Hoài nghi là một tên phản bội, bởi nó khiến bạn sợ hãi không dám liều mình, vì thế bạn đánh mất cơ may thành công của mình.

William Shakespeare

 
 
 
 
 
Tác giả: baohan399
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 115 - chưa đầy đủ
Phí download: 10 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 466 / 0
Cập nhật: 2017-09-24 22:37:07 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 31
ó hôm sau đi học, mặt phờ phạc đi thấy rõ. Hắn dạo gần đây chăm đi học khiến mọi người phải thấy tò mò, nhất là FC của hắn. Chính vì vậy, người ta càng thấy khó hiểu hơn khi hắn quan tâm đến nó. Có lẽ buổi tiệc hôm qua đã kéo sáu con người lại gần nhau rất nhiều.
Sáng nay, anh sang nhà cùng cô đi học. Tối qua, anh đã thông báo trước với cô, mặc cô từ chối. Thấy anh đứng chờ trước nhà, cô định sẽ kệ, bỏ đi một nước, nhưng thấy cũng kì quá, cũng phải tiếp xúc nhau về chuyện của cả hai băng thôi. Đành đứng chờ anh bỏ đi. Nhưng chờ mãi, anh vẫn như một cây cột đèn sừng sững đứng trước nhà cô. Bất lực rồi! Cô đành bước ra. Anh nhìn cô và cười:
- Cứ tưởng em bỏ tôi đi trước rồi chứ?
- Tôi không muốn phải dậy sớm chỉ vì anh.
- Em có ăn sáng hay gì chưa? Mặt em xuống sắc quá, cẩn thận kẻo bệnh.
- Thế à…
- Đi ăn nhé.
Đoạn đối thoại dừng ở đó, rồi cả hai im lặng bước cạnh nhau. Cô có một suy nghĩ: Sao Darkness anh lại dịu dàng như vậy?
Về phần nhỏ và nhóc. Nhóc sáng ra đã phóng môtô sang nhà nhỏ. Bấm chuông một hồi thì mama nhỏ ra mở cửa. Một phụ nữ trung niên, tuy nhan sắc đã bị thời gian hủy hoại phần nào, nhưng vẻ mặt bà toát lên nét đẹp của một tiểu thư khuê cát. Bà hiền dịu và ấm áp, quan tâm đến tất cả mọi người, và đặc biệt, rất yêu thương nhỏ cùng Ken.
- Chào bác, cháu đến đưa Zoey đi học ạ!
- Ồ, phiền cháu quá! Cháu cứ đi lên phòng nó, gọi nó dậy giúp bác. Hướng này nè. Cảm ơn cháu nhé.
- Vâng ạ! – nhóc ngoan ngoãn cười tươi khoe lợi.
Cốc cốc cốc.
- Tôi vào nhé! Cô dậy chưa?
Không hề có tiếng đáp lại. Nhóc mở cửa vào phòng. Một căn phòng khá lớn. Đầy đủ tiện nghi như một căn nhà. Có một cái giường kiểu công chúa nằm giữa phòng, trên đó cũng có một ‘công chúa’ đang say giấc. Nhóc bước đến gần, ngắm nhìn khuôn mặt ngủ của nhỏ. Đột nhiên nhỏ trở mình, nhoẻn miệng cười để lộ cái răng khểnh cực duyên.
Nhóc đỏ mặt suy nghĩ “Con nhóc này cười dễ thương quá trời quá đất! Sao bình thường không cười với mình được một cái. Chẹp! Mà sao nhìn khuôn mặt ngủ này trông bình yên thế nhỉ. Muốn cắn ghê! Mình mà cưới nhỏ về thì sáng nào cũng cắn một cái rồi mới…” Nhóc giật mình, bởi cái suy nghĩ đó.
- Zoey! – nhóc ngồi lên giường, khều khều nhỏ. – Zoey! Mặt như cái ly… Ngủ ngái phì phì…
- Mama! Cho con nghỉ hôm nay đi… Con buồn ngủ mà… – nhỏ tóm lấy tay nhóc, mơ màng thều thào.
Nhóc đứng hình, rồi nụ cười gian xuất hiện. Nhóc ghé vào tai nhỏ thì thầm:
- Zoey… Anh yêu em. Mình yêu nhau đi nhé!
Nhỏ ngay lập tức mở mắt ra, nhìn thấy cái mặt của nhóc gian hết cỡ với nụ cười đểu thường trực. Hôm ấy, trong phạm vi 10 km quanh nhà nhỏ, những người mắc bệnh tim đều phải nhập viện.
* Tội lỗi *
Thế là hôm nay, anh và cô cùng đi học trễ vì cô ăn một lần… ba tô phở, trong khi anh chỉ ngồi nhìn cô… cười.
- Tự kỉ. – cô lầm bầm. Cố tình ăn vừa nhiều vừa chậm, cô mong chờ anh sẽ chán nản mà đi học trước, không ngờ cứ nhìn rồi cười hoài. Bà chủ quán này hôm nay lời cực. Nụ cười của anh tỏa nắng như trong quảng cáo kem đánh răng ý, thu hút bao nhiêu thành phần khách. Đa dạng về giai cấp, vẻ ngoài,… cả giới tính nữa. *Ặc*
Nhóc chuyển sang lớp 11A1 học cùng năm người kia.
Đọc tiếp Thiên thần, Ác quỷ và tiểu thư tung tăng trên phố – Chương 32
Thiên Thần, Ác Quỷ Và Tiểu Thư Tung Tăng Trên Phố Thiên Thần, Ác Quỷ Và Tiểu Thư Tung Tăng Trên Phố - baohan399