Mỗi con người có 03 loại tính cách: tính cách anh ta phô bày, tính cách anh ta có, và tính cách anh ta nghĩ anh ta có.

Alphonse Karr

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1055 - chưa đầy đủ
Phí download: 25 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1290 / 7
Cập nhật: 2017-09-24 23:26:42 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 213 -214: Chạy Trối Chết
hôn cùng hắc ám tùy theo đánh úp lại, vĩnh viễn không có chút quang minh.
Tô Triệt có lá gan bước đi nhàn nhã trong Vạn Quỷ, không riêng gì bản thân có đủ ưu thế nào đó, không e ngại âm hồn chiếm thân. Mà trong Vạn Quỷ Già Thiên, Quỷ Ảnh nặng nề, chặn đi tất cả tầm mắt và thần thức của người khác, không cần phải lo lắng hành vi của mình sẽ bị mấy tu sĩ Kim Đan phát hiện.
Về phần những tu sĩ Trúc Cơ ở phụ cận may mắn còn tồn tại kia, bị bọn họ thấy được cũng không có sao, đều là kéo dài hơi tàn mà thôi, chống đỡ không được bao lâu, vật phẩm tùy thân của bọn họ cũng sẽ thành một phần thu hoạch của mình.
Bùm!
Bên ngoài mấy trượng, lại có một tu sĩ ngã trên mặt đất, thân thể run rẩy, vô cùng thống khổ, tư vị hồn phách bị xé nát xơi tái kia, quả thực không cách nào
tưởng tượng.
Không đợi hắn triệt để chết đi, Tô Triệt đi ngang qua, lấy túi càn khôn trên người hắn, cùng với pháp bảo rơi xuống một bên vào trong túi.
Người này trừng lớn đôi mắt, trong ánh mắt tràn đầy cầu xin, ý thức còn sót lại của hắn chủ đạo hướng Tô Triệt phát ra cầu cứu không tiếng động.
- Thật có lỗi, loại tình huống này, ta chỉ có thể bảo vệ chính mình.
Tô Triệt nhìn hắn nhẹ nói nói.
Cặp mắt kia, chậm rãi khép kín...
- Trên đường Tu tiên, còn phải có được một tâm địa sắt đá.
Trong nội tâm Tô Triệt thở dài, buộc chính mình không cần phải bộc phát ra lòng từ bi vô vị gì.
- Chủ nhân, đó là một ma tu, không cần đồng tình với hắn.
Lão Hắc bận việc bắt âm hồn, còn lo lắng trấn an Tô Triệt.
- Đúng vậy a, so với người thường, người tu tiên đã rất may mắn, không nên đồng tình.
Tô Triệt ngẩng đầu, nhìn chung quanh phường thị mở miệng, chậm rãi đi đến một hướng khác.
Mặc dù ở trình độ nhất định sẽ không sợ những âm hồn cấp thấp này, nhưng mà Vạn Quỷ Già Thiên đại trận tạo thành một loại áp lực to lớn, cũng làm cho Tô Triệt không cách nào hành tẩu quá nhanh, mỗi lần đi một bước, đều giống như vác lấy gánh nặng vạn cân, như hãm sâu trong vũng bùn, chỉ có thể thong thả đi
tới như vậy.
Thình thịch bùm...
Theo cước bộ trầm trọng của Tô Triệt, thong thả đi tới, không ngừng có tu sĩ té ngã trên đất, phảng phất như là Tô Triệt bị khí tức tử vong bao bọc dày đặc, đã cướp đi một đường sinh cơ cuối cùng của bọn hắn.
Kỳ thật, những tu sĩ này ngã lăn xác thực có một chút quan hệ với Tô Triệt, bởi vì, bọn họ vốn là đau khổ chèo chống, thủ đoạn phòng ngự đã đến biên giới gần như nghiền nát, một khi thấy được quái vật khác loại như Tô Triệt, phương diện tâm thần ít nhiều gì cũng sẽ chịu một chút rung động lắc lư.
Cũng chính là một tia rung động lắc lư này, đã trở thành cùng một cây rơm rạ cuối cùng đè chết lạc đà, bởi vậy...
Vì mau chóng thoát khỏi Già Thiên đại trận này, Tô Triệt không có thể tới mỗi chỗ sưu tập di vật của người khác, chỉ có thể từ trên ven đường, gặp thì thu lên, tuyệt đối sẽ không vì tài vật mà lãng phí thời gian.
Bởi vì, giờ phút này không trốn, đợi cho tất cả mọi người đều chết sạch, Vạn Quỷ tiêu tán, tất nhiên sẽ bị hai Kim Đan tu sĩ kia phát hiện mình. Chớ quên, bọn họ không chỉ là hai người, còn có một trăm tên Trúc Cơ kỳ thủ hạ.
- Một trăm tên thủ hạ Trúc Cơ kỳ?
Nghĩ tới đây, lúc này Tô Triệt mới phản ứng tới, cái này là một cổ thế lực hùng hậu bực nào a, nếu như nhiều hơn mấy tên Kim Đan kỳ nữa, lại có thêm một vị Nguyên Anh kỳ Lão tổ dẫn đầu, lập tức có thể tạo thành một môn phái to lớn trong Tu Chân giới.
Một cổ thế lực hùng hậu như thế, nhưng hành động hôm nay chỉ là vì trả thù người khác?
Tô Triệt cho rằng, chân tướng sự thật khẳng định không phải đơn giản như vậy, trong chuyện này tất nhiên ẩn chứa một âm mưu cực lớn, một kế hoạch không thể tin nổi. Mình quyết không thể vì một chút tài vật mà dây dưa ở nơi này, tranh thủ thời gian bứt ra rời đi, mới có thể bảo trụ cái mạng nhỏ của mình.
Thong thả đi tới, thỉnh thoảng lại thu di vật của người khác, cùng lúc đó, Tô Triệt còn lo lắng câu thông cùng lão Hắc:
- Lão Hắc, ta cảm giác vận khí của mình có chút không đúng lắm, đi đến bất kỳ một địa phương nào, không phải gặp được đại phúc nguyên, thì chính là gặp được đại tai nạn, rất khó có thời điểm yên lặng...
- Chủ nhân, đây cũng là số mệnh của ngươi a.
Lão Hắc trả lời:
- Gặp dữ hóa lành, gặp nạn thành an, nhân họa đắc phúc... Đây đều là biểu tượng của số mệnh, nói rõ ngươi là một người có đại khí vận.
- Thế gian nếu thực tồn tại số mệnh mà nói, đó cũng là Tiên Ngục đem đến cho ta...
Tô Triệt không khỏi thầm nghĩ:
- Nguyên bản, ta chỉ là một phàm nhân bình thường, chính là vì một tai nạn ngập trời, làm cho ta đạt được bảo tháp Tiên Ngục, từ nay về sau cũng có số mệnh a?
Lão Hắc còn chưa kịp trả lời, ai nha một tiếng kêu to:
- Vào hai Quỷ vệ, ta phải chuyên tâm bắt chúng nó, không thể nói chuyện...
Thình thịch bùm...
Tiếng bước chân của Tô Triệt, trầm trọng giống như Viễn cổ cự thú, cũng may, bị tạp âm của Vạn Quỷ rít gào triệt để che đậy. Tùy theo từng bước một rảo bước tiến lên, cách biên giới phường thị đã không xa.
Thình thịch bùm...
Mắt nhìn thấy cách lối ra còn có không đủ năm mươi trượng, nhưng Tô Triệt lại phác thông hạ xuống, đột nhiên té ngã trên đất, sau đó vẫn không nhúc nhích, triệt để không còn khí tức.
Đây là bởi vì, mới vừa tức thì, thanh âm Vạn Quỷ rít gào mạnh mẽ thu lại, lực đạo vạn quân áp đỉnh biến mất, Tô Triệt ý thức được, Già Thiên đại trận đã ngừng đi xuống, vì vậy lập tức úp sấp trên mặt đất bắt đầu giả chết.
Phần phật a...
Vạn Quỷ lên không, trong phường thị chỉ để lại thi thể đầy đất, ngoại trừ Tô Triệt, tất cả mọi người đều đã chết sạch.
Hơn mười tức qua đi, nghe được có người cao giọng bẩm báo:
- Khởi bẩm Ma Sư, bảy vạn âm hồn, còn thừa lại hơn ba vạn; trong phường thị, sinh linh diệt hết.
- Nhóm phế vật Trúc Cơ kỳ này, so với ta nghĩ còn muốn kém cỏi hơn, hơn bốn trăm người, bị bảy vạn âm hồn cấp thấp giết chết không nói, lại có thể còn dư ba vạn.
Tiếng nói của Hắc Sát lão quỷ lúc trước kia từ đàng xa ẩn ẩn truyền đến.
- Hắc Sát, lời này của ngươi ta không thích nghe.
Tiếng nói của Xích Tu lão giả cũng tùy theo xuất hiện:
- Ngươi không nói Già Thiên đại trận của ta lợi hại, lại nói bọn họ là một đám phế vật, có phải là chỉ dâu mắng hòe, ta cũng là phế vật hay không?
- Ha ha, Xích Tu lão ca, không cần nhạy cảm như vậy a.
Hắc Sát lão quỷ cười trả lời:
- Ta chỉ là tùy tiện nói, hoàn toàn không có nghĩ đến nhiều như vậy.
Xích Tu lão giả hừ một tiếng, cũng không có nói cái gì nữa.
Hai người này đều còn sống, đủ để nói rõ, ba Kim Đan tu sĩ trấn thủ phường thị lúc trước, hoặc là xong đời, hoặc là chạy thoát rồi; Càng thêm nói rõ, nhóm người bọn họ dự mưu đã lâu, vừa ra tay chính là trọng kích lôi đình, khiến cho phường thị Kinh Hồn Lĩnh cũng không có khả năng lật bàn.
Lúc này, Tô Triệt quỳ rạp trên mặt đất giả chết, đã nhận ra trên trăm tên tu sĩ Trúc Cơ của đối phương hạ xuống, đang thu thập di vật của mấy trăm người chết.
Vừa rồi trên đường đi, Tô Triệt ít nhất cũng góp nhặt di vật của vài chục người, dị trạng rõ ràng như thế, khẳng định không dấu được bọn hắn, vì vậy, trong lòng Tô Triệt đã làm xong chuẩn bị phá vòng vây.
Quả nhiên, không có bao lâu, chợt nghe có mấy người liên tục cao giọng báo cáo:
- Khởi bẩm Ma Sư, bên cạnh ta có vài người chết, tài vật hoàn toàn biến mất, như là bị người nhanh chân đến trước nhặt đi.
- Khởi bẩm Ma Sư, bên ta cũng giống như vậy...
Hắc Sát lão quỷ huyền phù trên không trung, căn cứ chỗ đứng của vài tên thủ hạ này, thần thức xoay chuyển một vòng, sau đó im lặng chậm rãi bay tới nơi này.
- Lão già kia thực giảo hoạt.
Lão Hắc đoán được dụng tâm của hắn, kịp thời nhắc nhở:
- Chủ nhân, phá vòng vây a, giấu không nổi nữa.
- Thời khắc khảo nghiệm số mệnh, bắt đầu.
Muốn đào tẩu ở trước mặt một Kim Đan tu sĩ, Tô Triệt thật là không hề nắm chắc. Chỉ là, không có nắm chắc cũng phải trốn, cũng không thể thúc thủ chịu trói.
Vọt!
Giống như một mũi tên, Tô Triệt bắn lên, giữa không trung dựng lên đĩa ngọc, sưu thoáng một cái, người đã chạy ra khỏi phường thị.
- Hảo tiểu tử, rất trơn trượt a, vậy mà vẫn để ngươi còn sống sót.
Nhìn xem bóng lưng của hắn, Hắc Sát lão quỷ cười nhạt một tiếng, giương giọng hô:
- Xích Tu lão ca, ta đuổi theo hắn, ngươi dẫn người quét dọn hiện trường, sau đó mau chóng bỏ chạy.
Xích Tu lão giả không biết ẩn thân nơi nào lên tiếng, lúc này Hắc Sát lão quỷ mới không chút hoang mang đuổi theo phương hướng Tô Triệt rời đi.
Vừa rồi, Hắc Sát lão quỷ đã nhìn rõ ràng, Tô Triệt chỉ là một Trúc Cơ sơ kỳ, tu vi như thế, không có khả năng thoát khỏi mình đuổi giết. Cho nên ngay từ đầu, Hắc Sát lão quỷ cũng không có lấy ra phi hành pháp bảo, chỉ bằng tu vi bản thân phi hành.
Chỉ là, bay trong chốc lát, lại phát giác tốc độ phi hành của tiểu tử kia rất không tầm thường, cho dù trong tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ, cũng có thể được cho là trình độ nhất lưu.
Hồi tưởng lại tràng cảnh vừa rồi, dưới chân hắn sử dụng cái đĩa ngọc kia, Hắc Sát lão quỷ thầm nói:
- Pháp bảo không tệ lắm...
Đương nhiên, cái “không tệ” này chỉ là nhằm vào tu sĩ Trúc Cơ mà nói, tu sĩ Kim Đan như hắn, có thể khống chế pháp bảo cấp bậc Bảo khí, không có khả năng trông mà thèm đĩa ngọc của Tô Triệt.
Vì vậy, Hắc Sát lão quỷ lấy ra một pháp bảo phi hành màu đen như phiến lá, mạnh mẽ thôi động, tốc độ bỗng nhiên nhanh hơn gấp đôi.
Phía trước, Tô Triệt liều mạng thúc dục đĩa ngọc, không hề giữ lại lấy ra tốc độ nhanh nhất của mình, tuy trước mắt còn nhìn không tới Hắc Sát lão quỷ kia hiện ra ở hậu phương, nhưng mà trong nội tâm tinh tường, bằng tu vi của hắn, đuổi theo mình cũng chỉ là thời gian một cái nháy mắt mà thôi.
- Cái lão già kia, thực lực tối thiểu nhất cũng là Kim Đan trung kỳ, lúc này đây, xác thực là phiền toái.
Trong Tiên Ngục, lão Hắc đã vô kế khả thi, cũng không dám tùy ý nói chuyện ảnh hưởng đến chủ nhân.
Trước đó lần thứ nhất ở trong Tiểu Di Tiên Cảnh, sở dĩ có thể giết một Tu La Kim Đan kỳ, đó là dựa vào tác dụng đặc thù của lệnh kỳ Di Tiên, triệu tập uy năng cường đại của cả Tiểu Di Tiên Cảnh, mới có thể ngay lập tức giết chết Tu La kia.
Chính là hôm nay, trong thế giới bình thường này, lệnh kỳ Di Tiên chỉ là một lá cờ không dùng được mà thôi, còn không bằng một hạt đan dược lục phẩm.
Bởi vậy, lão Hắc và Tô Triệt đều rất lo lắng:
- Như thế nào mới có thể hóa giải nguy cơ lúc này đây, chẳng lẽ, chỉ có thể dựa vào số mệnh hư vô mờ mịt kia sao?
Mới đầu, Tô Triệt còn tính mượn nhờ hiệu lực của Độn Địa đan, đào thoát từ dưới đất, chỉ là lại nghĩ tới, Hắc Sát lão quỷ thuộc về tu sĩ Kim Đan kỳ, tất nhiên cũng hiểu được độn địa thuật.
Phải biết rằng, bản lĩnh độn địa của Kim Đan tu sĩ, đó là thần thông chính quy, không phải bán thần thông như Độn Địa đan có thể so sánh. Còn không bằng thành thành thật thật dựa vào phi hành, còn có thể thoát được xa một ít, cố gắng chạy trối chết.
Phương hướng Tô Triệt chạy trốn, lựa chọn chính là khu vực Vạn Quỷ Tông quản hạt. Tô Triệt cho rằng, nếu Hắc Sát lão quỷ là đối đầu với Vạn Quỷ Tông, như vậy, cách Vạn Quỷ Tông càng gần, đối với mình mà nói, tỷ lệ chạy trốn sẽ càng lớn hơn một chút.
Dù sao, linh lực ba động mình ngụy tạo nên, giống như đúc môn nhân của Vạn Quỷ Tông, trong thời gian ngắn giả mạo người Vạn Quỷ Tông, vẫn là có thể...
Bay không ngừng, cố gắng chạy thục mạng...
Mặc dù đằng sau không có chứng kiến thân ảnh của Hắc Sát lão quỷ, chỉ là Tô Triệt biết rõ, một khi thấy được hắn, cũng chẳng khác nào bị hắn đuổi theo, tốc độ phi hành của Kim Đan tu sĩ quá mức khủng bố.
- Trốn như vậy cũng không phải biện pháp, nơi này cách Vạn Quỷ Tông còn có hơn hai vạn dặm, rất nhanh cũng sẽ bị hắn đuổi theo...
Nghĩ tới đây, linh cơ Tô Triệt vừa động, thừa dịp Hắc Sát lão quỷ còn không có hiện ra trong tầm mắt, dùng tốc độ nhanh nhất xóa thuật dịch dung, biến trở về diện mục chân thật, sau đó thay đạo phục Thiên Huyền Tông, linh khí ba động cũng biến trở về một Trúc Cơ đệ tử của Thiên Huyền Tông nên có.
- Trong mắt của Hắc Sát lão quỷ, là một môn đồ trung niên của Vạn Quỷ Tông, hiện tại, ta biến trở về đệ tử của Thiên Huyền Tông, chỉ mong có thể lừa gạt pháp nhãn của hắn.
Giữa không trung, Tô Triệt thu hồi đĩa ngọc, đổi thành phi kiếm thượng phẩm linh khí, điều chỉnh một phương hướng ngự kiếm mà bay, tốc độ giảm bớt đi rất nhiều.
Quả nhiên, vừa mới làm xong đây hết thảy, chân trời xa xa xuất hiện một đạo độn quang màu xám đen, tốc độ nhanh đến kinh người.
Đạo độn quang này hẳn là phát hiện ra Tô Triệt, cũng thay đổi phương hướng, hướng bên này bay tới, trong chớp mắt đã đuổi theo.
Đúng là Hắc Sát lão quỷ bị hắc vụ bao phủ toàn thân.
- Nội môn đệ tử Thiên Huyền Tông?
Trong nội tâm Hắc Sát lão quỷ nghi hoặc, đuổi tới cự ly hơn mười trượng, lập tức hô:
- Tiểu tử, dừng lại cho ta.
Tô Triệt ngừng phi hành, ngự kiếm huyền phù trên không trung, thần sắc bình thản thi lễ ân cần thăm hỏi:
- Thiên Huyền Tông đệ tử Tưởng Sâm, bái kiến tiền bối.
Hắc Sát lão quỷ trầm thấp ừ một tiếng, đánh giá Tô Triệt từ trên xuống dưới vài lần.
Thân thể Tô Triệt phát căng, tóc gáy đứng thẳng, đương nhiên biết rõ, hắn là vận dụng pháp nhãn thuật dò xét mình.
- Tiểu tử, ta hỏi ngươi, vừa rồi có thấy một môn đồ Trúc Cơ của Vạn Quỷ Tông bay qua nơi này hay không?
Hắc Sát lão quỷ tạm thời không có nhìn ra sơ hở gì, thần sắc lạnh như băng hỏi thăm.
- Thấy được, vừa rồi vượt lên trước ta, tốc độ cực nhanh, khống chế một pháp bảo hình tròn, hẳn là bay về phía tông môn Vạn Quỷ Tông.
Ngôn ngữ của Tô Triệt biểu lộ có vẻ rất thành thật, phát huy sự vô tội của mình đến cực hạn, bởi vì trong nội tâm biết rõ, những tu sĩ Kim Đan kỳ này thật không dễ lừa gạt.
- Tiểu tử kia có thể thoát được nhanh như vậy?
Hắc Sát lão quỷ lòng đầy nghi hoặc, thực sự chẳng quan tâm hỏi nhiều cái gì, chỉ có thể thanh sắc nói:
- Ngươi, đáp xuống phía dưới, ở chỗ này chờ ta, một khi ta chưa trở lại, không cho ngươi rời đi biết không? Nếu không, bị ta đuổi theo được, nhất định không tha cho ngươi.
- Vâng, tiền bối.
Tô Triệt thành thành thật thật đáp ứng một tiếng.
Hắc Sát lão quỷ hung hăng nhìn chằm chằm hắn một cái, sau đó hóa thành một đạo độn quang, trong nháy mắt tan biến trong tầm mắt của Tô Triệt.
- Tốc độ này, thật là đáng sợ.
Tô Triệt âm thầm kinh hãi, đồng thời cũng là vô cùng may mắn, nếu không phải kịp thời ứng biến, sớm đã bị hắn đuổi theo hơn nữa còn bắt được.
Còn nữa là, Tô Triệt cũng biết, Kim Đan tu sĩ không có dễ lừa gạt như vậy, hắn đối với mình vẫn còn có chút hoài nghi, cho nên mới phải làm cho mình ngay tại chỗ chờ.
Vừa rồi, sở dĩ có thể tạm thời lừa gạt hắn, đó cũng là vì trong đầu có bảo tháp Tiên Ngục trấn thủ hồn phách, ánh mắt cử chỉ của mình mới có thể không hề sơ hở, không có bị pháp nhãn của hắn phát hiện mình đang nói dối.
- Ngốc tử mới ở chỗ này chờ.
Bá, bá, bá...
Tô Triệt thu hồi phi kiếm, lại lần nữa dựng đĩa ngọc lên, nhắm về phía một phương hướng khác cấp tốc mà chạy. Giữa không trung, lại biến thân một lần nữa, biến trở về bộ dáng đệ tử trung niên của Vạn Quỷ Tông.
Trong lòng Tô Triệt hiểu rõ, không có khả năng dễ dàng tránh được một tu sĩ Kim Đan đuổi bắt như vậy, muốn tìm được cơ hội chạy trốn ở trên địa bàn của Vạn Quỷ Tông, vẫn là phải biến trở về thân phận môn đồ Vạn Quỷ Tông. Vừa rồi phiên biến hóa kia, chỉ là vì mê hoặc Hắc Sát lão quỷ, tranh thủ cho mình nhiều thời gian hơn mà thôi.
Mặc dù là vô cùng mạo hiểm, nhưng dù sao cũng đã thành công.
Tiếp tục trốn a.
Tô Triệt đào tẩu không bao lâu, Hắc Sát lão quỷ lại cấp tốc quay trở về vị trí vừa rồi đối thoại với Tô Triệt kia, chứng kiến đệ tử Tưởng Sâm của Thiên Huyền Tông kia sớm đã biến mất vô tung, Hắc Sát lão quỷ ở đâu còn không biết, mình bị tiểu tử kia lừa rồi.
- Hảo tiểu tử, quả thật có chút bổn sự, không ngờ có thể lừa gạt được ta.
Hắc Sát lão quỷ khí cực mà cười, đồng thời, đối với Tô Triệt bày ra Biến hóa chi đạo, cũng là có chút hiếu kỳ:
- Biến hóa hình dạng chẳng có gì lạ, tiểu tử kia ngay cả linh khí ba động cũng có thể tùy ý thay đổi, kỹ năng như vậy, có chút ý tứ...
Tuy thị giác phán đoán không ra Tô Triệt trốn hướng phương nào, bất quá, Hắc Sát lão quỷ có kỳ chiêu khác, hắn tiện tay lấy ra một cái la bàn tinh vi, tinh tế dò xét một phen...
Sưu!
Tuyển định phương hướng, tiếp tục đuổi theo, đuổi theo phương hướng Tô Triệt chạy trốn không chút nào kém.
Vừa rồi cái la bàn kia, có thể rõ ràng cảm ứng được linh khí thiên địa biến hóa rất nhỏ, Tô Triệt cực tốc phi hành, tất nhiên sẽ dẫn động thiên địa linh khí sinh ra một điểm ba động dị thường, ba động như vậy cũng tồn tại một quy luật.
Có quy luật là có thể truy tìm, Hắc Sát lão quỷ dĩ nhiên là có thể đoán được phương hướng Tô Triệt chạy trốn.
Hóa không có khả năng thành có khả năng, đây cũng là thần thông thuật; Kim Đan tu sĩ nắm giữ thần thông thuật, mới là đáng sợ nhất.
Bay.
Liều mạng bay.
Lúc này đây, bởi vì Tô Triệt tranh thủ không ít thời gian, trọn vẹn bay một khắc chung, cũng không có bị Hắc Sát lão quỷ đuổi theo.
- Hảo nam nhân chí ở bốn phương, muội tử ở quê nhà cố gắng chờ đợi, đợi ngày áo gấm về nhà, nhất định cùng ngươi sắc màu rực rỡ, bái thiên địa, lại bái cao đường...
Giờ khắc này, Tô Triệt dĩ nhiên là lên tiếng hát vang, hát lên bài hát dân dao ở quê cha đất tổ.
Mặc dù đang lẩn trốn mệnh, thì tính sao?
Một ngày này, là ngươi truy ta, có lẽ ngày tiếp theo, sẽ biến thành ta truy ngươi. Tối thiểu nhất giờ khắc này, ta vẫn còn sống...
Tuy là chạy thục mạng, cũng không chật vật, càng gặp phải tình huống sống chết trước mắt, Tô Triệt càng phát ra hào khí ngất trời, ý chí chiến đấu sục sôi.
Ra sức chạy trốn dưới sự truy đuổi của tu sĩ Kim Đan kỳ, đồng dạng cũng là một cuộc chiến đấu.
Chân nguyên không đủ, vậy thì dùng đan dược, ở dưới hai loại năng lượng thần kỳ kích phát, dược lực chuyển hóa rất nhanh, chân nguyên tái sinh trong cơ thể...
Cứ như vậy, lại bay trong chốc lát. Tất cả vẫn đang nằm trong sự tính toán của Tô Triệt. Mà lúc này ở đằng sau, tận phía chân trời, một đạo hào quang màu nâu đang đuổi tới.
Lúc này đây, thật sự trốn không thoát.
- Ha ha! Lão già, ngươi thực sự khiến ta thất vọng. Đến bây giờ mới có thể đuổi kịp ta. Ta chờ ngươi đã lâu.
Tô Triệt giả bộ tính cách vô cùng cuồng ngạo. Tay trái vung lên, kích phát một quả linh phù cực phẩm thủy hệ ra sau lưng.
Băng Phong Thiên Lý!
Hô...
Hàn Băng khí mãnh liệt lao ra, ở trên bầu trời tạo thành một mảnh băng vụ thật lớn, hơi nước trong không khí bị đông kết thành vô số trụ băng, trong lúc nhất thời, còn chưa kịp rơi xuống mặt đất.
Phiến băng vụ cùng vô số băng trụ này, ngăn cản phía trước đường đi tới của Hắc Sát lão quỷ, nếu hắn không muốn cứng rắn tiến lên, vậy thì phải giảm tốc độ xuống, đi vòng qua bên cạnh mới được.
Thượng phẩm linh phù tương đương với một kích toàn lực của tu sĩ Trúc Cơ. Mà cực phẩm linh phù tương đương với một kích toàn lực của Kim Đan tu sĩ. Nếu như không phải tất yếu, Hắc Sát lão quỷ cũng không muốn cứng rắn xông lên như vậy.
- Kéo dài hơi tàn, việc làm vô vị.
Trong nội tâm Hắc Sát lão quỷ mỉa mai một câu, thoáng giảm bớt tốc độ, lách đi qua bên cạnh phiến băng vụ này.
Một cái lách đi này, lại để cho Tô Triệt kéo ra một chút cự ly. Đương nhiên, đối với Hắc Sát lão quỷ mà nói, chút cự ly ấy, có cùng không có đều đồng dạng, vẫn chỉ là cần thời gian một cái nháy mắt, là hắn có thể đuổi theo, khác nhau không lớn.
Nhưng mà đối với Tô Triệt mà nói, cho dù là vùng vẫy giãy chết, vậy cũng phải giãy dụa, có thể kéo dài một phần, thì tính một phần. Giống như ngày đó đầu Tu La kia từng nói qua, cho dù chết, cũng phải gặm ngươi hai cái mới được
Mắt nhìn thấy sắp bị Hắc Sát lão quỷ đuổi kịp, Tô Triệt lại lấy ra một tấm cực phẩm linh phù hỏa hệ hư kích phát tung ra sau.
Hô!
Hỏa diễm khắp trời, khiến cho Hắc Sát lão quỷ không thể không chậm lại lần nữa, lách đi qua bên cạnh.
- Đợi ngày áo gấm về nhà, nhất định cùng ngươi sắc màu rực rỡ, bái thiên địa, lại bái cao đường...
Khóe miệng Tô Triệt mang theo nụ cười, trước mắt chớp hiện lên dung nhan đáng yêu của thê tử, còn có cái bụng nổi lên cao cao... Tuy nàng không có khả năng xinh đẹp như chút ít tiên nữ của Tu Chân Giới kia, nhưng mà ở trong mắt của mình, nàng vĩnh viễn là đẹp nhất...
Còn có cha mẹ ruột của mình, huynh đệ tỷ muội, rất nhiều người bình thường...
Ba ba ba pằng...
Vô số hình ảnh hiện lên ở trước mắt, những hạnh phúc kia đã từng thuộc về ta...
- Con đường của ta, dừng ở đây sao?
Bá!
Lại một quả linh phù cực phẩm ném ra sau lưng.
- Tối thiểu nhất giờ khắc này, ta vẫn còn sống.
Tiên Ngục Tiên Ngục - Chử Tửu Luận Già Phê