Love is the only satisfactory answer to the problem of human existence.

Erich Fromm

 
 
 
 
 
Tác giả: Thập Tam Xuân
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 271 - chưa đầy đủ
Phí download: 15 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1890 / 7
Cập nhật: 2017-09-25 00:02:09 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 266: Lừa
ố Trường Khanh nâng tách trà lên kính Tống Trí Hào, Tống Trí Hào đón lấy chén trà, uống một ngụm.
. "Cố tiểu thư, có một số việc, trong lòng chúng ta đều biết rõ, chi bằng không nên vòng vo, có gì cô cứ nói thẳng đi!" Tống Trí Hào buông tách trà trong tay.
Cố Trường Khanh cười cười, buông tách trà, "Được, nếu chú Tống đã nói vậy, tôi cũng không dài dòng." Cô nhìn Tống Trí Hào nói: "Chú Tống, nay tình hình Khổng Khánh Tường như thế nào chắc hẵn chú hay bất luận ai đều rõ, ở Cố thị đã không còn vị trí của Khổng Khánh Tường, sang năm đã mãn nhiệm kỳ ba năm của ông ta, tôi sẽ có thể kéo ông ấy xuống khỏi chiếc ghế chủ tịch! Hiện tại, cổ phần của ông ấy ở Cố thị cũng không còn là đại cổ đông, về sau tôi sẽ..."
Cố Trường Khanh tăng thêm ngữ khí, "Tôi sẽ khiến ông ta trở thành vật trang trí ở Cố thị! Vậy đến lúc đó chú Tống còn đường nào?"
Ở Cố thị, Khổng Khánh Tường không có chức vị gì, Trí Hào thân là trợ lý lại còn tiền đồ tương lai sao?
"Trường Khanh, hai người vốn là huyết mạch tương thông cha và con gái, sao cô lại đối xử với cha mình đến mức vậy?" Tống Trí Hào nói.
Cố Trường Khanh lạnh lùng cười, "Chú Tống, kỳ thật trong lòng ông cũng không trắng như tuyết, cần gì phải giả hồ đồ?"
Tống Trí Hào cười ha ha, "Ai có thể nghĩ ra được Cố tiểu thư lúc trước hiền lành vô hại, đúng là hồ đồ thật."
"Tình thế bắt buộc thôi..." Cố Trường Khanh rũ mắt xuống, "Ai mà không muốn vô ưu vô lo cả đời, đáng tiếc tôi lại không có phúc khí này."
Tống Trí Hào trầm mặc một hồi, sau đó nói: "Cố tiểu thư, tôi nói thật với cô, tôi biết hôm nay cô tìm tôi có mục đích, nhưng tôi cũng muốn nói với cô, không thể!"
Cố Trường Khanh nhướng mắt nhìn ông ta, đá nhẹ lông mi, tới đây chỉ để nói với cô: không thể? Quỷ quyệt!
Cô cũng không đầu hàng, nghe ông ta tiếp tục nói
Tống Trí Hào nghiêm mặt nói: "Tôi với cha cô quen biết mười mấy năm, có thể nói, nếu không có Khổng tổng thì cũng không có Tống Trí Hào ngày nay! Tôi tuyệt đối không thể phản bội ông ta! Tôi thừa nhận. Hiện tại thế lực Khổng tổng không còn như trước, nhưng coi như tôi cũng đến lúc về hưu rồi, vị trí trợ lý chủ tịch đối với tôi mà nói cũng không quan trọng như vậy, những ngày sau này, nếu Khổng tổng muốn làm gì, tôi liền giúp ông ta,còn bằng không, tôi cũng có thể rửa tay gác kiếm!Cho dù có đổi lấy 1 năm tiền lương trợ lý của tôi cũng không xứng tình nghĩa của tôi với Khổng tổng"
Từ đầu đến đuôi, Cố Trường Khanh không khỏi bội phục Trí Hào. Mang tiếng đi theo Khổng Khánh Tường nhiều năm như vậy, làm tay chân thân tín bên cạnh không lẽ lại không nắm được chút nhược điểm? Ông ta tuy nói ngắn gọn nhưng chứa nhiều ý nghĩa.
Đầu tiên tự nói mình là người hùng bên Khổng Khánh Tường. Sau đó biểu lộ chút ơn huệ nhỏ không đả động được ông ta, kể cả có lấy lương một năm ở vị trí trợ lý chủ tịch, ông ta cũng không hứng thú. Cuối cùng, cố ý nói với Cố Trường Khanh biết Khổng Khánh Tường có kế hoạch đông sơn tái khởi.
Nhưng rõ ràng tuy ý là muốn cò kè mặc cả, ông ta lại có thể nói như những lời chính nghĩa, đường hoàng, cho dù soi kỹ từng lời cũng không sợ lộ ra sơ hở, hay nếu Khổng Khánh Tường nghe được còn có thể cảm động vỗ tay!
Người chủ người tớ đều là cáo già!
Cho dù mua chuộc cáo,cũng không thể không trả giá cao.
" Nhân tài như Chú Tống, vị trí trợ lý quả thật rất ủy khuất. Tôi chỉ lấy làm tiếc thay chú Tống, tiếc một nhân tài như vậy. Chỉ có vị trí trong ban giám đốc, tham dự đến quyết sách công ty mới xứng đáng!" Cố Trường Khanh cười nói.
Tống Trí Hào hai mắt lập tức sáng ngời, nhưng giọng vẫn không thay đổi, "Cố tiểu thư nói đùa, muốn vào ban giám đốc phải là cổ đông công ty. Nay cổ phiếu Cố thị cao ngất, tôi làm sao có khả năng kia." Hắn nhìn Cố Trường Khanh cười cười âm hiểm.
"Việc này dễ thôi!" Cố Trường Khanh cười nói: "Tôi lấy danh nghĩa của mình chiết khấu chuyển nhượng 0. 1% cổ phần công ty của tôi cho chú! Chỉ cần chú Tống chịu giúp tôi một số việc!"
Mắt Tống Trí Hào chuyển động, cười nói: "Cố tiểu thư nói thật hay đùa, nếu bán chiết khấu cho tôi, không lâu nữa tôi sớm là cổ đông Cố thị! Những người ngoài như chúng tôi vẫn không so được với Cố tiểu thư!"
Nói xong ông nâng tách trà lên uống, im lặng.
Tuy ông ta có mấy ngàn vạn tệ, nhưng ai không ngại bỏ nhiều tiền? Hơn nữa ngoài tiền, ông ta còn muốn địa vị, có thể trở thành cổ đông Cố thị gia nhập ban giám đốc, cũng xem như một chân bước vào vào xã hội thượng lưu!
Ông ta đương nhiên biết Cố Trường Khanh muốn ông hỗ trợ cái gì, nhiều năm như vậy, ông hưởng rất nhiều lợi lộc từ Khổng Khánh Tường, nhưng cũng phải trả giá không ít, hai người coi như không ai thiếu nợ ai. Nay Khổng Khánh Tường thất thế, ông ta cũng không tránh liên quan, bây giờ có cơ hội, sao phải buông tay?
Cố Trường Khanh hiểu được ý của ông ta, trong lòng hừ nhẹ một tiếng, miệng lại nói: "Nay Cố thị như mặt trời tỏa sáng, cổ phiếu nhất định còn tăng lên, tôi bán chiết khấu cho ông, nếu ông muốn sang tay có thể kiếm gấp đôi! Chú Tống, tính như thế đã quá lời rồi, ông còn chê ít sao?"
Tống Trí Hào chỉ cười, nhàn nhã uống trà, cũng không lên tiếng, hiển nhiên chưa hài lòng giá này.
Một lát sau, ông nói: " Trong thời gian này Khổng tổng bề bộn nhiều việc, ông ấy rất quyết tâm gầy dựng lại sự nghiệp... Cố tiểu thư không bằng dò hỏi kỹ rõ ràng rồi lại liên hệ tôi!"
Nói xong, Tống Trí Hào đứng dậy định rời đi. Cố Trường Khanh suy nghĩ thật nhanh, ngay thời điểm ông ta chuẩn bị đi, liền gọi lại, "Chờ một chút!"
Cuối cùng, Cố Trường Khanh cùng Tống Trí Hào quyết định, Cố Trường Khanh chuyển 0. 1% cổ phần công ty cho ông ta, chiết khấu 7 phần cho Tống Trí Hào, hai người ký thỏa thuận chuyển nhượng, nhưng Cố Trường Khanh ra điều kiện Tống Trí Hào phải giúp cô hoàn thành nhiệm vụ xong mới thực hiện việc chuyển nhượng theo hợp đồng này. Như vậy, Tống Trí Hào muốn sớm trở thành cổ đông Cố thị, phải tích cực giúp Cố Trường Khanh, giúp cô mau chóng đạt được mục đích của mình.
Sau đó, Cố Trường Khanh hỏi Tống Trí Hào xem Khổng Khánh Tường mấy năm nay có làm những chuyện trái pháp luật hay không.
Tống Trí Hào trả lời cô: "Chắc chắn có, đã làm kinh doanh, có công ty nào lại trong sạch? Chỉ là, thứ nhất, tôi không có chứng cớ, thứ hai, nếu tôi có bằng chứng, đồng nghĩa tôi cũng có liên quan chuyện đó, tôi nói thẳng tôi sẽ không làm những việc lấy đá đập vào chân mình, cho nên, Cố tiểu thư đừng cố gắng theo cách này nữa, tôi sẽ không giúp cô! Cho dù cô có chuyển lại cho tôi nhiều cổ phần hơn, tôi cũng không muốn vừa bóc lịch vừa đếm tiền!"
"Thôi được, việc này không nói nữa, ông nói Khổng Khánh Tường gần đây có động tĩnh gì không?" Cố Trường Khanh hỏi Tống Trí Hào.
Tống Trí Hào cười nói: "Khổng Khánh Tường cũng biết viễn cảnh thị trường năng lượng nước vô cùng hấp dẫn nên ông ta tính chi tiền xây dựng một nhà máy năng lượng nước!"
Cố Trường Khanh đã biết trong tay ông ta có hơn hai mươi mấy triệu. Nếu muốn xây dựng một nhà máy năng lượng nước chỉ trong tầm tay!
"Vậy ông ta có kế hoạch chi tiết rồi à?"
"Chưa, bây giờ đang còn ở giai đoạn chuẩn bị! Ông ấy đang ở Pháp liên hệ tìm kiếm hợp tác với một công ty năng lượng nước. Bây giờ còn ở giai đoạn thương lượng, đối phương yêu cầu rất cao, điều kiện có chút hà khắc, cho nên Khổng tổng còn chưa quyết định."
"Hiện nay bên người ông ta có ai đang trợ giúp?"
"Có ông Chu quản lý bộ phận tài chính của Cố thị trước kia, Khổng tiểu thư cũng trở về giúp cha!"
"Khổng Ngọc Phân?" Cố Trường Khanh ngạc nhiên nói: "Lúc trước cô ta không phải bị Khổng Khánh Tường đuổi ra ngoài sao? Sao bây giờ đã quay về?"
Tống Trí Hào nói: "Khổng tiểu thư sau khi ra đi. Chỉ có bán đồ trang sức mang theo từ trong nhà, tiểu thư nhà giàu, không thể không phô trương, sau khi bỏ đi thì lại ở một khách sạn năm sao cao cấp, ăn nhà hàng, mặc hàng hiệu, rốt cục duy trì không bao lâu, đành phải trở về cầu cứu cha, Khổng Khánh Tường đúng lúc cần người. Liền giữ cô ta lại. Hiện tại Khổng tiểu thư rất mong được biểu hiện bản thân!"
Nghe tin Khổng Khánh Tường và Khổng Ngọc Phân hợp sức, cô chỉ muốn đánh bại hai cha con này.
Bây giờ không cần lo lắng lung tung nữa, chỉ cần dụng tâm ra chiêu. Muốn làm cho bọn họ thua sạch!
Cô cùng Tống Trí Hào hợp tác suôn sẻ, có tin tức gì mới ông ta đều truyền cho cô lập tức, còn cô có kế hoạch gì, ông cũng toàn lực phối hợp.
Ngay sau đó, tin tức Tống Trí Hào liên tục truyền đến. Cố Trường Khanh đã biết Khổng Khánh Tường muốn hợp tác công ty nào,nên dễ phá hoại hơn, cô đem chuyện Khổng Khánh Tường bòn rút công ty, bên ngoài lại bị công ty Wilson xa lánh cho công ty đối phương biết. Công ty đối phương vốn còn có chút không hài lòng điều kiện Khổng Khánh Tường, lại biết được tin này, càng thêm kiên định cự tuyệt Khổng Khánh Tường. Khổng Khánh Tường nhất thời vô cùng thất vọng.
Sự tình đương nhiên không chỉ đơn giản như vậy. Cố Trường Khanh còn muốn Khổng Khánh Tường phải thua thật nặng. Cô nằm lấy sự nóng lòng lập công của Khổng Ngọc Phân, thông qua Tống Trí Hào, đưa một nhà máy năng lượng nước giới thiệu cho Khổng Ngọc Phân. Khổng Ngọc Phân như thấy được bảo bối. Dựa theo phương thức liên hệ của Tống Trí Hào cung cấp liên hệ đối phương. Sau đó, đối phương phái hai quản lý cao cấp qua thương lượng với Khổng Ngọc Phân.
Khổng Ngọc Phân cố gắng đàm phán, sau khi trải qua nhiều cuộc họp đàm phán, đối phương đồng ý cung cấp kỹ thuật, nhưng bên Khổng Ngọc Phân phải trả mười lăm triệu nhân dân tệ.
Khổng Ngọc Phân cho rằng giá cũng không quá đắt. Hơn nữa vì Tống Trí Hào giới thiệu, nên Khổng Ngọc Phân hoàn toàn tin tưởng. Cô đem chuyện này báo lên Khổng Khánh Tường.
Khổng Khánh Tường làm việc cẩn thận hơn nhiều so với Khổng Ngọc Phân, ông cố ý yêu cầu Tống Trí Hào tra xét công ty đó, biết công ty đó thật sự tồn tại, tới nơi hai người cũng thấy nhân viên công ty. Nhưng ông ta vẫn lo lắng, bắt Khổng Ngọc Phân tự mình đi một chuyến tham quan công ty năng lượng nước kia, hai tên quản lý vui vẻ đáp ứng, đưa Khổng Ngọc Phân đi vào nhà máy năng lượng nước, Khổng Ngọc Phân vừa vào đã thấy quy mô to lớn, thái độ đối phương cũng thẳng thắn thành khẩn, không khỏi yên lòng, cô đem tất cả nói lại cho Khổng Khánh Tường, Khổng Khánh Tường không còn nghi ngờ nữa.
Đôi bên rất nhanh đã ký kết hiệp ước, Khổng Khánh Tường trả mười lăm triệu sau đó chờ nhân viên kỹ thuật bên đối phương qua đây, kết quả chờ mãi, nhưng không có tin tức gì. Khổng Khánh Tường cảm thấy có chút không ổn, liên hệ bên kia, phát hiện số điện thoại toàn số ảo.
Khổng Khánh Tường lúc này nóng nảy, phái người trực tiếp liên hệ công ty kia, bên kia trả lời, chưa từng cùng ông ta ký kết gì cả. Khổng Khánh Tường đưa hợp đồng ra làm chứng, mới biết hai tên Tây lần trước cùng ông ký kết căn bản không phải là nhân viên công ty.
Khổng Khánh Tường lúc này mới ý thức được Tống Trí Hào đã phản bội mình!
Sự tình rốt cuộc do đâu? Hai tên người Tây kia chắc chắn là do Cố Trường Khanh cố ý tìm đến, tất cả mọi chuyện đều vì có Tống Trí Hào nhúng tay vào nên ông mới tin tưởng hoàn toàn như vậy. Nhưng Tống Trí Hào sớm có chuẩn bị, không lưu lại chứng cớ gì bất lợi cho ông ta, dù Khổng Khánh Tường hồ ly nhưng Tống Trí Hào cũng không phải nai con hiền lành.
Về phần chuyến tham quan của Khổng Ngọc Phân, cũng nhờ sự tính toán tỉ mỉ, hôm đó công ty chỉ hoạt động ban ngày, nhân viên cũng không ở trong công ty, Cố Trường Khanh mua chuộc bảo vệ ở đó, sau đó mời rất nhiều diễn viên giả mạo thành nhân viên công ty. Cho nên hôm đó mọi thứ Khổng Ngọc Phân chứng kiến được đều là giả!
Về phần mười lăm triệu kia, trong đó 1 triệu cô cho hai tên người Tây kia, còn lại mười bốn triệu, Cố Trường Khanh dùng để thành lập một quỹ từ thiện, chuyên giúp trẻ em thất học.Tiền của Khổng Khánh Tường, dù 1 đồng Cố Trường Khanh cũng khinh thường, trong đó một phần là của mẹ và ông ngoại,nên dùng để làm việc thiện cũng coi như hoàn thành tâm nguyện của họ.
P/s: sr mọi người vì thất hẹn hqua, hjx
Thiên Kim Trở Về Thiên Kim Trở Về - Thập Tam Xuân