When you reread a classic you do not see more in the book than you did before; you see more in you than was there before.

Clifton Fadiman

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1055 - chưa đầy đủ
Phí download: 25 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1290 / 7
Cập nhật: 2017-09-24 23:26:42 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 142-143: Dự Cảm Bất Hảo
ế tiếp, Tô Triệt lại đi tới chỗ Lôi Tiếu, muốn giao dịch linh thảo cùng hắn.
Thời điểm vừa mới chứng kiến Tô Triệt, trên mặt Lôi Tiếu còn mang theo biểu lộ đắc ý nho nhỏ, bởi vì trải qua nửa năm này cố gắng, hắn cũng là thành công tấn cấp Luyện Khí tầng ba, tương đương cùng lúc trước tạm biệt Tô Triệt.
Thế nhưng mà, nhãn châu xoay động đã thấy được, đạo phục mà Tô Triệt mặc lên người thậm chí có hai đạo ngân tuyến, điều này nói rõ cái gì...
- Ngươi, ngươi, ngươi...
Lôi Tiếu kinh hãi vạn phần mà chỉ vào Tô Triệt, như là gặp được diệt thế Ma Thần ở bên trong Phong Ma Vực.
- Đây là cái gì? Đây là cái gì? Làm sao có thể? Khi nào thì ngươi trở thành đệ tử nội môn? Huynh đệ ah, không có mặc sai quần áo chứ?
Tô Triệt cười cười. Nói thật, cũng không phải chủ tâm muốn kích thích hắn, trước khi đến, đại khái có thể thi triển Tàng Linh Chi Thuật biến thành Luyện Khí tầng ba, thỏa mãn tâm lý đuổi theo của hắn. Thế nhưng mà nghĩ lại, đối đãi bạn tốt của mình, cần phải thật sự, nên như thế nào, như thế nào mới đúng.
- Nửa canh giờ trước, vừa mới gặp được sư tôn, được ban cho quần áo này, hẳn là sẽ không sai a.
Tô Triệt cười nói.
- Tầng bảy rồi hả? Luyện Khí tầng bảy rồi hả?
Lôi Tiếu vây quanh Tô Triệt vòng vo vài vòng, đánh giá hắn từ trên xuống dưới.
- Huynh đệ, bình tĩnh một ít đi, lần gặp mặt tiếp theo, có khi ta đã là Luyện Khí Đại viên mãn rồi.
Tô Triệt vỗ bờ vai của hắn, vui đùa nói:
- Đối với biến hóa của ta, ngươi phải dần thích ứng với nó.
- Ông trời...ơ...i!
Lôi Tiếu bụm lấy cái trán, lảo đảo, làm bộ muốn té xỉu:
- Trời đất quay cuồng, đứng cũng đứng không yên, ngươi bảo ta thích ứng như thế nào?
Cười đùa một phen, đợi đến lúc Lôi Tiếu bình tĩnh trở lại, cũng là cao hứng phát ra từ nội tâm thay Tô Triệt. Dùng hắn mà nói, hảo huynh đệ a, ngươi hỗn tốt là được rồi, ta cũng có thể đi theo thơm lây...
Kế tiếp, Tô Triệt cùng Lôi Tiếu đã định lúc này giao dịch linh thảo.
Bởi vì, mình đã là đệ tử nội môn, thực lực và thân phận đều được đề cao rõ rệt, đảm lượng của Tô Triệt cũng tùy theo lớn hơn rất nhiều. Lúc này giao dịch, thoáng cái lấy ra bảy gốc linh thảo Trung phẩm năm trăm năm.
Trong đó hai gốc, vẫn là giao dịch bình thường với Lôi gia, có thể đổi được sáu mươi viên linh đan; năm gốc khác, thì lại ủy thác Lôi Tiếu đưa đến chỗ tộc thúc ở Vật Hoa Phong bán hộ, tranh thủ ở trong mười ngày, tất cả đều đổi thành linh đan.
Nói xong chính sự, Tô Triệt tạm biệt Lôi Tiếu, từ cửa sổ lầu các nhảy ra ngoài không trung, rơi thẳng xuống vách đá vạn trượng dựng đứng.
Giữa không trung, lấy ra Xích Viêm pháp luân, ngự khí bay lượn, trạm dừng tiếp theo, chính là Tiên Duyên Phong, một đỉnh núi cao vạn trượng khác của sơn môn. Một năm trước, Tô Triệt đi theo Ngọc Thanh qua Tiên Duyên Phong một lần, ở đó, đã lấy được thân phận đệ tử ngoại môn Huyền Cơ Phong. Lúc này đây, mình đã trở thành đệ tử nội môn, cũng có quyền lực ngang nhau, lại tiến cử những người khác gia nhập Huyền Cơ Phong.
Lúc trước, ở Huyền Cơ Thành cùng thuê một tòa tiểu viện có bốn đệ tử tự học là: Tô Triệt, Tưởng Sâm, Vương Chấn Thư, Hổ Đầu.
Kết cục của Tưởng Sâm không cần nhiều lời, Vương Chấn Thư cùng Hổ Đầu được Tô Triệt giúp đỡ, thuận lợi tấn cấp Luyện Khí tầng một, thông qua được khảo hạch nhập môn, trước sau gia nhập Thiên Huyền Tông, đã trở thành đệ tử chính thức.
Về sau, Tô Triệt cùng Vương Chấn Thư, Hổ Đầu cũng có liên hệ qua, biết rõ hai người bọn họ một mực dừng lại ở Tiên Duyên Phong chờ đợi tiên duyên, cũng không biết, cho đến ngày nay, bọn hắn đã đạt thành mong ước chưa.
Nếu như không có, như vậy, khẳng định Tô Triệt phải một lần nữa kéo đám bọn họ lại.
Gia nhập Thập đại chính phong, con đường tu tiên tương lai, cũng có thể càng thêm thông thuận hơn một ít.
Đáp xuống biên giới đỉnh núi Tiên Duyên Phong, Tô Triệt đi đến quảng trường đại điện Huyền Cơ Tiên Duyên.
Theo khoảng cách từng bước tiếp cận, chờ mấy ngàn tên ngoại môn đệ tử ở trên quảng trường cũng thấy được vị sư huynh nội môn này. Mặc dù niên kỷ rất nhiều người trong bọn hắn đều lớn hơn Tô Triệt rất nhiều, nhưng mà, vô luận là xuất phát từ nhân tố thực lực, hay là thân phận, đều phải xưng hô Tô Triệt là sư huynh.
Rầm Ào Ào thoáng một phát, trên quảng trường lập tức yên tĩnh trở lại. Trước kia một ít đệ tử vẫn còn châu đầu ghé tai, tất cả đều ngậm miệng, bởi vì mọi người đều biết, nội môn sư huynh đi vào Tiên Duyên Phong, tám chín phần mười là vì một sự kiện, cái kia chính là chọn lựa một hai ngoại môn đệ tử hợp mắt, đề cử đến Thập đại chính phong làm một tùy tùng, thay mình làm việc...
Vì vậy, mấy ngàn tên đệ tử ở đây đều ngồi nghiêm chỉnh, riêng phần mình triển lộ ra một mặt tốt nhất của mình, chờ mong được vị nội môn sư huynh này chọn trúng.
Tất cả mọi người đều xếp bằng mà ngồi, đột nhiên lại có một người đứng dậy, chạy về phía Tô Triệt, hơn nữa còn hô:
- Tô sư huynh, Tô sư huynh, ta là Vương Chấn Thư ah!
Phụ cận mấy người quen biết cùng Vương Chấn Thư thầm nghĩ:
- À? Không ngờ Vương Chấn Thư nhận ra vị nội môn sư huynh này, hắn thật có phúc.
Mặc dù người không quen Vương Chấn Thư cũng biết rồi, không thể nghi ngờ, rốt cục hắn cũng chờ đến phần tiên duyên thuộc về hắn...
- Chấn Thư.
Tô Triệt mỉm cười nghênh đón, hỏi:
- Ta tới đón các ngươi, Hổ Đầu đâu?
Vương Chấn Thư vội vàng trả lời:
- Hai tháng trước, Hổ Đầu được một vị nội môn sư huynh khác của Huyền Cơ Phong mang đi.
Tô Triệt âm thầm gật đầu, trong lòng tự nhủ:
- Hổ Đầu thuần phác thành thật, vẫn là rất được người ưa thích.
- Sư huynh, ngươi đã là đệ tử nội môn rồi sao? Nhanh như vậy?
Vương Chấn Thư kích động dị thường, tiếng nói rõ ràng run rẩy, chứng tỏ trong nội tâm khiếp sợ như thế nào, hắn cũng hiểu được một đạo lý: Tô Triệt biểu hiện càng kiệt xuất, ý nghĩa, tương lai của mình cũng sẽ càng phát ra quang minh...
Vô luận là Tu Chân giới, hay là thế tục, nếu một người có thể tìm được một chỗ dựa kiên cố, đó chính là một phúc duyên lớn lao rồi.
Tô Triệt gật gật đầu, ánh mắt chuyển đến bên đại điện Huyền Cơ Tiên Duyên kia:
- Chúng ta vào đi thôi.
- Tốt, tốt!
Vương Chấn Thư dùng sức gật đầu.
Cứ như vậy, ở dưới mấy ngàn ánh mắt hâm mộ ghen ghét nhìn xuống, Vương Chấn Thư đi theo Tô Triệt vào đại điện Huyền Cơ Tiên Duyên, chỉ chốc lát sau, lại theo hắn đira, khác nhau là, bên hông nhiều hơn một tấm ngọc bài Huyền Cơ.
Có lẽ, thẳng đến rất nhiều năm về sau, Vương Chấn Thư mới có thể chính thức minh bạch, hôm nay mình thu hoạch được phần tiên duyên này, đến cùng có sức nặng như thế nào.
Đã đi ra khỏi Tiên Duyên Phong, Tô Triệt ngự khí phi hành, chở Vương Chấn Thư đi vào Huyền Cơ Phong, tự mình đi tìm ngoại môn Đại sư huynh Thường Đồng, đăng ký nhập phong cho Vương Chấn Thư, hơn nữa, đem tòa động phủ mình đã từng tu luyện kia, giao cho Vương Chấn Thư.
Đây là bởi vì Tô Triệt đã là đệ tử nội môn, không có khả năng ở lại khu vực ngoại môn.
Gần kề một năm đi qua, Thường Đồng có tu vi Trúc Cơ sơ kỳ, phải xưng hô Tô Triệt là sư huynh rồi. Đây là sự tình không có biện pháp, tu vi của ngoại môn đệ tử có cao hơn nữa, chỉ cần không phải là Kim Đan kỳ, bên trên thân phận vẫn thấp hơn đệ tử nội môn một bậc.
Đối với tốc độ tăng tiến tu vi Tô Triệt, Thường Đồng vô cùng kinh ngạc, nhưng mà, dùng thân phận của hắn, lại không thể tùy ý nghe ngóng nửa câu.
Tô Triệt ngược lại là không có thái độ kiêu ngạo, theo thường lệ đưa cho Thường Đồng mười miếng linh thạch, nhờ hắn chăm sóc Vương Chấn Thư nhiều hơn.
Thường Đồng từ chối không được, chỉ có thể vỗ ngực đáp ứng xuống.
Thẳng đến khi đưa Vương Chấn Thư còn mơ mơ màng màng đi vào động phủ tu luyện mà mình từng ở qua, Tô Triệt coi như là hoàn thành một phen hứa hẹn ngày đó đối với bằng hữu.
Trong Tiên Ngục, lão Hắc tự đáy lòng kính nể:
- Chủ nhân, ngươi xác thực là một người nhớ tình cũ.
- Đã từng trợ giúp qua ta, hoặc là người thật tâm đối đãi ta, cho dù chỉ là một chút chuyện nhỏ, cũng phải ghi nhớ trong lòng.
Tô Triệt nhàn nhạt mà cười:
- Đợi đến lúc thực lực của mình đầy đủ, đồng dạng có thể trả lại cho bọn hắn, có lẽ, có thể đưa tới trợ giúp rất lớn cho bọn hắn.
- Đúng vậy, chủ nhân.
Lão Hắc trầm giọng nói:
- Cho nên, chỉ cần trên người của chủ nhân giữ lại sự quang minh này là được rồi. Đối với lão Hắc ta mà nói, những người đã từng hãm hại qua chủ nhân, khiến chủ nhân khó xử, khinh thị không coi chủ nhân ra khi. Ta ta đều ghi nhớ trong lòng, một khi có cơ hội bắt bọn họ vào Tiên Ngục, hừ hừ, ta sẽ toàn lực ứng phó, dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào...
Ở bên trong lão Hắc nói bốc nói phét, Tô Triệt mang theo vẻ mặt mỉm cười, ngựa không dừng vó, lại đi tới một ngọn núi khác, Vật Hoa Phong.
Đã đến Vật Hoa Phong, Tô Triệt thay hình đổi dạng, dùng diện mục cùng thân phận giả, trắng trợn bán ra linh thảo cùng khoáng vật cấp thấp của Âm Phong Hạp Cốc sản xuất.
Mặc dù đơn giá tiện nghi, nhưng bởi vì số lượng to lớn, vẫn sẽ khiến cho những người khác chú ý. Thế nhưng Tô Triệt không sợ phiền toái, không ngừng cải biến diện mạo, dùng thời gian hai ngày, tổng cộng bán được sáu vạn linh thạch.
Sáu vạn linh thạch cũng không để lại, Tô Triệt lại hao tốn cả ngày thời gian, không ngừng đổi diện mạo, ở trên Vật Hoa Phong mua sắm đan dược cao cấp từ ngũ phẩm trở lên.
Chỉ cần là các loại linh đan phụ trợ tu luyện, là có thể mua lại, dù sao sinh mệnh lực mà lão Hắc cung cấp có thể hóa giải tai họangầm của đan dược, cho dù là uống thuốc lung tung cũng không cần lo lắng gì.
Dù sao Vật Hoa Phong cũng là chợ giao dịch bên trong Thiên Huyền Tông, không có người can đảm cướp bóc người khác ở trong sơn môn, tương đối mà nói, mặc dù động tác giao dịch của Tô Triệt có chút quá độ, chỉ cần không bị những người khác khám phá ra thân phận chân thật, ở dưới Tàng Linh Chi Thuật yểm hộ, phương diện an toàn còn không có vấn đề gì cần lo lắn.
Mười ngày sau, Tô Triệt lại tìm được Lôi Tiếu, từ chỗ của hắn lấy được hai trăm linh sáu viên linh đan. Vẫn là căn cứ nguyên tắc hảo huynh đệ cùng thu lợi, Tô Triệt chỉ nhận hai trăm viên, sáu viên linh đan dư thì đưa cho Lôi Tiếu.
Lôi Tiếu vui sướng thu hồi đan dược, còn nói thêm:
- Đúng rồi, hôm qua, Thiên Vật Phong Chân Lam đến tìm ngươi. Tìm không thấy ngươi, nàng lại tới tìm ta, truy vấn tung tích của ngươi. Ta chỉ là trả lời không biết, không có cách nào, thật lâu không có gặp ngươi rồi. Còn nữa, nữ nhân kia thật sự là rất đáng ghét, trách không được Ngọc Thanh sư huynh không thích nàng.
- Ân?
Tô Triệt sinh lòng nghi hoặc:
- Gút mắc cùng Chân Chân, không phải đã hóa giải rồi sao? Chẳng lẽ, lại đổi thành Chân Lam không chịu bỏ qua?
Liền hỏi Lôi Tiếu:
- Chân Lam có nói tại sao phải tìm ta hay không?
- Cái này thật không có.
Lôi Tiếu lắc đầu nói:
- Lúc gần đi, nàng chỉ là nói một câu, còn muốn đi tìm Ngọc Thanh sư huynh nghe ngóng tung tích của ngươi.
Nghe đến đó, trong nội tâm Tô Triệt lập tức bay lên một loại dự cảm không tốt lắm...
Lẽ ra, Chân Chân là nữ nhân cường thế như vậy, đã phát lời thề Tâm Ma sẽ không tìm mình gây phiền toái, như vậy, nhất định có vô số loại biện pháp trấn an tốt muội muội của mình, sẽ không để cho Chân Lam chạy tới dây dưa không ngớt.
Còn nữa, cho dù có người Thiên Vật Phong chạy đến tìm mình, cũng có thể là Phỉ Vân kia mới đúng. Dù sao, nàng nóng lòng giải trừ ảnh hưởng đặc thù của Chủng Tình Ti, có lẽ sẽ đi tìm mình cùng Ngọc Thanh sư huynh, mau chóng thi thuật, rút Tình Ti ra.
Nhưng mà bây giờ, hết lần này tới lần khác là Chân Lam kia chạy tới nghe ngóng tung tích của mình, cái ý nghĩa này, rất có thể...
- Đúng vậy, chủ nhân.
Lão Hắc cũng sinh ra suy đoán đồng dạng:
- Có lẽ Chân Chân kia là vận rủi vào đầu, không chừng lại gặp sự tình không may gì đó, cho tới bây giờ cũng chưa có phản hồi Thiên Vật Phong. Chân Lam tới tìm ngươi, là hướng ngươi đòi người đấy!
- Thực nếu như thế, vậy thì phiền toái!
Tô Triệt tiếp tục phân tích nói:
- Lúc này mới qua hơn mười ngày, đối với Tu Tiên Giả mà nói, hơn mười ngày không tính là cái gì. Đoán chừng, cũng chỉ là Chân Lam có chuyện gấp, có lẽ còn chưa kinh động đến Thiên Vật Tôn Giả.
- Hẳn là vậy.
Điểm này, lão Hắc không thể xác định.
Tâm niệm Tô Triệt chớp động, rất nhanh cân nhắc lấy các loại lợi và hại, cuối cùng, vội vàng cáo biệt với Lôi Tiếu, thậm chí cũng không dám đến chỗ Ngọc Thanh sư huynh nghe ngóng đến tột cùng là chuyện gì, mà là thi triển Tàng Linh Chi Thuật, biến hóa thành một ngoại môn đệ tử Luyện Khí tầng ba, nhanh chóng đi ra khỏi sơn môn, thẳng đến vài trăm dặm bên ngoài Âm Phong Hạp Cốc.
Làm như vậy, đương nhiên không phải chạy án, mà là có quyết định khác.
Hỏa mạch dưới mặt đất của Âm Phong Hạp Cốc, Tô Triệt tạm thời vứt bỏ tất cả mặt trái cảm xúc, toàn tâm toàn ý bế quan khổ tu.
Lúc này bế quan, số lượng đan dược hẳn là tương đối sung túc, kể cả đan dược ngũ phẩm ở bên trong linh đan là hơn ba trăm viên, Tử Hỏa đan cùng Đằng Long Đan ở bên trong đan dược lục phẩm cũng có hơn sáu mươi miếng.
Ở bên trong địa huyệt dưới Hắc Thạch, Tô Triệt hoặc là một ngày hai viên đan dược ngũ phẩm, hoặc là một ngày một viên đan dược Lục phẩm, hơn nữa hiệu quả đặc thù của dòng nước ấm Tiên Ngục cùng Thanh lưu hắc thạch, hắn đã là Luyện Khí hậu kỳ, tốc độ tu luyện vẫn là nhanh đến không thể tưởng tượng nổi.
Thời gian từng ngày trôi qua, lại là một thời hạn nữa năm đi qua, đợi đến lúc Tô Triệt lại quay trở về Thiên Huyền Tông lần nữa, đã là Luyện Khí tầng chín, có thể nói là cải biến kinh người.
Bởi vì nửa năm trước cũng bởi vì người nào đó sinh ra dự cảm bất hảo, cho nên, thời điểm phản hồi Huyền Cơ Phong, Tô Triệt dùng đều là thân phận giả, thẳng đến lúc tiến nhập dược viên linh thảo, lúc này mới trở về chân diện thật.
Lần đầu tiên nhìn thấy Tô Triệt, Linh Lung là sắc mặt đại biến, nhưng mà lúc này đây kinh hãi, không là vì tu vi hắn đã vượt qua chính mình, mà là vì, hắn đại họa lâm đầu rồi.
Tiên Ngục Tiên Ngục - Chử Tửu Luận Già Phê