When you love someone, the best thing you can offer is your presence. How can you love if you are not there?

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: Qua Nhân
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1230 - chưa đầy đủ
Phí download: 27 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 822 / 2
Cập nhật: 2017-09-25 03:06:45 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 1027: Trăm Tên Dân Công Bị Bắt.
ần Mục ừ một tiếng, cũng dùng thanh âm vô cùng nghiêm túc hỏi:
- Lý do thế nào?
Hiện giờ, hắn không có tâm tư quan tâm đến Tina và Tây Môn Nhạn, đi vào phòng khách, lúc này mới tiếp tục truy vấn nói:
- Anh nói cái gì, thật sự không nói giỡn chứ?
Lưu Đại Hữu khẳng định nói:
- Bây giờ là thời kỳ thành phố nghiêm khắc chỉnh đốn xã hội, không phải sắp quốc khánh rồi sao. Ai ngờ bọn họ lại làm như vậy, trên dưới một trăm người, toàn bộ bị bắt hết. Tiền phạt là chuyện nhỏ, nhưng nếu kêu lên, đội thi công của Phổ Thượng chúng ta sẽ biến thành hàng vỉa hè, danh tiếng rất khó nghe.
Tần Mục có chút dở khóc dở cười, đúng vậy, nếu truyền đi danh tiếng dễ nghe mới là lạ. Một số công nhân xây dựng đi tìm thú lạ bị bắt đi, còn là trên dưới một trăm người, càn quét nghiêm khắc nhất toàn thành phố sợ rằng cũng không đến con số này.
Lưu Đại Hữu tiếp tục hồi báo:
- Lần này tôi mời phó cục trưởng dẫn đội mấy lần, hắn mới bí mật tiết lộ chút tin tức. Tần bí thư, trên đời này làm gì có chuyện trùng hợp như thế, lưng quần của bọn họ tối nay đều nới lỏng, toàn bộ người trên công trường đều không quản được đáy quần? Kẻ ngu cũng không tin.
Tần Mục trầm ngâm chốc lát mới nói:
- Lưu đại ca, tối nay anh cực khổ rồi, xem có thể tìm mấy người trong cục thành phố hỏi thăm tin tức không, tốt nhất là gặp mấy dân công hỏi thăm chuyện đã xảy ra, nếu thật sự là vấn đề của chúng ta, ngày mai sẽ phải lên lớp cho đám chủ thầu kia mấy bài chính trị, nếu có người cố ý gây khó dễ cho chúng ta...
Tần Mục cũng không nói tiếp, chuyện này đã trở thành sự thật, cho dù chịu thiệt, cũng không thể báo cáo vào lúc này.
Lưu Đại Hữu đáp ứng một tiếng, nói cho Tần Mục hắn bây giờ đang trên đường đến cục thành phố. Chuyện này thật ra đã rất rõ ràng, nhất định có người giở trò quỷ sau lưng, chẳng qua trên dưới một trăm người là con số lớn thế nào chứ, quá quỷ dị.
Tina đã từ trong phòng ngủ Tần Mục đi ra, ánh mắt xanh thẳm mang theo thần sắc tò mò. Tây Môn Nhạn đứng bên cạnh nàng, kéo cánh tay nàng, nhẹ giọng nói:
- Đi thôi, Tần bí thư có việc, chúng ta vào phòng học bài.
Tina kháng cự giãy giãy cánh tay, phun ra một loạt từ Anh ngữ. Tây Môn Nhạn như phát mộng, nói nhanh như vậy nàng nghe không kịp, ánh mắt Tần Mục ngưng trệ, quay đầu nói mấy câu với Tina.
Tina nghiêng đầu nhìn Tần Mục, đột nhiên buột miệng cười, lắc đầu, nói:
- Chuyện như vậy tôi thấy nhiều rồi, chính là khi bọn họ không bắt được tôi, liền dùng loại phương pháp này, bắt những người cung cấp thiết bị cho tôi, để tôi không có phần cứng có thể sử dụng, loại thủ đoạn nhỏ này có thể làm khó được tôi sao?
Tần Mục nở nụ cười, tán dương:
- Cô lợi hại được rồi chứ. Đúng rồi, ngày mai chúng ta không ra ngoài dạo phố được, chuyện này rất phiền toái, cần tiêu tốn tinh lực.
Tina không vui, bị Tây Môn Nhạn mạnh mẽ kéo vào phòng. Nhưng sau khi đóng cửa, Tina cười hì hì, mở laptop ra, lộ ra nụ cười thuần khiết với Tây Môn Nhạn, nói:
- Chúng ta nghe xem rút cuộc hắn nói chuyện gì trong điện thoại.
Vừa nói, nàng loay hoay trong chốc lát, liền có thanh âm rõ ràng truyền đến, bên trong là giọng nói nghiêm túc của Tần Mục và Lưu Đại Hữu.
Tây Môn Nhạn nhất thời tái mặt, nha đầu này cài thiết bị nghe trộm vào trong điện thoại của Tần Mục từ lúc nào? Nàng đang muốn đứng lên đi báo cho Tần Mục, Tina đã cười đắc ý nói:
- Hắc hắc, cho dù cô đi nói cho hắn biết cũng vô ích, cho dù đổi điện thoại, tôi vẫn có thể nghe trộm.
Tây Môn Nhạn biết tiểu tử này là cao thủ lợi hại, lập tức khuyên nhủ:
- Chuyện này nếu để Tần bí thư biết được, nhất định sẽ rất tức giận.
Nàng nhất thời gấp gáp, không nghĩ ra từ ngữ diễn đạt, bắt đầu Trung Anh lẫn lộn, còn đưa tay dọa đánh vào mông Tina.
Tina lập tức che mông mình lại, le lưỡi nói:
- Ngày mai tôi sẽ xóa, từ nhỏ đến lớn vẫn chưa có người nào có thể đánh vào mông tôi đâu.
Vừa nói, nụ cười của nàng lại trở nên cổ quái:
- Có muốn nghe hắn và mấy phụ nhân phấn khích nói chuyện với nhau không, bên trong có vài từ tôi nghe không hiểu, cô giúp tôi giải thích.
Trong không khí ban đêm yên tĩnh, những chuyện riêng tư của Tần Mục tựa hồ đều bại lộ bên tai Tina và Tây Môn Nhạn. Tina nghe rất say sưa, sắc mặt hưng phấn, còn Tây Môn Nhạn thì có chút sắc mặt tái nhợt. Bất luận như thế nào Tây Môn Nhạn cũng không nghĩ rằng, Tần Mục lại có nhiều hồng nhan tri kỷ như vậy, thật sự làm cho nàng cảm giác ảo tưởng tốt đẹp của nàng đối với Tần Mục chịu đả kích nghiêm trọng.
Tina vừa nghe, sắc mặt sáng lên nói:
- Nhìn ra chưa, tình nhân của hắn còn rất nhiều, vậy hắn nhất định là tình nhân rất giỏi, tìm cơ hội thử hắn xem.
Tây Môn Nhạn nhất thời như nghe phải sét đánh, tư tưởng của người ngoại quốc chính là như vậy sao? Tại sao chuyện như vậy cũng có thể trắng trợn nói ra. Nàng không nói lời nào, cũng không có nghĩa Tina sẽ bỏ qua cho nàng, xoay đầu lại nói:
- Tôi thấy trên mạng có không ít video là một nam hai nữ, nếu không cô cũng tới giúp, xem hắn rốt cuộc có xuất sắc không.
Tây Môn Nhạn che mặt bỏ chạy, tiểu ma nữ này nói chuyện thật sự quá hãi hùng?
Tina nhìn Tây Môn Nhạn đóng sập cửa lại, vẻ mặt từ từ trở nên ngưng trọng, lầm bầm nói:
- Cái này không thể được, ngày mai là ngày nghỉ của mình, không ra ngoài chơi làm sao được? Xem xem, rốt cuộc xảy ra chuyện gì.
Ngay sau đó, trên màn ảnh máy vi tính hiện ra một cửa sổ nói chuyện vô cùng cổ xưa, nàng đánh một hàng chữ lên trên, sau đó hào hứng mở phần mềm. Nhất thời, trong âm li đầy rẫy các loại giọng nói, quả thực không khác gì chợ bán thức ăn.
Đại khái qua hơn một giờ, Tây Môn Nhạn mới mặc đồ ngủ vô cùng truyền thống đi vào, phát hiện Tina đang nhìn chằm chằm vào màn hình, nghi ngờ hỏi:
- Xảy ra chuyện gì vậy, đã trễ thế này còn chưa ngủ? Ngày mai tôi và cô đến khu phong cảnh chơi đùa được không?
Tina căn bản không để ý đến lời nói của nàng, tập trung lực chú ý lên trên màn ảnh. Tây Môn Nhạn đi tới bên cạnh, vỗ nàng một cái, nàng mới cười mờ ám nói với Tây Môn Nhạn:
- Đừng làm rộn, có chuyện tốt.
Tần Mục đêm nay nằm trên sa *** nửa tỉnh nửa mê, lúc thức dậy thì phát hiện trên người có chăn mỏng, phía trên còn có hương thơm nhàn nhạt. Hắn nghiêng đầu nhìn qua phòng bên cạnh, ngọn đèn bên trong còn không có tắt, thậm chí còn nghe được tiếng phím đàn.
Hắn cười khổ, trong nhà một bí thư đảng ủy có một nữ nhân ở lại, lại còn là người ngoại quốc, nếu không phải quân đội đã chào hỏi trong thành phố rồi, chỉ sợ Tần Mục hắn nhanh chóng bị ban thanh tra kỷ luật điều tra.
Hắn đi tới phòng tắm, dùng nước ấm rửa mặt, phát hiện bây giờ đã là bốn giờ sáng. Thời gian này ở Quảng Châu chỉ mới là lúc kết thúc cuộc sống về đêm, có chút người trẻ tuổi ham chơi đang ăn sáng.
Tần Mục dùng khăn lau mặt, tư duy thanh tỉnh một ít, sau đó hắn đi vào trong phòng khách, đặt điện thoại trên bàn trà, lại nhâm nhi trà suy tư
Thanh Quan Thanh Quan - Qua Nhân