I like intellectual reading. It's to my mind what fiber is to my body.

Grey Livingston

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1055 - chưa đầy đủ
Phí download: 25 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1290 / 7
Cập nhật: 2017-09-24 23:26:42 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 91-92: Tràn Đầy Nguy Cơ
gười trẻ tuổi tên là Cát Thanh ha ha cười cười:
- Loại thời khắc này, ta mới chẳng muốn tìm ngươi làm phiền, chỉ kỳ quái chính là ngươi không có đầu óc, ngay cả Thiên Ma Ngoại Vực cũng đi tin tưởng. Trước không quan tâm nó nói có phải là thật hay không, cho dù tồn tại, khi chúng ta giao người kia đi ra ngoài, ngươi cho rằng, đại quân Thiên Ma thật sự sẽ bỏ qua chúng ta sao? Ngươi đúng là đầu heo, suy nghĩ cho thật kỹ a.
Người lúc trước lập tức nghẹn lời, lúc này mới tỉnh ngộ, đúng vậy a, nếu bàn về sinh vật thế gian này mà hèn hạ nhất, vô cùng tàn nhẫn nhất, không coi trọng chữ tín nhất, đó chính là Thiên Ma Ngoại Vực không thể nghi ngờ, vô luận chúng nói cái gì, đều là không thể tin nhất đấy.
- Cát Thanh nói không sai.
Ngọc Thanh gật đầu nói:
- Không thể tin Thiên Ma, đây chỉ là thứ nhất. Trọng yếu hơn là, Thiên Ma Ngoại Vực chính là địch chung của vạn vật, dùng bất luận phương thức gì diệt sát bọn nó đều là không sai, không thể vì nguyên nhân như vậy, mà giao người diệt sát Thiên Ma ra. Làm như vậy, đợi chúng ta chính là tội sợ chết phản bội đồng tộc, không xứng dừng chân ở Tiên đạo.
- Đúng vậy.
Mộc Vân trấn thủ mắt trận cũng là truyền âm tới, đối với tất cả mọi người nói ra:
- Chúng ta những người này, ai không có giết qua Thiên Ma? Mặc dù phương thức diệt sát bất đồng, nhưng cho tới nay, đều là coi trừ ma vệ đạo là nhiệm vụ của mình, coi là vinh dự... nếu ai chủ trương thỏa hiệp với Thiên Ma, Mộc Vân ta là cái thứ nhất khinh bỉ hắn.
Ở bên trên chuyện này, ngay cả Thiên Lô Phong Hoa Lộc cũng tỏ vẻ đồng ý:
- Đúng vậy, thỏa hiệp với Thiên Ma, ta sợ ngày sau lúc độ kiếp, qua không được một cửa Tâm Ma bản thân kia.
- Đúng, quyết không thỏa hiệp!
- Lời của Thiên Ma, há có thể tin.
- Ta đề nghị, chúng ta cũng không nên một ngụm từ chối nó, tốt nhất là mượn chuyện này tận lực kéo dài thời gian, một mực kéo dài tới lúc trưởng bối sư môn đến đây cứu viện.
Những đệ tử nội môn khác cũng là nhao nhao đồng ý, còn có người nói ra đề nghị càng thêm sáng suốt.
Đã nghe được những quan điểm này, Tô Triệt thoáng thở dài một hơi, cũng không phải sợ hãi bị người bắt được, mà là trong lòng còn có chút áy náy, dù sao là bởi vì mình, mà làm phiền bọn hắn.
- Chủ nhân, ta cho rằng, ngươi thật sự không cần phải tự trách cái gì.
Lão Hắc trấn an nói:
- Ngọc Thanh sư huynh kia nói rất đúng, vô luận dùng bất luận phương thức gì diệt sát Thiên Ma đều là không sai. Trừ ma vệ đạo, vốn chính là trách nhiệm của tu sĩ.
- Trừ ma vệ đạo không quan hệ cùng ta.
Tô Triệt nói:
- Ta làm hết thảy, chỉ là vì tăng thực lực lên mà thôi. Làm phiền hà bọn hắn, trong lòng có chút áy náy cũng là bình thường. Lão Hắc, không cần phải lo lắng cho ta, những đạo lý này, tự mình nghĩ thông.
- Nghĩ thông là tốt rồi.
Lão Hắc gãi cái đầu hắc hắc vui lên, trong lòng thầm nhũ: chủ nhân quá trọng tình trọng nghĩa, sinh tử của những người khác, lão Hắc ta nửa điểm cũng sẽ không để ý, toàn bộ chết sạch thì thế nào... Không! Toàn bộ chết quá đáng tiếc, tốt nhất là, bắt toàn bộ người trong thiên hạ vào trong Tiên Ngục, thành lao công miễn phí cho chủ nhân...
Các đệ tử Thiên Huyền Tông vừa mới đạt thành một nhận thức chung, bên ngoài trận pháp, cái Ma Tướng kia đã không kiên nhẫn mà gào thét:
- Đừng tưởng rằng ta xem không hiểu tâm tư của các ngươi, muốn kéo dài thời gian, hoàn toàn là si tâm vọng tưởng, trong mười tiếng đếm, nếu người kia không chủ động đứng ra, ta sẽ diệt sát tất cả mọi người các ngươi!
Dứt lời, nó bắt đầu tính toán:
- Một, hai, ba...
- Đáng giận, lại bị chúng khám phá, Thiên Ma Ngoại Vực quả nhiên là quỷ kế đa đoan.
Các đệ tử Thiên Huyền tức giận không thôi.
Mười tiếng đếm đảo mắt là qua, Tô Triệt đương nhiên không có khả năng ngốc đến mức đứng ra thẳng thắn nhận tội, tựa như bọn người Ngọc Thanh nói như vậy, Thiên Ma nói như thế nào cũng không thể tin, mặc dù mình ló đầu ra, đại quân Thiên Ma vẫn sẽ khởi xướng tiến công. Lão Hắc cắn nuốt nhiều Thiên Ma lực như vậy, đối với bản tính của Thiên Ma Ngoại Vực là hiểu rõ nhất.
- Muốn chết!
Ma Tướng đầu lĩnh giận dữ hét:
- Tiến công, không buông tha bất luận một người nào!
Một trăm lẻ tám Ma Tướng bay lên cao, trở về bên trong trận doanh Thiên Ma, mấy hơi về sau, một tiếng ra lệnh vang lên, một đạo khí trụ màu đen cực lớn từ trên cao đập xuống.
Oanh!
Núi cao ảo ảnh lơ lửng ở trên đỉnh đầu của đệ tử Thiên Huyền Tông, bị đạo khí trụ này trực tiếp trúng mục tiêu, núi ảnh lung lay mấy cái, hơn một trăm tên Thiên Huyền đệ tử trong Bàn Thạch Trận đều là thân hình lắc lư...
Bất quá, lúc này trải qua một chiêu, cuối cùng là cứng rắn vượt qua.
- Ô ~~~
Lại là một tiếng ra lệnh, một đạo khí trụ cự đại hạ xuống, hung hăng đánh trúng vào Thiên Cơ Bàn Thạch Trận.
Loại khí trụ này, là do vô số đạo Thiên Ma lực hội tụ mà thành khí kình công kích. Ngay cả cảnh giới của Ngọc Thanh là Luyện Khí Đại viên mãn, dưới một kích này cũng sẽ nện thành thịt nát, may mắn có trận pháp làm chỗ dựa vào, hợp lực trăm người mới có thể chống cự được. Hơn nữa, mặc dù tổng số Thiên Ma Ngoại Vực có vài chục vạn, thế nhưng mà phạm vi phân bố của chúng quá lớn, chỉ có hơn hai ngàn Thiên Ma ở chính diện là có thể phát động công kích đối với Bàn Thạch Trận.
- Ma lực thật tinh khiết ah!
Tình cảnh trước mắt như vậy, lão Hắc vẫn là trông mà thèm những Thiên Ma lực này.
Oanh!
Lại là một đạo khí trụ đập xuống, Bàn Thạch Trận phòng hộ rung rung kịch liệt, trong trận, mấy đệ tử nội môn Luyện Khí tầng bảy trước nhất nhịn không được rồi, bịch một tiếng ngồi xuống đất, khóe miệng đã chảy ra máu.
Thời khắc sinh tử tồn vong, bọn hắn cũng chẳng quan tâm để ý thương thế, riêng phần mình nuốt vào một hạt đan dược, vội vàng đứng lên, tiếp tục thủ vững cương vị.
Oanh! Oanh! Oanh!
Lại là liên tục ba lượt đả kích, mấy người vừa mới đứng lên kia, đều phun ra một ngụm máu tươi, lần nữa té ngã trên đất.
- Oa ha ha ha, cứ vài cái như vậy, nhất định bọn chúng sẽ không chịu nổi nữa?
Một Ma Tướng nào đó rống lên một tiếng thấu vào trong trận:
- Những Ma Tướng như chúng ta vẫn chưa có động thủ nữa đó, lại để cho các con của chúng ta trước chơi với các ngươi trong chốc lát.
- Ma Tướng còn chưa có động thủ, đây chỉ là Thiên Ma cấp thấp hợp lực công kích sao?
Các đệ tử Thiên Huyền chấn động, không ít người hiện lên vẻ tuyệt vọng; ở bên trong mấy người vừa mới giãy dụa từ trên mặt đất bò lên, có hai người ý chí chiến đấu sụp đổ, lập tức lại nằm vật xuống.
- Chớ để ý chúng nói lời mê hoặc nhân tâm.
Ngọc Thanh hô lớn nói:
- Chúng nói như vậy, chỉ là vì tan rã ý chí của chúng ta, mặc kệ như thế nào, chúng ta nhất định phải chống đỡ, nhất định có thể chống được tới lúc sư tôn...
Lời còn chưa nói hết, lại một đạo khí trụ vừa thô vừa to tự trên trời đập xuống, hung hăng đánh trúng Bàn Thạch Trận, lần này đả kích càng trầm trọng, lại khiến cho Ngọc Thanh bị chấn động, ngôn từ đã đến bên miệng lại bị đẩy trở về.
Ngọc Thanh cũng là trạng thái như vậy, những đệ tử nội môn thế thực lực hơi yếu kia, càng thêm gánh không được rồi. Tuy mỗi một kích đều bị Bàn Thạch Trận cùng hơn một trăm người gánh vác thừa nhận, nhưng lực đạo trầm trọng vô cùng, vẫn là vượt ra khỏi năng lực thừa nhận của rất nhiều người.
PHỐC... Lúc này, lại có mười mấy người miệng phun máu tươi, nặng nề mà té ngã trên đất.
- Đứng, tất cả đều đứng lên! Chống đỡ, nhất định phải chống đỡ!
Hoa Lộc đồng dạng cũng không dễ chịu, bất quá, còn có thừa lực lớn âm thanh la lên.
Mộc Vân ở vào vị trí trận nhãn, trách nhiệm nặng nhất, giờ phút này nàng cắn chặt hàm răng, mặt mày thảm đạm, tình cảnh tràn đầy nguy cơ, đã sớm chẳng quan tâm ủng hộ người khác.
Một người có trạng thái tốt nhất, ngược lại là Tô Triệt đứng ở trong truyền tống trận rồi. Bất quá, mặc dù trên thân thể không có thừa nhận đả kích, nhưng trong nội tâm cũng gấp không thua bất luận kẻ nào, huống chi, người khác đều đang liều mạng, mình lại giống như là phế vật giúp cái gì cũng không thể giúp, thật sự là nôn nóng khó nhịn, lòng nóng như lửa đốt.
- Như vậy không được ah, căn bản nhịn không được.
Tô Triệt nói ra cùng lão Hắc:
- Một khi một trăm lẻ tám Ma Tướng động thủ, Bàn Thạch Trận tất phá không thể nghi ngờ! Lão Hắc, có những biện pháp khác có thể làm hay không?
- Chủ nhân, ta cũng không có biện pháp gì có thể thực hiện a, chỉ có thể đứng nhìn giống như ngươi mà thôi.
Trong Tiên Ngục, lão Hắc mở ra hai cái móng vuốt:
- Chiến đấu cấp độ bực này, chúng ta không thể giúp bất luận cái gì.
Oanh!
Lại là một đạo khí trụ càng thêm to lớn rơi xuống, Bàn Thạch Trận đã lung lay sắp đổ, càng nhiều đệ tử nữa chật vật té ngã, chỉ có thể gượng chống bò dậy.
Mặc kệ như thế nào, cũng phải chống đỡ xuống dưới, có thể chống đỡ nhiều thoáng một phát, thì sinh cơ nhiều hơn một chút.
- Oa ha ha ha... trận pháp nho nhỏ, sắp bị đánh nát. Các con, tăng lớn lực đạo lên chút nữa. Xem ra chúng ta không cần động thủ rồi.
Thanh âm Ma Tướng hung hăng càn quấy gầm rú truyền đến.
- Aii.
Trong nội tâm Tô Triệt thở dài:
- Lão Hắc, chuẩn bị trốn chạy để khỏi chết a, bất kể nói như thế nào, cũng xin lỗi những người này rồi.
- Lúc này, xin lỗi đã không trọng yếu.
Lão Hắc cũng là gấp đến độ xoay quanh:
- Chủ nhân ah, chúng ta có thể trốn đi nơi nào chứ?
- Không phải chúng ta, là ngươi!
Trong nội tâm Tô Triệt nói ra:
- Ngươi biến thành hình thái Thiên Ma, cố gắng còn có thể chạy ra tìm đường sống. Mặc dù trốn không thoát, nhưng ở bên trong Phong Ma Vực này, dùng một thân phận Thiên Ma Ngoại Vực, có thể sống bao lâu, tính toán bao lâu a.
- Chủ nhân, người nói cái gì vậy, lão Hắc ta sao có thể làm ra loại chuyện này...
Còn chưa nói xong, đột nhiên lão Hắc vô cùng kinh ngạc mà hô:
- Chủ nhân, sau lưng người!
- Đằng sau ta?
Tô Triệt vô ý thức xoay người quay đầu lại, lúc này mới nhìn thấy, vậy mà sau lưng nhiều ra một người.
Một người tuổi còn trẻ, lông mày xanh, đôi mắt đẹp, khí chất văn nhã, mặc một bộ áo bào trắng, đang nhìn mình có chút cười cười.
Trong đầu Tô Triệt hiện lên ý niệm đầu tiên là, người này hẳn là đệ tử nội môn chèo chống Bàn Thạch Trận nào đó, thật sự nhịn không được rồi, trốn vào Truyền Tống Trận muốn nghỉ một chút...
Thế nhưng mà, ngay sau đó hắn liền phát hiện, tuy trên người hắn bận là một kiện áo bào trắng, lại không phải đạo phục màu trắng của đệ tử Thiên Huyền Tông, cổ áo cùng ống tay áo không có một sợi ngân tuyến, hơn nữa, kiểu dáng cũng rất là bất đồng.
- Không phải đệ tử Thiên Huyền Tông? Như vậy, hắn là ai? Lúc nào đi vào đằng sau ta?
Mấy dấu chấm hỏi lập tức thoáng hiện ở trong đầu Tô Triệt.
Lão Hắc đáp:
- Hắn là đột nhiên thoáng cái xuất hiện ở trong truyền tống trận, bất quá, hắn mới vừa đến, đã bị ta phát hiện, liền lập tức nhắc nhở chủ nhân ngươi.
Lúc này, nam tử áo trắng nhìn Tô Triệt cười nói:
- Tiểu gia hỏa, tính cảnh giác không tệ, ta còn không có làm đến nơi đến chốn, đã bị ngươi phát hiện.
- À?
Tô Triệt sửng sờ một chút, trong đầu chỉ có phỏng đoán hắn là ai, trong lúc nhất thời, cũng không biết trả lời hắn như thế nào mới tốt.
Oanh!
Bên ngoài Truyền Tống Trận, lại là một nhóm lớn đệ tử nội môn té ngã trên đất, mắt nhìn thấy Bàn Thạch Trận sắp sụp đổ tan rã...
Trong đầu Tô Triệt linh quang thoáng hiện, vội vàng nhìn bạch y nam tử cúi đầu thi lễ:
- Đệ tử Tô Triệt, cầu xin sư tổ trợ giúp chúng ta.
- Đương nhiên, không phải cứu các ngươi, ta từ xa chạy tới đây làm cái gì.
Nam tử áo trắng nở nụ cười nhẹ, cúi đầu xem xét thân phận ngọc bài bên hông Tô Triệt, gật đầu nói:
- Huyền Cơ Tô Triệt, không tệ, không tệ.
Vừa mới nói xong, hắn liền biến mất vô tung rồi.
- Hắn đi nơi nào?
Trong nội tâm Tô Triệt hỏi.
- Bay lên trời rồi!
Lão Hắc đáp:
- Đã vượt ra khỏi khoảng cách trăm trượng, ta cũng nhìn không tới hắn rồi.
- Lên rồi?
Tô Triệt ngẩng đầu nhìn lên trời, ngoại trừ ngàn vạn Thiên Ma hình thành mây đen đầy trời, còn lại chính là cái gì cũng nhìn không tới.
Vừa rồi, sở dĩ hắn xưng hô là sư tổ, vì Tô Triệt cho rằng, hôm nay trận dị biến này, cho dù đến một vị Kim Đan kỳ trưởng lão, khẳng định cũng trấn không được tràng diện này.
Nam tử áo trắng này có đảm lượng lẻ loi một mình tới chỗ này, rất có thể chính là một vị Nguyên Anh sư tổ trong môn phái.
Oanh!
Lại một đạo khí trụ giáng xuống, cơ hồ là hơn phân nửa đệ tử nội môn chống đỡ không nổi ngã ngồi trên mặt đất, chỉ có mười mấy người Luyện Khí tầng chín trở lên còn có thể vững vàng đứng thẳng; Nghiêm trọng nhất chính là, Mộc Vân ở tâm trận đã tiêu hao tất cả năng lượng trong thân thể, ưm một tiếng, huyết nhuộm quần áo, trực tiếp ngất đi.
Nàng vừa ngã xuống, Bàn Thạch Trận không có người chủ trì, tùy tiện đả kích thoáng một phát, thời điểm trận phá, tất có người thân vong.
- Aii...
Một cái chớp mắt này, bọn người Ngọc Thanh dĩ nhiên là không hẹn mà cùng thở dài, vận mệnh bi thảm đã thành kết cục đã định, tất cả hùng tâm tráng chí đều thành không...
Ngoại trừ Tô Triệt, những người khác không biết vừa rồi nam tử áo trắng kia đến, còn tưởng rằng, kế tiếp vận mệnh nhất định là vô số Thiên Ma gào thét mà rơi, tất cả mọi người ở đây chính là hài cốt không còn.
Ầm ầm...
Bỗng nhiên liên tục vang lên tiếng sấm, lại không phải ở bên người, mà là ở trên đỉnh đầu...
À?
Hơn một trăm người trên mặt đất, tập thể ngẩng đầu lên thoáng một phát, chỉ thấy được, trên bầu trời, ở bên trong tầng mây do quân đoàn Thiên Ma cấu thành lập lòe lôi quang, ngay sau đó, chợt nghe thấy vô số Thiên Ma gào khóc thảm thiết, tiếng kêu thảm thiết không ngớt không dứt...
Thiên Lôi cuồn cuộn, mây đen bốc lên, hợp lực đả kích của quân đoàn Thiên Ma đã không có rơi xuống. Các đệ tử Thiên Huyền Tông sững sờ mà nhìn bầu trời, trong lúc nhất thời cũng không có kịp phản ứng đây là có chuyện gì.
- Nhất định là trưởng bối sư môn đến đây cứu chúng ta, đang đánh tan Thiên Ma!
Mấy người Ngọc Thanh, Hoa Lộc phản ứng tới trước nhất.
Tiên Ngục Tiên Ngục - Chử Tửu Luận Già Phê