Thất bại ư? Tôi chưa bao giờ gặp phải. Với tôi, chúng chỉ là những bước lùi tạm thời.

Dottie Walters

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 759 - chưa đầy đủ
Phí download: 22 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1964 / 3
Cập nhật: 2017-09-24 23:17:06 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Quyển 5 - Chương 110: Hội Ngộ Đặc Thù
ật ấy rơi vào trong Phủ nguyên soái đoán chừng đã không ít năm rồi, nhưng Dương Mục lại thờ ơ, rất nhiều người đều cho rằng Dương Mục trước đó không biết tác dụng của Vi Tinh Bàn.
Nhưng hiện tại từ trong lời của Công Tôn Duy Ngã nghe ra, trong đó thì ra có nguyên nhân khác.
- Ngươi dường như rất hiểu Vi Tinh Nghi ah, chuyện này có quan hệ tới Đúc Kiếm Đỉnh sao?
Cân nhắc một lát, Ý Thiên hỏi trọng điểm.
Công Tôn Duy Ngã nhìn bầu trời đêm, thần sắc hơi thương cảm, nói:
- Đúc Kiếm Đỉnh cùng Vi Tinh Nghi chính là chìa khóa tổ hợp mở ra Vô
Biên Hoang Thành, cả hai chúng nó thiếu một thứ cũng không được. Thời đại Công Tôn thế gia chúng ta chưởng quản Đúc Kiếm Đỉnh, tự nhiên hiểu nội tình trong đó. Tối nay ta tìm ngươi đến chính là niệm ngươi lúc trước có ân với ta, muốn nói cho ngươi biết chuyện này, hy vọng ngươi không nên bị cuốn vào trong đó.
Ý Thiên không có đáp lời, lẳng lặng lắng nghe.
- Vô Biên Hoang Thành vốn là một kiện thần khí, đáng tiếc bị trọng thương rơi xuống Vân Hoang đại lục. Kiện thần khí này rất đặc biệt, được xưng là có động thiên khác, có càn khôn khác, cho nên vô cùng lớn nhưng lại vô cùng bé. Vô cùng lớn là trong Vô Biên Hoang Thành có một thế giới to lớn, vô cùng vô tận, không có giới hạn. Vô cùng bé thì Vô
Biên Hoang Thành còn nhỏ hơn cả hạt bụi cả ngàn vạn lần, nhỏ tới cực hạn. Nếu tìm Vô Biên Hoang Thành cần Vi Tinh Nghi, muốn mở ra Vô Biên
Hoang Thành thì cần Đúc Kiếm Đỉnh. Nhưng mà bất kể Vi Tinh Nghi hay Đúc
Kiếm Đỉnh đều thuộc về tiên khí, cũng không phải kẻ nào cũng có thể thúc dục, cho nên Dương Mục đạt được Vi Tinh Nghi nhiều năm như vậy, cũng không cách nào thúc dục được.
Ý Thiên hiếu kỳ nói:
- Phải làm như thế nào mới có thể thúc dục Vi Tinh Nghi đây?
Công Tôn Duy Ngã nói:
- Vi Tinh Nghi và Đúc Kiếm Đỉnh cần chủ kí sinh, chính là truyền thừa, mỗi đời chỉ có một người. Hai kiện tiên khí này bởi vì có quan hệ đặc thù với Vô Biên Hoang Thành cho nên chỉ có bản thân chủ kí sinh mới có thể thúc dục tiên khí, ngoại nhân nếu cưỡng ép thúc dục, hoặc là tổn thương chính mình, hoặc là hủy tiên khí.
Ý Thiên phân tích thật giả trong lời này, cảm giác có chút huyền diệu, nhưng không có biểu đạt ra, hỏi chuyện liên quan tới kí sinh chủ của Vi
Tinh Nghi.
- Nếu tiên khí có chủ kí sinh, vì sao nhiều năm nhiều năm như thế còn không xuất hiện, tại sao Vi Tinh Nghi rơi vào trrong tay Dương Mục?
Công Tôn Duy Ngã nói:
- Tiên khí có linh, sẽ tự tìm kiếm chủ kí sinh. Tiên khí nằm trong Phủ nguyên soái, nói rõ chủ kí sinh có lẽ đang ở trong Phi Vân thành này.
Phi Vân thành phương viên trăm dặm, nhân khẩu mấy ngàn vạn, phạm vi này tuy nhiên không lớn, nhưng cũng không dễ tìm.
- Ngươi cũng biết chủ kí sinh là nam hay là nữ?
Công Tôn Duy Ngã không có trả lời vấn đề này ngay, mà là lưu ý cảnh vật bốn phía, hạp cốc dưới bóng tối tịch mịch đầy yên tĩnh.
- Thời điểm chủ kí sinh cùng Vi Tinh Nghi đồng thời hiện thân thì ta sẽ có cảm ứng, trước mắt ta không rõ ràng chủ kí sinh là nham hay nữ. Lúc này luận võ đại hội của Phủ nguyên soái là một âm mưu quỷ kế, dùng thông minh tài trí của ngươi, ta tin tưởng ngươi sẽ đưa ra lựa chọn sáng suốt nhất.
Nhìn qua Ý Thiên vài lần, Công Tôn Duy Ngã sau đó rời đi, bay tới hướng Phi Vân thành.
Ý Thiên không có đồng hành, Công Tôn Duy Ngã càng đi càng xa, lúc này mới cười nói:
- Nhị vị một đường tới đây, nên nghe cũng đã nghe cả rồi, có phải nên đi ra gặp mặt hay không?
Trong tiếng chất vấn, trong bóng tối dày đặc có hai tiếng kinh hô xuất hiện, hai bóng đen này trống rỗng hiện ra, hai người hữu ý vô ý đều đứng cách Ý Thiên cả trăm trượng.
Dưới ánh trăng, đây là hai hắc y nhân, bề ngoài cũng không có gì đặc thù cả, nhưng mà tu vị tương đối kinh người, tất cả đều là cao thủ Huyền
Hoàng.
Ý Thiên nhìn qua trăng sáng, chắp tay sau lưng, con mắt lúc nào cũng nhìn chằm chằm vào hai hắc y nhân kia, nhưng mà trong lòng có áp lực không nói nên lời.
Cảm giác không ổn xuất hiện, hai cao thủ Huyền Hoàng bao vây mình như vậy là không tốt. Ý Thiên nỡ lực giãy dụa khỏi trói buộc nhưng mà càng làm như vậy thìa cang bị trói chặc.
Ý Thiên thu hồi ánh mắt, nhìn qua hai cao thủ Huyền Hoàng kia, nói:
- Nói đi, các ngươi là người phương nào?
Hắc y nhân bên trái nói:
- Nam Cung Phi Vũ, ngươi là người của Nam Cung thế gia chúng ta, ngươi nên khách khí với chúng ta một chút, bằng không ta sẽ nói với Thánh
Hoàng, khi đó ngươi sẽ ăn thiệt thòi không nhỏ đâu.
Ý Thiên không để ý tới người này, nhìn qua tên Huyền Hoàng khác, nói:
- Ngươi thì sao? Là người của Huyền Dương CUng hay là người của phủ nguyên soái?
Người bên phải căm tức nhìn qua Ý Thiên quát:
- Lão tử là người của Huyền Dương Cung, ngươi có thể làm thế nào?
Ý Thiên cười lên, nói:
- Thì ra là người của hai thế lực đầu sỏ, là cao thủ Huyền Hoàng nha, thật sự là thất kính, các ngươi bí mật giám thị Công Tôn Duy Ngã không phải là muốn biết bí mật của Chú Kiếm Đỉnh hay sao? Kỳ thật ta có thể nói cho các ngươi biết, Chú Kiếm Đỉnh hiện nay rơi vào trong tay Tàn
Thức U Hồn Tông rồi, không có trong tay của Công Tôn Duy Ngã đâu, ai cũng không có biện pháp thúc dục tiên khí cả.
Tên Huyền Hoàng của Nam Cung thế gia nói:
- Chỉ cần bắt được Công Tôn Duy Ngã thì cũng không sợ hắn chạy ra khỏi lòng bàn tay của chúng ta ròi.
Tên Huyền Hoàng của Huyền Dương Cung cũng lên tiếng chất vấn:
- Sao ngươi nói cho chúng ta biết những tin tức này?
Ý Thiên nói:
- Nói cho các ngươi nghe những tin tức này đó là bởi vì những tin tức này cũng không có ý nghĩa gì cả.
Tên Huyền Hoàng của Nam Cung thế gia nói:
- Ngươi muốn giết người diệt khẩu sao?
Ý Thiên khen:
- Ngươi còn không có ngu đâum ta đúng là không có ý định lưu các ngươi lại, Nhưng mà ta sẽ không cứ nhứ vậy giết chết các ngươi đâum ta chỉ mượn tu vị Huyền Hoàng của các ngươi mà thôi, sau đó tăng tu vị người bên cạnh ta lên cao hơn,
Ý niệm khẽ động, bên cạnh Ý THiện xuất hiện một tia chớp nhỏ, hai tên cao thủ Huyền Hoàng chấn động, hai tên Huyền Hoàng này cũng biến mất.
Lập tức Ý Thiên lóe lên rồi biến mất, tiếp theo xuất hiện trong Duệ Phong Lâu. Hắn tìm được nơi Tử Hoa tu luyện.
Ý Thiên nhanh chóng giao một tên Huyền Hoàng cho Tử Hoa, sau đó cho nàng thôn phệ tu vị cả đời của hắn, sau đó chuyên tâm tu luyện đạt tới Thánh Hoàng nhanh hơn.
Sau đó Ý Thiên quay trở lại phòng của mình hắn giao một tên Huyền Hoàng khác cho Lan Hinh, đưa cho nàng thôn phệ tu vị của tên Huyền Hoàng này, dung nhập vào trong cơ thể của mình.
Sau khi hoàn thành những chuyện này, Ý Thiên hiệp trợ Lan Hinh, chọn dùng Âm Dương Song Tu giúp nàng luyện hóa và hấp thu nguyên thần và nguyên lực của tên cao thủ Huyền Hoàng kia, tu vị của Lan Hinh tăng vọt lên nhanh chóng, dung hợp Huyễn Điệp tiên tử tiến thêm một bước.
Ý Thiên dùng Âm Dương Song Tu qus trình này chiếm được không ít chỗ tốt, nguyên lực không ngưng tăng phẩm chất lên, tu vị và thực lực chỉnh thể tăng;lện thật nhiều,Tới tu vị và cảnh giới của Ý Thiên bây giờ, nếu muốn tăng thực,lực lên cao, chuyện này có khả năng không lớn. Trừ phi hắn thôn phệ Thánh Hoàng hoặc Võ Đế, bằng không với những Huyền Hoàng cao cấp kia với Ý Thiên mà nói không có ý nghĩa quá lớn.
Lan Hinh vẻ mặt đầy tiếu ý, theo thiếu gia tu luyện tới bây giờ, không chỉ tu vị tăng lên nhanh chóng, còn được thiếu gia sủng ái, chuyện này với thiếu nữ mà nói không thể nghi ngờ là chuyện vô cùng hạnh phúc.
Trong bóng tối như nước, Ý THiên đi vào trong phòng của mình hưởng thụ
Lan Hinh hầu hạ, trong đầu lại nhớ tới chuyện sắp tới ở Phi Vân Thành này.
Tối nay hắn gặp thánh nữ Tử Hoa, đối với Ý Thiên mà nói ý nghĩa không quá lớn, nhưng mà gặp được CÔng Tôn Duy Ngã và nói chuyện với hắn lại khiến Ý Thiên hiểu ra một việc, đó là Vi Tinh Nghi trong tay của Dương
Mục cũng không có tác dụng gì quá lớn, cũng không có ý nghĩa gì cả.
Phủ nguyên soái tổ chức đại hội luận võ này có phải là do Dương Mục thôi động Vi Tinh Nghi hay là lấy ra làm mồi dụ, mượn cơ hội này đối phó Nam Cung thế gia và Huyền Dương Cung?
Trầm tư trong chốc lát, một đám tin tức tra được khiến Ý Thiên chú ý tới.
Một dám tin tức này tới từ Huyền Dương Cung, có người đang thi triển bí pháp, dùng phương thức người bình thường không cách nào phát giác được dò xét toàn bộ Duệ Phong Lâu,
Lan Hinh lúc này đang toàn tâm toàn ý hầu hạ Ý Thiên, đang đắm chìm trong bể dục thì làm sao dò xét được đám tin tức này cơ chứ,
Ý Thiên cảm thấy thì thân thể vẫn nằm trên giường như trước, hưởng thụ
Lan Hinh hầu hạm ring đầu ra một ý niệm, phòng ngự được cải tiến ở Duệ Phong Lâu mở ra, trong nháy mắt phòng ngự mở ra đã chấn tan một dám tin tức dò xét này,
DƯờng như biết chuyện bại lộ, khí tức sưu tầm này biến mất nhanh chóng, sau đó không còn xuất hiện nữa, chuyện này khiến Ý Thiên vô cùng kinh ngạc,
Đối phương làm ra phản ứng như vậy đúng là quá cẩn thận rồi, không muốn đả thảo kinh xà, hay là có nguyên nhân nào khác?
Ý Thiên cũng không có thi triển phương pháp truy tung tìm kiếm, bởi vì đối phương là người của Huyền Dương Cung,Ý Thiên cũng không muốn bại lộ quá nhiều thực lực của mình,
Nghĩ sai thì hỏng bét cả, Ý Thiên cũng phiền muộn vì chuyện này.
Nhưng vào lúc này trong Huyền Dương Cung ở thành nam, trong một mật thất có người đang ngồi bên trong.
Người tham dự có bốn người, một nam ba nữ, trong đó có ba người mà Ý Thiên biết.
Người đầu tiên chính là từ Phật Châu thánh nữ Tử Hoa, người thứ hai là Hắc Vũ vừa tấn chức Thánh Hoàng, tới từ Viêm Hoang,
Người thứ ba là từ Hư Châu Ngôn Vô Dục, người thứ tư toàn thân hỏa hồng, mang theo khăn che mặt huyết sắc, là một nữ tử.
Bốn người này ngồi quanh một cái bàn, nữ tử thứ tư ngồi ở phía trên, thánh nữ Tử Hoa ngồi ở phía dưới, Ngôn Vô Dục ngồi ở bên trái Tử Hoa,
Hắc Vũ ngồi bên phải Tử Hoa.
Trong bốn người này Tử Hoa và người kia đều mang sa che mặt, chỉ có Hắc Vũ và Ngôn Vô Dục là không hề che dấu.
Lúc này nữ tử mang khăn che mặt màu đỏ kia nói ra giọng thanh thúy dễ nghe, lộ ra khí tức nóng bỏng.
- Bát Cực Thần Điện ngày hôm qua đã mở ra phân nửa, trường hợp như vậy cũng mới thấy được, chuyện này mọi người tin tưởng cũng không phải toàn bộ là vì Vô Biên Hoang Thành, mà có mục đích tương đồng,
Ngôn Vô Dục nhìn qua nữ tử này, nói:
= Đây là địa bàn Liệt Dương Thần Điện của các ngươi, chuyện này đã cân nhắc vài ngày rồi, có khả năng làm chứ?
Nữ tử sa che mặt đỏ nói:
- Hiện tại đang kiểm tra tỉ mỉ, Phi Vân Thành nhân khẩu đông đảo, cao thủ như mây, muốn tìm người đặc thù như vậy quá khó, không thể nào là chuyện dễ.
Hắc Vũ lạnh lùng nói:
- Chỉ cần người nọ thật sự ở trong Phi Vân thành thì hắn không trốn được tra xét của Bát Cực Thần.Điện đâu.
Ngôn Vô Dục nói:
- Lời này tuy là như vậy, nhưng mà cấp trên cung cấp đầu mối quá ít, chúng ta không tiện tìm kiếm công khai, để tránh đả thảo kinh xà, trong
Phi Vân thành tình thế phức tạp, nếu muốm tìm người nọ, chẳng khác gì mò kim đáy biển.
Thánh nữ Tử Hoa lẳng lặng ngồi ở chỗ đó, không nói một lời, chỉ lắng nghe, không có ý kiến hay nghi vẫn nào cả.
Nữ tử mang sa che mặt đỏ nói với Tử Hoa thánh nữ, sắc mặt cổ quái, càng có vài phân đố kị.
Ánh mắt Ngôn Vô Dục nhìn qua Tử Hoa thánh nữ, mọi người hoàn toàn không thích thánh tâm ngọc nữ một trong thập đại mỹ nhân của Vân Hoang này, nhưng đây là nguyên nhân gì?
Chẳng lẽ là bởi vì Tử Hoa thánh nữ có được vô sắc pháp tướng thì nữ nhân nào cũng đố kỵ nên xa lánh nàng?
Mà khí chât trên người Tử Hoa thánh nữ khiến người ta phải xấu hổ, không dám đối mặt?
Bốn người đích tụ hội, đàm luận nói đề và Bát Cực Thần Điện có mật thiết quan hệ, tựa hồ bọn họ đang tìm tìm người nào.
Điểm này bốn người trong mật thất cũng không nói gì, bởi vì bọn họ còn không có tìm được người kia, cũng không rõ thân phận của người ta.
Bóng tối chậm rãi đen hơn, Tử Hoa thánh nữ, Ngôn Vô Dục, Hắc Vũ lần lượt rời đi, trong thạch thất cũng chỉ còn lại nữ tử mang sa che mặt màu đỏ.
Trong cuộc nói chuyện trước và sau đó, nữ tử này chính là người của Liệt Dương Thần Điện, nàng đến Phi Vân Thành ngoại trừ tìm người ra, một nguyên nhân trọng yếu khác chính là Vô Biên Hoang Thành.
Dù sao Vô Biên Hoang Thành chính là thần khí, tuy rằng gặp bị thương nặng rơi vào Vân Hoang đại lục, nhưng nó cũng có uy năng không gì sánh được, cho dù là Bát Cực Thần Điện cũng cực kỳ coi trọng.
Đương nhiên còn có một nguyên nhân trọng yếu khác, đó chính là Liệt
Dương Thần Điện tuyệt không cho phép Vô Biên Hoang Thành rơi vào trong tay của Nam Cung thế gia, bởi như vậy sẽ cấu thành uy hiếp to lớn cho
Liệt Dương Thần Điện, dao động địa vị của Liệt Dương Thần Điện tại Nam
Dương.
Làm một thế lực trong Bát Cực Thần Điện, Nam Dương chính là căn bản của
Liệt Dương Thần Điện, là cơ sở giúp Liệt Dương Thần Điện chống lại các điện khác, quyết không thể có nửa điểm sơ xuất.
Sáng sớm, trên không trung Duệ Phong Lâu phong vân tụ hội, cuồng lôi trân bầu trời giáng xuống khiến người ta chú ý.
Đây là dấu hiệu có người tán chưc, hơn nữa từ trình độ của kiếp lôi thì người tấn chức chính là Huyền Hoàng.
Lúc này là thòi điểm luận võ đại hội, Duệ Phong Lâu có thể nói là đường làm quan rộng mở,trước trước sau có có nhiều nhân kiệt tụ hội, oanh động của Phi Vân thành.
Đầu tiên là Cổ Ngũ một trận chiến thành danh.
Thứ nhì là Mộ Dung Tiểu Dạ, nàng hầu như mỗi lần đều chiến thắng.
Bài danh thứ ba là Từ Nhược Hoa, nàng giết Thượng Quan Nhật Hoa, nhất cử khiếp sợ Phi Vân Thành.
Còn lại Tiêu Minh Nguyệt, Nam Cung Vân biểu hiện đều thập phần xuất sắc, nhưng mà Lan Hinh không có cơ hội lên lôi đài.
Lúc này Mộ Dung Tiểu Dạ đang tấn chức Huyền Hoàng, rất nhiều đều chú ý tới nàng và không tưởng tượng nổi.
Bởi vì Mộ Dung Tiểu Dạ tấn chức tốc độ vượt xa tưởng tượng của nhiều người.
Nghĩ đến Mộ Dung Tiểu Dạ, mọi người lại nghĩ tới Ý Thiên trong sân thi đấu nói với Nam Cung thế gia tuyệt thế thiên tài, đều cảm thấy hiếu kỳ và khiếp sợ.
Thiên Thánh Thiên Thánh - Tâm Mộng Vô Ngân