếu người khác hỏi ngươi, ngươi cứ nói rằng, cánh sen là ta đưa cho ngươi, hơn nữa, chỉ cho ngươi một mảnh. Bảo những người đánh chủ ý tới Tiên liên kia, tới tìm ta là được rồi.
- A?
Tô Triệt lập tức ngây dại, nàng đối với mình tốt như vậy sao, thiệt là quá phận, quá không hợp lý, nàng rốt cuộc là vì cái gì a?
Chứng kiến biểu lộ kinh ngạc của Tô Triệt, Thiên Âm cười nhạt một tiếng, nhẹ nói ra:
- Bất quá, ta làm nhiều chuyện cho ngươi như vậy, ngươi cũng phải đáp ứng ta một cái yêu cầu.
- Yêu cầu gì, mời sư tổ nói.
Tô Triệt ngoài miệng đáp ứng rất thống khoái, nhưng trong nội tâm lại âm thầm khẩn trương, chỉ sợ nàng sẽ đưa ra chuyện có liên quan đến lệnh kỳ Di Tiên.
Chẳng lẽ, nàng thật sự đã biết, lệnh kỳ Di Tiên ở trên tay của mình sao?
Tô Triệt âm thầm khẩn trương, vốn tưởng rằng Thiên Âm sẽ đưa ra yêu cầu làm cho mình lo lắng khó xử, lại không nghĩ rằng, lại chỉ là...
- Trên đường đi, ta sẽ đi rất chậm, ngươi không thể hối thúc ta, còn có nữa là, xưng hô ta là sư tỷ là được, đến Thái Ất Môn lại sửa trở lại xưng hô bình thường.
Thiên Âm chỉ là yêu cầu như vậy.
Tô Triệt nhất định là đáp ứng ngay lập tức, mặc dù có chút ra ngoài ý định.
Từ hôm nay bắt đầu, hai người ban ngày chạy đi, tốc độ phi hành xác thực không nhanh, gặp được thành trấn so sánh có vẻ đặc sắc, sẽ đổi thành trang phục người thường, đi vào trong thành nghỉ ngơi một ngày, trong đêm còn có thể vào ở trong khách điếm.
Thiên Âm thể hiện ra chút ít đặc điểm của một nữ nhân hai mươi mấy tuổi nên có, đối với hết thảy sự vật mới lạ đều tràn đầy hứng thú, cho dù chỉ là vài thứ ăn vặt bình thường của nhân gian, nàng cũng muốn nhấm nháp từng cái một phen.
Không cần nàng đưa ra giải thích, Tô Triệt cũng có thể đoán được, vị thiên chi kiều nữ này từ lúc còn nhỏ đã bị Vô Cực Môn bảo hộ ngày đêm, ngày bình thường ngoại trừ tu luyện, chính là đọc sách, xác thực không có thể nghiệm qua cuộc sống người thường.
Có thể nói, cuộc sống bình thản của người thường, đối với nàng mà nói, cũng là một loại lịch lãm trên tâm cảnh.
Không chỉ là nàng, đối bất kỳ một người tu tiên nào mà nói, đồng dạng là không thể thiếu một khoảng thời gian sống trong thế tục.
Nhất là những môn phái cực kỳ chú trọng đối với cảnh giới tâm linh kia, đến thời khắc nhất định, cũng sẽ cho những đệ tử từ nhỏ sống ở trong môn phái kia, an bài các loại nhiệm vụ, phái bọn họ du lịch trần thế, hoặc là đi vào thành trấn nào đó trải qua một kiếp sống người thường.
Trong đêm, thời gian dừng chân, Tô Triệt đều dùng tất cả ở trên việc tu luyện.
Phương thức tu luyện không có thay đổi, vẫn là đan dược kết hợp cùng hai loại năng lượng thần kỳ kia, bất quá, rõ ràng có thể cảm giác ra, sau khi biến thành linh căn song thuộc tính, tốc độ tu luyện lại tăng lên một mảng lớn lần nữa.
Dùng phương thức thông tục nhất để giải thích chuyện này, có thể coi nguyên bản tam hệ linh căn, xem là ba người. Trong chuyện này, chỉ có hỏa nhân là tu luyện bình thường, mà thổ nhân và mộc nhân chỉ ăn cơm, sống mặc kệ, còn có thể gây phiền toái, mò mẫm quấy rối. Kể từ đó, tất nhiên sẽ kéo chậm tốc độ tu luyện của hỏa nhân.
Hiện nay, biến thành song linh căn, chẳng khác gì là trừ đi một tên quấy rối, tốc độ tu luyện tự nhiên sẽ gia nhanh hơn rất nhiều. Đợi cho một ngày nào đó, một tên quấy rối cũng không có, này chính là tư chất tốt nhất Thiên linh căn.
Bởi vậy, tìm được những phương pháp khác tiếp tục tăng tư chất linh căn của mình lên, cuối cùng nhất biến thành một Thiên linh căn, cũng đã thành một mục tiêu mới mà Tô Triệt xác lập cho mình.
Một ngày này, trong Phượng Nam Thành, Tô Triệt và Thiên Âm bao xuống một con thuyền hoa, chậm rãi du ngoạn trên Phượng Lăng hồ. Trong thuyền hoa, còn có vài tên nhạc công cùng hai nữ ca kỹ, tiếng đàn leng keng, làn điệu nhu uyển...
Bao xuống một con thuyền hoa, hưởng thụ nhàn nhã phong lưu của thế tục, đây là chủ ý của Tô Triệt, bởi vì, trong kinh nghiệm nhân sinh của hắn, ngoại trừ bốn năm kiếp sống bộ khoái cùng bốn năm khổ tu, thật đúng là không hề có chút vui thú nào của một công tử con nhà thế gia.
Trong thuyền hoa, Tô Triệt và Thiên Âm uống trà đánh cờ, thỉnh thoảng còn có thể trò chuyện mấy câu. Trải qua những ngày này hữu hảo ở chung, đối thoại giữa hai người đã tương đối tùy ý.
Nhưng mà, Tô Triệt chưa bao giờ hỏi thăm những vấn đề như “tại sao phải chọn ta cùng với ngươi một chỗ du lịch trần thế”,… bởi vì, bây giờ còn không phải thời điểm lột đi tấm màng mỏng này.
- Sư tỷ, ta muốn hướng ngươi lãnh giáo một loại thuật dịch dung cực kỳ cao minh, có thể lừa qua pháp nhãn của Kim Đan hậu kỳ dò xét...
Tô Triệt vê lên một con cờ, thấp giọng nói ra.
- Thuật dịch dung như vậy quả thật là có, nhưng mà, nếu có người nhớ kỹ linh lực ba động đặc thù của ngươi, dù thân hình diện mục thay đổi thế nào, đó cũng là vô dụng.
Thiên Âm ôn nhu trả lời.
- Ta có học một vài tiểu đạo đặc thù, có thể thoáng thay đổi linh lực ba động bản thân, chỉ thiếu một loại thuật dịch dung đủ cao minh.
Tô Triệt trả lời.
Thiên Âm nhẹ nhàng gõ đầu, nhớ lại lần đầu tiên gặp hắn, hắn từ trong lòng ngực lấy ra một quả Ma Châu, lúc ấy, hắn biến hóa ra linh lực ba động của Địa Sát, xác thực là có thể đánh lừa người khác.
Mấy ngày trước đây, Tô Triệt đã nói với Thiên Âm chuyện Vạn Quỷ Tông U Ngăn Quỷ Cơ bức bách mình, giờ phút này cũng không cần giấu diếm cái gì, nói thẳng:
- U Ngăn Quỷ Cơ nhất định sẽ tìm ta bốn phía, mà ta lại bởi vì nguyên nhân nào đó, còn muốn đi địa bàn của Vạn Quỷ Tông một chuyến. Bởi vậy, một thuật dịch dung đủ cao minh, với ta mà nói cực kỳ trọng yếu, kính xin sư tỷ truyền thụ cho ta.
Bởi vì, Tô Triệt cảm giác sớm muộn gì cũng có một ngày, Thiên Âm sẽ biến thành sinh tử đại địch của mình, cho nên, mặt dày mày dạn hướng nàng yêu cầu chỗ tốt như vậy, cũng chỉ là sớm chiếm tiện nghi của địch nhân mà thôi, trên tâm lý vô cùng thản nhiên.
Thiên Âm vẫn là hảo tính tình trước sau như một, dễ sống chung, không nói hai lời, lập tức lấy ra một ngọc giản trống, dựa vào lực lượng tinh thần, khắc vào đó một loại dịch dung thuật.
Giao ngọc giản trên tay cho Tô Triệt, nàng mới thấp giọng nén giận nói một câu:
- Phát hiện ngươi đúng là da mặt thật dầy, mỗi lần há miệng ra, không phải thỉnh giáo, chính là yêu cầu...
- Cơ hội khó được a.
Tô Triệt nhếch miệng cười nói:
- Thiên Âm sư tổ là người tốt như vậy, trong Tu Chân Giới quả thật có một không hai. Với ta mà nói, đây cũng là phúc duyên tốt có thể ngộ nhưng không thể cầu, nhất định phải hảo hảo quý trọng mới đúng.
Thiên Âm nhàn nhạt liếc mắt nhìn hắn:
- Chỉ mong ngươi nghĩ sao nói vậy, không chỉ là nói ngọt mà thôi... Bất quá cũng không quan hệ, ta đều nhớ kỹ sổ sách cho ngươi, sớm muộn gì cũng có một ngày...
Tô Triệt giả bộ như hết sức chăm chú tìm đọc nội dung trong ngọc giản, cho là mình không nghe thấy nàng đang nói cái gì. Vẫn là câu nói kia, có chút sự tình, bây giờ còn không đến thời điểm công bố.
Khó được hồ đồ, Tô Triệt cam tâm tình nguyện cứ một mực sắp xếp đi như vậy, đợi cho ngày nào đó mình kết thành Kim Đan, có lẽ mới có tư cách đối mặt ngang hàng cùng nàng...
- Thật tuyệt diệu…
Chỉ một lúc sau, Tô Triệt khen một tiếng:
- Không thể tưởng được, thế gian lại có thuật dịch dung kỳ diệu bực này, đa tạ sư tỷ, ngươi thật sự là quá tài…
Pằng…
Thiên Âm đã chẳng muốn nhìn hắn, rơi xuống một con cờ, nhẹ giọng trách cứ:
- Ngươi lại thua rồi, đánh cờ đi, có thể chuyên tâm một ít hay không?
Tô Triệt thu hồi ngọc giản, nghiêm mặt nói ra:
- Nói thật, mấy ván phía trước này, chỉ là bởi vì ngươi là Thiên Âm sư... tỷ, không có ý tứ thắng ngươi mà thôi. Thực nếu chăm chú đánh mà nói, ngươi một ván cũng không thắng được.
Thiên Âm hừ nhẹ một tiếng, rõ ràng không tin.
- Nếu không, đánh bạc ba ván, ba cục hai thắng, người thua phải đáp ứng một yêu cầu của người thắng.
Mục quang của Tô Triệt lập loè nói.
- Đánh cuộc thì đánh cuộc, bắt đầu.
Thiên Âm đối với tài đánh cờ của mình cực kỳ tự tin.
Cuộc một lần nữa bắt đầu, thần sắc Tô Triệt chuyên chú, rồi lại là rơi cờ như bay, nhìn về phía trên, thật là một chuyên gia.
Mới đầu, Thiên Âm còn có chút không cho là đúng, chỉ là, rất nhanh đã lộ ra thần sắc kinh ngạc khó có thể che dấu: kỳ nghệ của người này, thật là không đơn giản a.
Ván dầu tiên chấm dứt rất nhanh, quả nhiên là Thiên Âm thua.
- Ván thứ hai.
Thần sắc Tô Triệt nghiêm túc, vung tay lên, một lần nữa bắt đầu.
- Mấy ván cờ trước, người này giả vờ thật sự là quá giống, ta hoàn toàn bị hắn che mắt.
Trong nội tâm Thiên Âm nổi lên tiếng nói thầm:
- Thật là không ngờ, tài đánh cờ của ta lại không bằng hắn...
Đánh chết nàng cũng không ngờ, mấy ván trước, Tô Triệt căn bản không phải ngụy trang, xác thực là tài nghệ thật sự của hắn, bởi vậy, mới có thể giấu diếm được Thiên Âm, làm cho nàng một chút cũng không có thể phát giác.
Giờ phút này, thật không phải Tô Triệt đang đánh cờ cùng Thiên Âm, mà là một phạm nhân cái được xưng là Kỳ Thần trong Tiên Ngục.
Người có chỗ đoản, cũng có sở trưởng. Phạm nhân trong Tiên Ngục, tu vi thực lực không nhất định rất cao, nhưng mà mỗi người đều có chỗ am hiểu cùng sở trường đặc biệt của mình.
Nói thí dụ như, giờ phút này phạm nhân đang đánh cờ cùng Thiên Âm, chính là Trúc Cơ tu sĩ vóc dáng thấp mà lúc trước thúc thủ chịu trói trong trang viên Tô gia kia. Hắn đối với cờ, có thể nói là một sở thích bẩm sinh.
Thời điểm Tô Triệt đánh cờ cùng Thiên Âm, trong Tiên Ngục, lão Hắc cũng đánh cờ cùng tu sĩ vóc dáng thấp. Chỉ có điều, lão Hắc rơi xuống mỗi một quân cờ, đều là y theo nước cờ của Thiên Âm.
Phong Lôi Điện Hỏa, cờ rơi như bay, cũng không lâu lắm, không chỉ là ba cục hai thắng, mà là ba cục thắng toàn bộ. Tô Triệt hơi có vẻ đắc ý cười nói:
- Chỉ có thể nói, sư tỷ lại đánh giá thấp ta một lần nữa.
Thiên Âm không tiếng động gật đầu, thua có chút sửng sốt thất thần, một hồi lâu mới thở dài nói:
- Vậy thì, nói ra yêu cầu của ngươi đi.
- Tạm thời không có nghĩ đến yêu cầu gì, ngày sau hãy nói a.
Thần sắc ngữ khí của Tô Triệt nhìn như vui đùa, kỳ thật, cũng là lưu cho mình một đường lui sau này, cố gắng tranh thủ cơ hội, sau này có thể tạo được tác dụng rất trọng yếu.
Thiên Âm trừng mắt nhìn hắn, đương nhiên nhìn thấu tiểu tử này lại đang ngang ngạnh, cặp môi đỏ mọng khẽ mở, đang định nói hắn hai câu, nhưng đột nhiên lại biến sắc...
Tô Triệt cũng là có phát hiện, mạnh mẽ nghiêng đầu, hướng bờ hồ xa xa nhìn lại.
- Ta nói là ai, nguyên lai là Vô Cực Môn Thiên Âm.
Một tiếng nói mềm mại đáng yêu xa xa truyền đến:
- Ta đang nghi hoặc, không hiểu sao sáng sớm mí mắt lại trực nhảy, dĩ nhiên là trên Phượng Lăng hồ xảo ngộ lão bằng hữu.
Tiên Ngục Tiên Ngục - Chử Tửu Luận Già Phê