Reading - the best state yet to keep absolute loneliness at bay.

William Styron

 
 
 
 
 
Tác giả: Cẩm Hạ Mạt
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 187 - chưa đầy đủ
Phí download: 12 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 585 / 7
Cập nhật: 2017-09-25 00:46:18 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Thiếu Gia Ác Ma Đừng Hôn Tôi - Chương 2
hương 2: Bị cướp đi nụ hôn đầu.
"Quả nhiên..." ánh mắt Hàn Thất Lục trở nên lạnh lùng, lực tay ở hai bả vai cô ngày càng mạnh, làm cho cô nhăn mi lại: "Tiện nhân! Cô mau cút ra khỏi nhà chúng tôi!"
Con cháu nhà giàu đều không có giáo dục như hắn sao?
Rốt cuộc An Sơ Hạ nhịn không được, đưa tay chuẩn bị cho Hàn Thất Lục một cái tát. Đây được tính là cô vì dân mà trừ hại đi? Suy cho cùng, đời này cô còn chưa tát người như thế này bao giờ.
"Hàn Thất Lục, tôi nể mặt chú Hàn và dì Hàn nên mới nhẫn nhịn anh. Nhưng là anh dựa vào cái gì mà chửi tôi là tiện nhân? Anh cho rằng mình rất cao quý sao?"
Bị An Sơ Hạ hỏi như vậy, Hàn Thất Lục nhất thời không biết phải trả lời như thế nào. Ngược lại bị cô dọa sợ tới mức lùi từng bước một về sau, tay buông lỏng.
"Anh nghe cho kĩ." An Sơ Hạ tiếp tục nói: "Tôi đối với tài sản nhà các người không có chút hứng thú. Tôi chỉ muốn thi vào một trường đại học, thỏa mãn giấc mơ vào đại học của mẹ tôi. Cho nên anh không cần phải mang bộ mặt chán ghét đó nhìn tôi."
"A..." Hàn Thất Lục lấy lại tinh thần, cười lạnh nói: "Cô nghĩ rằng tôi sẽ tin lời cô nói sao?"
An Sơ Hạ cũng cười lạnh theo: "Tóm lại, lời của tôi là như vậy. Về phần anh có tin hay không, là chuyện của anh. Khuya rồi, tạm biệt, không tiễn"
Nhìn thấy dáng vẻ khinh thường của An Sơ Hạ, trong lòng Hàn Thất Lục dâng lên một ngọn lửa không rõ lý do, lại đi về phía trước ôm lấy hai bả vai của cô hét lớn: "Cô không phải muốn chúng tôi đền ơn sao? Không bằng... Tôi lấy thân báo đáp đi!"
Không đợi An Sơ Hạ kịp phản ứng, hắn cúi người, mang theo chút ý tứ trả thù hôn lên môi An Sơ Hạ.
Cô trừng mắt to, không dám tin những điều này. Nụ hôn đầu tiên mà cô cất giữ 17 năm cứ như vậy... dâng cho một người kì quái như vậy?
Chờ tới lúc An Sơ Hạ kịp phản ứng, Hàn Thất Lục đã bắt đầu xuôi theo chiếc cổ nhẵn bóng của cô, lưu lại một dấu hôn nhàn nhạt. Hắn vốn chỉ muốn trả thù cô, làm cho cô biết khinh thường hắn phải trả giá đắt như thế nào, nhưng lại không khống chế được chính mình, càng hôn cảm giác lại càng mãnh liệt...
An Sơ Hạ dùng toàn bộ khí lực đẩy Hàn Thất Lục ra, ánh mắt lạnh như băng: " Hàn thiếu gia, xin tự trọng!"
"Tự trọng?" trong mắt hắn đầy vẻ giễu cợt: "Bổn thiếu gia lớn như vậy, vẫn là lần đầu tiên nghe người ta nói như vậy với tôi."
"Vậy nên anh rất tự hào sao?" Ánh mắt cô lạnh như băng, dừng một chút phun ra chữ: "Cút!"
"Cút? Cô không phải cô muốn như thế này sao? Tiếp cận tôi, sau đó làm cho tôi yêu cô..." Hắn từng bước một tới gần cô.
Khóe miệng An Sơ Hạ không tự giác run lên, anh ta... có phải là tự đề cao bản thân quá không? Cho rằng tự đề cao bản thân không phạm pháp liền coi trời bằng vung sao?
"Sao hả? Bị tôi nhìn thấu sao?" Hàn Thất Lục vươn tay, muốn nắm lấy bả vai An Sơ Hạ, nhưng lần này cô nhanh hơn một bước, dùng sức vật anh ta té ngã trên mặt đất.
"A..." Hàn Thất Lục ngã xuống đất với một tư thế quái dị: "An Sơ Hạ, cô, nhất, định, phải, chết!!!"
Cô không sợ, chớp chớp mắt, học theo dáng vẻ kiêu ngạo của Hàn Thất Lục, lớn tiếng nói:" Bổn tiểu thư không sợ! Cho nên... Cút!"
Hàn Thất Lục vừa đi vừa bò, chạy ra khỏi phòng của cô, để lại câu nói không thể tầm thương hơn: " Cô nhớ kỹ cho tôi!
Vâng vâng vâng, cô nhất định sẽ nhớ kỹ!
Bất đắc dĩ thở dài, cô đi tới cửa, khóa trái cửa lại. Cuộc sống sau này, e rằng khó sống rồi đây... Hơn nữa, lần sau nhất định phải nhớ kỹ trước khi ngủ phải đem cửa phòng khóa trái lại!
Thiếu Gia Ác Ma Đừng Hôn Tôi Thiếu Gia Ác Ma Đừng Hôn Tôi - Cẩm Hạ Mạt