Hope is important because it can make the present moment less difficult to bear. If we believe that tomorrow will be better, we can bear a hardship today.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: Hoàng Phủ Kỳ
Thể loại: Tiên Hiệp
Biên tập: tran anh tuan
Upload bìa: Kỳ Phù Dung
Số chương: 1558 - chưa đầy đủ
Phí download: 29 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1717 / 15
Cập nhật: 2016-07-25 18:43:58 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 953 : Không Phải Là Sư Huynh Đệ! (2)
âm Hi dưới chân bất động, thân hình cũng là chậm rãi di động, cùng với Không Thánh Vương đứng ở cùng một độ cao.
Nửa năm ước hẹn hiện tại là mọi người đều biết, Lâm Hi muốn làm cái gì trong lòng Không Thánh Vương biết rõ, lại làm cái gì mà 'Đệ hữu huynh cung', đó chính là vô nghĩa rồi, đơn giản là chuyện xé rách da mặt.
Lời này của Lâm Hi vừa nói ra, tất cả mọi người đều biến sắc, Sắc mặt của Không Thánh Vương trong nháy mắt cũng trở nên khó nhìn. Lời nói ngày hôm qua của Lâm Hi phóng ra không nghĩ tới hắn lại ở trước mặt nhiều người như vậy lần nữa nói ra một lần, đây là 'Khiêu khích' trần trụi.
- Thứ không biết sống chết, nếu không phải Hải Thánh Vương che chở ngươi, ngươi sớm đã chết rồi, còn dám ở trước mặt ta càn rỡ! Thời điểm ta thành tựu Thánh Vương năm đó ngươi còn không biết đang chơi đùa ở đâu, một đứa nhà quê không biết từ nơi nào lao ra cũng dám ở trước mặt ta giương oai.
Gương mặt của Không Thánh Vương tức giận đến đỏ lên.
Phiên khí độ ở trước kia là để cho mọi người nhìn. Hắn cho tới bây giờ cũng không phải là nhân vật tâm nạp đại hải, bao dung thiên địa gì. Bằng không, ban đầu cũng sẽ không hạ sát thủ với Lâm Hi rồi.
- Hừ! Ngày trước khác, hôm nay khác, ngươi ban đầu giả mạo chỉ dụ của trưởng lão lừa gạt ta đến Không thánh phong, liều mạng đối với ta hạ sát thủ, nên lường trước được ngày hôm nay. Không Thánh Vương, ngươi hẳn là cảm thấy may mắn, bởi vì quy củ của tông phái hôm nay ta sẽ không giết ngươi. Nhưng mà hôm nay vạn người đều nhìn, ta muốn mọi người thấy ngươi bị ta đạp ở dưới chân, cúi đầu xưng thần.
Lâm Hi lạnh lùng nói:
- Thân phận Thập Thánh Vương cùng Không thánh phong của ngươi ta đều muốn rồi. Bắt đầu từ hôm nay, Thánh Vương của Không thánh phong chỉ có một, đó là ta. Đem ngươi vĩnh viễn sống trong bóng ma của ta, ta mặc dù không giết ngươi nhưng phải cho ngươi sống không bằng chết, vĩnh viễn sống ở trong sỉ nhục.
- Càn rỡ!
Không Thánh Vương cũng nhịn không được nữa, giận tím mặt, chợt quát một tiếng giống như lôi đình, kinh thiên động địa.
Giữa song phương giương cung bạt kiếm, khí tức của song phương trong chớp mắt sụp đổ.
- Đủ rồi, tất cả dừng tay.
Ở một bên, một thanh âm già nua truyền lại, đúng là Cạnh Kỹ trưởng lão nhìn không được rồi:
- Lâm Hi, Không Thánh Vương, các ngươi cũng là đệ tử của Thần Tiêu tông, ta bất kể ngươi từng có dạng ân oán gì, nhưng mà quân tử tuyệt giao cũng không động ác ngôn, các ngươi cũng là đồng môn sư huynh đệ, chẳng lẽ liền không thể thân mật lẫn nhau một chút sao?
Cuộc khiêu chiến này nhân vật chính là môn hạ đệ tử của Thần Tiêu tông, Cạnh Kỹ trưởng lão chẳng qua là tới chủ trì nghi thức, ghi lại kết quả, kịp thời cứu chữa, cùng với phòng ngừa phát sinh tử vong khi khiêu chiến. Trương thương là không được tính ở trong đó.
- Hừ, trưởng lão, từ việc hắn đối với ta xuất thủ đánh lén, cố gắng giết chết ta, chúng ta đã không phải là sư huynh đệ rồi. Sinh tử chi thù không đội chung trời, Thần Tiêu tông chúng ta có Thập đại Thánh Vương, ta làm sao không tìm người khác mà hết lần này đến lần khác tìm hắn. Phong thủy luân chuyển, Không Thánh Vương, hôm nay cam chịu số phận đi.
Lâm Hi trầm giọng nói.
- Cuồng vọng, ăn nói bậy bạ!
Không Thánh Vương lạnh lùng nói:
- Ngươi cái thứ vô huynh vô phụ, vô trưởng vô thượng, nếu không phải trưởng lão ở đây, ta liền đập chết ngươi tại chỗ!
- Đến đây đi! Ta chỉ sợ ngươi không có năng lực này!
Lâm Hi tức giận cười nói:
- Làm sao, nếu không chúng ta lập một cái 'Sinh tử trạng' thì như thế nào? Cuộc tranh tài này đến khi một phương chết mới ngừng!
- Xoạt!
Lời vừa nói ra, toàn trường một mảnh xôn xao.
n oán của Lâm Hi cùng Không Thánh Vương, mọi người chỉ biết đại khái, nhưng không biết ân oán giữa hai người sâu như thế nào. 'Sinh tử trạng', đây cũng không phải đơn giản là ân oán bình thường, chẳng lẽ nói, Lâm Hi có tự tin lớn như vậy?
Bên cạnh Không Thánh Vương, một chút người vốn là tin chắc không hề có lo lắng nào nhất thời đung đưa.
- Hừ!
Không Thánh Vương hừ lạnh một tiếng, ánh mắt híp lại, bắn ra trận trận hàn quang.
Hắn cũng không ngờ rằng Lâm Hi lại to gan như vậy, nếu là bình thường hắn căn bản là cầu cũng không được, sớm đã đáp ứng. Nhưng mà Lâm Hi chủ động nói lên cái này lại làm cho hắn có chút chần chờ. Đang lúc suy tư, một tiếng quát chói tai truyền đến.
- Tuyệt đối không được!
Cạnh Kỹ trưởng lão quát lớn một tiếng, như chém đinh chặt sắt nói:
- Đừng nói ta, chính là tông phái phía trên, Phó chưởng môn, Chưởng môn cũng tuyệt đối không thể nào đáp ứng. Cấp bậc Thánh Vương, từng người đối với tông phái mà nói đều cực kỳ trọng yếu. Sinh tử trạng căn bản nói cũng không muốn nói.
Từ Luyện Khí nhất trọng đến thập trọng Thánh Vương, trên từng người Tụ Đan đỉnh đệ tử cũng là dồn vào đại lượng tâm huyết của tông phái. Hơn nữa thập trọng Thánh Vương lại hướng lên một bước, chính là chân truyền đệ tử Tiên Đạo cảnh.
Lâm Hi mặc dù không phải là thập trọng Thánh Vương, nhưng thực lực cũng đã vượt qua Thánh Vương bình thường rồi. Bất kể là Lâm Hi hay là Không Thánh Vương, trong tông phái đều là ký thác kỳ vọng, là tuyệt đối không cho phép sống mái với nhau.
Trước khi Cạnh Kỹ trưởng lão đến cũng không ngờ rằng Lâm Hi cùng Không Thánh Vương có ân oán sâu như vậy.
Tông phái trưởng lão mỗi người đều có chuyện, cho dù không có chuyện lặt vặt cũng giống như trước muốn tăng lên tu vi của mình. Đối với ân ân oán oán của môn hạ đệ tử làm sao chú ý được nhiều như vậy.
Nhưng nếu như Lâm Hi nói là thật, đây cũng không phải là chuyện nhỏ. Không Thánh Vương giả chiếu trưởng lão chi lệnh, ám sát, tội danh nhưng là không nhỏ. Nhưng loại chuyện này không có chứng cứ gì cũng không làm được.
Song Lâm Hi nói cũng chưa hẳn không có đạo lý, nếu như không phải là đối với Không Thánh Vương cực hạn, Thần Tiêu có Thập đại Thánh Vương, Không Thánh Vương cũng không phải là kém cỏi nhất, tại sao Lâm Hi không chọn người khác lại chỉ chọn Không Thánh Vương?
Nếu như Lâm Hi nói là thật, điều này cũng có thể giải thích hành động của hắn rồi. Dù sao đây cũng không phải là mâu thuẫn nhỏ gì, tiên đạo đệ tử mỗi người tâm cao khí ngạo, loại sinh tử chi thù này căn bản không thể điều giải.
- Lúc này thật sự là nhức đầu rồi...
Sau khi Cạnh Kỹ trưởng lão phát hiện chân tướng cũng là nhức đầu vô cùng. Thiệt thòi cho hắn lúc trước còn tưởng rằng đây chỉ là một tràng khiêu chiến thuần túy.
- Thôi, ta chỉ là tới chủ trì thi đấu, ghi lại kết quả, làm sao quản được nhiều như vậy. Cuộc tranh tài này chỉ cần đảm bảo không có người chết là được.
Trong lòng Cạnh Kỹ trưởng lão hiểu rõ, cũng lười quản nhiều, lớn tiếng nói:
- Không Thánh Vương, Lâm Hi, ân oán của các ngươi lão phu lười quản. Các ngươi cũng đã đến rồi, liền trực tiếp bắt đầu tranh tài đi thôi.
Lời nói vừa ra, ánh mắt toàn trường liên tục nhìn về Lâm Hi cùng Không Thánh Vương.
Không Thánh Vương cũng là biến sắc, tay áo giương lên, từ trên không trung từ từ hạ xuống. Cùng lúc đó, Lâm Hi cũng thần sắc lạnh nhạt bước vào trong sân.
Thần Tọa Thần Tọa - Hoàng Phủ Kỳ Thần Tọa