Books are the bees which carry the quickening pollen from one to another mind.

James Russell Lowell

 
 
 
 
 
Tác giả: Thập Tam Xuân
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 271 - chưa đầy đủ
Phí download: 15 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1890 / 7
Cập nhật: 2017-09-25 00:02:09 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 263: Tiên Hạ Thủ Vi Cừơng
an giám đốc đồng ý thống nhất thỏa thuận về việc không cho Khổng Khánh Tường mua lại cổ phiếu.Cố Trường Khanh liền cho người bên Cố Thị nói với đại diện bên Anh về việc này. Cổ phiếu Cố Thị lập tức tăng vọt làm cho Khổng Khánh Tường không đủ khả năng mua vô.
Cổ phiếu Cố Thị liên tục tăng giá,giờ đã tăng hơn 1/3, đợi sau khi ký kết với Will sẽ trở về như cũ.
Khổng Khánh Tường ngồi trong thư phòng nhìn cổ phiếu Cố Thị không ngừng tăng lên, trong lòng tức giận vô cùng. Hắn đứng lên, đi ra đại sảnh, gặp Triệu Chân Chân đang ngồi trên ghế sô fa xem ti vi.
Khổng Khánh Tường đi hướng về phía cô ta.
Triệu Chân Chân thấy ông ta đi tới,liền điều chỉnh remote qua tin tức ký kết giữa Cố Thị và tiên sinh Wilson của nước Anh.
Màn hình đang tập trung vào Cố Trường Khanh ăn mặc trang trọng toàn màu đen đang cùng tiên sinh Wilson trao đổi hợp đồng ký tên, ký xong, hay bên đứng lên bắt tay, tiếng vỗ tay vang lên, ánh sáng từ đèn flat máy chụp hình nhá lên liên tục như muốn ghi lại toàn bộ nét hưng phấn của cô.
Triệu Chân Chân nhìn sang đã thấy Khổng Khánh Tường tức giận đến xanh mặt mới nhàn nhạt nói: “ Nếu không phải do Cố Trường Khanh làm khó dễ,hôm nay người cùng tiên sinh Wilson ký kết là Khánh Tường anh rồi! Bây giờ mọi người chỉ biết Cố Trường Khanh, có ai còn nhớ Khánh Tường nữa, thêm một thời gian, chỉ sợ cả ở Cố thị cũng không có vị trí của anh!”
Khổng Khánh Tường giật lấy remote trong tay cô ta, “Phụt” một tiếng, màn hình tắt đi, sau đó đứng lên xoay người, chỉ vào Triệu Chân Chân lạnh lùng nói: “ Mày không cần phải ở đây châm ngòi, tao biết trong lòng mày nghĩ gì! Tao nói cho biết, tao sẽ không sử dụng kế hoạch của mày! Tao sẽ không lấy tính mạng con tao ra đùa giỡn! Mày còn muốn sống bình an thì mau sinh cho tao một đứa, tao sẽ cho mày sống sung sướng, còn nếu dám làm tổn thương Ngọc Long, tao sẽ không buông tha cho mày!”
Nói xong liền ném remote vào Triệu Chân Chân, Triệu Chân Chân may mắn né kịp, không thì đã trúng ngay mặt cô ta.
Khổng Khánh Tường sau khi nói xong xoay người bước đi, Triệu Chân Chân đứng lên, nói lớn tiếng sau lưng ông ta: “ Khánh Tường, tôi thì có suy nghĩ gì, tôi còn không phải vì ông sao? Tôi thấy bất bình cho ông, ông vì Cố thị đổ ra bao nhiêu tâm huyết bấy lâu, kết cục Cố Trường Khanh vô lương tâm bỗng chốc tới cướp hết tất cả của ông, ông và cô ta cốt nhục thâm tình? Cô ta có coi ông là cha không? Ông xem xem cô ta đã đối xử với ông như thế nào, nhất quyết dồn ông tới đường cùng? Nay ngay cả Hoa Nhã lẫn gia tộc Stirling đều đứng về phía cô ta, nếu ông cứ vậy thì tình hình sẽ ngày càng tệ thêm thôi …”
Khổng Khánh Tường nghe đến đó.Bỗng nhiên, dừng bước,những lời này cơ hồ cũng là tiếng lòng của ông ta.
Triệu Chân Chân thấy ông ta dao động, lập tức bước về phía trước, nắm lấy tay, ngẩng đầu nhìn ông ta. Ôn nhu nói: “ Em nghĩ cách vì ai? Em theo anh lâu như vậy, vẫn luôn làm theo lời anh, em thật tâm muốn sống cùng anh trọn đời! Em đương nhiên toàn tâm toàn ý suy nghĩ cho anh!”
Khổng Khánh Tường cúi đầu nhìn cô ta, kỳ thực ông ta hay bất luận ai cũng đều tự hiểu Triệu Chân Chân thích ông ta hay thích tiền của ông ta nhưng trong thời gian này ông ta chịu nhiều đả kích, mọi người lại xa lánh, nên những lời nói này của Triệu Chân Chân an ủi ông ta nhiều lắm.
Ông nhìn cô ta sắc mặt dịu xuống. Ông vỗ vỗ tay cô ta nói: “ Chuyện này cô đừng xen vào nữa, chăm sóc tốt cho Ngọc Long, tôi sẽ không bạc đãi cô”
“ Khánh Tường, tiên hạ thủ vi cường! Cố Trường Khanh tâm địa độc ác, đợi nó ra tay, anh hối hận cũng muộn!” Triệu Chân Chân nắm chặt cánh tay ông ta, ngữ khí tăng thêm.
Khổng Khánh Tường tâm tình phiền chán, đẩy cô ra, “ Chuyện này tôi đã có tính toán, cô không cần quan tâm”. Nói xong liền lập tức ra cửa.
Triệu Chân Chân nhìn bóng dáng ông ta, thầm mắng một câu: "Đồ vô dụng!"
Nếu để mặc Cố Trừơng Khanh nuốt trọn Khổng Khánh Tường, cô còn lại gì? Bấy lâu nay cô ta tiêu tốn thời gian, công sức chẳng phải uống phí hết sao? Vất vả lắm Khâu Uyển Di mới đi được, không thể để Cố Trường Khanh cướp đi những thứ đáng ra là của mình được, bằng không cô theo lão già này làm gì?
Cô ta vừa mắng vừa xoay người lại, bỗng nhiên thấy hoa mắt, ngay sau đó trán bị cái gì bay đến, đập mạnh vào. Triệu Chân Chân đau quá quát to một tiếng, ôm trán nhìn kỹ lại, Không Ngọc Long đứng hiên ngang cách đó không xa, nhất định là do nó đá banh qua, rõ ràng cô ta chính là đích ngắm của nó.
Khổng Ngọc Long nhặt trái banh lên, làm mặt quỷ với cô.
Triệu Chân Chân sờ sờ trán, phát hiện trán sưng sưngnhư trái banh nhỏ, đau đớn khó chịu, cô chỉ vào Khổng Ngọc Long cả giận nói: “ Ngọc Long, sao lại đá banh trong nhà, con đá trúng dì rồi nè! Còn không mau xin lỗi!”
Khổng Ngọc Long nháy nháy mắt, đắc ý cười nói: “ Đá trúng mi rồi sao? Ta muốn đá vào mi đó hồ ly tinh, đá chết mi,hồ ly tinh! “
Triệu Chân Chân tức giận đến cả người phát run, vọt qua nắm lỗ tai nó, "Mày nói ai là hồ ly tinh, cẩn thận không thì tao đánh chết mày!"
Khổng Ngọc Long ngang ngạnh sẵn có, thường chỉ có nó bắt nạt người khác, không ai có thể ăn hiếp nó, nay bị Triệu Chân Chân khống chế, nó đâu dễ khuất phục, nó đá mạnh vào chân Triệu Chân Chân, Triệu Chân Chân đau điếng, đành buông nó ra.
Khổng Ngọc Long phun nước miếng lên người cô, sau đó nhăn mặt nói: Mi chính là hồ ly tinh, mọi người đều nói mi là hồ ly tinh, là đàn bà không biết xấu hổ, mi còn muốn làm mẹ hai của ta, ta muốn đánh chết mi! Mi chỉ cần dám đánh ta, ta liền nói cho ba ba, kêu ba ba đuổi mi đi ra ngoài, cho mi ra ngoài làm ăn mày!"
"Ngươi... Ngươi..." Triệu Chân Chân chỉ vào nó, tức giận đến mặt đỏ bừng.
Khổng Ngọc Long chẳng những không chút sợ cô,còn cầmtrái banh ném về hướng Triệu Chân Chân,sau đó lại chạy đi! Vừa chạy vừa cười vừa mắng hồ ly tinh, làm Triệu Chân Chân tức giận đến dậm chân.
" Thằng nhóc quỷ, đừng đắc ý, về sau tao sẽ trị mày đầu tiên!" Triệu Chân Chân nhìn bóng dáng nó, nghiến răng nghiến lợi.
****
Sau khi cùng Wlson ký kết, Cố Trường Khanh cũng khẩn trương lập kế hoạch cho công ty mới thành lập.
Mọi người đều biết thị trường ngành năng lượng nước rất khả quan, cho nên đại bộ phận các cổ đông Cố thị đều bỏ vốn tham gia kế hoạch, nhưng thực lực từng cổ đông bất đồng, một số ít không thể mua được hết theo cổ phần của mình, cho nên đến cuối cùng có 23% cổ phần Khổng Khánh Tường và 30% cổ phần còn thừa, ban giám đốc quyết định để lại cho Cố Trường Khanh, Brian, Hoàng Thao, cùng với công ty Tây Lâm. Từ Khôn thực lực có hạn, chỉ mua được vừa đúng mức cổ phần của mình, không thể mua thêm các cổ phần thừa còn lại. Mà Cố Trường Khanh như đã thỏa hiệp với Hoàng Thao, đem số cổ phần thuộc về mình chia cho Hoàng Thao một nữa. Hoàng Thao vui vẻ nhận lấy.
Như vậy ở công ty mới thành lập, Wilson là đại cổ đông lớn nhất, Cố Trường Khanh đứng hai, vị trí thứ 3 là Hoàng Thao.
Chuyện này chẳng bao lâu đã tới tai Brian.
Hôm nay, các cổ đông Cố thị họp hội nghị cùng công ty của Wilson, sau khi hội nghị kết thúc, Brian thần sắc phức tạp đến bên Cố Trường Khanh.
" Cổ phần Hoàng Thao nhiều vậy do cô chia cho anh ta?" khuôn mặt tuấn mỹ của Brian nhìn cô.
Chuyện này cũng không phải bí mật, mọi người đều sẽ biết tỉ lệ cổ phần mỗi người trong công ty mới, chỉ chịu chú ý, sẽ biết được nguyên do tỉ lệ cổ phần Hoàng Thao gần bằng Cố Trường Khanh.
Cố Trường Khanh cũng không biết có gì không ổn, số cổ phần kia thuộc về cô, cô đương nhiên có quyền tặng cho bất kỳ ai. Cô nhìn nhìn Brian, vẫn chưa phát hiện có gì không ổn trên nét mặt anh ta, nghĩ chắc anh ta chỉ thuận miệng hỏi một chút, liền cười nói: "Lần này có thể thuận lợi ký kết hợp đồng, Hoàng Thao có công rất lớn trong đó, cho nên tôi muốn cảm tạ anh ta!"
Hoàng Thao giúp cô đâu chỉ vậy? Chỉ là không cần tường thuật mọi chuyện bây giờ.
Brian nghe xong, yên lặng nhìn cô, lại nói: "Cô cho đi không ít cổ phần không chút do dự, có thể thấy được quan hệ giữa cô cùng anh ta không phải bình thường”
"Cũng không có gì, thật ra tài chính của tôi cũng có chút vấn đề..."
"Tài chính có vấn đề sao không thấy cô chia sẻ cùng tôi?" Brian cười lạnh một tiếng.
Cố Trường Khanh nhìn anh nhất thời nghẹn lời, nói thật ra, cô vì muốn trả nợ ân tình Hoàng Thao,nếu chỉ bình thường sao có thể hoàn thành tâm nguyện này, chỉ có cách này mới có thể làm cho cô tâm an một ít, nếu không phải như vậy, sao cô có thể đem cổ phần công ty chia cho người khác?
Nhưng Brian oán trách cũng không phải vô lý, anh ta giúp cô cũng không ít..Hiện tại cô không thể nói với anh "Đây là cổ phần của tôi,tôi muốn tăng cho ai là quyền của tôi".
"Thật xin lỗi." Cố Trường Khanh chỉ có thể xin lỗi.
Brian nhìn cô, mặt trầm xuống, "Cô nghĩ tôi và cô chỉ vì cổ phần này sao?" Nói xong, anh lạnh lùng xoay người rời đi.
Vừa xoay người, Brian liền gặp Hoàng Thao đi tới phía này, khí thế cao ngất. Gương mặt anh tuấn mang theo ý cười ôn hòa, thật sự vô cùng hấp dẫn.
Brian lạnh lùng liếc mắt nhìn anh một cái, hai người đi sát qua nhau. Hoàng Thao dừng lại, quay đầu nhìn bóng dáng anh ta đơn độc, nhíu mày, mỉm cười, sau đó lại xoay người hướng về Cố Trường Khanh.
"Brian mặt mũi như vậy, chắc vì chuyện chuyển nhượng cổ phần công ty?" Hoàng Thao hỏi Cố Trường Khanh.
Cố Trường Khanh bất đắc dĩ thở dài, "Tôi quả thật không nghĩ tới đem cổ phần công ty chuyển nhượng cho anh ta, cũng không trách được anh ta tức giận, từ đầu đến cuối anh ta giúp tôi không ít."
Hoàng Thao nghe xong lời này, lòng lâng lâng, anh nhìn cô, nhẹ nhàng cười, mắt phượng kéo dài, cảm giác ma mị, "Nhưng cô lại nghĩ tặng cho tôi, cũng không trách được trong lòng anh ta bất bình."
Anh hạ giọng trầm thấp, mang lại một ý vị đặc biệt
Cố Trường Khanh nhìn anh ta một cái lại cúi đầu, lần trước anh giúp cô như thế, còn nói ra những lời này, nếu cô còn không nhận ra tâm ý của anh thì quả thật quá thất bại..
Nhưng, cô phải làm thế nào đây? Cô đã phụ một người, chẳng lẽ còn muốn phụ thêm một người?
Cô muốn anh bỏ ý định đi, nhưng cũng không phải dùng phương thức này.
Nhưng thật ra anh chưa bao giờ nói rõ, cô cũng không thể tỏ thái độ, chỉ có thể tận lực tránh đi.
"Tôi còn có việc, đi trước một bước." Cố Trường Khanh nói xong, cười cười, đi lướt qua anh.
Mới vừa đi hai bước, phía sau lại truyền đến giọng nói Hoàng Thao thanh thoát...
Thiên Kim Trở Về Thiên Kim Trở Về - Thập Tam Xuân