Ancient lovers believed a kiss would literally unite their souls, because the spirit was said to be carried in one’s breath.

Eve Glicksman

 
 
 
 
 
Tác giả: Ant
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 195 - chưa đầy đủ
Phí download: 13 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 745 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 04:42:33 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 179: Chiến Tranh Ảo Giác
oàn bộ học sinh nam trong trường không bàn mà hợp, trả lời ngay tắp lự làm Viêm Vi tức đến nổi sắp phun máu.
M**, ****, ****, đám đàn ông thối tha.
Viêm Vi hận tới nghiến răng nghiến lợi, trong lòng ân cần hỏi thăm tổ tiên 18 đời của đám con trai này. Nhưng chính nàng cũng không biết mình nên làm gì nữa.
Ngày hôm nay vì để biểu diễn nên nhất thời các nàng đều bỏ nhẫn trữ vật ở bên trong, bây giờ làm quái gì còn đồ để mà che lại. Cái thứ hai chính là nàng cũng không rời sân khấu được.
Trước khi biểu diễn thì thầy hiệu phó vì đề phòng các nàng diễn qua loa sau đó rời khỏi nên lão cũng khoá luôn cái đường xuống. Vì thế cho nên Viêm Vi nhất thời phân vân đứng tại chỗ, các chị em khác thì đều đưa ánh mắt quăng sang nàng, ý nói “ đại tỷ, chúng em cần giúp đỡ “.
Sau cùng, nghĩ nghĩ một lát thì Viêm Vi làm ra một hành động cực kỳ khủng cmn bố….chỉ thấy …………….
……………………………
1 tiếng trước,
_ Sặc sặc, Nhị Long, chú xem online nãy giờ mà không quay lại à, ngu thế.
Lâm Quân đứng một góc tường thành lén la lén lút nhìn vào lỗ hổng trên bức tường. Ánh nhắt nhìn hai thân ảnh đang vận động kịch liệt ở phía bên kia tường, sau đó bất mãn nói.
_ Bang chủ, thuộc hạ quên đem ký ức châu rồi.
Nhị Long có cảm giác bó tay nói, bang chủ đúng là bang chủ, vẫn phong cách dâm đãng như thế. Mịa nó, xem đã mắt là được rồi, còn quay lại cho ai xem nữa à.
_ Lúc trước anh nhớ đưa cho các chú mỗi thằng gần chục cái ký ức châu rồi cơ mà.
Lâm Quân hỏi lại nhưng ánh mắt vẫn chăm chú nhìn, tới bây giờ hắn mới biết lúc nãy đám Nhị Long xem gì mà đắm đuối như thế. Thì ra chính là xem phim con heo online. Bên kia bức tường thành chính là một đôi nam nữ đang đánh dã chiến kịch liệt, tính toán thì chắc cũng hơn 1 tiếng đồng hồ rồi.
_ Ách, cái này thì chúng thuộc hạ …….
Nhị Long lập tức ấp úng, đúng là Lâm Quân giao cho bọn hắn gần chục cái ký ức châu để mà ghi hình làm tình báo, nhưng mà, khổ một cái hình như tình báo thì ít cmn ỏi, còn mấy cái đó hầu hết để là……..
_ Sao? các chú xài hết rồi à? Anh nhớ dạo này anh làm đếch gì có giao nhiệm vụ thu thập tình báo cho chúng mày?
_ Ách, bang chủ, cái này thì………thực ra là chúng thuộc hạ……….
_ Làm gì? Nói.
Lâm Quân quay trừng mắt hỏi, cái vấn đề này thực quan trọng nha, cái đống ký ức châu đó tốn không biết bao nhiêu tiền của hắn.
_ Ách, dạ, quay phim heo ạ.
Nhị Long ấp úng trả lời, khuôn mặt cúi gằm xuống đất. Khuôn mặt cũng trở nên đỏ bừng nhưng tất nhiên là Lâm Quân không thấy được.
_ Giỏi nhỉ, mẹ nó, chú biết anh tốn bao nhiêu tiền mua cái đó không?
Lâm Quân không xem nữa mà quay lại nhìn, ánh mắt hắn trong bóng tối bừng lên như hai ngọn lửa. Một cái ký ức châu có thể quay tối đa là 100 tiếng, cho dù quay phim heo thì làm quái gì mà quay hết hơn chục cái được.
_ Thuộc hạ oan uổng.
Nhị Long lập tức quỳ xuống đất, tỏ vẻ như oan lắm, nước mắt nước mũi thiếu chút nữa chảy ra.
_ Oan uổng cái giao hợp mẫu thân ngươi. Oan cái đếch gì mà oan.
Lâm Quân nghe thế thì càng bực mình tợn. Thực ra ký ức châu ở thế giới này chính là một loại đá đặc biệt, chỉ có ở những sa mạc mới có thể tìm ra nó. Vì thế sản lượng ký ức châu của Việt Quốc cũng không nhiều lắm. Đa phần trong đó chỉ là ký ức châu hàng lởm, chỉ quay được 5, 10 phút. Số ký ức châu quay tới 100 tiếng chính là mặt hàng cao cấp nhất, vì muốn hoàn thiện cái cơ quan tình báo mà Lâm Quân không biết phải tốn bao nhiêu tiền.
_ Ặc, oan cho thuộc hạ quá. Cái này là do ngài mà, chúng em chỉ chấp hành mệnh lệnh của anh thôi.
Nhị Long quỳ dưới đất không ngừng hô to oan uổng, đúng thực là do Lâm Quân cả cơ mà.
_ Do ta? Nói rõ ràng.
Lâm Quân trừng mắt, trong lòng nhớ lại thì làm gì phải do hắn.
_ Bang chủ, chúng em đều ghi nhớ mọi lời nói của anh và xem đó như khuôn vàng thước ngọc. Một tháng trước khi anh đi, anh còn nhớ chúng ta có tổ chức buổi nhậu không? Cái hôm mà anh lôi cái gọi là “ sushi “ ra ăn ấy.
Lâm Quân nghe thế thì nhớ lại. Đúng là có một ngày, vì bị con mập Ngô Kim bán riết nên Lâm Quân buồn chán gọi thuộc hạ đi nhậu. Hôm đó đúng là cao hứng nên hắn lôi đặc sản ra mời anh em nhậu nhẹt một phen. Hình như hôm đó uống tới quên trời quên đất, ai cũng say mèm. Tuy nhớ ra nhưng Lâm Quân cũng thắc mắc hắn có làm gì đâu mà Nhị Long bảo do hắn.
_ Hửm, là hôm đó. Mà sao?
_ Ách, bang chủ. Ngày hôm đó, sau khi quá chén thì các anh em mới bộc lộ bản chất dâm tặc ra ngoài. Dẫn đầu là Đại Long, hôm đó huynh ấy sau khi ngà ngà say thì lôi ra một thước phim heo, nói là quay được của em hàng xóm gần nhà.
_ Rồi sao?
_ Dạ, tiếp theo đó là các anh em cũng không chịu thua kém, ai nấy đều lôi những thước phim vàng ngọc ra so sánh. Ngay cả thuộc hạ cũng có. Tiếp theo chính là các anh em so sánh giữa mình với người khác, ai cũng cho rằng của mình hay hơn. Mắt thấy sắp đánh nhau tới nơi thì bang chủ ngài lên tiếng.
_ Hửm, ta nói gì cơ?
Nghe tới đây thì Lâm Quân cũng dần dần nhớ ra, nhưng mà cái đoạn sau đó thì hắn quên cmnr.
_ Ách, bang chủ nói toàn là phim cùi, như góc quay không chuẩn, như diễn viên quá xấu, như là ……..bla ……bla ……..Sau đó ngài móc ra một bộ phim được gọi là Full HD không che cho anh em nghiên cứu và tìm hiểu.
_ Vậy thì có gì đâu?
Lâm Quân ngạc nhiên hỏi, hình như là hắn có làm như thế thì phải.
_ Ách, bang chủ, cái này ngài không nhớ à? Lúc đó người đã nói “ phim này do chính tay anh quay, các chú nếu thằng nào quay được như anh thì anh tăng cơm cho, bảo đảm thắng lên hai cấp “.
_ Sặc, ta có nói như vậy?
Lâm Quân chỉ tay vào mũi mình rồi hỏi, hình như hắn có nói vậy đâu nhỉ.
_ Ặc, có mà bang chủ. Từ hôm đó các anh em mỗi khi có cơ hội đều đem ký ức châu ra quay gọi là noi gương theo bang chủ. Vì thế cho nên là …………
_ Hừ, hừ, vậy là do anh hả? Không phải lỗi của các chú sao? Mẹ nó, chúng mày biết anh tốn bao nhiêu tiền vào cái đống đó không?
Lâm Quân nghe thế thì cũng hiểu ra, nhưng vẫn không nhịn được tức giận. Mẹ nó, đúng là rượu vào lời ra, mẹ nó, tốn một đống tiền để đi quay phim heo.
_ Ách, bang chủ, thực ra cũng không tốn lắm. Cái quay phim này có rất nhiều lợi ích thiết thực.
Nhị Long biết Lâm Quân vẫn còn giận nên nói tiếp.
_ Lợi ích gì?
_ Ặc, là tay nghề ẩn nấp, chạy trốn, truy tung, thu thập tình báo của mọi người được nâng thêm một tầm ới. Vì người đẹp hầu hết chỉ dành cho cường giả nên các anh em để qua mắt cường giả quay phim lại thì phải nói là cực kỳ giỏi. Có nhiều khi các anh em mạc danh kỳ diệu thu được một đống tình báo cực hữu dụng.
Lâm Quân nghĩ nghĩ rồi cũng cho là Nhị Long nói có lý, hình như quay phim thế này có vẻ tốt thật. Ít nhất là tăng trình độ chạy trốn ẩn nấp, hơn nữa là có phim heo. Đột nhiên Lâm Quân nghĩ tới một chuyện, tại sao không quay lại rồi đưa cho tên Tiểu Thần Đèn nhỉ. Nếu như thế thì chắc chắn là đỡ tốn hơn cái đổi phim cho hắn rồi. Nghĩ thì nghĩ thế nhưng Lâm Quân vẫn tò mò hỏi Nhị Long:
_ Tình báo gì?
_ Dạ, chính là về Tung Quốc.
_ Cái gì mà của Tung Quốc?
Lâm Quân tò mò hỏi, hình như là cái này các sư phụ của hắn đang cần thì phải.
_ Chính là âm mưu của Tung Quốc. Việc này thì hôm nay chúng thuộc hạ muốn gặp bang chủ cũng chính là để giao các thứ này cho ngài.
Nhị Long thấy Lâm Quân hứng cmn thú thì vội nói, may mà có mấy thứ này đỡ cho, nếu không thì chắc chắn ăn hành từ bang chủ quá.
_ Âm mưu? Tung Quốc có âm mưu gì?
Lâm Quân lần này thì hét lớn, mấy cái này nếu như hữu dụng thực thì chắc các sư phụ sẽ vui mừng lắm.
_ Bang chủ, chúng thuộc hạ từ khi ngài ra đi thì không ngày nào là không có người, miệng nói là đi thu thập tình báo nhưng thực chất là đi quay phim heo. Mỗi ngày đều có người lạng qua lạng lại các thành phố gần DaLat thành tìm kiếm mục tiêu để quay phim heo.
_ Ban đầu là quay phim những người dân bình thường hoặc những người có thực lực thấp kém. Nhưng dần dần thì đều đã quay hết nên các anh em đều chuyển sang quay phim các cường giả trong thành, hoặc là các bang chủ tổ chức xã hội đen, còn không thì cũng quay các vị quan từ cùi tới vip của các thành trì ……………..
_ Nói tiếp, sau đó thì sao?
Lâm Quân thấy Nhị Long dừng thì vội vàng thúc dục, thì ra khi hắn đi đám này lại có tiền đồ như thế. Dám quay lén cảnh XXOO của quan triều đình.
_ À, sau đó thì chúng thuộc hạ nghe được những tin tức rất thú vị. Hình như có một vài vị thành chủ đã quy phục Tung Quốc, tiết lộ những thông tin và làm việc cho bọn hắn. Ban đầu chúng thuộc hạ chỉ nghe được từ những vị quan tôm tép, sau đó thì tới những vị quan to. Ngay cả thành chủ DaLat thành của chúng ta hình như cũng có vẻ quy phục Tung Quốc.
_ Ngươi nói là Nguyễn Chí Hướng? Hắn có cái gan đó sao?
Lâm Quân nhíu mày hỏi, trong đầu nhớ lại hình ảnh một người trung niên lúc nào cũng tươi cười, hay nịnh nọt hắn.
_ Vâng, theo thuộc hạ điều tra được thì việc Thiên Long Bang tổn thất nhân số lần trước cũng chính là do hắn làm. Nhưng vì tránh “ đánh rắn động cỏ “ và chờ bang chủ quyết định nên bọn thuộc hạ chưa làm gì hắn?
_ Tốt lắm, vậy còn âm mưu của Tung Quốc thực ra là gì?
Lâm Quân nghe thế thì gật đầu tỏ vẻ hài lòng, đúng là đám này tuy hơi bựa nhưng những việc quyết định thì đều làm rất tốt.
_ Chiến tranh ảo giác.
Nhị Long run run phun ra một câu.
Thiên Long Lệnh Bài Thiên Long Lệnh Bài - Ant