Let your bookcases and your shelves be your gardens and your pleasure-grounds. Pluck the fruit that grows therein, gather the roses, the spices, and the myrrh.

Judah Ibn Tibbon

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 157 - chưa đầy đủ
Phí download: 11 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 452 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 03:36:29 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 72: Băng Vệ Sinh
edit+beta:pemichio
"Em yêu, tới đây xử phạt anh đi, không cần khách khí đâu, anh rất mong chờ, rất mong chờ a” Mộ Ly làm bộ như muốn nhào tới
"Anh...... Anh kiềm chế một chút đi!" Quý Linh Linh thật muốn chết ngay bây giờ, không biết tại sao bản thân lại đụng phải một người số một như thế này, đánh anh ta, anh ta không sợ, mắng anh ta, anh ta còn trưng ra bộ mặt dầy cộp, bây giờ muốn phạt anh ta, thì anh ta là trưng ra cái bộ dáng cô gái nhỏ thế kia.
"Anh không thể khống chế được!" Đây là sự thật,thượng tá Mộ a thượng tá Mộ, chuyện bỉ ổi như vậy mà anh vẫn có thể làm được, thật là hèn hạ.
"Anh nói cái gì?" Quý Linh Linh hét lớn một tiếng, đáng chết, "Kìm chế không được cũng phải kìm chế!"
Mộ Ly vừa thấy Quý Linh Linh cứng rắn như thế, trong lòng kêu một tiếng đau quá, thật là khó chịu, nếu như anh thật sự có thể kìm chế được, thì cũng sẽ không nhân lúc cô vẫn còn chưa tỉnh ngủ mà len lén hôn cô, dĩ nhiên cũng hôn rất nhiều chỗ, nhưng đây cũng là điều dễ hiểu nha, dù gì anh cũng là một người đàn ông bình thường mà, như thế không hề có lỗi!
"A, như vậy cũng tốt, em liền phạt anh đi." Mộ Ly giơ lên bàn tay làm khẩu hình tha thứ, may mà Quý Linh Linh hung dữ với anh, nếu cô lại bày ra bộ dạng nhu nhu nhược nhược thì không biết anh có thể kìm chế được không.
"Anh muốn bị phạt sao?" Quý Linh Linh đột nhiên nở một nụ cười với Mộ Ly,nụ cười này đến bất ngờ, khiến cho Mộ Ly phải ngây người một lát."Mộ Ly, anh thật muốn bị phạt sao?"
"Ách......" Cô thế nào...... Thế nào mà giọng nói lại thay đổi, trở nên như vậy...... Không bình thường.
"Nói đi, anh thật sự muốn bị phạt sao?" Quý Linh Linh bày ra bộ dạng kiều mỵ bộ dáng này khiến Mộ Ly ngớ ngẩn, rất tốt, tốt vô cùng, bộ dáng này của anh ta rất hợp với ý của cô."Nhanh lên một chút, người ta vẫn còn đang chờ anh đấy, anh có muốn bị phạt hay không?"
"Muốn!" Làm sao mà không muốn, đây quả thực là một niềm hạnh phúc lớn! Mộ Ly cười đến cong mắt, gương mặt trở nên trầm mê rồi, "Em yêu, chuẩn bị phạt anh thế nào?" Anh lại gần Quý Linh Linh, ngửi ngửi mùi thơm phát ra trên người cô.
Quý Linh Linh nghe xong lời của anh ta, cười đẹp như một bông hoa sen đang nở rộ, "Được, đây chính là anh nói a, vậy em phạt anh, em nói cái gì, anh đều phải làm theo, không được làm trái." Thanh âm nhỏ nhẹ của cô nhu nhu nhẹ nhẹ, nghe vào tai khiến lòng người ta như nhéo ra nước.
"Được!" Mộ Ly làm sao nhịn được khi thấy Quý Linh Linh từ một con cọp cái trở thành một con mèo xinh xắn ngực to quấn một chiếc vải ren mê người,đây nhất định là có vấn đề. Nhưng bây giờ chúng ta thử nhìn lại thượng tá Mộ yêu quý của chúng ta một chút, hai con mắt trợn to, khóe miệng còn chày ra một dòng nước kì lạ, hiển nhiên đó là nước miếng"Ách......" Quả nhiên,thượng tá Mộ rất không có tiền đồ phát ra một tiếng như vậy.
Hửm! Anh ta đã bao lâu rồi chưa nhìn thấy đàn bà đây!
Quý Linh Linh thật muốn tát một phát lên bản mặt của anh ta, nhìn bộ dáng đắm đuối kia của anh ta, suy nghĩ một chút nếu bây giờ mang tới một con búp bê bong bóng, sợ rằng anh sẽ nhào vô cũng nên! Nhưng cô lại nhịn lại ý nghĩ đó, anh ta không phải muốn bị sử phạt sao, rất tốt, cô sẽ làm như ý nguyện của anh ta.
"Vậy...... Anh yêu,anh đi lấy chậu nước nóng cho em đi, bây giờ em muốn ngâm chân." Quý Linh Linh nháy đôi mắt to mềm mại đáng yêu, chính con ngươi long lanh sóng nước này khiến Mộ Ly như bị hòa tan Cô nghĩ rằng, nếu như Mộ Ly từ chối yêu cầu của cô, cô liền buộc tội anh nói không giữ lời.
"Được! Chờ anh...anh lập tức đi lấy!"
Nói xong, chỉ thấy Mộ Ly nhảy xuống giường, chạy ra ngoài giống như một cơn gió.
Đem Quý Linh Linh đang ngây ra như một tên ngốc ném về trên giường.
Quý Linh Linh giống như vẫn chưa phục hồi lại ý thức, mở lớn hai mắt, đây đã xảy ra chuyện gì nha? Lấy nước rửa chân ột cô gái, mà anh ta vẫn vui vui vẻ vẻ, anh ta...... Anh ta không phải là thượng tá sao? Không phải là làm quan chức sao? Làm sao có thể...... Sao có thể làm như vậy?
"Nước nóng đến rồi!" Đang lúc Quý Linh Linh vẫn còn đang ngây ngẩn thì Mộ Ly đã chay tới, tay áo được anh cuốn lên, trong tay bưng một chậu nước nóng.
"Hả?"
"Dùng nước nóng để ngâm chân, có thể giảm bớt đau đớn cho em." Mộ Ly thân thiết nói, khiến cho Quý Linh Linh phải đỏ mặt một trận
"Em......"
"Thế nào?" Mộ Ly có chút khó hiểu.
"Xoay người sang chỗ khác!" Quý Linh Linh như nhớ tới cái gì, ra lệnh.
"ok!" Một tên con trai nghiêm chỉnh chấp hành mẹnh lệnh, rất chi là nghe lời.
Đợi Mộ Ly xoay người sang chỗ khác xong, Quý Linh Linh liền vội vàng cởi nút áo trước ngực, thật là một tên khốn kiếp, cư nhiên không mặc áo ngực cho cô, cho dù là mặc áo sơ mi của anh có chút rộng lớn nhưng vẫn có thể nhìn ra được một chút. Quý Linh Linh lại nhìn xuống phía dưới một chút,chỉ thấy mình mặc một cái quần lót màu trắng, nếu như rửa chân thì chiếc áo sơ mi này vẫn có thể che lại một chút.
"Anh có thể quay lại."
Mộ Ly xoay người, đem chậu để xuống, "Đến đây đi, anh rửa chân cho em."
"Anh rửa chân cho em?"
"Chẳng lẽ em muốn để ông Trung rửa cho em?"
"Dĩ nhiên là không phải!"
"Vậy chính là anh rồi!" Mộ Ly dùng lời nói chặn lại lời nói của cô, khiến Quý Linh Linh nhất thời cũng không biết nói cái gì.
"Em cử động được rồi sao?" Thấy Quý Linh Linh vẫn ngồi bất động như cũ, còn tưởng rằng thân thể cô đau đớn, không động đậy được.
"Cũng may, vẫn có thể cử động." Nói xong, Quý Linh Linh liền vén lên chăn mỏng, hai tay chống ở trên giường.
"Oa ưmh!" Mộ Ly vừa thấy cặp đùi trắng noãn xinh đẹp của Quý Linh Linh, liền không nhịn được huýt sáo một tiếng.
"Câm miệng! Nếu không anh hãy nhắm mắt lại đi!" Quý Linh Linh bị anh ta nhìn khiến gương mặt thẹn thùng mà đỏ lên.
"Được được được, em yêu anh nghe lệnh của em còn chưa được sao?" Mộ Ly khoát tay áo, làm dấu đầu hàng.
Nhìn bộ dáng đàng hoàng của anh ta, lúc này Quý Linh Linh mới hài lòng, bởi vì bụng bị mấy tên kia đá, bản thân lại không khỏe,nên động tác không khỏi chậm chạp một chút. Nhưng Mộ Ly lại lấy lí do vì thân thể cô quá yếu không nhúc nhích được, nên anh trực tiếp qua bế cô lại.
"A! Anh làm gì vậy?" Quý Linh Linh còn chưa có phản ứng kịp, liền bị Mộ Ly bế lên, cô theo quán tính liền ôm cổ anh.
"Anh thấy nếu để em tự mình qua thì nước chắc cũng lạnh rồi, không bằng tới như vậy thì tương đối nhanh hơn." Trên gương mặt tuấn tú của Mộ Ly nở ra một nụ cười sáng lạn khiến Quý Linh Linh thấy phải sững sờ một chút.
"Khụ...... Được rồi, cái người này sao lại làm quá lên như vậy, thân thể của em cũng không bị nặng lắm." Quý Linh Linh ngẩng đầu lên, cố ý không nhìn anh.
"Ha ha, vậy hãy để cho anh thay em rửa chân đi." Mộ Ly ôm cô nhẹ nhàng đặt trên giường, dịu dàng cầm bàn chân nhỏ của cô thả vào trong nước.
"Ừm......"
"Rất nóng?"
"Không...... Không biết." Mộ Ly ngồi xổm người xuống rửa chân cho cô, bộ dáng này, khiến cho cô cảm thấy hơi lung túng."Anh...... Mộ Ly, để tự em rửa là được rồi." Nói xong, cô định rút chân về, nhưng chân cô vừa mới thu lại một chút, Mộ Ly liền nhanh chóng nắm lại mắt cá chân của cô, Quý Linh Linh vốn không phải là một cô gái yếu đuối, thấy anh nắm lại cô liền trực tiếp sử dụng lực muốn kéo về.
Cứ như vậy, hai người một người kéo xuống một người kéo lên.
Thượng Tá Không Quân Xấu Xa Thượng Tá Không Quân Xấu Xa - Thỏ Thỏ Hồng Nhan Nhiễu