Phần thưởng cho sự chịu đựng gian khổ chính là những kinh nghiệm bạn thu được.

Aeschylus

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1055 - chưa đầy đủ
Phí download: 25 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1290 / 7
Cập nhật: 2017-09-24 23:26:42 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 98 - 99: Chuẩn Bị Thu Lưới
ế tiếp, Thử Vương thứ nhất bị lão Hắc thu phục trở thành người truyền tin, phái ra đại lượng thủ hạ, tiến về tất cả tộc đàn Âm Phong Thử trong Âm Phong Hạp Cốc, thông tri chúng Thử Vương, rốt cục trong tộc của ta đã sinh ra một vị Hoàng giả, ngươi dùng tốc độ nhanh nhất đến đây bái kiến!
Trong lúc chờ đợi, lão Hắc lại giảng giải đặc tính của Âm Phong Thử cho Tô Triệt:
- Trong Âm Phong Hạp Cốc, lịch đại Thử Vương đều không thể vượt qua bình cảnh yêu thú cấp thấp, trở thành một yêu thú trung giai. Nói cách khác, ta bày ra lực lượng Luyện Khí kỳ tầng bốn, đối với chúng mà nói, hoàn toàn là xứng đáng Vương trung chi Vương rồi. Thân là yêu thú nhất tộc cấp thấp nhất, trí tuệ của chúng có hạn, rất dễ dàng đầu độc...
Thời gian chậm rãi trôi qua, ở bên trong cái huyệt động này, lão Hắc trước trước sau sau đã tiếp kiến vài chục chích Hắc Mao Thử Vương, mấy con trước lão Hắc còn tốn chút công phu thu phục, càng về sau, theo thủ hạ Thử Vương càng ngày càng nhiều, chẳng khác gì là nhanh chóng thành lập quyền thế của hoàng giả xứng đáng, những Thử Vương tới sau kia trở nên ngoan ngoãn hơn rất nhiều.
Con chuột cũng giống như nhân loại, tâm lý đều có đặc điểm theo trào lưu, chứng kiến những Thử Vương khác đều đã đồng ý vị Thử Hoàng này, Thử Vương tới sau đâu còn dám hoài nghi.
Thử Vương từng tộc đàn, ít nhất thống lĩnh gần vạn con Âm Phong Thử bình thường, cái ý nghĩa này, là Tô Triệt và lão Hắc có thể gián tiếp chỉ huy hơn mười vạn con Âm Phong Thử làm việc cho mình.
Dù sao Yêu thú Thử tộc cũng không phải là con chuột bình thường ở thế tục, sức sinh sản cường thịnh hơn nữa, cũng không có khả năng sinh ra quy mô vài tỷ. Lão Hắc đánh giá thoáng một phát, ở bên trong Âm Phong Hạp Cốc dài hơn hai ngàn dặm, tổng sản lượng Âm Phong Thử khẳng định không cao hơn một trăm vạn con.
Có thể điều khiển hơn mười vạn Âm Phong Thử, Tô Triệt có thể càn rỡ sao?
Không!
Tuyệt không đi!
Tô Triệt nghĩ đến rất rõ ràng, nếu mình mượn nhờ những Âm Phong Thử này nháo sự, Thiên Huyền Tông tùy tiện phái đến một vị tu sĩ Kim Đan kỳ, bay trên trời cũng có thể dễ dàng tiêu diệt tất cả Âm Phong Thử hầu như không còn. Dù sao, Thử Vương thực lực mạnh nhất cũng chỉ tương đương với Luyện Khí tầng ba, không biết bay, chỉ biết bò, chỉ có thể nhìn lên trời than thở, lần lượt bị làm thịt a.
Như vậy, những Âm Phong Thử này có thể mang đến chỗ tốt gì cho Tô Triệt y?
Tô Triệt định vị ba cái phương diện: tìm người, tìm vật, thăm dò bí mật!
Tìm người, hiện tại có thể đã bắt đầu, lão Hắc đem lấy bức họa của Hàn Tá Kinh ra, các loại khí tức đặc thù, dùng phương thức tinh thần trao đổi, trực tiếp truyền đến trong não từng cái Thử Vương, lúc sau chúng phân phối xuống dưới, sẽ có hơn mười vạn con Âm Phong Thử bốn phía tìm tòi bóng dáng của Hàn Tá Kinh ở trong hạp cốc.
Có người nói, chuột có đường chuột, về phần những con chuột kia phân biệt Hàn Tá Kinh như thế nào, Tô Triệt chẳng muốn do thám làm gì, loại sự tình này, thân là một nhân loại thì không cách nào lý giải a.
Nói sau tìm vật, tự nhiên là dựa vào ưu thế số lượng của chúng, cùng với bản thân chúng là chủ nhân chân chính của Âm Phong Hạp Cốc này, giúp mình thu thập đủ loại linh thảo cùng khoáng vật. Tóm lại, đặc sản trong Âm Phong Hạp Cốc, cũng sẽ thành tư vật trong túi của mình.
Phương diện này, Tô Triệt cũng dặn dò qua lão Hắc, phải nắm giữ một số lượng vừa phải, không thể thoáng cái làm cho quá phận, nếu như vơ vét Âm Phong Hạp Cốc không còn gì, làm cho đệ tử Thiên Huyền Tông đến lịch lãm rèn luyện cùng tán tu đến từ bên ngoài không thu thập được linh thảo, không đào móc được khoáng vật, nhất định sẽ đưa tới nhân sĩ tầng trên của Thiên Huyền Tông điều tra, không khác gì mổ gà lấy trứng.
Không làm một lần, nhưng có thể từ từ mà lấy, thật dài thật lâu, đây mới là cử chỉ sáng suốt.
Một ngày này bắt đầu, đệ tử Thiên Huyền Tông lịch lãm rèn luyện cùng tán tu từ bên ngoài đến Âm Phong Hạp Cốc phát hiện một hiện tượng tương đối kỳ quái, trình độ sinh động của Âm Phong Thử vượt xa ngày thường, khắp nơi đều có thể chứng kiến thân ảnh của bọn nó, chạy tới chạy lui, vô cùng bận rộn.
Nhưng dù vậy, độ khó bắt chúng ngược lại tăng lớn hơn rất nhiều, loại yêu thú cấp thấp nhất này, nguyên một đám phảng phất là học thêm thông minh, không hề hành động một mình, mà là năm ba con kết bạn lẫn nhau cảnh báo, bẩy rập rất khó bắt được chúng.
- Đoán chừng, bên trong tộc đàn Âm Phong Thử xảy ra chuyện đại sự gì, quốc vương chúng muốn cưới vợ nha?
Các loại ngữ điệu vui đùa của tu sĩ nhân loại rất nhanh truyền lưu, bất quá, cũng đều không có quá mức để ý, dù sao những Âm Phong Thử kia chỉ là hơi có chút dị thường, cũng không có làm ra động tĩnh quá lớn.
Ở bên trong một huyệt động trong hạp cốc, trước mặt Tô Triệt chồng chất lên hai toà núi nhỏ, một tòa là các loại khoáng vật, một tòa là các loại thực vật, đây cũng là bảo bối mà đại quân Âm Phong Thử thu thập đến.
Dù sao cũng là yêu thú cấp thấp nhất, trí lực quả thực có hạn, "bảo vật" tạo thành hai tòa núi nhỏ kia nhìn như số lượng kinh người, kỳ thật, bên trong có rất nhiều thứ đối với Tô Triệt mà nói toàn bộ là không có giá trị, chỉ là bởi vì đám Âm Phong Thử kia cho rằng ăn thật ngon, hoặc là đồ chơi tốt, nên bọn nó cống hiến hết thảy ra.
Đương nhiên, ở trong đó xác thực cũng có linh thảo cùng khoáng vật chính thức, tỷ như: rễ cây Độn Địa Độc Đằng có hơn hai mươi gốc, Phong Linh Thảo vượt qua bốn mươi gốc, Thiên Kim Thảo hơn ba mươi gốc, Huyễn Ly Hoa hơn hai mươi gốc, các loại khoáng thạch có giá trị cũng mấy trăm khối...
Tính đơn giản qua một chút, giá trị những vật này ước chừng mấy ngàn Linh thạch, mà cái này, chỉ là thu hoạch một buổi sáng của đại quân Âm Phong Thử. Nếu như Tô Triệt dừng lại ở trong hạp cốc chừng một tháng, linh thảo cùng khoáng vật có thể thu thập đến, giá trị sẽ khó có thể đánh giá.
Bất quá, nếu là như vậy, trong ngắn hạn, những tu sĩ nhân loại khác rất khó gặt hái được gì ở bên trong Âm Phong Hạp Cốc, tất sẽ dẫn phát tới cục diện khó có thể tưởng tượng.
- Năm vạn linh thạch!
Tô Triệt hạ chỉ thị cho lão Hắc:
- Vẫn là câu nói kia, nhất định phải nắm giữ tốt chừng mực. Lúc này đây, chúng ta có thể thu được năm vạn linh thạch các loại đặc sản, ta cũng đã phi thường hài lòng rồi, ngươi bảo cho chúng nó kiềm chế một chút.
- Yên tâm đi, chủ nhân.
Lão Hắc đáp:
- Trong lòng ta đã hiểu rõ rồi, nhất định sẽ an bài tốt, sẽ không để cho những nhân loại tu sĩ kia cảm thấy được cái gì.
- Rất tốt.
Tô Triệt vui rạo rực mà thu những linh thảo cùng khoáng vật này.
Nói những đặc sản ở bên trong Âm Phong Hạp Cốc, ngoại trừ linh thảo đặc thù như Độn Địa Độc Đằng ra, những thứ khác đều là chút ít mặt hàng cấp thấp, thực nếu là gom góp tổng sản lượng đến năm vạn linh thạch, năm ba cái Túi Càn Khôn cũng là chứa không nổi, nhất là khoáng thạch chưa có trải qua tinh luyện, cần chiếm cứ không gian rất lớn.
Cũng may, ngoại trừ Túi Càn Khôn, Tô Triệt còn có được một tiểu thế giới ở tầng một Tiên Ngục, có thể đưa tất cả các khoáng thạch sẽ không thay đổi chất vào trong Tiên Ngục, Túi Càn Khôn chỉ dùng để chứa các loại linh thảo, có thể giữ được linh lực và dược hiệu tạm thời sẽ không bị xói mòn.
Phát tài! Lúc này đi Âm Phong Hạp Cốc thật sự là không có uổng phí đến, không nghĩ tới, Yêu Thử nhất tộc ngày bình thường làm cho người ta chán ghét nhất, lại để cho mình thu hoạch một số tiền lời thật lớn như thế...
Thật đúng là có tiền có thể làm cho người ta thay lòng đổi dạ, cho tới bây giờ, Tô Triệt nhìn cái đuôi con chuột phía sau mông của lão Hắc kia, lại càng trở nên thuận mắt.
- Lão Hắc, từ nay về sau, cái đuôi của ngươi không cần lại buộc lên nữa.
- Ha ha, tốt!
Trong Tiên Ngục, đuôi dài của lão Hắc vung BA~ BA~ vang lên, thậm chí còn có thể kéo ra vài đạo roi hoa xinh đẹp..
Lại qua một ngày, một con Thử Vương truyền đến tin tức cho lão Hắc, trong một khu vực ở Âm Phong Hạp Cốc phát hiện một tu sĩ nhân loại, các phương diện đặc điểm cực kỳ giống Hàn Tá Kinh, nhất là huyệt Thái Dương phía bên phải có một cái bớt đỏ sậm.
- Tốt, bắt người đi!
Tô Triệt lập tức khởi hành, hướng về phía trung tâm của Âm Phong Hạp Cốc.
Trên đường, lão Hắc nhắc nhở lần nữa:
- Chủ nhân, con Thử Vương kia còn nói, Hàn Tá Kinh không phải lẻ loi một mình, bên người có mấy đồng bạn.
- Đây là đương nhiên rồi.
Tô Triệt đương nhiên là sớm có đoán trước:
- Dùng thực lực của hắn, không có can đảm một người tiến vào Âm Phong Hạp Cốc.
Hao phí ba canh giờ, một đường chạy vội hơn sáu trăm dặm, cái này mới đi đến được khu vực trung bộ của Âm Phong Hạp Cốc. Trong quãng đường này, cũng gặp mấy đội ngũ tán tu muốn cản đường ăn cướp. Tô Triệt có chính sự muốn làm, chẳng muốn dây dưa cùng bọn họ, vì thế gia tốc cùng sử dụng Linh Phù phòng ngự cứng rắn đẩy công kích của bọn hắn xông tới, cũng không có giao chiến cùng với bọn hắn.
Một chỗ có loạn thạch chồng chất trong hạp cốc, lúc này đã Tô Triệt ẩn thân, kiên nhẫn chờ đợi bọn người Hàn Tá Kinh chui đầu vô lưới.
- Bọn hắn có bốn người, ngoại trừ Hàn Tá Kinh, còn có đôi vợ chồng trẻ tuổi trước kia phục kích qua ngươi cùng Lôi thị tỷ đệ; Còn có một nữ tu hơn hai mươi tuổi, xem bộ dạng có chút thân mật với Hàn Tá Kinh. Bọn hắn vừa mới đánh chết một đầu Hắc Kim Mãng, đang lột da lấy cốt, phân chia chiến lợi phẩm.
Năng lực dò xét của Lão Hắc, đã sớm dò xét được rành mạch các tình huống ở bên ngoài hơn mười trượng kia. Bởi vì trong hạp cốc có rất nhiều cự thạch, thực vật cùng các khe rãnh che chắn, những tình huống này, Tô Triệt bằng mắt thường nhất định là nhìn không tới.
Còn tu vi thực lực của bốn người bọn họ, vậy thì không cần lão Hắc giải thích, nhất định là không hề có tiến bộ, vẫn là Luyện Khí tầng ba. Bởi vì, vượt qua Luyện Khí tầng ba, là không cho phép tiến vào Âm Phong Hạp Cốc rồi. Điểm này, Chấp pháp đội của Thiên Huyền Tông trú đóng quản lý ở nơi này vẫn là làm rất nghiêm khắc.
Tô Triệt thiết trí tốt mai phục, chuẩn bị đợi đến lúc bọn người Hàn Tá Kinh đi qua nơi này, khởi xướng đánh lén đối với bọn hắn, lại không nghĩ, lại nghe lão Hắc bẩm báo:
- Chủ nhân, từ bên kia đi đến ba tên đệ tử ngoại môn của Thiên Huyền Tông, tu vi đều là Luyện Khí tầng ba, bọn hắn đi về phía mấy người Hàn Tá Kinh.
Lão Hắc đem hắn chứng kiến hết thảy, dùng phương thức hình ảnh tinh thần truyền cho Tô Triệt, chỉ thấy được, ba tên đệ tử ngoại môn của Thiên Huyền Tông kia đều là bộ dạng mười tám mười chín tuổi, bên hông cũng không có thân phận ngọc bài của Thập đại chính phong, nói rõ, bọn hắn chỉ là đệ tử cấp thấp nhất, có số lượng tối đa ở Thiên Huyền Tông.
Trong môn quy của Thiên Huyền Tông có một điều: hai mươi tuổi nhưng không tấn cấp Luyện Khí trung kỳ (Luyện Khí tầng bốn), sẽ bị thủ tiêu thân phận đệ tử ngoại môn, một lần nữa cách chức làm đệ tử tự học. Chỉ có ở trước ba mươi tuổi tấn cấp Luyện Khí hậu kỳ (Luyện Khí tầng bảy), mới có thể quay về sơn môn.
Ba thiếu niên này đều đã là mười chín tuổi rồi, thời thời khắc khắc đều gặp phải áp lực thật lớn vì có thể bị sơn môn quét ra, vì thu hoạch được càng nhiều tài nguyên tu luyện hơn nữa, dùng để đột phá bình cảnh tu luyện, có khả năng bọn hắn sẽ vì cái trước mắt, mà không từ thủ đoạn...
Quả nhiên, Tô Triệt đoán không có sai, ba tên đệ tử ngoại môn kia đi vào trước mặt bốn người Hàn Tá Kinh, vừa lên là vênh váo tự đắc uy hiếp cùng vơ vét tài sản:
- Mấy người các ngươi vận khí không tệ, săn giết một đầu Hắc Kim Mãng trưởng thành. Nói nhảm cũng không cần nhiều lời rồi, đây là địa phương lịch lãm rèn luyện của đệ tử Thiên Huyền Tông chúng ta, đã bị chúng ta bắt gặp, người gặp nên có phần, giao túi mật Hắc Kim Mãng cùng yêu đan cho chúng ta, đồ vật còn lại mới có thể quy cho các ngươi. Nếu không...
Sắc mặt bốn người Hàn Tá Kinh rất khó coi, bất quá, đối với loại chuyện này đã sớm tập mãi thành thói quen rồi. Trong Âm Phong Hạp Cốc, đệ tử Thiên Huyền Tông cùng với các tán tu, là tranh đoạt lẫn nhau như vậy, ai chiếm được ưu thế, cái kia có thể cướp đoạt được những tài vật của người khác.
Hình thức cạnh tranh như vậy, kỳ thật đúng là kẻ quản lý cao tầng của Thiên Huyền Tông cố ý kiến tạo ra. Nếu là một chỗ lịch lãm rèn luyện, tình huống càng phức tạp, càng có đủ ý nghĩa lịch lãm rèn luyện. Dù sao thực lực đều là Luyện Khí sơ kỳ, tương đối mà nói, coi như là cạnh tranh công bình rồi.
Cục diện giờ phút này, tuy ba tên đệ tử Thiên Huyền Tông ở bên trên nhân số không chiếm ưu thế, nhưng tổng thể thực lực lại không kém bốn người Hàn Tá Kinh, dù sao thực lực cá nhân của đệ tử môn phái, so với tán tu đồng cấp tất nhiên sẽ hơi mạnh hơn một ít.
Kỳ thật, hai chi đội ngũ giằng co lẫn nhau này, đều không muốn thật sự động thủ. Bởi vì, một khi đánh nhau, mặc dù không người thương vong, nhưng phương diện các loại linh phù, đan dược tất sẽ có tiêu hao, như vậy chỉ là vì một đầu Hắc Kim Mãng, thật đúng là được không bù nổi mất.
Vì vậy, hai nhóm người đã bắt đầu cò kè mặc cả, như là đại thẩm trong chợ bán thức ăn, vì chút lợi ích lông gà vỏ tỏi mà tranh chấp không ngớt.
Nghe chỉ chốc lát sau, lão Hắc không kiên nhẫn được nữa:
- Một đầu Hắc Kim Mãng mà thôi, giá trị có cao đến đâu đi nữa cũng chỉ hơn mười miếng linh thạch, bấy nhiêu người như vậy, mỗi tên có thể được bao nhiêu cơ chứ?
- Cũng không thể trách bọn hắn được. Cuộc sống nghèo khổ thường làm con người ta biến chất giày vò khốn khổ.
Trong nội tâm Tô Triệt nói ra:
- Mặc dù siêu cấp môn phái như Thiên Huyền Tông, tiền tiêu hàng tháng của một đệ tử ngoại môn cũng chỉ là mười khối linh thạch, huống chi, thời gian của tán tu càng thêm túng quẫn, từng viên linh thạch đều phải tính toán tỉ mỉ. Nếu không phải có ngươi và Tiên Ngục, ta cũng tránh không được bộ dạng đức hạnh này.
Tiên Ngục Tiên Ngục - Chử Tửu Luận Già Phê