Cách bạn sử dụng thời gian quan trọng hơn cách bạn tiêu tiền. Sai lầm về tiền bạc còn có thể chỉnh sửa được, nhưng thời gian thì không bao giờ quay lại.

David Norris

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 683 - chưa đầy đủ
Phí download: 22 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1028 / 6
Cập nhật: 2017-09-24 22:37:43 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 171
hần Y
Tác giả: Hành Xích Đạo
Chương 171: Lãi to, lãi to.
Nhóm dịch: ShenYi
Nguồn: metruyen
Shared by: MTQ -
- Vậy cậu nhanh chóng lên, chị tin vào khả năng của cậu!
- Được, tối nay trả lời lại cho chị biết!
- Ờ, nếu như bán chạy, lãi nhiều thì chị em mình chia đều!
Diệp Thanh càng thêm hưng phấn. Gì đây, mấy ngày nay anh đang âu sầu ủ rũ, trên người tuy rằng còn đến mấy ngàn tệ, nhưng cũng không thể cứ lằm dài ra ăn không ngồi rồi như vậy được chứ? Đúng là đang ngủ thì người đẹp đem gối tới! Ờ, phải nỗ lực, làm cho tốt, làm một tiếng pháo nổ vang, bán lớn!
...
Sáng ngày thứ ba, mới sáng sớm, Đại Nghiên SPA, có rất nhiều cô gái xinh đẹp xếp hàng dài trước cửa hội trường của SPA, mọi người mỗi người mỗi vẻ, đều là những mỹ nữ khí chất hơn người.
- Ài dà, hôm nay tôi đặc biệt dậy sớm, đâu có biết là đến đây vẫn còn phải xếp hàng thế này, không ngờ lại đông người như vậy!
- Cô cũng nhận được thông báo từ chủ tiệm Mỹ Mi phải không?
- Đúng vậy! Nghe nói tiệm SPA này mới nghiên cứu bào chế ra một loại sữa dưỡng trắng da mới, tốt hơn cái loại thuốc mỡ đen đen kia nhiều! Hình như số lượng cũng có hạn! Có mua được hay không cũng vẫn còn chưa chắc chắn nữa!
- Ồ, quả thật! Nói là bản cao cấp! Dùng các dược liệu tự nhiên mà tạo thành, hoàn toàn không có tác dụng phụ, không biết có thật hay không nữa?
- Chắc là thật thôi, lúc trước cái thốc mỡ kia tác dụng cũng kì diệu lắm!
- Đáng tiếc, cái anh bác sĩ đẹp trai chế ra thuốc trên lạ là hành nghê phi pháp, làm cho mọi người không có mấy yên tâm!
- Có gì mà không đáng tin chứ? Hà tất phải câu nệ một cái giấy chứng nhận cớ chứ? Bác sĩ có giấy chứng nhận vẫn hại chết người như thường đó thôi, vẫn có đàn ông đàng hàng mà vẫn lêu lổng bên ngoài, cưa cẩm đến ba, bốn cô đó thôi!
- Hì hì, buổi tối về nhà, vén áo lên thấy bộ ngực của mình tự nhiên trắng đẹp hẳn ra là trong lòng thấy tin ngay thôi đúng không?
- Được để tôi đên xem xem!
...
Ở đại sảnh, Ninh Não Nhi, Trần Du và Diệp Thanh đang theo dõi những cô nữ nhân viên xinh xắn bận rộn tiếp đón và bán loại sữa làm trắng da được đựng trong bình sứ kia!
- Não Nhi, có phải giá cả của chúng ta có hơi sơ ý để thấp một chút rồi? Nhìn tình hình này thì giá có cao thêm phần bội nữa thì cũng có không ít người muốn mua đâu!
Người đẹp chân dài Trần Du đôi mắt đầy hưng phấn nói nhỏ.
Ninh Não Nhi nói:
- 588 tệ một bình mới có ba mươi ml, như vậy là đã thuộc vào hàng sản phẩm cao cấp rồi, lại nói, đây mới chỉ là hàng mẫu, trước tiên nên xem phản ứng từ thị trường ra sao đã! Nếu mà có thể sản xuất và phát ra một số lượng lớn thì tốt quá.
Diệp Thanh nói:
- Sản xuất số lượng lớn sợ rằng không có thực hiện được! Tại vì có một loại dược liệu vô cùng hiếm gặp, trừ khi tìm được một loại khác thay thế!
Cái loại sữa làm trắng da thuần tự nhiên của anh ta tất nhiên được điều chế từ thực vật, một loại hoa có tên gọi là “phỉ lệ bạch” làm thành phần chủ yếu, rồi còn thêm vào nhiều loại hoa và dược liệu trung y khác nữa như như bạch cập, bạch quả nhân, bạch tô, bạch chỉ, củ ấu, rồi thông qua hơn ba mươi chình tự chế biến phức tạp mà thành, Diệp thanh làm một mạch một ngày một đêm, mới làm ra được có 188 bình, cũng không có được đến 6 lít!
Nếu như muốn sản xuất và bán ra số lượng lớn thì việc bảo mật cách điều chế là không hề khó khăn, chỉ riêng mỗi loại “ phỉ lệ hoa” người khác khó mà mua được, bởi vì cái này cần dùng y linh trị mới mua được, 100 y linh trị mới đổi được 100 khắc! Cần phải tự bản thân khám bệnh cứu người mới có thể mua lại được!
.........
Thịnh Tuấn Phong ngồi trong xe ở một góc khác theo dõi, thấy trước hội trường SPA người xếp hàng dài rồng rắn dài lườm lượm, cảm thấy mình như một thằng đần, bận bịu tối tăm vì nó mà lại chẳng được cái đếch gì!
Không lâu sau một nam thanh niên râu quai nón, lôi tha lôi thôi, nhưng đôi mắt thì sáng quắc, đi tới bước vào trong buồng lái, quay đầu lại nói với Thịnh Tuấn Phong:
- Phong thiếu gia, tôi hỏi rõ rồi, bon họ đang bán một loại sữa làm trắng da tên là phỉ lệ bạch, nghe nói hiệu quả tương đối thần kì!
- Đúng là do cái thằng tên Diệp Thanh kia điều chế ra đây mà?
Mắt Thịnh Tuấn Phong hiện lên một tia sắc lạnh!
Ban đầu, ý định của hắn là làm khó khăn, gây trở ngại cho công việc kinh doanh của Ninh Não Nhi, làm cho cô ấy rơi vào cảnh khốn khó rồi ra tay giúp đỡ, cứu vớt cô ấy để cô ấy cảm động rơi nước mắt mà theo mình, nhưng đâu có ngờ! Thế lại là tạo cơ hội cho Diệp Thanh!
- Đúng, thằng ôn đó còn ở bên trong nữa nghiễm nhiên coi mình như chủ nhân ở đó vậy! Phong thiếu gia, giờ chúng ta làm gì?
Tần Hưu chau mày, đây là lần đầu tiên nhìn thấy ông chủ của mình thảm hại như vậy!
Thịnh Tuấn Phong châm một điếu xì gà, rồi sau đó ngụm một hơi, cân nhắc nói:
- Cái phương pháp điều chế đó nhât định phải lấy cho bằng được! Đi liên lạc với quản lí tỉnh thành Hoàng, để hắn đi mua phương pháp bào chế của Ninh Não Nhi, ép giá càng thấp càng tốt? Muốn dựa vào cái này để kiếm tiền à, Không có cửa đâu! Ai làm nên cho ai vẫn còn chưa chắc nữa là!
- Được vậy tôi liên hệ luôn!
Tần Hưu lập tức lấy điện thoại và kéo cửa kính xe lên!
- Nao Nhi, chúng ta giàu to rồi!
Người đẹp chân dài Trần Du ôm chầm lấy Ninh Não Nhi, hôn liên tục lên gương mặt xinh đẹp đó, nụ hôn cuối còn đưa lưỡi ra... Nữa, Ninh Não Nhi nhanh chóng tránh đi.
Diệp Thanh ở một bên, nhìn thấy thấy nóng ran hết cả người! Gì đây, mẹ nó kích thích quá đi! Sao cái năm này đàn bà con gái lại thích hôn nhau thế nhỉ!
Ninh Não Nhi gương mặt đỏ ửng, xấu hổ, chủ yếu là vì có Diệp Thanh đứng ở kế bên! Thế là lúc đó liền mắng “yêu”:
- Cái con a đầu dở hơi này, lại còn giở trò lưu manh nữa à! Không mau buông ta ra!
- À à!
Trần Du cũng cảm thấy ánh mắt nóng bỏng của Diệp Thanh, nên ít nhiều cũng có chút..., tự biết mình đùa cũng có hơi quá một chút! Đến đây là hết rồi thế là hình ảnh thục nữ trong mắt Diệp Thanh thế là tiêu tan hết?
Kệ, mất rồi thì thôi, chị cũng không có phải là thục nữ! Không biết chừng Diệp Thanh lại thích cái vẻ ngoài điềm tĩnh và tính cách bên trong lẳng lơ thì sao!
Ninh Não Nhi lại một lần nữa lôi máy tính ra tính, nói với Diệp Thanh:
- Sáng hôm nay, chúng ta đã bán hết toàn bộ 188 bình sữa làm trắng da, mỗi bình 588 tệ, tông cộng là 110544 tệ, trừ đi số tiền thuốc nguyên liệu là 9000 tệ thì chỉ tính riêng lợi nhuận thu về cũng là mười vạn một ngàn năm trăm tệ! Đúng là lãi to rồi!
Diệp Thanh cũng hưng phấn cực điểm, đến đây, anh ấy cũng có thế được chia đến hơn năm vạn, vậy là tiền sinh hoạt phí cho nửa năm cơ bản là ok rồi! Chỉ có phí nguyên liệu là 9000 tệ còn bao gồm thêm cả 100 giá trị y linh! Thì cái này là bí mật của anh ta, đến ngay cả Mã Tiểu Linh cũng không có biết, thì tất nhiên là không thể nói cho Ninh Não Nhi được rồi, không khéo lại làm cho cô ấy giật mình!
Kì thực, nếu mà tính quy đổi y linh trị ra tiền mặt thì 100 y linh trị còn cao hơn cả mười vạn, như thế vẫn là thiệt chứ đâu có lãi gì đâu, nhưng giá trị y linh cũng chỉ có thông qua phương thức này để đổi thành tiền mặt được thôi, nghĩ đến đây, anh ta cảm thấy trong lòng cũng đễ chịu hơn một chút!
Trong mắt hai người đẹp Ninh Não Nhi và Trần Du, cái cậu Diệp Thanh kia không ngờ có được món hời lớn mà trong lòng vẫn bình tĩnh điềm đạm, càng làm cho họ thêm xấu hổ vô cùng!
Thần Y Thần Y - Hành Xích Đạo