It often requires more courage to read some books than it does to fight a battle.

Sutton Elbert Griggs

 
 
 
 
 
Tác giả: Ant
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 195 - chưa đầy đủ
Phí download: 13 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 745 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 04:42:33 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 35: Nhận Ra Sai Lầm
au khi dọn dẹp sạch sẽ bọn nhãi nhép xong thì Lâm Quân và tên nhóc con liếc mắt nhìn nhau.
Nhân mã 2 bên cũng vội vội vàng vàng đứng phía sau lưng thủ lĩnh.
Lâm Quân suy nghĩ 1 lúc thì thấy việc đánh cướp là không khả thi lắm. Đánh tới cùng kiểu gì cũng lưỡng bại câu thương thôi, nên dừng thì hơn.
Chúng ta nên dừng tay thôi chứ. Lâm Quân toe toét cười nói.
Được, đánh cũng không có ý nghĩa. Tên nhóc cũng tươi cười nói. Bọn người Lâm Quân cũng khá mạnh nên hắn cũng ngại đánh.
2 bên nhân mã thu lại vũ khí, sau đó chạy xung quanh chữa trị cho người bị thương. Lâm Quân cơ bản cũng phải xài tới chiêu thức Nga Mi để trị thương cho người bên hắn. Lion bị thương nặng nhất, người toàn máu là máu. Không hiểu sao khi lion theo Lâm Quân toàn bị thương liên miên a.
Sau 1 lát thì tình hình cơ bản đã được ổn định, người đáng giết thì đã giết sạch, người bị thương thì cũng cứu chữa sạch. Sau khi tại chỗ nghỉ ngơi 1 lát thì bọn Lâm Quân bắt đầu lên đường.
Đi được 1 lát thì tên nhóc con lên tiếng: tên kia, có ngon để lại tên, sau này chúng ta chiến tiếp.
Có ý tứ nha. Lâm Quân không thèm quay đầu lại nói: ta tên Lâm Quân, Lâm trong Lâm Quân, Quân cũng trong Lâm Quân, hahaha.
Được tên khốn, nhớ kĩ tên ta là La Thiên Vĩ, sau này anh hứa sẽ đập ày quỳ xuống cầu xin. Tên nhóc hò hét nói.
Hahaha, ta sẽ rửa cổ chờ đợi. Lâm Quân cuồng ngạo cười nhưng trong lòng đã khắc sâu cái tên này, 1 tên nhóc thiên tài a.
Khi bọn Lâm Quân đã đi khuất bóng, La Thiên Vĩ mới leo lên Hắc Lôi Câu Vương nói: tiếp tục lên đường. Bọn áo đen cũng leo lên trên ngựa, bắt đầu dàn hàng bước đi.
…………………………
****, thật là buồn bực, cướp cũng cướp không xong. Lâm Quân buồn bực vừa đi vừa nghĩ. 3 năm qua, hắn đã dày công học tập tất cả các chiêu thức của 4 phái. Tuy Huyền Nạn từng nói học nhiều sẽ không tinh thông, nhưng điều đó thì không xuất hiện trên người hắn, hắn cứ học cái gì là tinh thông cái đó. Nhưng hắn thuộc dạng chỉ biết lý thuyết chứ chưa qua thực hành nên kết quả trận đánh hôm nay mới thua. Lâm Quân vừa đi vừa rút kinh nghiệm trận đánh hôm nay.
Trước giờ Lâm Quân toàn dựa vào nô lệ chiến đấu là sai lầm, chỉ có thể đối phó được với kẻ yếu chứ gặp người mạnh như hôm nay thì cũng tắt điện. Nếu Lâm Quân chỉ muốn sống 1 cuộc sống an bình thì như vậy cũng không sao, nhưng nếu hắn muốn trở thành cường giả thì buộc lòng phải thay đổi.
Lâm Quân muốn trở thành cường giả đứng trên đỉnh cao của thế giới này nên hắn muốn thay đổi chính mình. Sau cùng hắn quyết định để mọi người đi trước, còn hắn vừa đi vừa giết ma thú nhằm gia tăng kinh nghiệm thực chiến.
Nhưng không ngờ sau khi nói ra thì không ai chịu đi trước, bọn họ cũng muốn giết ma thú lấy kinh nghiệm. Bọn họ cuối cùng cũng hiểu như thế nào là “ ếch ngồi đáy giếng “, trước giờ làm bá chủ DaLat thành quen rồi nên bọn họ rất kinh thường người trong thiên hạ. Hôm nay tất cả đã biết là sai lầm nên muốn nâng cao sức mạnh của mình lên.
Tất cả mọi người đều có chung 1 ý kiến kể cả là Thi Giang, hôm nay nàng thấy mình thật kém cỏi, chỉ nhìn Đặng Tùng bị đánh chứ không giúp được gì, nàng muốn mình phải mạnh lên.
Lâm Quân ngẫm nghĩ lại thì thấy thời gian để nhập học còn dài nên đành đồng ý. Nhưng 1 đám người tập trung như vậy là rất không ổn, sau cùng bọn Lâm Quân quyết định chia nhau ra. Có gì thì sẽ liên lạc qua thông tấn phù.
Thông tấn phù là 1 tấm phù để liên lạc với nhau, nhưng chỉ trong khoảng cách 10km chứ không được xa hơn. Đây là 1 vật dụng rất phổ biến ở Việt Quốc, ai cũng có thể có. Nó gần giống như máy bộ đàm ở thế giới Lâm Quân.
Bọn Lâm Quân chia thành 4 tổ, Thiên Vũ và Hoàng Khải 1 tổ, Đặng Tùng và Thi Giang 1 tổ, Sát và Ngọc Tú 1 tổ, còn Lâm Quân thì đi 1 mình. Lâm Quân còn phái các nô lệ đi theo sau bảo vệ cho 3 tổ bọn họ, hắn sợ xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.
Tất cả đều chia ra nhiều phía bắt đầu săn giết ma thú.
Lâm Quân tiến thẳng về phía trước, đi khoảng vài chục bước là Lâm Quân đã phát hiện ra 1 con ma thú đầu tiên. Đây là 1 con mèo rừng, thực lực chẳng ra sao chỉ có cấp 4 nhưng tốc độ rất nhanh chóng. Con này được gọi là Phong Miêu bởi nó có thuộc tính phong.
Con mèo thấy Lâm Quân tiến tới thì lao vào ra đòn trước, bắn tới trước mặt Lâm Quân 1 lưỡi đao gió.
Lâm Quân vội tránh ra, sau đó xuất chiêu “ Tuyết Hoa Lục Xuất “ vào người con mèo. 1 chưởng kèm theo hàn băng chưởng thẳng về phía nó.
Nhưng con mèo vì thuộc tính phong nên trốn rất nhanh, lướt đi như gió.
Lâm Quân thấy thế cũng không vội vàng, bình tĩnh thi triển ra chiêu “ Nhất Dương Chỉ “ chưởng thẳng về phía nó.
Con mèo vẫn tránh được, thân pháp nó cực kỳ linh hoạt, đã thế còn lợi dụng chướng ngại vật trong rừng tạo thành khó khăn không nhỏ cho Lâm Quân. Nhưng sau khi Lâm Quân thi triển “ Sư Tử Hống “ thì con mèo cũng buộc phải thua trận, nó quá yếu nên bị Lâm Quân dễ dàng đập chết.
Lâm Quân thầm nghĩ ma thú quá yếu nên tiếp tục đi sâu vào trong rừng tìm kiếm đối thủ mạnh hơn. Lâm Quân hiểu rằng chỉ có trải qua sinh tử, kinh nghiệm mới lên được.
Lâm Quân đi rất lâu nhưng cũng không tìm ra con ma thú nào cân sức với hắn, chỉ toàn cấp 4 cấp 5 nên Lâm Quân diệt rất dễ dàng. Lâm Quân tiếp tục bước sâu vào rừng.
Sau 1 lúc vật vã thì Lâm Quân đã tìm được 1 con ma thú kha khá. Con này là 1 con gấu đen to tướng, khá mạnh trong hàng ma thú cấp 6. Con gấu này có thuộc tính thổ nên có tên gọi “ Đại Hắc Hùng “
Khi Lâm Quân thấy con gấu này thì suýt ngất đi vì kinh ngạc. Hắn thấy con gấu này đang ngồi cắt móng chân. Ặc xác thực là cắt móng chân, tuy Lâm Quân biết ma thú cấp 6 đã có trí thông minh nhưng chưa thấy con nào cực phẩm như con này.
Sau đó con gấu này làm hàng loạt động tác mà Lâm Quân chỉ biết ngoác mồm nhìn trân trối. Chỉ thấy con gấu này sau khi cắt móng chân xong đi về phía nguồn nước. Nó ngoác mõm ra ụp vào nước, sau đó lấy 1 cái cây nhìn giống bàn chải chà chà răng. Sau khi chà xong thì nó lao xuống nước, sau đó, ặc lấy 1 cái gì nhìn giống xà bông chà khắp người, tiếp đó lấy cái bàn chải kì cọ khắp người, tạo ra bọt mới ghê chứ. Ặc, sau đó con gấu này leo lên bờ, bẻ mấy cái lá cây trải xuống đất xong nằm trên đó phơi nắng.
Lâm Quân bó tay thật rồi, hắn không hiểu sao con gấu này lại làm được như thế. Ma thú mà còn sạch hơn cả hắn nữa, hắn chưa từng thấy con nào có ý thức vệ sinh như con này.
Lâm Quân choáng váng trong vài giây sau đó bước ra trước mặt con gấu, lao đến tấn công nó. Hắn thẳng tay xuất ra “ Tuyết Hoa Lục Xuất “
Con gấu thấy người lạ xuất hiện cũng không kinh hãi lắm, nó chậm chạp đứng lên tiếp chiêu Lâm Quân. Chỉ thấy con gấu giơ hùng chưởng ra đỡ đòn của Lâm Quân.
Ầm, Lâm Quân kinh hãi, không ngờ con gấu chỉ đỡ bằng 1 tay. Lâm Quân vòng ra sau con gấu, 2 bàn tay chắp lại giơ cao lên, thi triển ra < Đại Lực Kim Cương Chưởng >
Ầm, con gấu như có mắt sau lưng quay vụt lại, giơ cao hùng chưởng ra đỡ. Phóng ra chiêu < Đạn Thú Vương > thẳng về phía Lâm Quân.
Vì đang nhảy lên nên Lâm Quân tránh không kịp, bị phang trúng giữa ngực, phụt, Lâm Quân thấy cổ họng ngòn ngọt phun ra 1 ngụm máu.
Chưa kịp định thần thì đột nhiên từ dưới đất mọc lên 1 cái gai bằng đá, đây là chiêu < Gai Đá > của con gấu.
Lâm Quân vội vàng thi triển < Đạp Tuyết Vô Ngân > phóng ra xa xa tránh né. Khi tránh được thì Lâm Quân đã toát đầy mồ hôi lạnh, chỉ cần chậm 1 chút thôi thì kết quả thiết tưởng không chịu nổi.
Nhưng càng vậy, Lâm Quân càng mừng rỡ, cuối cùng đã tìm được 1 đối thủ xứng tầm với hắn.
Nghĩ thế Lâm Quân tiếp tục lao vào con gấu.
Thiên Long Lệnh Bài Thiên Long Lệnh Bài - Ant