Books - the best antidote against the marsh-gas of boredom and vacuity.

George Steiner

 
 
 
 
 
Tác giả: Ant
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 195 - chưa đầy đủ
Phí download: 13 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 745 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 04:42:33 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 189: Lâm Quân, Em Xin Lỗi Anh
ý túc xá nữ.
Kim Linh đang ngồi trong phòng mình, hướng ánh mắt nhìn về ánh trắng xa xôi vô định bên ngoài cửa sổ và suy nghĩ tới xuất thần. Bàn tay cầm một cành hoa đã héo từ lúc nào, xé từng cánh hoa xuống, lẩm bẩm “ Yêu, không yêu, yêu không yêu …….. “
Sở dĩ nàng ngồi như thế chính là vì không ngủ được, trong lòng nàng đang suy nghĩ về lời tỉnh tò của Lâm Quân lúc trước, kèm thêm đó chính là nghĩ về gia cảnh của nhà nàng.
Kim Linh tên thật chính là Hồ Kim Linh, nàng là con gái lớn của gia tộc họ Hồ tại Việt Quốc.
Hồ Gia chính là một gia tộc lâu đời và huy hoàng nhất tại Việt Quốc, trong quá khứ khoảng 600 năm trước chính là nhà này cầm quyền Việt Quốc, với tổ tông nổi tiếng nhất là Hồ Quý. Nhưng vì nhà Minh bên Tung Quốc nên Hồ Gia cũng chỉ cầm quyền được 7 năm, sau khi kết thúc bằng việc Hồ Trừng, ông tổ nổi tiếng về tài đúc vũ khí bị bắt đi.
Hiện nay thì Hồ Gia cũng đã xuống dốc, thực lực mạnh nhất trong gia tộc chỉ là Thiên Không Võ Sĩ, người đó chính là bác hai của nàng, đang giữ một chức quan trung bình trong triều.
Vì để tiến thân nhanh hơn trong con đường thăng quan phát tài nên bác nàng phải tìm kiếm đồng minh. Và một trong những biện pháp liên minh phổ biến nhất chính là, thông nhau…à nhầm, thông hôn.
Đếm đi đếm lại thì trong cả gia tộc họ Hồ hiện giờ chỉ có một mình Hồ Kim Linh là con gái đang tuổi trưởng thành, với nàng cũng khá xinh đẹp nên bác nàng đã đem nàng đi chào hàng.
Lần đó thì Kim Linh cũng tức giận không nhẹ nhưng vì bác nàng là người có quyền nhất gia tộc, cũng là ân nhân của nhà nàng nên Kim Linh cũng đành nhắm mắt chơi theo. Trong lòng thì cầu mong chả cái thằng vẹo nào thích nàng.
Nhưng chuyện đời đúng là không ai ngờ được, đại thiếu gia của Trần Gia, con trai Trần Phan, tể tướng đương triều lại thích nàng. Thằng đó có bảo “ đây chính là một nửa của đời anh, thằng vẹo nào cũng đừng hòng tán “.
Thằng nhóc đó sau khi nói câu đó thì bác nàng hiểu liền, đã đi tiếp xúc và làm ra một cái hôn ước, nói chung là hai nhà đã thành thông gia trên danh nghĩa, chỉ chưa làm đám cưới vì Kim Linh đang đi học.
Nói về vị hôn phu danh nghĩ của mình thì chính Kim Linh cũng công nhận là một người đàn ông đẹp trai tài hoa thực sự. Và nàng nghĩ dù gì thì vì bác mình nên trong lòng lúc đó cũng không có đề phòng, hai người cũng tiếp xúc với nhau khá là nhiều. Tuy rằng thằng đó Kim Linh chưa có chút gì gọi là tình yêu nhưng lòng nàng thì cũng xác định rồi, sau khi học xong thì sẽ cưới thằng đó.
Chỉ là, đột nhiên Lâm Quân lại xuất hiện trong cuộc đời của nàng. Ngày hôm nàng té xuống Vạn Cẩu Vực cũng chính là ngày nàng với thằng nhóc con trai của tể tướng chia tay nhau, vì tên đó phải ra chiến trường phục vụ. Và ngày hôm đó là ngày đầu tiên Kim Linh gặp Lâm Quân.
Ấn tượng đầu tiên của hắn mang cho nàng chính là một người độ lượng và rất hào phóng. Hắn không những không trách nàng vì đã đi ái vào mồm hắn, mà còn đưa cho nàng phòng tắm và một cái giường êm ái để ngủ.
Ngay hôm đó chính là lần đầu nàng ngượng ngùng và rất cảm kích Lâm Quân.
Tiếp theo chính là những ngày sống dưới Vạn Cẩu Vực, Lâm Quân là người luôn tạo niềm vui cho Kim Linh, chính hắn đã làm nàng biết thế nào là vui vẻ trong nghịch cảnh, và đặc biệt hắn rất chiều chuộng nàng. Cũng làm cho nàng biết cái cảm giác được chiều chuộng là như nào.
Sau đó đến khi lên Vạn Cẩu Vực, lúc cái cây côn sắt đặc ruột của Lâm Quân chọt chọt vào người Kim Linh thì nàng cũng toáng lên, theo phản ứng thì nàng tát Lâm Quân một cái. Thực sự thì lòng nàng không có muốn thế nhưng tát hắn chỉ là phản xạ tự nhiên thôi. Ngay sau đó Kim Linh rất hối hận, không cho Lâm Quân được phản ứng mà đã chạy trối chết. Trong lòng đầy tội lỗi.
Thời gian khi nhập học ở trường DongDa thì Kim Linh đã suy nghĩ rất nhiều lần, nàng đã có hôn ước trên đầu nhưng vẫn đi cưa trai bên ngoài. Lúc đó nàng cảm giác tội lỗi dâng trào, vì thế, cho dù có một chút tình cảm với Lâm Quân nhưng nàng vẫn quyết tâm cắt đứt nó, thầm hứa với lòng “ cho dù có gặp lại thì cũng xem như người dưng “.
Nhưng nói chung thì đời 10 chuyện đã có 8 9 chuyện là không hài lòng rồi.
Sau 1 tháng nhập học, khi Kim Linh đã chắc mẩm là Lâm Quân không học trường DongDa thì tự dưng hắn lại xuất hiện.
Lúc đó tâm trạng Kim Linh rất vui mừng nhưng cũng đầy khó xử, bởi vì nàng chưa biết phải sử xự như thế nào.
Sau đó đột nhiên Lâm Quân quỳ xuống tỏ tình với Nhật Hạ, ngay lúc đó Kim Linh có cảm giác trong lòng đột nhiên phẫn nộ. Như có một món đồ chơi đã bị người khác dành giật.
Lúc đó nàng phát hiện không thể xem Lâm Quân như người dưng được nữa, có lẽ trong tim nàng đã có một hình bóng của hắn, tuy nhỏ nhoi nhưng rất rõ ràng.
Hình bóng rõ ràng đó của Lâm Quân càng ngày càng lớn lên trong tim nàng, đối với mỗi việc Lâm Quân đã làm cho nàng. Mặc dù vẫn không có chút phản ứng nhưng trong tâm hồn thì cực kỳ vui vẻ và mừng rỡ. Lúc nàng thức dậy, người nam đầu tiên nàng gặp chính là Lâm Quân. Hắn luôn luôn nở một nụ cười thật tươi chào hỏi nàng, trong tay thì cầm một món ăn sáng và một thứ nước rất thú vị.
Khi nàng buồn phiền thì Lâm Quân chính là người mang cho nàng những con thú ngộ nghĩnh mềm mại bằng bông, hay mang cho nàng những đĩa phim hoạt hình kỳ lạ, còn không cũng là một thanh kẹo rất ngọt ngào.
Khi nàng có tâm sự không biết tỏ cùng ai thì hắn là người im lặng ngồi nghe nàng nói, không có một chút nào gọi là phiền hà. Cho dù cái chuyện nàng thắc mắc hơi điên điên chút, vd như tại sao chảy máu ………..
_ Quân, ruốt cuộc em phải làm sao đây?
Kim Linh lẩm bẩm thêm một câu.
Cho dù trong tim nàng có hình bóng của hắn nhưng thực sự là nàng không biết phải làm gì với hôn ước của nàng, đối diện như thế nào với gia tộc, còn đối diện thế nào với vị hôn phu của mình.
Cho dù Lâm Quân có giỏi thật, có mạnh thật nhưng làm sao hắn có thể đối diện với gia tộc mạnh thứ hai của Việt Quốc chứ. Làm sao mà hắn có thể tránh khỏi sự đuổi giết của bọn họ cơ chứ.
Kim Linh vẫn biết 7 vị sư phụ của nàng, trong Thập Nhất Tinh Tú của Việt Quốc, nhưng liệu họ có ra mặt vì Lâm Quân không thì còn rất khó nói. Bởi vì dù sao nàng nghe nói 3 người trong Thập Nhị Tinh Tú đều thuộc Trần Gia.
Còn nếu họ có ra mặt thì làm sao, nếu Trần Gia không làm gì được Lâm Quân thì chắc chắn họ sẽ chĩa mũi giáo sang nhà của nàng. Lúc đó cha và mẹ nàng, chỉ là hai người nông dân bình thường chắc chắn không thể nào chịu được, cả em trai còn nhỏ của nàng nữa. Kim Linh lo sợ vì sai lầm của mình ngày hôm nay mà cả nhà nàng sẽ chịu tai ương ….
…………………
Ta phải làm sao đây, ai có thể cho ta biết không ………………
Kim Linh cuồng hô trong lòng mình, thực sự là vào giờ phút này nàng không biết phải làm gì cho đúng nữa. Từng hình bóng lướt qua trong đầu nàng, có cả cha mẹ nàng, em trai nàng, hôn phu của nàng, còn có cả Lâm Quân nữa ………
Trái tim nàng thì mách bảo rằng nàng hãy bỏ qua tất cả, để đi yêu Lâm Quân. Nhưng lí trí nàng lại phản đối, nó nói cho nàng biết là cha mẹ nàng không thể nào mà chịu được lửa giận to lớn của Trần Gia …..
Sau cùng, cắn chặt môi của mình, Kim Linh làm ra một quyết định.
Đó chính là từ chối Lâm Quân.
Kim Linh cảm giác trong tim mình như vỡ vụn ra, từng cơn đau đột nhiên kéo tới.
Đau, đau lắm.
Nước mắt đột nhiên lăn dài trên khuôn mặt tuyệt mĩ của nàng, Kim Linh ôm đầu, thống khổ nói:
_ Lâm Quân, em xin lỗi anh …….
…………………………………………� � �.
Sáng hôm sau,
Lâm Quân tỉnh dậy từ giấc ngủ rất dài, hắn vươn vai ngáp một cái, sau đó nhìn xung quanh.
Ta đang ở đâu vậy nè.
Nhìn được một lúc thì Lâm Quân lập tức thắc mắc trong lòng, xung quanh hắn nằm la liệt toàn là người. Người Thiên Long Bang có, học sinh trường DongDa có, các giáo viên trường DongDa cũng có. Nói chung là toàn bộ đều có. Mọi người ở đây nằm ngủ mà ôm nhau la liệt, nhưng thường là nam ôm nam và nữ ôm nữ. Có nhiều thằng con trai ôm nhau đến nỗi mặt kề mặt, môi kề môi. Không biết là trong mơ bọn này đang mơ cái quái gì mà có hành động bất nhã như này nhỉ.
Khó hiểu thì Lâm Quân nhìn thêm cái nữa, cho tới khi hắn nhìn thấy vỏ lon bia rượu vứt đầy đất và cả dàn nhạc DJ tối qua thì hắn cũng nhớ ra tất cả.
Thì ra tối hôm qua, say chầu nhậu say thì anh em ngồi nhậu mới đề xuất đám Lâm Quân hát lại cái bài “ New Devide “. Để mà nghe cho phê. Nhưng ai dè lúc đó Nhật Hạ đã quá chén, say sưa từ lâu nên không hát được.
Sau cùng, vì anh em đòi quá, mà Lâm Quân cũng hơi tê tê nên hắn móc cái dàn DJ mới tậu của mình ra.
Tiếp sau đó dễ hiểu là hắn tự chơi DJ, bật những bản nhạc nổi tiếng thế giới lên, và thế là anh em, thầy cô, nam nữ các bạn đều hưởng ứng nhiệt cmn liệt.
Sau đó có vài thằng rượu vào tính cách lộ ra, đứng giữa sân quẩy và hô “ lên nóc nhà, lên nóc nhà “.
Ngay sau đó là toàn bộ học sinh giáo viên thấy hay quá cũng chơi tới, ai nấy đều “ lên nóc nhà, lên nóc nhà bắt con gà “ ………….
……………………….
Lâm Quân nhớ lại chuyện hôm qua mà cười khổ không thôi, giờ hắn mới biết cái trường này cũng điên cuồng như thế. Từ già tới trẻ ai ai cũng nhậu nhẹt chơi hết mình.
Bỗng, Lâm Quân nhớ ra một chuyện, thất thanh hét lên:
_ Bỏ mẹ, quên đem đồ ăn sáng cho Kim Linh rồi
Thiên Long Lệnh Bài Thiên Long Lệnh Bài - Ant