The greatest thing you'll ever learn is just to love and be loved in return.

Eden Ahbez, "Nature Boy" (1948)

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1862 - chưa đầy đủ
Phí download: 31 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 880 / 11
Cập nhật: 2017-09-25 00:28:38 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Q.1 - Chương 265: Phóng Túng Một Lần Đi
Ta kháo
Tại một giây bị kiều đồn to lớn và tròn trịa kia kẹp lấy, Phương Dật Thiên nhịn không được mà muốn phun trào
“Nàng ta muốn làm gì, chẳng lẽ nàng không biết tính nghiêm trọng khi làm như vậy hay sao? Cái gì!!!! Cư nhiên còn vặn vẹo vòng eo…Liễu tỷ không phải tỷ đang khảo nghiệm năng lực không chế của ta hay sao” Phương Dật Thiên thầm cười khổ, quả thật là có “khổ” mà không nói lên lời a.
Cái bộ vị mẫn cảm của mình cùng với phong đồn của Liễu Ngọc tiếp xúc thân mật đã đánh vào giới hạn của Phương Dật Thiên nhưng không ngờ Liễu Ngọc còn liên tục cọ sát, cái này rõ rang là khiêu khích trắng trợn.
Dục hỏa trong lòng Phương Dật Thiên bốc lên hừng hực thiêu đốt, sau lưng từng giọt mồ hôi to như hạt đậu tuông ra không ngừng, cố gắng chịu đựng những cơn khiêu khích từ phía trước của Liễu Ngọc, đột nhiên như có một luồn điện chạy dọc sống lưng, dung sức mà tiến lên đỉnh của khoái cảm. “A!!!!” trong một giây đó, trong miệng Liễu Ngọc cũng không nhịn được mà phát ra một tiếng rên yêu kiều, lọt vào tai Phương Dật Thiên không nghi ngờ gì là liều thuốc kích thích tốt nhất
“Thật sự là mềm mại, mười phần co dãn, còn có cảm giác ấm áp, chẳng lẽ là …” Phương Dật Thiên không khỏi có những ý nghĩ xấu xa.
Tình cảm ám muội này có thể là cho bất cứ người nam nhân nào huyết mạch sôi sục, làm họ hoàn toàn mất đi lý trí, loại cảm giác này tuyệt đối kích thích.
Mà thân thể mềm mại của Liễu Ngọc cũng không nhịn được nhẹ nhàng run rẫy, phía sau kiều đồn của nàng không nhịn được mà dám sát vào người Phương Dật Thiên như muốn khiêu khích
Nhưng nàng ta cũng không dám làm ra động tĩnh gì lớn. Thi Thi trong long ngực đang hô hấp đều đều, dường như đã tiến vào mộng đẹp, điều này đối với nàng và Phương Dật Thiên là một cơ hội tốt.
Tuy nói rằng Thi Thi đã đi vào giấc ngủ nhưng sự việc ám muội lại tiếp tục diễn ra,. Nàng đêm nay đã uống không ít rượu, trong cơn mơ hồ dưới sự kích thích của hơi cồn nàng cảm thấy lá gan mình lớn hơn rất nhiều, thể xác và tinh thần dường như theo men say mà bộc phát ra.
Nguyên nhân khác là trong lúc nàng không phòng bị đã bị Phương Dật Thiên đem dục vọng bị nàng đè nén trong nhiều năm phóng thích ra ngoài như là cơ hồng thủy làm vỡ đê bao lấy thân thể của nàng.
Nàng là một nữ nhân 30 tuổi, nhiều năm nay giữ tấm thân trong sạch cố gắng khắc chế dục vọng của nữ nhân ở sâu trong lòng. Vì vậy thường có những đêm dài tịch mịch nàng không nhịn được mà phải chạy vào phòng tắm xối nước lạnh để làm dịu dục hỏa trong lòng
Mà giờ phút này, xảy ra chuyện này đã đem dục vọng của nàng không kiên kỵ gì mà phóng thích hết ra ngoài.
Nếu như nàng đêm nay không uống rượu, không có sự kích thích của chất cồn, thì nàng có thể khắc chế nội tâm chính mình thật tốt, nhưng hiện tại dưới tác dụng của rượu nàng cảm thấy bản thân như thả lỏng dường như là đang chờ đợi một cuộc phóng túng sắp diễn ra.
Cho nên trong tiềm thức nàng rất khác vọng, khát vọng Phương Dật Thiên có thể dùng sức gắt gao ôm lấy nàng, dung thân thể của hắn làm cho nàng cảm nhận được hơi ấm.
Thời gian gần đây tiếp xúc, nàng cảm nhận được Phương Dật Thiên đối với nàng có 1 cỗ quan tâm chăm sóc đặc biệt, hắn lại còn rất quan tâm và trân trọng Thi Thi làm nàng càng thấy cảm động.Đôi khi nàng nghỉ thầm nếu mình lấy được một người đàn ông giống như Phương Dật Thiên vậy thật là có phúc. Nhưng nàng biết rõ rằng cái ý nghĩ của mình rất xa vời.
Nàng biết nàng và Phương Dật Thiên không có khả năng bởi vậy khi nàng có một cảm giác vi diệu với Phương Dật Thiên nàng luôn cẩn thận khắc chế cổ tình cảm đó.
Dù biết cả hai sẽ không có khả năng nhưng ngẫu nhiên phóng túc một bữa cũng được.
Nàng không cầu cái gì cao sang cả, chỉ cần có thể ngẫu nhiên nhận được từ Phương Dật Thiên vài tia an ủi ví như lúc này là được.
Mà Phương Dật Thiên bên này phòng tuyế tâm lý dường như đã sụp đỗ, hai tay hắn không chịu được mà nắm ở eo nàng, tại một giây đó thân thể nàng nhịn không được mà run nhè nhẹ, nhưng nàng lại không có làm bất cứ cửa động phản kháng hay cự tuyệt, lấy yên lặng biểu thị cho sự đồng ý hành động kế tiếp của Phương Dật Thiên.
Sự im lặng cam chịu của nàng không thể nghi ngờ là hành động cỗ vũ cho Phương Dật Thiên. Nàng cảnh nhận rõ ràng bàn tay thô ráp và ấm áp của Phương Dật Thiên không ngừng tiến lên đỉnh thánh nữ phong của mình, tại một khắc đó nàng cũng không nhịn được phát ra một tiếng rên.
Những năm gần đây thánh nữ phong của nàng chưa bao giờ bị xâm phạm tới như vậy, thế mà hôm nay lại thất thủ vào trong tay của Phương Dật Thiên.
Nàng tùy ý để Phương Dật Thiên chơi đùa vuốt ve. Hai tòa thánh nữ phong được nhào nắn thành thiên hình vạn trạng.
Mà tiếng hô hấp của nàng ngày càng dồn dập, thân hình không ngừng run rẩy trong miệng không ngừng phát ra tiến kêu đầy kích thích hai người không nói lời nào nhưng lại phối hợp rất ăn ý với nhau đem dục vọng mãnh liệt đang bừng cháy bộc phát ra ngoài, phía dưới cặp mông của nàng cảm nhận cái cự vật đang thể hiện hùng phong.
Nếu như tiếp tục như vậy có thể đoán được chuyện gì xảy ra tiếp theo (dg: chuyện gì vậy ta:88:) một hồi lửa rần rơm không thể tránh được.
Giờ phút này thân hình khiêu gợi thành thục của nàng đã bị Phương Dật Thiên gắt gao ôm chặt.Thân thể hai người không ngừng ma sát với nhau đánh sâu vào phòng tuyến tâm lý của nàng, một luồng điện tê dại như thủy triều tích tụ trong bụng nàng làm nàng khó chịu nàng chỉ biết một cách giải thoát duy nhất là tận tình phóng túng.
Thi Thi trong lòng ngực đang ngủ chiếc mũi nhỏ xinh xắn phát ra hơi thở nhè nhẹ.
Liễu Ngọc dường như đã là ý loạn tình mê, nàng đột nhiên nhẹ nhàng xoay người mặt đối mặt với Phương Dật Thiên.
Phương Dật Thiên nao nao, hai tay vẫn để yên bất động trên hai tòa thánh nữ phong. Nhìn Liễu Ngọc đang bị lửa tình thiêu đốt mà không biết nên làm sao cho phải.
Mà lúc này, Liễu Ngọc đột nhiên vòng tay chủ động ôm lấy cổ Phương Dật Thiên, đôi môi anh đào khẽ đưa tới chủ động hôn Phương Dật Thiên
Mềm mại, ôn nhu mang theo một chút mùi rượu, đôi môi như thế đúng là làm cho người ta mê luyến.
Phương Dật Thiên cũng kìm lòng không được ra sức mà hút mật ngọt, hai tay dung sức ôm Liễu Ngọc vào lòng. Thân thể thiếu phụ thành thục không nghi ngờ gì là vật hấp dẫn tuyệt đối với cánh đàn ông, bởi vậy tâm lý của Phương Dật Thiên lúc này cực kỳ kích động.
Liễu Ngọc thở hổn hển, thân thể càng ngày càng nóng cả người vô lực nàng cảm giác thể xác và tinh thần của mình như đang trôi về nơi hư không, nàng mong muốn Phương Dật Thiên có thể bù lại cho nàng niềm khoái cảm đã bị kiềm nén bấy lâu nay.
Bởi vậy động tác của nàng lớn mật phóng túng có thể nói là rất liều lĩnh
Thậm chí chân trái của nàng còn gắt gao kẹp lấy thân thể Phương Dật Thiên đem bộ vị mẫn cảm của hai người tiếp xúc thân mật.
Nhưng mà lúc này Thi Thi đang ngủ bên kia dường như là nói mớ trong miện phát ra tiếng không rõ: “Mẹ, mẹ!!!” tay xờ xung quanh tìm kiếm.
Tại thời điểm đó, liểu ngọc trong lòng cả kinh, hai tay đang ông Phương Dật Thiên vội buông lỏng, nhanh chóng qua lại ôm Thi Thi vào lòng.
May mà Thi Thi không có tỉnh lại, trong cơn mơ màng nhanh chóng tiến vào mộng đẹp
Phương Dật Thiên hít sâu một hơi đem dục hỏa trong lòng đè nén xuống, ý nghĩ đã thanh tỉnh không ít nghỉ mình cùng Liễu Ngọc thân mật có điểm không thích hợp.
Huống hồ Thi Thi đang còn ở bên cạnh, nếu Thi Thi tỉnh lại chỉ sợ sẽ lưu lại trong tâm hồn cô bé một vết đen không thể xóa nhòa.
Trong đầu Phương Dật Thiên đã có ý nghĩ rời khỏi.
Thiếp Thân Đặc Công Thiếp Thân Đặc Công - Lương Thất Thiểu