Love is always within. When you try to dramatize your love, you lose the depth of the love.

Charan Singh

 
 
 
 
 
Tác giả: Thiên Mai
Thể loại: Tiểu Thuyết
Upload bìa: Hoàng Hùng
Số chương: 40 - chưa đầy đủ
Phí download: 5 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1436 / 5
Cập nhật: 2018-03-18 01:33:13 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 26: Chương 26
dit: Đào Sindy
Bắc Đường Ngọc vừa nhấc mắt, lộ ra vẻ lơ đãng bén nhọn, không chút để ý mở miệng: "Đã như vậy, vậy thì mời Mộ Nhị tiểu thư làm cho chiếc đũa đứng lên, dĩ nhiên, các vị đang ngồi cũng có thể thử một chút, nếu ai có thể làm nó đứng lên, vậy bản thiếu gia sẽ nói đây không phải tài nghệ!"
"Làm thì làm!" Mộ Tâm Vi nắm chiếc đũa bắt đầu dựng đứng lên, nhưng mặc kệ nàng ta thử thế nào cũng đứng không vững, mà những người khác cũng không khác mấy.
Khi tất cả mọi người tốn sức dựng đũa, khóe mắt Mộ Hoàng Tịch liếc thấy Quân Hạo Hiên cũng dựng chiếc đũa đứng lên, mấy lần nếm thử thất bại, chiếc đũa của hắn cư nhiên dừng lại, Mộ Hoàng Tịch khẽ kinh ngạc, nhưng sau một khắc đã nhìn thấy Quân Hạo Hiên cầm chiếc đũa thăng bằng xuống.
Hình như đã nhận ra ánh mắt Mộ Hoàng Tịch, Quân Hạo Hiên quay đầu nhìn sang, nhìn thấy Mộ Hoàng Tịch đang chuyên tâm nhìn những người dựng đũa!
Giằng co nửa canh giờ, mọi người bất đắc dĩ buông tha, ngại Quân Hạo Hiên ở đây, Mộ Tâm Vi không thể nổi đóa, nhưng lại không có sắc mặt tốt.
Chờ mọi người ngừng nghỉ rồi, Mộ Hoàng Tịch lại khơi lên chuyện, hơi cười nhìn về phía Quân Hạo Hiên và Bắc Đường Ngọc: "Hàn tiểu thư nói mọi người rất đúng, Vương Gia và Đường thiếu hình như còn chưa biểu diễn tài nghệ?"
Lời này vừa nói ra, khiến những người liên can cũng nhắc tới, lại dám nói chuyện với Hiên vương như vậy, Mộ Hoàng Tịch không muốn sống ư? Coi như hai người có vài phần kính trọng với nàng, cũng quá cả gan làm loạn rồi!
Quân Hạo Hiên và Bắc Đường Ngọc cũng có chút kinh ngạc, phải biết họ làm trọng tài cho bữa tiệc, từ xưa tới nay chưa từng có ai dám bảo bọn họ biểu diễn; mà Mộ Hoàng Tịch chẳng những nói, còn nói thành chuyện đương nhiên như thế!
Hàn Sư Sư hồi hồn, cứng ngắc muốn giảng hòa: "Mộ tiểu thư bất kính với Vương gia, còn không nói xin lỗi! Tại sao có thể yêu cầu vô lễ với Vương Gia như thế?"
"Không sao cả!" Quân Hạo Hiên dừng tay ngăn Hàn Sư Sư lại, ngay sau đó móc từ trong tay áo ra một cây sáo ngắn bằng bạch ngọc: "Lâu rồi bản vương chưa thổi, coi như luyện một chút!"
Dứt lời, để sáo ngọc ngang bên môi, môi và bạch ngọc dán lại, tạo thành tiếng động hấp dẫn, không khỏi khiến những người liên can thấy phải say!
Tiếng sáo uyển chuyển mà du dương, giống như tri âm tri kỉ, lại giống như chim hót sơn lâm, giống như nữ tử Hoán Sa bên bờ sông, giống như thê tử đưa tiễn trăm dặm, trên chiến trường đánh trống boong boong, kỵ binh Kim Qua, cũng có sau đại chiến chiến trường, thê lương bi tuyệt! Tiếng sáo kia giống như mang theo ma lực, khiến mọi người hấp dẫn thật sâu, đi vào tiếng sáo, nhìn thấy cảnh tượng kia!
Mà Bắc Đường Ngọc đứng dậy hắng giọng, hợp ca:
Phượng vu cửu thiên trường minh vị hiết
Dục hỏa liệt dực vi thùy phiên phi
Cung thành chi thượng điềm đạm dung nhan
Tương thị nhất tiếu thử sinh túc úy
Phượng vu cửu thiên trường minh vị hiết
Tiếu ủng hồng trần phong vân khiển quyển
Cung thành chi thượng điềm đạm dung nhan
Kim tiêu nhất túy hà phương tái thiên niên*
Tạm dịch:
Phượng hoàng hướng về cửu thiên huýt dài không nghĩ
Liệt hoả tung cánh tung bay vì ai
Dung nhan cung thành không màng danh lợi
Nhìn nhau cười một tiếng đã đủ rồi
Phượng hoàng hướng về cửu thiên huýt dài không nghĩ
Cười níu kéo phong ba trong hồng trần
Dung nhan cung thành không màng danh lợi
Đêm nay cứ say ngại gì ngàn năm.
Giọng Bắc Đường Ngọc trầm thấp mà hấp dẫn, mang theo hơi thở phong lưu trước sau như một của hắn, làm cho người ta không khỏi say mê thật sâu! Ngay cả Mộ Hoàng Tịch cũng bị giọng hát này đầu độc, nhưng nàng nghe được không phải giọng trầm
Thịnh Thế Đế Sủng: Đích Nữ Hoàng Hậu Thịnh Thế Đế Sủng: Đích Nữ Hoàng Hậu - Thiên Mai Thịnh Thế Đế Sủng: Đích Nữ Hoàng Hậu