Thất bại ư? Tôi chưa bao giờ gặp phải. Với tôi, chúng chỉ là những bước lùi tạm thời.

Dottie Walters

 
 
 
 
 
Tác giả: linh suri
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 148 - chưa đầy đủ
Phí download: 11 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 561 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 00:49:09 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 127.2
hông báo riêng cho các bn ở sstruyen. Truyện đã có 1 số thay đổi nhỏ mà trang sstruyen chưa cập nhật được và cũng không thể thay đổi. có 2 chương mk sửa lại là chương 1 và chương 127.1 thế nên là các bn rộng lưỡng đi vào đọc lại hộ mk nhá! Cảm ơn các bn đã ủng hộ mk trong t/g qua.
chương 127.2
Yêu thêm lần nữa ( 4 )
yêu thương tận sâu trong đáy mắt
______________________________________________________________
Kết thúc màn đạn kịch tính bỗng nhiên khi mà họ đang cấp tốc chạy ra khỏi căn nhà thì 1 tiếng nói giống như tiếng nói phát ra từ 1 con robot vang lên từ chiếc vòng tay của Diệp Hân.
'' báo động mạnh, có bom hẹn giờ. báo động có bom hẹn giờ. báo động có bom hẹn giờ...''
Tiếng nói cứ thế vang lên trong hành lang dài dằng dặc
'' cái gì vậy? ''
Cả 3 người: hàn phong, lục vương và trần bảo thiên cùng hỏi 1 lúc
'' báo động có bom hẹn giờ ''
'' sao cô biết? ''
'' thì các anh không nghe thấy gì hồi nãy hay sao? báo động của tôi chỉ có thể là đúng ''
'' lão đại ở đây có bom, thời gian chắc cũng không còn nhiều đâu chúng ta phải mau thoát khỏi đây thôi ''
Chạy theo Long thật nhanh để nói tới chuyện quả bom 1 cách đầy lo lắng Lục Vương không thể nào mà kìm chế nổi cho sự nguy hiểm của hàng đống người bây giờ
'' tên khốn Kiều Diễm Thiên đó, hắn dám gài bẫy mọi người như thế này
''_Hàn Phong
'' ở đây không có cửa thoát hiểm ''_Long
'' cái gì vậy chúng ta ra thế nào? '' _ Xuân
'' Từ nãy giờ cô im lặng đến bây giờ mới thấy cô mở miệng đấy '' _Hàn Phong
'' liên quan đến anh à? '' _Xuân
'' cửa thoát hiểm không, nhà lại phải đi bằng cầu thang bình thường kiểu này thì thật không thể rút ngắn t/g được ''_Trần Bảo Thiên
Mặc dù biết là sẽ rất lâu nhưng mà họ vẫn quyết định đi xuống bằng cầu thang đường bộ, vì đây là tầng 3 nên rất cao, việc nhảy xuống từ cửa sổ thì có lẽ với đám con trai thì không sao nhưng mà dù sao Long và Trần Bảo Thiên cũng không đồng tình.
Dù là cứ cho là lo sợ nhưng quả thực chỉ 1 lúc thôi họ đã có thể xuống được dưới tầng, cửa lớn xuấ hiện ngay trước mặt nhưng sự thật phũ phàng vf cánh cửa đang bị khóa chặt. dùng mình mà đập nhưng Trần Bảo Thiên không thể nào làm cho cánh cửa này xập được.
'' vô ích thôi, cánh cửa này mà không có tia laze thì không thể nào mà mở được đâu''
Long từ đằng sau cất tiếng nói với Trần Bảo Thiên
2 chữ laze mà hắn nói ra làm cho Xuân ngỡ ngàng, nếu nói về laze thì chẳng phải là...
Đúng lúc cô quay ra nhìn Diệp Hân thì Diệp Hân cũng quay ra nhìn cô
'' bọn tôi có tia laze ''
'' ý của lão đại là laze thuộc thể phân hủy ''
'' bọn tôi có ''
Xuân tự tin nói rành rọt từng chũ 1 với Lục Vương, người đang đứng trước mặt mình
' thông báo, còn 1 phút nữa bom sẽ nổ. thông báo, còn 1 phút nữa bom sẽ nổ.thông báo, còn 1 phút nữa bom sẽ nổ......''
Lúc này tiếng nói từ chiếc vòng tay của Diệp Hân lại vang lên, cô vội vàng thúc giục Xuân.
'' cậu nhanh đi, t/g không còn nhiều đâu ''
'' 1 chút nữa thôi ''
Cô cầm trên tay viên đá quý màu đỏ từ cổ Diệp Hân cọ sát vào 1 chiếc vòng cổ bên trong chiếc vòng cổ mà cô vẫn hay đeo.
Càng cọ thì ánh sáng màu đỏ bên trong của nó càng mạnh
Long nhìn cô bằng ánh mắt rất chăm chú, thấy nhiều lúc thật ra dù chỉ là đi theo nhưng cô đã giúp anh rất nhiều, đó chỉ là riêng về khoản này thôi.
'' nhanh nhanh dùm đi, còn 1 phút thôi cô nương ''
'' đây, chờ đi, gần...gần được rồi ''
'' còn 49 giây ''
Thời gian đang làm cho đôi bàn tay của cô toát hết mồ hôi khiến chệch chỗ này chệch chỗ nọ.
'' bình tĩnh, còn thời gian thì vẫn có thể sống, lo gì? ''
Cạnh Ạch....cách....keng...keng....cạch cạch
TÁCH
'' được rồi''
Cô vui mừng reo lên với chiếc vòng cổ đã chuyển màu trên tay, hiện giờ viên đá chuyển sang màu đỏ, cô ấn tay vào 1 chiếc nút cực bé ở giữa viên đá, 1 vạch đỏ tươi như máu xuất hiện chiếu thẳng vào chiếc cửa.
'' nhanh đi, còn 15 giây nữa thôi ''
'' cậu nói cái gì, còn 15 giây? ''
Câu nói có số 15 và 1 chữ giây làm cho cô mất đi sự tập trung, tia lase suýt chệch sang 1 bên thì Long chạy tới nắm chặt lấy tay cô, ra sức ẩn mạnh tia lase vào cánh cửa
1 chút ánh sáng đang hé ra trong bóng tối u ám
Cái nắm tau đó làm cho Trần Bảo Thiên để ý đến rất nhiều
Cuối cùng thì cánh cửa cũng mở mọi người chạy dồn dập ra ngoài nhưng chẳng ai dám đi trước Long cả, Long đưa xuân ra rồi thì lũ kiến con kia ào ào chạy ra như sắp chết.
Nhưng đúng lúc này thì bất chợt Xuân cũng ngất đi trong giây lát, khi mắt cô gần nhắm thì cô thấy 1 lực chạy cực kì nhanh đang đưa cô đi khỏi nơi đó, sau đó chỉ nghe thấy tiếng nổ hãi hùng của căn biệt thự, chuyện có ra sao thì cuối cùng mắt cô vẫn nhắm lại, trên những ngón tay chảy ra những giọt máu đỏ tươi....
______________________________________________________
VẠN LẦN XIN LỖI CẢ NHÀ, MK RA CN CHẬM QUÁ PHẢI KO, CHO MO XK NHA, NGHĨ ĐỌC BL CỦA CÁC BN CG THẤY MK VÔ TRÁCH NHIỆM quá:((((.
Zing Blog
Thiếu gia lạnh lùng...và...Tiểu thư dễ thương Thiếu gia lạnh lùng...và...Tiểu thư dễ thương - linh suri