Người khôn ngoan nhất không phải là người gặt hái được nhiều thành công, mà là người biết biến thất bại thành những lợi thế nhất định.

Richard R. Grant

 
 
 
 
 
Tác giả: Ant
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 195 - chưa đầy đủ
Phí download: 13 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 745 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 04:42:33 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 89: Đồ Biến Thái
ư ảnh khóc không ra nước mắt. Lúc nãy vì hắn không muốn Lâm Quân lấy được tài sản trong điện nên trước khi đưa Lâm Quân ra. Hắn đã thò tay lấy lại tất cả, chỉ có 1 vật là không lấy lại được.
Không nghĩ tới Lâm Quân càng độc ác hơn. Tuy đưa đủ 1 tỷ phim nhưng hầu hết toàn là thể loại bựa bẩn. Hầu hết chỉ toàn là đàn ông yêu nhau hoặc tình cảm giữa người và thú. Nói chung muốn bựa đến đâu thì bựa đến đó.
Khi xem thử 1 phim đầu tiên hư ảnh đã điên tiết lên, mặc dù là linh hồn nhưng vẫn có 1 cảm giác mắc ói mãnh liệt. Đã thế vật quý giá nhất lại không lấy được nên hư ảnh càng tức anh ách.
…………………………..
Bên ngoài,
Lâm Quân cũng không khá hơn hư ảnh là mấy. Hắn gian xảo cả đời, không ngờ ngày ngày săn nhạn có lúc bị nhạn mổ mù mắt. Lừa đảo là nghề của chàng mà bây giờ thì bị người ta lừa lại.
Càng nghĩ Lâm Quân càng tức nhưng hắn không có tý biện pháp nào cả. Đã ra được rồi thì có ngu mới chui vô. Hắn dậm dậm chân mấy cái, nhổ nước bọt cái toẹt rồi quay người đi. Trong lòng thầm thề có ngày sẽ rửa sạch cái sỉ nhục này.
Cẩu Thánh đứng bên cạnh thấy thế cũng chỉ cười khổ, hắn không ngờ 2 tên này lại gian xảo như thế. Đồng thời trong lòng cũng buồn cười không thôi, 2 tên này thật thú vị, giao dịch bình đẳng không tốt hơn à.
……………………………
Lâm Quân bước đi lầm lũi còn Cẩu Thánh mỉm cười không ngớt theo sau. Chẳng mấy chốc đã trở lại chỗ dựng lều. Chỉ thấy lúc này đã là trời tối. Kim Linh và Tiểu Cẩu 2 người đang ngồi ngay đám lửa ộm bụng. Chắc chắn là rất đói rồi.
Thấy 2 người Lâm Quân quay lại thì Kim Linh đứng bật dậy, lao ngay tới quên luôn cả cái gì gọi là yểu điệu thục nữ. Chỉ thấy nàng lao tới, dang 2 tay ra, có vẻ như là làm động tác ôm.
Lâm Quân thấy thế trong lòng thầm nghĩ, “ dù có xui thì được mĩ nữ ôm cũng là điều hạnh phúc phết “. Nghĩ thế hắn dừng lại tại chỗ, làm động tác dang tay ra, đồng thời cái miệng còn hơi chu ra 1 chút, ý là muốn hôn Kim Linh 1 cái.
Nhưng trời nào có chiều lòng người, chỉ thấy Kim Linh lao tới, không nói 2 lời. Vận hết 12 thành công lực vào tay, tắt thẳng vào mặt Lâm Quân 1 cái đánh “ bốp “ thật to và kêu.
_ Ngươi tốt lắm, đi cả 2 ngày mà không nói không rằng, hại chúng ta lo lắng cả buổi. Hức, không để lại đồ ăn cho ta nữa chứ. Ngươi có biết để 1 người con gái 1 mình là thất đức lắm không? Ngươi có biết 2 ngày ta chỉ gặp 1 vài cọng cỏ cầm hơi không? Ngươi có biết ta lo như nào không? Ngươi có biết …………………..
Đánh xong Kim Linh bưng mặt khóc, đồng thời cũng không quên chất vấn Lâm Quân 1 đống chuyện. Phảng phất là 2 ngày qua nàng chịu biết bao nhiêu uỷ khuất. Sau cùng, vì quá suy nhược lại khóc mãnh liệt nên nàng lịm đi. Ngất thẳng cẳng trong khi 2 người Cẩu Thánh và Lâm Quân đang á khẩu chưa nói được gì.
_ Ấy cô có sao không?
Lâm Quân tiến tới đỡ Kim Linh dậy, trong lòng hắn cũng không ngừng tự trách mình. Kiếp trước đã bỏ lỡ 1 lần thì cũng thôi đi, không ngờ kiếp này lại tái diễn. Hắn không tính trước để lại đồ ăn cho Kim Linh, để 1 người con gái xinh đẹp như này phải ôm cái bụng khô quắt gần 2 ngày.
Thấy Kim Linh bất tỉnh thì Lâm Quân vội vàng thi triển chiêu trị liệu của Nga My, truyền từng đợt sinh mệnh lực vào cơ thể cô ấy. Mắt thấy thân thể Kim Linh đang tái xanh hiện lên 1 ít hồng nhuận thì Lâm Quân mới thở phào 1 hơi. Đây chỉ là quá mệt mỏi chứ không nguy hiểm đến tính mạnh nên không sao.
Lâm Quân ôm thân thể Kim Linh tiến vào cái lều mà lúc trước hắn dựng cho cô ấy. Khi đã đặt Kim Linh lên giường và đắp mền cẩn thận thì Lâm Quân mới đi ra ngoài.
Trong lòng nặng nề không thôi nhưng Lâm Quân vẫn ngồi xuống nấu nướng 1 trận. Khi nhìn thấy Kim Linh khóc hắn cứ có cảm giác đau lòng như ở kiếp trước. Sờ cái má đang rát thì hắn lẩm bẩm 1 mình:
_ Lúc đó, chị ấy cũng như thế.
……………………………….
Kim Linh ngủ tới nửa đêm mới giật mình tỉnh dậy. Tuy rất muốn ngủ thêm nhưng vì đói bụng quá nên không ngủ được nữa. Nàng leo xuống giường nhưng trong lòng khó hiểu không thôi, “ Là ai đã đưa ta lên giường vậy nhỉ? “.
Khi đã nhớ ra chuyện lúc nãy thì nàng chợt đỏ bừng mặt, trong lòng hối hận không thôi. Nàng đã là gì của hắn đâu mà tát hắn 1 cái. Dù sao hắn cũng là ân nhân cũng nàng cơ mà, đã thế hắn còn an bài cho nàng những thứ tốt nhất.
Càng nghĩ nàng càng cảm giác mình có 1 cái lỗi thật là to lớn. Lúc này nàng chỉ thuần tuý là tức giận nên đánh hắn 1 cái. “ Không biết hắn có hận ta không, ta không muốn thế chút nào “
Nghĩ tới đây nàng mặt nàng đỏ bừng như 1 trái táo.“ Ặc nghĩ gì thế này, tại sao ta lại có ý nghĩ như thế chứ, không được, không được, là ta áy náy, là ta áy náy “ An ủi chính mình 1 lát nàng bước ra khỏi lều. Bắt đầu đi kiếm Lâm Quân để xin hắn 1 chút đồ ăn. Thật sự là nàng đói quá rồi.
Vừa bước ra khỏi lều đi được vài bước thì nàng chợt thấy thân ảnh của Lâm Quân. Chỉ thấy hắn đang ngồi hút thuốc, tay cầm 1 thứ gì đó để xem xét. Chưa kịp mở lời thì nàng chợt dừng lại tại chỗ, không thể tin mà nhìn 1 màn đang diễn ra trước mắt.
……………………………
15 phút trước,
Đang suy tư về cái tương lai thì Lâm Quân chợt nhớ ra 1 chuyện mà lúc nãy đã quên mất. Đó chính là về cái vật phẩm cuối cùng mà hắn lấy được. Lúc đó vì nghĩ vật quý giá nên hắn không thu vào nhẫn trữ vật, mà thu thẳng vào thế giới TLBB. Tuy lệnh bài Thiên Long không sử dụng được nữa nhưng cái công năng nhét đồ vật vào thì vẫn xài được.
Nghĩ thế Lâm Quân bắt đầu móc cái vật mà hắn cho là quý giá nhất ra. Trong tay Lâm Quân lập tức xuất hiện 1 vật hình tam giác màu đen, có 3 cái lổ thủng rất lớn, xung quanh còn rách te tua sơ mớp. Ở giữa hình tam giác có hình 1 chữ S màu đỏ.
Hắn không tin vào mắt mình hét lớn:
_ Quần xịp.
Đúng đây chính là 1 cái quần xịp rách, Lâm Quân chả lạ gì cái mặt hàng này. Nhưng chỉ không hiểu tại sao cái quần này được đặt trong kết giới, không lẽ cái quần này có chỗ nào đặc biệt.
Nghĩ nghĩ Lâm Quân cầm cái quần lên xem xét, chỉ thấy nó không có chỗ nào đặc biệt. Thậm chí còn ngửi ra được 1 vỗ mùi vị tanh tưởi, hơi khắm khắm truyền ra từ nó. Chắc hẳn cái quần này rất lâu chưa có được giặt.
Hắn bịt mũi ném cái quần xịp xuống đất rồi bắt đầu ngồi xuống suy nghĩ.
_ Không lẽ phải lấy máu nhận chủ?
Lấy máu nhận chủ là 1 cái biện pháp rắm thối chả biết thằng nào nghĩ ra. Có những vật phẩm hoặc vũ khí đặc biệt khi nhận chủ thì mới thể hiện ra tác dụng lớn nhất của nó. Trong truyền thuyết còn được gọi là tâm thần tương liên, nhân kiếm hợp nhất hay gì gì đó.
Mặc dù suy nghĩ là thế nhưng Lâm Quân thật sự rất không muốn hợp nhất với 1 cái quần xịp, dù sao nếu hợp nhất mà mang trên mình cái mùi khắm khắm của nó thì không dễ chịu cho lắm.
Nhưng dù sao vì tò mò nên Lâm Quân cũng thử, dù sao thì nếu thấy thối quá thì giải trừ hợp nhất là được. Hắn bước lên trước, cầm cái quần xịp rách trên tay. Sau đó cắn tay 1 cái, chỉ thấy 1 giọt máu đỏ rơi vào trên chiếc quần xịp.
Thật thần kỳ, mắt thấy giọt máu rơi vào quần xịp thì đột nhiên trong đầu Lâm Quân hiện lên 1 số tin tức không biết tên. Biết là đã nhận chủ thành công nên Lâm Quân vội vàng ngồi xuống tiêu hoá tin tức xuất hiện trong đầu.
1 lát sau, Lâm Quân mở mắt ra cười khổ 1 cái. Trong lòng thầm nghĩ: “ trớ trêu vãi ra “.
Thì ra cái quần này đúng là 1 kiện thần khí. Nghe nói Lô Đề thần thắng được trong tay của người nổi tiếng thuộc Kỳ Quốc. Cái này có tác dụng để thăng sức mạnh lên gấp 1000 lần. Cho dù là 1 người bình thường khi mặc vào cũng có thể dễ dàng bay như chim. Đây đúng là 1 kiện thần khí biến thái 10 phần nhưng Lâm Quân cười khổ không thôi. Bởi vì cái này có điều kiện sử dụng cực kỳ ngặt nghèo. Còn thảm hơn cả superman của Mĩ nữa.
Dù sao thằng cha đó có quyền mặc quần xịp ngoài quần dài, nhưng cái thần khí này khi mặc cũng chỉ có thể mặc mỗi nó. Tức là phải cởi sạch, mặc mỗi 1 cái xịp rách tung tăng ra đường.
Cứ nghĩ tới cảnh đó thì Lâm Quân rợn cả người, nhưng quả thật vật này đang là cần thiết cho hắn thoát ra khỏi đây. Đấu tranh tư tưởng 1 lúc thì Lâm Quân đứng dậy, hô lên 1 tiếng:
_ Hợp.
Chỉ thấy cái quần xịp màu đen như có linh tính, bay thẳng tới hạ bộ của Lâm Quân. Chẳng mấy chốc đã mặt vào người hắn, còn toàn bộ quần áo trên người đều tan biến như không khí. Lúc này nhìn Lâm Quân thật thảm hại, tuy ngoại hình có thể gọi là khá được nhưng rất tiếc hắn đang mặc 1 cái quần xịp rách. Trông như 1 thằng biến thái đang dụ dỗ nữ sinh, đã thế cây thần côn của hắn còn không chịu yên phận. Vì quần xịp hơi chật nên tiểu huynh đệ của hắn ngẩng cao đầu lên giống như tìm chỗ để thở.
Nhưng hắn chưa kịp thử tác dụng hay làm gì hết thì từ đằng sau vang lên 1 tiếng hét mãnh liệt.
_ Biến thái, đồ biến thái …………………..
Thiên Long Lệnh Bài Thiên Long Lệnh Bài - Ant