Làm việc cật lực mà không có tài thì đáng xấu hổ, nhưng có tài mà không làm việc cật lực thì thật là bi kịch.

Robert Half

 
 
 
 
 
Tác giả: Ant
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 195 - chưa đầy đủ
Phí download: 13 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 745 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 04:42:33 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 178: Nhìn Gái Khoả Thân Chứ Gì
0 phút trước,
_ Cẩu Thánh, ngươi có nhầm không thế? Tại sao chúng ta phải chui vào đây?
Vô Văn Dương sau khi đột nhập vào trường DongDa thì thắc mắc quay sang hỏi Cẩu Thánh.
_ Ngu thế, muốn “ gắp lửa bỏ tay người “ thì chúng ta cũng phải tìm thằng để mà đổ tội chứ.
Cẩu Thánh có chút bó tay với thằng ngu này, hình như 3000 năm bị giam cầm làm thằng này hơi điên điên rồi thì phải.
_ Ơ, nhưng mà tại sao lại tìm trong này? Tìm ở ngoài không được sao? Mà gái ở đây ngon thật. Hắc hắc.
Vô Văn Dương thắc mắc một lát, nhưng sau khi thấy gái thì vứt cha mấy cái này đi, cái bồn cầu bay lên bay xuống chăm chú nhìn các em gái.
_ Mẹ, thôi đủ rồi, đi làm việc đi.
Cẩu Thánh lắc đầu bó tay, lão cũng không hiểu được tại sao hắn chỉ là một cái bồn cầu mà còn đi ngắm gái chứ. Bộ ngươi làm được gì sao.
_ Ờ thì xuống.
Vô Văn Dương nghe thế thì tính hạ xuống, nhưng khi hắn nhìn qua một bên thì chợt thắc mắc nói:
_ Uả, đằng kia hình như là Ngũ Long và Cửu Long thì phải, bọn hắn làm gì ở đây nhỉ?
Cẩu Thánh vừa nghe thế thì cũng đưa mắt tìm hai tên đó, sau khi nhìn thấy rồi thì mắt lão sáng lên, ở trong đêm tối ánh mắt của lão đặc biệt rợn người.
_ Cơ hội của chúng ta là đây rồi.
_ Hả? Cơ hội?
_ Cứ làm theo ta khắc biết.
Cẩu Thánh nói rồi lao thẳng về phía hai tên Ngũ Long và Cửu Long đang ở đằng kia.
…………………….
5 phút sau,
Trong một bụi rậm có hai người thanh niên chừng 18 tuổi xuất hiện, cả hai người này đều mặc trang phục của Thiên Long Quân. Hai tên này đều có thân hình và khuôn mặt rất bình thường, không một chút nổi bật nào. Chỉ có điều một tên tóc dài và một tên đầu đinh.
_ Cẩu Thánh, chúng ta làm vậy có ổn không?
Người thanh niên tóc đinh liếc mắt hỏi người thanh niên tóc dài.
_ Câm mồm, bây giờ hãy gọi tao là Ngũ Long, còn mày là Cửu Long, okê chưa?
Người thanh niên tóc dài kia chỉnh chỉnh lại mái tóc của mình rồi lạnh lùng nói.
_ Ừ, Ngũ Long, bây giờ bọn mình làm gì đây?
_ Cửu Long, bây giờ chúng ta sẽ tìm những thằng còn lại. Đi theo tao.
Người thanh niên tóc dài nói rồi bước đi, hắn chính là Cẩu Thánh đã giả dạng thành Ngũ Long. Lúc nãy hắn đã phát hiện được chỗ của đám Lục Long. Nhưng tới lúc này thì hắn cũng chưa hiểu tại sao đám này lại chui vào trong này làm gì.
_ Ừ.
Cửu Long, cũng chính là Vô Văn Dương vội đi theo, hiển nhiên là hắn cũng phát hiện ra đám Lục Long.
Hai tên đi nhanh tới chỗ đám Lục Long đang đứng, khi vừa bước tới thì chỉ thấy đám này gồm có 3 tên từ Lục Long đến Bát Long, tên nào tên nấy mặt mũi đều đang rất sầu mi khổ kiếm.
Cẩu Thánh, hay chính là Ngũ Long, thấy thế thì tỏ vẻ bình thường bước tới hỏi:
_ Sao? Chúng mày làm gì mà có vẻ đau khổ thế?
Ba người kia nghe có người gọi thì quay đầu lại, khi thấy Ngũ Long và Cửu Long đi tới thì ba người này cũng bình thường nói:
_ Ngũ ca à, chúng ta tìm khắp cả trường DongDa rồi nhưng không tìm ra đám người phó bang chủ. Hiện giờ không biết phải về giao phó với bang chủ như nào nữa.
Thì ra là tìm người. Xem nào, phó bang chủ mà bọn này nói hình như là tên nhóc con tên Đặng Tùng thì phải. Lúc nãy ta thấy hắn kéo theo một đám đi ra ngoài rồi.
Nghĩ tới đây thì Cẩu Thánh cũng hiểu nhiệm vụ mà Lâm Quân giao cho bọn này là gì, chắc chắn là kiếm thêm nhân thủ. Hèn gì mà ra lệnh cho đám kia đi tùm lum chỗ.
_ Nếu tìm không ra chắc phó bang chủ cũng đi ra ngoài cả rồi. Khỏi cần chần chờ cứ về báo cáo với bang chủ là xong. Ta nghĩ bang chủ không trách đâu.
Cẩu Thánh nghĩ nghĩ rồi cười nói. Bây giờ trong lòng hắn chỉ muốn tìm thấy thằng nhóc Lâm Quân, sau đó tương kế tựu kế nhằm thoát khỏi cái cảnh ngày hôm nay.
_ Ngũ ca nói có lý, hay chúng ta đi về đi Lục ca.
Thất Long và Bát Long nghe thế cũng cảm giác có lý, vội vàng nói với người được gọi là Lục Long.
_ Vậy cũng được, Ngũ ca, chúng ta đi về thôi.
Lục Long cảm giác cũng có lý nên quay sang nói với hai người Cẩu Thánh. Có gì cứ về trước rồi nói sau.
_ Tốt, chúng ta đi.
Cẩu Thánh thì còn trông chờ gì hơn nữa, vội đáp ứng rồi cất bước quay đi.
Nhưng, khi lão chưa đi được mấy bước, thì Vô Văn Dương, lúc này chính là Cửu Long nhìn lên trời thất thanh hô:
_ Ngũ ca, trên trời có mây trắng kìa.
_ Hả? Mây trắng.
Cẩu Thánh nghe thế vội dừng bước ngước mặt lên nhìn trời. Vừa nhìn lên trời thì lão đã có cảm giác chấn động.
Chỉ thấy lúc này, trên bầu trời chính là một đám mây to gần 50m, đã thế toàn bộ đều là màu trắng. Ở giữa đêm đen thế này trông đám mây trắng này cực kỳ bắt mắt. Nhưng Cẩu Thánh là ai, chính là Võ Thánh hàng thật giá thật nên lão có cái nhìn sâu sắc hơn, kể cả những gì người bình thường không nhìn được.
Lão cảm giác, đám mây này không đơn thuần chỉ là mây mà còn mang theo một ít Long Khí, tuy có hơi loãng nhưng chắc chắn là Long Khí. Nếu là như thế thì chắc chắn là phải do một con Rồng hoặc là hậu duệ của Rồng nhưng có trên 50% huyết mạch tạo ra.
Đã thế với tia Long Khí này Cẩu Thánh còn có một cảm giác rất quen thuộc như đã từng gặp ở đâu đó. Nhưng lão cũng nghĩ mãi mà không ra.
_ Ngũ ca, chúng ta làm gì đây? Đi xem không?
Lục Long và đám Thất Long Bát Long hiển nhiên cũng nhìn thấy đám mây này. Đối với bọn hắn thì bọn hắn cũng chả quan tâm cái đám mây này do ai tạo ra. Chủ yếu là vì cái bản tính tò mò và ham vui nên bọn hắn cũng muốn đi xem thử cho biết. Có gì sau này uống rượu có chuyện để chém gió mà trộ anh em.
_ Đi xem xem.
Cẩu Thánh phất tay rồi lao đi trước tiên, trong lòng lão cũng thầm nghi hoặc, không hiểu là con rồng nào mà có vẻ quen thuộc như này nhỉ.
……………………..
Tiểu Lâm bay lơ lửng trên bầu trời thi triển chiêu thức thiên phú của mình mới nhận được mà không hiểu như nào. Tại sao thiên phú của rồng mà chỉ tạo nên cơn mưa bé tí như này là sao. Mà hình như không có tác dụng nào ngoài cái việc nhìn hơi đẹp thì phải.
Đúng là cái chiêu thức thiên phú này của Tiểu Lâm có vẻ cùi thật, chỉ thấy từ đám mây trắng đó nhỏ xuống một cơn mưa, nhưng mà cơn mưa này cực kỳ nhỏ. Chỉ có vài giọt rớt từ trên trời xuống sân khấu, cái kiểu này giống như một vòi nước đang kẹt nước ấy, chảy rỉ rỉ ra.
Tiểu Lâm đã không hiểu thì cả đám con người dưới kia lại càng không hiểu được có chuyện quái gì xảy ra. Họ chỉ thấy một con gián cực phong cách, biết gầm như rồng bay lên trời một cách thật hổ báo. Sau đó tự dưng có một đám mây trắng cực to xuất hiện trên bầu trời, lúc đó ai cũng nghĩ chắc có chuyện gì ghê gớm xảy ra rồi chứ.
Nhưng không ngờ, từ đám mây trắng đó chỉ giọt xuống vài giọt mưa nhỏ ơi là nhỏ. Có nhiều người còn nghĩ trong lòng “ không phải cái này là nước đái của con gián đó chứ? “.
Người ta thường bảo mưa chính là do ông trời đi wc, mà ổng đi thì mưa rất lớn. Cùng đạo lý tương tự một con gián đi wc thì chắc chắn nước rất ít rồi.
Ai nấy trong đầu đều nghĩ thế rồi ngước mặt nhìn trời, trong lòng đang nghiên cứu xem, nước đái của gián có phải là nhỏ nhỏ giọt giọt như này không.
Người người suy nghĩ, nhà nhà đều suy nghĩ, nhưng đột ngột vang lên một tiếng hét rung trời từ phía trên sân khấu.
_ ỚOOOOOOOOOOOOOOOO ….
Người người đang nhìn trời thì đều hướng ánh mắt về phía sân khấu. Không hiểu có chuyện gì mà hét như heo bị chọc tiết vậy nhỉ.
Vừa nhìn thấy tình cảnh đang diễn ra trên sân khấu thì mọi người đều há hốc mồm có thể nhét vừa một trái trứng đà điểu vào. Đặc biệt là đám con trai trong trường, từ già tới trẻ, từ bé tới lớn ai cũng đều bụm chặt mũi mình, ngăn dòng máu chực trào ra.
Chỉ thấy trên sân khấu hình tròn lúc này đang là một cảnh tượng cực kỳ mê người.
Các cô gái lớp A7 không hiểu thấu đột nhiên lấy tay che trên che dưới, còn những bồ đồ sexy mặc lúc nãy theo mắt thường có thể thấy nó đang từ từ biến mất. Lộ ra những đường cong cơ thể. Đã thế các cô chỉ có một hai tay, không thể nào vừa che trên vừa che dưới được, vì thế những bộ vị quan trọng cứ lấp ló đằng sau bàn tay, làm cho dân tình muốn phun máu.
Kể cả đám con trai lớp A7 cũng vậy, giờ phút này bọn hắn cũng trần như nhộng, nhưng dù sao thì bọn hắn cũng chỉ cần che một chỗ thôi nên không sao, đã thế mấy tên này còn đứng gần những cô gái nên đôi mắt hau háu nhìn sang, ngay cả tiểu huynh đệ của bọn hắn cũng bắt đầu ngoi lên nhìn cho biết.
_ Tất cả nhắm mắt lại. Dmm. Nhìn cái gì mà nhìn?
Hoàng Viêm Vi chính là lớp trưởng lớp A7 vừa che che vừa bực mình nói. Tự nhiên lúc nãy những giọt mưa từ trên trời rớt xuống vào thẳng người các nàng, nhưng cảm giác mấy giọt nước chả có tác dụng gì nên nàng cũng không quan tâm lắm, chỉ không ngờ rằng. Đúng là mấy giọt nước này không làm gì nàng được nhưng làm cho quần áo nàng tự nhiên tan biến đi.
Mà đã thế thì thôi đi, không ngờ quần áo tan biến nhanh như gió, làm cho nàng bây giờ chỉ còn một vài mảnh vải dính trên người. Không biết lúc nào tan biến đi.
Đáng hận hơn chính là đám đàn ông ở chỗ này, không ai thèm giúp đỡ các nàng thì chớ, mà còn đưa ánh mắt đắm đuối nhìn sang, làm nàng hận không thể chọc mù mắt bọn hắn.
_ Nhìn gái khoả thân chứ gì.
Thiên Long Lệnh Bài Thiên Long Lệnh Bài - Ant