In books lies the soul of the whole Past Time: the articulate audible voice of the Past, when the body and material substance of it has altogether vanished like a dream.

Thomas Carlyle

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 32 - chưa đầy đủ
Phí download: 5 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 517 / 2
Cập nhật: 2017-09-24 22:44:13 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 5 - 8
. Mỹ nam phải làm chuyện xấu……
Nguyễn Miên Miên khóe miệng giật giật,một giọt hắc tuyến rơi xuống
_-|||
“A…… Không thể nào,mèo cũng chảy máu mũi sao……” Nguyễn Miên Miên trợn tròn hai mắt,vội vàng chạy đến lấy giấy lau mũi cho nó,trong giây lát phát hiện ánh mắt của nó không giống con mèo bình thường …..
Cô ngẩn ngơ kinh ngạc nói:“Đã xảy ra chuyện gì?”
Trong con mắt xanh biếc kia đều là hình dáng mềm mại của cô,Nguyễn Miên Miên nghĩ mãi vẫn không thể giải thích đành bất đắc dĩ:“Đúng là sắc miêu, ngày mai liền đem ngươi đi bán!”
Giọng nói kia vừa tà ác vừa tàn bạo.
Bạch miêu phát giác mình thực không chí khí kêu một tiếng lấy lòng“Meo meo……” Sau đó cọ trong lòng nàng,cố ý vô tình cọ sát lung tung lên điểm mẫn cảm trên ngực nàng……
“Ha ha……” Nguyễn Miên Miên ngây ngốc cười,hoàn toàn không biết mình bị sắc miêu theo dõi,cười tủm tỉm vỗ nhẹ lên đầu bạch miêu,oán trách nói:“Sắc miêu, lúc này lại biết lấy lòng ta, hừ……”
Có trời mới biết……
Nó nơi nào đó đang dần hồi phục……
Bạch miêu thở dài,vừa rồi đột nhiên đối với cô ta có tính thú,bộ dáng hiện tại của hắn là một con mèo…… Còn cô ta là đại sắc nữ với một cái đại sắc miêu dù ở chung cũng bình an vô sự,chỉ là bạch miêu tâm sự nặng nề…..
Buổi tối trước khi ngủ, bạch miêu vẫn đứng ở bên giường không chịu rời đi,đến khi Nguyễn Miên Miên bất đắc dĩ thỏa hiệp, đành phải bắt nó ôm vào lòng, nó cũng khéo vô cùng trực tiếp đưa hai móng vuốt trắng mập mạp đặt trên ngực nàng,đầu nó thì núp giữa khe ngực của nàng……
Nguyễn Miên Miên oán trách một tiếng, đỏ mặt,giận giữ nói:“Không biết học tướng ngủ như thế ở đâu, thật sắc miêu……”
Nhưng mà trong lòng của thì… nàng là gái ế chồng a…… Không có đàn ông tốt thưởng thức cũng không sao,có một con mèo giúp đỡ cũng không tồi nha……
Nhất thời Nguyễn Miên Miên cảm thấy chính mình bị đá cũng không phải là chuyện xấu,sau đó tâm tình tốt lên rất nhiều!
Ánh trăng ngoài cửa sổ lên cao những vì sao nhỏ đều bị che giấu đi, ánh sáng long lanh xuyên thấu qua rèm cửa sổ chậm rãi chiếu lên giường khiến ột mảnh gợn sóng……
Nguyễn Miên Miên thực không có khả năng nằm mộng xuân.
Nàng cắn ngón trỏ, bốn phía yy chàng trai tuấn tú……
Bạch miêu vành tai giật giật,vỗ vỗ hắn không công có móng vuốt,ánh mắt xanh biếc nổi lên một cỗ kỳ quái quang mang,từ trong chăn nhô đầu ra,vừa gặp ánh trăng đêm khuya rọi vàomột cỗ lục quang lóe lên,bạch miêu thì không thấy,chỉ thấy Nguyễn Miên Miên nằm trên một chàng trai tuấn mỹ.
Hắn nhíu nhíu mày cực kỳ không vui,cô nàng này dụ dỗ hắn ngay thời điểm hắn là mèo thật khó chịu a,hận không có một con mèo cái nằm ngủ kế bên……
Hắn vội vã loại bỏ suy nghĩ vớ vẩn của mình ra,vì cô nàng này hắn kêu tiếng mèohắn thật sự có loại ảo giác mình là tộc mèo thấp hèn,con bà nó……
Lông mày xinh đẹp cau lên,hắn cúi xuống thân không tự chủ ngửi hương vị trên người nàng,mùi thơm ngát của xử nữ rất dễ chịu……
Thật ra bây giờ hắn có thể lập tức rời đi nhưng mà …không biết vì sao đêm nay hắn muốn ở lại…..
Có lẽ,cô nàng xinh đẹp này đang nằm thoải mái trước mắt,lúc đó thật ra hắn muốn ăn nàng,nghĩ đến đây ngón trỏ to lớn vẫn không tự chủ tàn sát bừa bãi trên ngực của nàng……
Nhìn thấy cô nàng này vẻ mặt dường như chảy nước miếng,một đầu hắc tuyến nhưng lại không thể kìm lòng kéo tay nàng ra cuối đầu thăm dò hôn phớt qua môi….
Màu sắc ban đêm thật đẹp,ban đêm quá yên tĩnh mà cô nàng này rất mê người,thân thể hắn cần dập tắt lửa,nhưng hắn cũng không biết chỉ là cảm thấy cơ thể mình có yêu cầu,liền lập tức hành động.
Đối với hắn mà nói như thế thật đơn giản……
6. Đúng là xử nữ!! ( 18 )
“A……” Nguyễn Miên Miên nhíu nhíu mày cảm giác hít thở có chút khó khăn,hai tay theo bản năng đẩy hắn ra, ngang nhiên kháng cự làm cho dục vọng của hắn càng lên cao không thể vãn hồi,tay hắn không kiêng nể đưa về phía nàng,dứt khoát nâng cái ót của nàng về phía môi mình,thành thạo tách hai đùi nàng,tay kia thì tà ác đưa vào áo ngủ của nàng nhẹ nhàng lôi kéo áo ngủ liền mở rộng,thân thể mềm mại của nàng lộ ra trước mắt hắn nhìn không sót một cái gì, đẹp không sao tả xiết……
Hắn hít một hơi lạnh sau đó ánh mắt hiện lên một tia lửa.
Rời khỏi môi của cô hắn thở hổn hển,hai người chỉ mới quấn quýt năm phút mà hắn chưa bao ngủ với đàn bà loài người…cho nên trong lúc quấn quýt,chỉ biết hôn nàng cảm thấy mùi vị cũng không tệ lắm…
Nguyễn Miên Miên có chút động tình, cúi đầu á lên hai tiếng ý chí dần dần thanh tỉnh……
Cô nằm mơ cả thân thể bất ngờ uốn éo nghênh đón hắn,đôi gò bồng đảo làm cho hắn thở hốc vì kinh ngạc,có chút không kiềm chế được…
Hắn tự đè nén chính mình nhưng bàn tay to lớn của hắn kìm lòng không nổi xoa đôi chân thon dài của nàng, đầu ngón tay thô ráp xoa nhẹ trên da thịt non mịn,từ bắp chân đến bụng thon thả rồi chậm rãi đi lên,tiếp tục xoa hai đầu gối run rẩy của cô,sau đó lại lần nữa đi lên trên,thong thả âu yếm hai đùi cân xứng,hắn có ý tránh đi mật địa mềm mại giữa hai chân.
“Hừ……”ngực nàng dựng thẳng hô hấp khó khăn, nàng cắn môi, thân thể không tự chủ được giãy dụa,hai tay bất lực trèo lên bờ vai của hắn ôm chặt khao khát được nhiều hơn,khuôn mặt đã sớm nhuộm thành màu đỏ của hoa hồng.
Có lẽ chỉ là theo bản năng hành động nhưng đầu ngón tay tà ác của hắn lại xông khu rừng rậm chạm vào nơi nữ tính của nàng,một dòng nước ấm trào ra làm ôi bạc lạnh lẽo cao hứng nở nụ cười, thì ra nàng trong mộng đã ở động dục……
“Mỹ nhân,vậy chúng ta gặp gỡ trong mộng đi……” Hắn không hề đè nén chính mình nữa,nhấc hông của nàng lên,giơ vũ khí của hắn hung hăng đi vào…
“A……” Nguyễn Miên Miên hoàn toàn thức tỉnh,cảm giác đau đớn làm cho nàng hít thở không thông, nàng ngây ngốc nhìn lên người bên trên cũng giống nàng,hắn kinh ngạc ngây ngẩn cả người.
“Cô…… là xử nữ……” Vẻ mặt hắn khó xử như là gặp không chuyện không thể tưởng tượng được,hắn dằn lại quan sát từ đầu đến chân cô một lần nữa…..
Nguyễn Miên Miên đau đớn cố nâng cao giọng nói của mình:“Lão nương là hàng thật giá thật nha, mẹ ơi, đau chết mất……”
Hắn chỉ là kinh ngạc một chút, nghe được cô còn dám trả lời mình,hắn biết cô không ngại cũng không để ý,hắn duỗi thẳng lưng hung hăng đi vào lần nữa ….
“A, đau quá…… Giết người a……” Nguyễn Miên Miên đau đến mặt cũng biến dạng,vật bén nhọn làm cho đầu nàng đau đớn căng lên nhất thời không biết phản ứng,người đàn ông đó tại sao lại ở đây?
“Một hồi sẽ không đau ……” Môi mỏng của hắn nói lời dụ dỗ làm cho Nguyễn Miên Miên chỉ muốn cắn răng.
Nàng nói không nên lời chỉ cảm thấy khó chịu cực kỳ.
Thật lâu sau cảm giác đau đớn dần dần biến mất,nàng chậm nửa nhịp mới phản ứng lại,thở nhẹ nói“Anh…… Anh là ai?!”
Nụ cười của hắn trầm lắng,cúi xuống ở bên tai nàng nỉ non“Cô đang trong giấc mơ xuân mà……”
A?
“Giấc mộng xuân?!” Nguyễn Miên Miên như lọt vào trong sương mù,nằm mơ cũng có cảm giác chân thật và đau đớn được sao? lúc này đầu óc nàng phản ứng chậm, trong lòng suy đoán chắc là mình quá muốn cùng một mỹ nam lên giường,quá muốn có một người đàn ông phá thân nàng….
Hắn cúi xuống hôn lên thân thể nàng,động tác dưới thân không hề thả lỏng, hung hăng va chạm nàng đến chết đi sống lại,tiếng rên rỉ đều bị hắn nuốt vào trong miệng.
Nguyễn Miên Miên có chút mơ màng, mặc kệ …… Ở trong mộng lại có một mỹ nam như vậy, nàng coi như là được lợi rồi ……
7. Tối hôm qua đã xảy ra việc gì?
Mộng xuân thực sự a…hắn rất hung mãnh va chạm vào cô đến chết đi sống lại……
Nguyễn Miên Miên cảm giác thỏa mãn nên ngủ say cả một đêm,cô nhìn không rõ khuôn mặt người đàn ông ấy,chẳng qua tay vẫn quấn trên người,chân vẫn vòng qua eo người đó…… cả hai quấn lại cùng nhau……-
_-|||
Rốt cuộc thì cô đã quá thiếu đàn ông….
Cho nên buổi sáng tỉnh lại đã xảy ra một màn vui nhộn……
Cô trợn mắt há hốc mồm nhìn chằm chằm người đàn ông nằm cạnh trên giường,khuôn mặt đẹp như điêu khắc,cánh tay rộng lớn rất có sức,cơ ngực rộng lớn,chân thon dài,còn có nơi nào đó đang phồng lên dưới mền……..
Làm cho đầu Nguyễn Miên Miên đều tê liệt…
“A…..>__Mắt to trừng đôi mắt nhỏ….
[⊙o⊙] a!
Nguyễn Miên Miên có cảm giác mình đang ngồi trên lửa,mà ánh mắt của hắn thì giống như mồi lửa,từ từ thiêu đốt nàng,ngoài ra ánh mắt của hắn cũng là một cây đao,làm cho nàng nhớ đến mộng xuân đêm qua….
Thì ra…… Là thật!!
Đại não của nàng có chút cứng đờ,đặc biệt đối với một mỹ nam đẹp trai như hắn…cô phản ứng lại kêu lên một tiếng: “Anh….anh vào bằng cách nào?”
_-|||
Lam Dạ Ảnh cúi đầu do dự nở một nụ cười thở ra một hơi chậm rãi để Nguyễn Miên Miên cả người cứng ngắc,hắn ngay cả thở dài cũng đẹp như vậy….
Giống hệt tên yêu nghiệt Lam Dạ Hiên kia,đều mê hoặc lòng người!
“Cô nói đi?” Lam Dạ Ảnh lại cười vẻ mặt mệt mỏi ánh mắt nheo lại nhìn Nguyễn Miên Miên,xem ra phản ứng của cô cho biết cô hoàn toàn không nhớ chuyện tối qua,cô nàng này…nói thật là thần kinh có một chút…
Nguyễn Miên Miên thấy hắn cười tươi hòan toàn mất đi chống cự,trí khôn cũng lập tức hóa thành số không…
Nàng ngơ ngác một hồi rồi giật mình nhìn đôi môi hé mở của Lam Dạ Ảnh rồi lạnh lùng nói: “Cô ngốc,tối hôm qua đã xảy ra chuyện gì cô cũng không nhớ sao?”
Nguyễn Miên Miên có chút đau đầu
Ngày hôm qua, ngày hôm qua……là ngày cô bị bỏ……
Ngày hôm qua……ban đêm….
A,là ngày cô nằm mơ…. xuân…
Cả người nàng kích động lén vén mền lên,đầu óc hòan toàn yên tĩnh…
Gào khóc…..
Thân thể cô…hu …hu..Thân thể cô bị phá trinh…gào khóc tiếp ….hu..hu..
Cô không biết mình nên vui vẻ hay là cảm thấy mất mát…
Cô bảo vệ thân thể mình hơn hai mươi năm nha,cuối cùng cũng phá….nhưng người này cô hoàn toàn không biết!Hắc tuyến ing…..
Rốt cuộc phá thân là vui vẻ hay là khổ sở?
Nguyễn Miên Miên suy nghĩ một chút,cuối cùng suy nghĩ cẩn thận hơn,phá trong tay một người không quen biết sau này cũng không phiền toái,cũng thấy đây không phải là chuyện xấu….
Nàng tìm thêm một chút manh mối rồi sửa lại giọng nói của mình: “Khụ…khụ…”
Ánh mắt nàng lúng túng hắn lại…lại.. ngang nhiên để cho vật đó nổi lên,hắc tuyến nhất thời chảy xuống,nàng vội vàng kéo chăn lên che mắt đột nhiên chăn che nữa người dưới của hắn bị kéo lên,cho nên…….xuất hiện một màn ……
Khụ khụ….
Nguyễn Miên Miên bị sặc suýt chút nữa phun máu,mặt trong nháy mắt đỏ hồng….
Nàng là lần đầu tiên,trong khoảng cách gần như thế nhìn thấy vật lớn ấy của đàn ông…a…a
Mặc dù nàng đã xem qua hình nhưng cũng không giống như vậy….a…a…gần quá….
8-Tên tôi là Lam Dạ Ảnh,cô có thể gọi tôi là Ảnh……
Lam Dạ Ảnh nhíu mày nhìn lướt vết máu trên ra giường,lông mày nhỏ nhếch lên,xem ra cô ta là hàng thật giá thật là một xử nữ………..con ngươi nhìn gương mặt đỏ bừng đầy oan ức,mắtcô không dám nhìn thẳng,hắn cười nhẹ nói:“Sao thế? Lần đầu tiên…… Cũng không cần thiết xấu hổ vậy? Ta nhìn thấy trong điện thoại của cô có nhiều hình ảnh mỹ nam như vậy, đối đàn ông mà nói……”
Hắn nhíu mày cười xấu xa nói chuyện vô cùng kêu ngạo“Cô không phải lần đầu tiên thấy nha?! Thế nhưng biểu hiện của cô so với tuổi tác của mình thì không hợp lắm?”
Hắc tuyến……
Xem ảnh với xem cảnh thật giống nhau sao?Hơn nữa,tại sao lại nhắc đến tuổi của nàng?
Giống như một gáo nước lạnh tạt lên đầu Nguyễn Miên Miên.
Tuổi là tử huyệt của cô a,nhiều nam nữ,trưởng bối,hậu bối,tất cả đều biết tuổi của cô….
Cô tuy rằng hơi lớn tuổi gần thành lão bà, tuy cô là …… Thừa nữ…… Tuổi mơ mộng cũng qua nhưng mà nàng rất coi trọng lần đầu tiên,vẫn như cũ rất thuần khiết,hay là chưa có chuyện gì xảy ra nghĩ thế cô liền nhìn sang vật lớn của người đàn ông có nhiều kinh nghiệm kia!
Nguyễn Miên Miên lạnh lùng im lặng,cô là thục nữ tuy có lớn tuổi một chút nhưng không cần mất mặt như vậy….
Nguyễn Miên Miên đỏ mặt nhanh chóng dời đi tầm mắt,tuy rằng bọn họ đã xảy ra quan hệ trước nhưng mà trong đầu nàng không hề nhớ một chút chuyện cùng người đàn ông này lên giường?
Cho dù là rượu sau loạn tính nhưng một chút ấn tượng cũng không có…
Hơn nữa ở chổ này là nhà cô,tối hôm qua chỉ có một mình cô ở nhà,tuyệt đối là….
Chẳng lẽ là cô mộng du đi ra ngoài tìm đàn ông trở về?
_-|||
Vừa nghĩ tới Nguyễn Miên Miên toàn thân toát mồ hôi lạnh,may mắn bây giờ là ban ngàybằng không nàng cho rằng người đàn ông trên giường là yêu quái…
Nàng lén nhìn mặt hắn liền bị hắn mê hoặc,tên đàn ông này…Ngay cả nụ cười châm chọc nàng xem ra cũng rất quyến rũ,chỉ sợ bình thường cũng đủ để mê hoặc ý chí người khác….
Thật sự là yêu nghiệt a……
Nàng ổn định tinh thần,mấu chốt việc này là hắn làm sao vô nhà mình.
Mặc dù côlớn tuổi nhưng mà vẫn cảm thấy quái lạ,côthật sự nghĩ không ra hoặc là nói một chút ấn tượng cũng không có,rốt cuộc….người đàn ông này vào nhà bằng cách nào?Hơn nữa lại cùng cô lên giường,thế nhưng cô chỉ nhớ ánh trăng mê hoặc trong mơ….
“Anh rốt cuộc vào nhà bằng cách nào?Vì sao một chút ấn tượng ta cũng không có……”Nguyễn Miên Miên không dám quay lại nhìn mặt hắn,sau khi đặt ra câu hỏi đó cơ thể cô mềm nhủn,một chút hoảng sợ cũng không có….
Bên tai truyền đến cười nhẹ, cằm cô đột nhiên bị nâng lên ép phải nhìn vào mắt hắn,Lam Dạ Ảnh cười xấu xa: “Tôi tên là Lam Dạ Ảnh,cô có thể gọi tôi là Ảnh,hãy nhớ kỹ…….”
_-|||
Hắc tuyến nhất thời dọc theo trán của cô rơi xuống,cô nói đông còn hắn thì nói tây mà cô thấy tên của hắn rất giống tên tổng giám đốc phúc hắc Lam Dạ Hiên ….
Môi cô giật giật tính hỏi hắn nhưng thấy không đúng lúc bèn vội vàng đẩy hắn ra,luống cuống nói: “Tôi hỏi anh vào nhà bằng cách nào?Tối hôm qua đã xảy ra chuyện gì?”
Người đàn ông đó cúi đầu thở dốc hơi thở thổi đến mặt cô,làm cho đầu Nguyễn Miên Miên choáng váng,ánh mắt của hắn sặc sỡ lóa mắt,thu hút ánh mắt của cô…..Đột nhiên tim cô không theo quy luật nhảy loạn lên……
Thặng nữ PK Tổng tài lưu manh Thặng nữ PK Tổng tài lưu manh - Ánh mưa phiêu linh