A blessed companion is a book, - a book that, fitly chosen, is a lifelong friend,... a book that, at a touch, pours its heart into our own.

Douglas Jerrold

 
 
 
 
 
Tác giả: Ant
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 195 - chưa đầy đủ
Phí download: 13 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 745 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 04:42:33 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 100: Siêu Nhân Biến Hình
ọn Đặng Tùng cứ nhìn và hâm mộ chứ không biết rằng. Cây côn to thế kia chỉ thích hợp với kingkong cái. Không lẽ bọn này muốn có cái đó để xxoo với kingkong cái à.
Sát sau khi biến thân thì không ngừng kêu gào, hắn lúc này đã mất đi lí trí. Cứ thấy cái gì có vẻ ngứa mắt là đập cái “ bùm “, không chút quan tâm tới xung quanh.
Cũng khá may mắn là giờ phút này trong phủ thành chủ cực kỳ vắng người. Người nào người nấy không tập trung đánh nhau thì cũng đã chạy trốn mất xác rồi nên không có thương vong về người.
Chỉ tội cho cái phủ xa hoa đẹp đẽ sau vài đạp của Sát thì cũng đã không còn hình dáng, 1 số đồ vật trang trí quý giá cũng không thoát khỏi tay của Sát làm trong lòng bọn Đặng Tùng rỉ máu không thôi.
Đáng ra phải chôm sạch mới cho thằng Sát biến hình mới đúng.
_ Ê, Sát nó có vẻ điên rồi. Mà chỗ này xa chỗ đánh nhau lắm. Không lẽ cho thằng ngu này tiếp tục phá huỷ à?
Đặng Tùng tiếc rẻ nói nhỏ.
_ Chứ biết làm sao bây giờ?
Hoàng Khải có vẻ vô kế khả thi nói, suy nghĩ cũng không phải là điểm mạnh của hắn.
Ngọc Tú nghe thế trầm tư 1 lát rồi nói:
_ Theo các ngươi khỉ thích gì nhất?
_ Ý ngươi là sao? Không phải dụ hắn bằng đồ ăn chứ?
Ngọc Tú cười nhạt rồi nói:
_ Thế ngươi nghĩ ra cách nào hay không?
Cả 2 người Đặng Tùng đều lắc đầu.
_ Được, chúng ta đi.
Ngọc Tú nói xong đứng dậy rón rén bước đi.
_ Đi đâu thế?
Đặng Tùng và Ngọc Tú thấy thế cũng bước theo.
_ Nhà bếp.
Nghe tới đây 2 người Đặng Tùng như hiểu ra điều gì cũng cười cười. Kế đó cả 3 tên rón ra rón rén như ăn trộm đi tìm nhà bếp.
Nhà bếp thì cơ bản cũng không khó tìm lắm. Chỉ vài phút sau là cả 3 tên đã tìm ra mục tiêu. Vừa nhìn thì cả 3 tên đều sáng mắt lên, trong bụng truyền ra âm thanh “ ọt, ọt “.
Bởi vì chỉ thấy trong nhà bếp đang để la liệt các cao lương mỹ vị để dành cho lễ cưới, tuy đã nguội lạnh từ lâu nhưng đối với 3 tên chưa ăn cơm thì nó có 1 sức hút mãnh liệt. Đặng Tùng định cầm 1 cái đùi gà lên gặm thì Ngọc Tú ngăn lại nói:
_ Làm việc trước đi, xong thì chúng ta quay lại ăn.
_ Ừ.
Đặng Tùng đỏ bừng mặt nói, không ngờ hắn lại còn xúc động hơn cả 1 tên lúc trước là thuộc hạ của hắn.
_ Đem theo mấy cái này đi, ta không tin là Sát không đói.
Ngọc Tú chỉ vào đám trái cây để trên bàn cười nói, hắn biết Sát cũng như bọn hắn thôi, chưa ăn cơm thì cho dù biến thành khỉ hay không thì cũng như nhau.
_ Được.
2 người Đặng Tùng và Hoàng Khải gật đầu rồi bắt đầu vơ vét trái cây trên bàn. Vì sao lại là trái cây ư, khỉ không thích ăn trái cây thì thích cái gì nữa.
Thấy 2 người Đặng Tùng vơ vét xong định mang ra ngoài thì Ngọc Tú ngăn lại nói:
_ Từ từ đã.
_ Chuyện gì nữa?
Ngọc Tú nghe thế không nói không rằng quay sang tìm 1 đống tương ớt, satế…… trét lên đám trái cây rồi cười nói:
_ Hắc, hắn cho anh em ta mệt thế này thì phải trả thù chứ. Haha ta rất mong chờ lúc hắn biến thành người đi wc ra máu mà không hiểu chuyện gì xảy ra.
Ặc, thế cũng được à.
2 người Đặng Tùng nghe thế đều chảy mồ hôi lạnh đầy mặt, ở chung lâu rồi mà bọn hắn còn không biết Ngọc Tú là 1 thằng âm hiểm như thế. Cứ tưởng hiền lành lắm cơ chứ.
Thấy 2 người Đặng Tùng ngẩn ra thì Ngọc Tú cười nói tiếp:
_ Ta học từ bang chủ đấy.
À, ra thế.
2 người Đặng Tùng gật đầu không nói gì. Nếu là Lâm Quân dạy thì cũng không có gì là lạ. Chỉ đáng tiếc Ngọc Tú từ 1 tên hiền lành trở nên mất dạy như này, thật đúng là gần mực thì bia, gần đèn thì hút mà.
…………………………………………� � �….
_ Xong hết cả rồi chứ?
Ngọc Tú hỏi Đặng Tùng.
_ Ừ, phía chúng ta xong cả rồi, bây giờ làm thế nào tiếp.
Đặng Tùng gật đầu 1 cái, đôi lúc hắn cũng không hiểu hắn là phó bang chủ hay Ngọc Tú là phó bang chủ nữa, cái quái gì cũng sai hắn.
_ Được, giờ bắt đầu thôi.
Ngọc Tú cười nói, hắn cảm giác việc sai bảo này cũng chả có gì. Bởi vì qua 3 năm chung sống với nhau thì Thiên Long Bang đã không còn là bang hội như lúc xưa nữa mà đã trở thành 1 gia đình đúng nghĩa. Đôi khi Lâm Quân còn bị hắn sai nữa là.
Đặng Tùng gật đầu rồi bước gần tới chỗ Sát đang nổi điên đánh đấm tùm lum. Tuy hơi run nhưng vì đại kế thì Đặng Tùng đành nhịn xuống.
Chỉ thấy hắn tiến gần tới chỗ Sát rồi giơ 1 chùm chuối lên hô:
_ Ê, khỉ trắng, lại đây ăn chuối này.
Đang đập phá hăng say chợt nghe có tiếng người gọi, theo quán tính Sát quay đầu qua. Khi thấy chùm chuối trong tay Đặng Tùng thì 2 đôi mắt của Sát sáng rực lên.
_ Gràoooooooooooooooooooooooo.
Sát hét 1 tiếng sau đó quăng cả cục đá trong tay ra sau, tiến tới trước mặt Đặng Tùng, dang tay ra muốn đập 1 phát.
_ Ực.
Đặng Tùng thấy cảnh này nuốt nước miếng 1 phát, sau đó co giò lên cổ chạy thẳng cẳng, không dám quay đầu lại 1 chút nào. Hắn sợ nếu bị đánh thành bánh thịt thì toi.
Sát thấy 1 hit bị trượt thì không cam lòng gào thêm tiếng nữa. Sau đó thấy Đặng Tùng chạy ra xa xa thì máu nóng lên não, quyết tâm đuổi theo cho bằng được.
Đặng Tùng phía trước, Sát rượt theo phía sau. Vì Sát đã là 1 con khỉ nên chân rất dài, chạy rất nhanh. Nếu không phải Đặng Tùng học thân pháp Lăng Ba Vi Bộ tới độ lô hoả thần thanh tránh né liên tục thì không biết đã bị đạp chết từ lúc nào rồi.
Đặng Tùng vừa chạy vừa đổ mồ hôi lạnh, mắt thấy sắp tới vị trí đã chỉ định thì hắn thở phào 1 hơi. Khi ném chùm chuối ra trước mặt thì vội vàng đổi hướng, chạy về phía khác.
Sát thấy thế trong mắt hiện lên thần sắc không hiểu, nhưng vì đang đói nên cũng không thèm đuổi theo làm gì. Hắn lao tới chụp chùm chuối dưới đất cho vào mồm. Khi ăn xong thì Sát chợt thấy trước mắt có thêm 1 chùm chuối nữa, hắn gào lên 1 tiếng rồi chạy tới đó không suy nghĩ nhiều.
Ăn xong thì thấy trước mặt có thêm chuối, hắn lại tiến tới không chút nghi ngờ. Cứ như thế, Sát bị bọn Đặng Tùng đắt mũi lôi đi như 1 con heo ngu ngốc. Chẳng mấy chốc thì Sát đi càng ngày càng xa, chỉ vài m nữa là sẽ tới vị trí mà bọn Lê Thiếu Phong đang đập nhau trên không trung.
3 người Ngọc Tú đứng trong góc thấy cảnh tượng này thì ai nấy đều nở 1 nụ cười âm hiểm, bọn hắn rất mong chờ tới lúc Sát thành người sẽ như nào.
…………………………………………
Lâm Quân bị Lê Thiếu Phong xách như xách 1 con gà mà trong lòng không ngừng tính kế, bởi vì hắn đã biết tên Lê Thiếu Phong là ninja nhưng không hiểu tại sao hắn phải bắt mình nên trong lòng không khỏi khó hiểu.
Mặc dù rất muốn tiếp tục giả chết như này nhưng từ khi tên người nước kia mang theo mùi hôi thối xuất hiện thì Lâm Quân có điểm chịu không nổi. Với cả thuật phân thân của Lê Thiếu Phong đã hết tác dụng nên đây là thời cơ để thoát ra.
Chỉ thấy Lâm Quân đang trong tay Lê Thiếu Phong hô lên:
_ Siêu nhân biến hình.
Lê Thiếu Phong đang tránh đòn của người nước chợt nghe Lâm Quân hô lên thì vội vàng nhìn xuống tay. Nhưng chưa kịp làm gì thì 1 áp lực cực kỳ to lớn bắn hắn ra xa. Lê Thiếu Phong thầm chấn động trong lòng nhìn lại.
Chỉ thấy tên nhóc lúc nãy trong tay hắn đang bay trên bầu trời, quanh người có 1 vầng sáng màu bạc bao quanh. Lâm Quân lúc này tóc tung bay theo gió, trên mặt mang theo thần sắc uy nghi. Nhìn hắn rất giống như 1 chiến thần hạ phàm.
Người xung quanh thấy thế cũng đều ngừng tay, 2 mắt tò mò nhìn sang. Chỉ riêng Cẩu Thánh lần trước đã thấy cảnh này nên cũng không tò mò lắm.
Chỉ là sự thật phũ phàng.
Khi vầng sáng màu bạc tán đi thì hình ảnh hiện ra trước mắt mọi người đều làm cho họ ngẩn người 1 lúc. Bởi vì tên nhóc nhìn giống chiến thần lúc nãy bây giờ gần như trần như nhộng, trên người chỉ có độc 1 cái quần xịp màu đen che đi chỗ kín.
Tuy thân hình Lâm Quân rất đẹp và rắn chắc nhưng nhìn tới nhìn lui thì họ chỉ thấy hắn giống 1 thằng chai bao, mua vui cho các quý bà.
Lâm Quân thấy ánh mắt mọi người nhìn sang thì đỏ mặt, sau đó quay sang Lê Thiếu Phong hét lên:
_ Thằng biến thái, mày bắt bố làm gì? Có mấy con cá mà làm như ghê lắm.
Lê Thiếu Phong đang ngẩn người, nghe thế thì điên tiết hét lên:
_ ***, thằng ***. Bố thề không đội trời chung với mày.
Nói xong hắn lao về phía trước, muốn tóm cổ Lâm Quân lại. Nhưng Lâm Quân bây giờ đâu phải như lúc nãy. Sauk hi mặc chiếc quần xịp thần khí xong thì cóc sợ cái chi. Hắn không tránh mà lao tới, đấm 1 cú thẳng vào mặt Lê Thiếu Phong.
Lê Thiếu Phong không ngờ là tốc độ và sức mạnh của Lâm Quân đột ngột tăng lên như thế nên rất chật vật tránh đòn.
_ Tại sao ngươi mạnh như thế?
_ Hehe, muốn biết thì quỳ xuống liếm chân cho bố đi. Bố mày miễn cưỡng cho biết.
Lâm Quân mặt hướng lên trời, đắc ý nói.
_ Ngươi ……………….
Lê Thiếu Phong nghe thế ngẹn họng, đang tính đánh tiếp thì chợt nhận ra xung quanh đã bị bao vây.
_ Hình như ngươi quên là có chúng ta ở đây thì phải.
Cẩu Thánh cười cười lên tiếng.
Thiên Long Lệnh Bài Thiên Long Lệnh Bài - Ant