Thất bại thực sự duy nhất chính là không dám khởi sự.

Harold Blake Walker

 
 
 
 
 
Tác giả: I Miss U
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 66 - chưa đầy đủ
Phí download: 7 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 528 / 0
Cập nhật: 2017-09-24 23:56:05 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 10: Viếng Thăm...
ề đến nhà, nó ngâm mình trong bồn tắm, nụ cười vui vẻ ban nãy tắt ngắm, ngọn lửa thù hằng lại trực chờ sôi lên.
" Cộc cộc "
_ Ai đấy?
Nó cất chất giọng mệt mỏi hỏi.
_ Anh đây! Anh vào được không?
Kris hỏi, anh mới nghe Kuni nhắc hôm nay là ngày 25 tháng 8, không thì anh cũng quên mất.
_ Anh vào đi. Có chuyện gì không?
Nó nằm trong bồn tắm hỏi vọng ra.
_ Anh nghe Kuni nói tâm trạng em không tốt, nên vào an ủi em thôi.
_ Em không sao. Mà anh ở lại dùng cơm với em nhé, cung 2 năm rồi mình chưa ăn cơm chung với nhau.
_ Ừm, anh còn định sang đây sống nhờ luôn ý chứ.
Kris trêu.
_ Anh cứ dọn sang đây ở với em, em ở 1 mình cũng buồn.
_ 2T ( Thiên Tứ ) không ở cùng em sao?
_ Chỉ có Kuni là ở nhà thường thôi, còn 3 đứa kia vẫn chưa hay em sang.
_ Sao không cho chúng hay? Em muốn chúng điên đến mức nào nữa? 2T hiện chỉ thua Male Black 1 bậc thôi đấy.
_ Thì sao, chúng nó không có em vẫn sống tốt đấy thôi! Vượt bậc đến thế cơ mà.
Nó uể oải bước ra khỏi bồn tắm, quấn chiếc khăn bông lớn quanh người, vơ lấy chiếc áo choàng mỏng màu rượu vang, nó bước ra ngoài.
_ Em biết tại sao tụi nó lại lên đến thế không?
Nó lắc đầu, ngồi xuống cạnh Kris, anh nhẹ nhàng lấy chiếc khăn bông trên bàn lau tóc cho nó. Anh nhẹ giọng kể.
_ Khi em bỏ đi, tụi nó gần như điên lên, tụi nó giết tất cả những ai liên quan đến hôm ấy, hay bất cứ ai nhắc đến cái tên Sakura Shi trước mặt tụi nó. Hằng đêm, cứ vào 1 giờ nhất định là tụi nó kéo ra, giết chóc, tất cả những bang phái lớn nhỏ đều biến mất không dấu vết, thay vào đó là cái tên 2T, mỗi ngày trôi qua, tụi nó như muốn lật tung cả cái Nhật lên để thỏa mong nhớ người chị 2...
Nói đến đây Kris chợt ngưng lại, xem biểu hiện của nó. Rất bình thản, bình thản đến ghê sợ.
_ Nhưng rồi, tụi nó gặp Haru, tụi nó bị khuất phục trước anh ta. Phong thái lãnh đạo, mưu mẹo, cái cách giết gười không ghê tay, làm chủ mọi tình huống, cái cách xử lý các rắc rối, cách thu phục, cái tính cách ngông cuồng, tự cao của anh ta rất giống em, tụi nó bị ám ảnh, cũng ba lần bốn lượt vào ra sinh tử, cuối cùng vì cái chất khí lãnh đạo cao ngút ngàn kia mà tụi nó chấp nhận thua cuộc nhưng 1 mực không theo Haru không vào Male Black mà hoạt động riêng, biết tại sao không?
Nó lại lắc đầu, mi mắt cụp xuống, nhẹ tênh.
_ Tụi nó đã nói thế này: Tụi em không vào Male Black đâu, tụi em chờ 1 người, chờ người mà chúng em gọi là Chị 2 trở lại, tiếp tục lãnh đạo tụi em.
_ Tụi nó vẫn đợi em?
1 thoáng ngạc nhiên, nó cất giọng hỏi. Thiên tứ chờ nó 7 năm, 7 năm dài đăng đẳng.
_ Vẫn đợi, ai cũng vẫn 1 mực đợi em trở về, kể cả Hikaru.
_ Không Hikaru không đợi em, mà là em đợi anh ấy. 9 năm rồi, anh ấy vẫn không đến tìm em! Em nhớ anh ấy lắm, Kris!
_ Rồi nó sẽ về bên em mà. Được rồi, tóc khô rồi đấy, em thay đồ đi, mình cùng đi viếng Miho.
_ Ừm...anh bảo Kuni xem nó đã chuẩn bị đồ xong chưa.
_ Ừ... thay đồ đi, anh xuống xem cho.
Nói rồi Kris bước ra khỏi phòng, nó đi đến chiếc tủ áo bằng thủy tinh màu đen bóng loáng, lấy ra chiếc đầm voan suông dài tay màu trắng tinh khiết, nhanh chóng thay.
Mái tóc highlight được nhuộm màu nâu đen huyền thoại, thả suông, phần tóc mái chảy gọn.
Chân đi đôi giày cao gót bằng....thủy tinh. Chiếc khuy cài màu đen trước ngực áo, là khuy tang.
Nó bước xuống nhà, chiếc kính áp tròng đen đã được bỏ ra, đôi mắt màu huyết nổi bật to tròn mang nỗi buồn sâu sắc.
_ Nancy...!
_ Gọi em là Sakura!
Nó nói.
_ Sakura, em xong rồi à? Mình đi thôi.
Kris nói, anh đang vận 1 bộ Ghile màu trắng, chân đi giày nike trắng, trên tay cầm hộp hương. anh không cài khuy tang.
Kuni thì áo sơmi trắng, quần Jean trắng, dây nịt gọn gàng, chân mang giày ý trắng. Tay cầm giỏ đồ.
_ Hoa hồng đâu?
_ Đây, mình đi nhé? Cũng trể rồi?
Kuni cầm lấy bó hoa hồng màu xanh đưa cho nó, những bông hoa còn vướng hơi sương, mùi thơm nhẹ nhàng đến mê hoặc.
_ Đủ 100 bông không?
_ Dạ đủ.
_ Lune à, đi thôi.
Nó cầm bó hoa đi trước, Kris và Kuni theo sau, lên xe, nó ngồi gần cửa sổ, tay vuốt lên nhũng cánh hoa.
Khoảng 20p sau, chiếc Lamborini đen dừng trước 1 cánh đồng hoa bồ công anh, đi sâu vào trong, dưới 1 tán anh đào trắng, cây anh đào duy nhất luon nở hoa, tán lá lớn, che mát cả 1 khoảng đất rộng, phía dưới tán hoa anh đào mang tên Vĩnh cữu là 1 ngôi mộ đẹp lung linh.
Nhẹ đặt bó hoa hồng xanh xuống trước ngôi mộ.
Nó ngôì lặng người ngắm nhìn hình ảnh người con gái trước mắt, 1 vẻ đẹp thiên thần, thanh khiết, so với cô gái này, nó chẳng là gì cả.
_ Miho...Sakura đến thăm chị này, Sakura mang hoa đến cho chị này, mang đồ ăn này, chị vui không?
Nói mỉm cười hiền khô, mỗi lời nói bật ra là 1 giọt nước mắt trong veo nóng hổi rơi xuống nền đất lạnh tanh.
_ Chị ở đây có cô đơn lắm không? Buổi tối ở đây chị có thấy đom đóm không? Rất đẹp, em thấy rồi đấy. Miho, chị có giận Sakura không? Có ghét Sakura không? Vì Sakura mà chị phải chết, nếu không phải tại Sakura thì... Hức....hức... Sakura xin lỗi chị....xin lỗi chị.. là tại em... là lỗi của em.... nhưng em cũng đang bị phạt này, Hikaru, anh ấy biến mất 9 năm rồi, chắc anh ấy giận Lune lắm....hức hức..... Miho!!!!!!
Nó khóc, khóc rất nhiều, chỉ ở đây, chỉ trước người con gái mang tên Miho này đây, nó mới cho phép mình khóc, cho phép mình yếu đuối.
3 tiếng trôi qua, nó gần như kiệt sức, nó định đứng dậy thì choáng váng và ngất đi, Kuni phải bế nó về, năm nào cũng thế, khóc đến độ ngất đi.
Kris chỉ lặng lẽ nhìn người con gái trong mộ. Rồi nhìn sang cô em gái yếu ớt kia... em gái anh... là người con gái anh yêu.... yêu rất nhiều.
Kuni bế nó đi trước, Kris lặng lẽ bước theo sao, anh biết... Kuni đồi với nó không đơn giản chỉ là 1 người chị 2, đúng... Kris biết... Kuni yêu nó, có khi còn nhiều hơn anh nữa kìa!
Ra xe, Kris ngồi buồng láy, Kuni và nó ngồi ghế sao, đến nhà, Kris giúp Kuni bế nó lên giường, dọn dẹp rồi mới bắt Taxi về nhà.
1 ngày mệt mỏi, cho tất cả mọi người.
_ Á á á á ~....... Tiếng hét thất thanh vang lên.
_ Nancy!!!!! Chị sao thế??? Nancy!!!!
Kuni chạy lên phòng nó sau khi nghe tiếng hét... Cậu rất sợ mỗi khi nó hét lên...
_ Kuni!!!! Chị gặp ác mộng... Sợ quá..sợ quá... tên đó...tên đó bắn Miho.....bắn nhiều lắm.....có rất nhiều máu.... rất nhiều máu.....
_ Không sao, mọi chuyện qua rồi, không sao đâu, Kuni ở bên cạnh chị đây, không sao đâu. Nằm xuống, nhắm mắt lại đi, em ở bên cạnh chị... qua rồi.. mọi chuyện qua hết rồi...
Thế là nó chìm hẳn vào giấc ngủ. Kuni ngồi bên cạnh nắm chặt lấy tay nó cả đêm, 1 giấc chập chờn và không hề dễ dàng.
Thiên Thần Khát Máu (Khi Ác Quỷ Ngự Trị Đằng Sau Thiên Thần) Thiên Thần Khát Máu (Khi Ác Quỷ Ngự Trị Đằng Sau Thiên Thần) - I Miss U