Tôi luôn cố gắng làm những gì tôi chưa biết và nhờ đó, tôi có thể làm được những điều tưởng như ngoài khả năng của mình.

Pablo Picasso

 
 
 
 
 
Tác giả: Khai Hoang
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1697 - chưa đầy đủ
Phí download: 30 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1130 / 4
Cập nhật: 2017-09-25 06:46:26 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 720: Vô Cùng Độc Ác. (2)
hiên Khí thì có chút gật đầu:
- Mấy vị hộ giới Tôn Giả, lần này coi như công bằng. Như những tiền bối ngoại giới này công nhiên phá lệ, nhúng tay vào chuyện Vân Giới ta, vậy thì thế giới này chẳng phải sẽ đại loạn sao. Trưởng bối của tất cả các tông phái số lượng cũng không hề ít!
Hiên Viên Y Nhân cũng nghĩ thế, cái chết của Thần Tiêu chỉ có thể là do hộ giới Tôn Giả ra tay.
Tông Thủ lần này thật sự là thắng may. Lúc này nghĩ đến, Hiên Viên Y Nhân chỉ cảm thấy nghĩ mà sợ. Lông càng nhíu thật sâu:
- Chuyện hôm nay, kỳ thật Tông Thủ ngươi nên lấy đó mà làm gương. Không phải vạn bất đắc dĩ, có vạn toàn nắm chắc, tuyệt không thể bức đối thủ đến mức cá chết lưới rách.
Tông Thủ thì trong đáy lòng nhịn không được cười lên, không phải hắn không có vạn toàn nắm chắc, mà là mình bị trở thành quân cờ thôi!
Tuy nói hắn cũng là một thành viên của Thương Sinh Đạo, nhưng vì sao trong lòng lại khó chịu như vậy chứ?
Chuyện lần này, sau khi về Thương Sinh Đạo Cung tất phải tìm tông môn ột thuyết pháp mới được.
Tông Thủ cười cười, tiện tay ném huyết kích trong tay đến bên cạnh người.
- Tông Nguyên! Ngươi thay ta thống lĩnh Huyết Vân Kỵ, chinh phạt chư tông! Lần này phàm là tông phái thế gia dám cùng Càn Thiên Sơn là địch đều diệt sạch! Truyền lệnh cho Càn Thiên, dùng Khâu đình trụ làm soái, tiến công chiếm đóng Liệt Diễm Sơn thành, thảo phạt không phù hợp quy tắc! Trong vòng ba tháng, cô sẽ xưng quốc xây dựng chế độ, đăng cơ làm Vương --
Tông Nguyên nhận lấy huyết kích, cúi người hành lễ. Trực tiếp tự dẫn bốn ngàn huyết kỵ, lao nhanh mà đi.
Tịnh Âm nhịn không được mở miệng:
- Quân thượng có được bốn ngàn Huyết Vân Kỵ, trong Vân Giới ít có đối thủ, Đông Lâm Vân Lục nhất định là vật trong lòng bàn tay ngươi rồi. Bất quá kính xin quân thượng, thương uôn dân trăm họ khó khăn, sinh linh không dễ, bớt tạo sát nghiệt!
Tông Thủ không để ý tới nàng, tiếp theo lại nhớ tới một chuyện:
- Ah! Đúng rồi! Có mang vị Khổng đốc soái này về, mệnh Khâu Vi khi xuất trận để nàng này ngồi trên soái vị. Cứ nói là Tần phi của ta, thay cô tọa trấn trước quân. Tóm lại càng nhiều người biết rõ càng tốt. Làm phiền Yên Nhiên --
Đây là tạm thời nảy lòng tham, đào không được góc tường, cũng phải ly gián. Ít nhất có thể khiến Đại Thương, giảm đi mười năm số mệnh!
Khổng Dao chán nản, một cổ hờn dỗi tích lũy uất ức trong lồng ngực, không thể lộ ra. Không khỏi trừng mắt nhìn hắn.
Tông Thủ này là muốn nàng cả đời không về được Đại Thương, càng muốn làm xấu danh tiết nàng, người này sao lại ác độc như thế chứ?
Người như vậy, lại sao cân xứng Thánh vương? Có được Long khí tinh khiết?
Trong nội tâm không cam lòng, trong ngạch tâm Khổng Dao xuất hiện lần nữa một đầu vết máu.
Lúc này số mệnh chi biến bạo ngược kia đã chấm dứt. Dùng bí pháp nhìn tới, mặc dù vẫn cảm giác đau đớn, cũng đã không còn khó chịu như trước nữa, chỉ là sẽ hao tổn một ít thọ nguyên mà thôi.
Rồi sau đó cả người, lần nữa sửng sốt. Vì sao Long khí còn to lớn hơn cả lúc trước? Như Liệt Hỏa nấu dầu, tiên hoa lấy gấm, vốn là hạo hạo đãng đãng, lúc này lại như nước cuộn trào, khó có thể ngăn chặn.
-- tựa hồ lại được cái gì đó trợ lực, ẩn ẩn có thế khí thôn Thiên Địa!
Hơn nữa còn tinh khiết hoàn mỹ như vậy!
Khiến cho Khổng Dao chỉ cảm thấy thêm phát điên, mấy vị Thánh hoàng trong truyền thuyết đều là thánh nhân phẩm đức cao thượng!
Tông Thủ này đồ sát người vô tội, lại chuyện xấu làm tận, sao có thể sánh cùng Thượng Cổ Thánh Hoàng chứ?
Triệu Yên Nhiên khanh khách một tiếng, Hiên Viên Y Nhân thì bí mật nhéo nhéo bên hông Tông Thủ. Tông Thủ cũng chỉ làm như không biết, lại đạp đạp thổ địa dưới chân, hơi có chút không bỏ, nhìn xem Linh năng nồng hậu ở chỗ này.
Mặc dù trải qua đại chiến cấp bậc Tiên Cảnh cũng không có tổn thương gì cả.
- Thượng Tiêu linh phủ này liền giao cho Không Khí Tông! Còn có Linh Địa mạch khoáng của chư tông, lần này có thể lấy bao nhiêu, Thất Linh Tông sẽ có ba thành.
Thiên Khí đại hỉ, khom người thật sâu:
- Quân thượng nói ra như núi, Thiên Khí vô cùng cảm kích!
Mấy ngàn năm kinh doanh, cũng không thể khiến Không Khí Tông cường đại hơn bao nhiêu, hôm nay một lựa chọn sáng suốt liền khiến cho bài danh của Không Khí Tông tăng lên mấy vị --
Thủy Lăng Tiêu cũng cười một tiếng:
- Hậu ý của quân thượng, Thất Linh Tông từ chối thì bất kính!
Tông Thủ lại nhìn mọi người, chỉ thấy ánh mắt mấy người Lôi Động Kim Bất Hối đều mang theo chút ít ý cảm khái, vô cùng phức tạp, tựa hồ có vô số lời muốn nói với hắn. Rồi sau đó cười cười:
- Huynh trưởng và Bất Hối huynh đợi một tý, Tông Thủ lúc này, còn có hai chuyện quan trọng muốn làm. Có chuyện gì, có thể quay lại Càn Thiên nói sau. Nhất định phải uống say một trận mới được!
Hiên Viên Y Nhân trong nội tâm lập tức khẽ động. Hai chuyện đại sự, một trong số đó, tự nhiên là tìm Vị Nhiên thúc phụ không biết nơi hạ lạc kia rồi, còn chuyện khác thì nàng không biết
Tông Thủ tiếp theo lại hướng phía nàng khẽ gật đầu ý bảo. Liền trực tiếp đạp phá hư không, đi vào trong khe hở thời không.
Ra bên ngoài đi bộ bốn bước, liền cảm giác vô cùng cố hết sức. Nội nguyên lực nội tức trong thể nội ngược lại mười phần.
Chỉ là ứng phó với thời không biến hóa, cùng với đủ loại lực xé rách đè ép hơi có chút cố hết sức thôi.
Quả nhiên chỉ bát giai, lúc này di chuyển giữa các khe hở vẫn chưa đủ.
Giây lát sau, mới cuối cùng bước vào trong một dòng sông, không gian nơi này xem như ổn định
Mới vừa thở nhẹ ra, Tông Thủ chỉ thấy một lão nhân, đang chắp tay lặng yên chờ đợi lấy.
Chỉ liếc qua, Tông Thủ đã biết trước mắt, nhất định là Long Ảnh không thể nghi ngờ.
Dù là lần đầu gặp mặt, nhưng Tông Thủ lại có một loại cảm giác vô cùng thân thiết, phảng phất giữa thầy trò như đã sớm chiều ở chung qua vô số lần vậy, tự nhiên vô cùng.
- Đệ tử Tông Thủ, bái kiến sư tôn!
- Đứng lên đi! Ta biết Thủ nhi ngươi, cũng không phải là người chính thức thủ lễ!
Long Ảnh xoay người, cùng thanh âm mang theo nóng nảy hồng lãng hoàn toàn bất đồng, bộ dáng lại giống như một lão đầu gầy gò nho nhã vậy:
- Hãy bớt sàm ngôn đi! Ta nghe Ngao Khôn nói, ngươi đã từng cơ duyên xảo hợp, đạt được Quan Giới Nghi, từng xem Thái Sơ chi cảnh?
Trong giọng nói đã mang theo ý gấp gáp khó dằn nổi
Tông Thủ vui lên, hắn cũng đoán biết sư tôn của mình, tính tình nên là như thế
Cũng không nói nhiều, Tông Thủ khiến tâm niệm tối tăm, tiến vào chí tĩnh chi cảnh. Rồi sau đó giây lát, một mảnh cảnh tượng huyền ảo hiện ra ngay sau đầu hắn.
Thái Sơ chi hạch, vụ nổ tung sau đó, một thế giới triển khai, pháp tắc hình thành, đều hiện ra từng cái.
Tuy chỉ là ảo giác, nhưng chỉ sau một lát, phiến hư không này cũng đã bị quấy đến hỗn loạn không chịu nổi.
Trên trán Tông Thủ cũng tràn đầy mồ hôi lạnh, tựa hồ cực kỳ cố hết sức.
Cũng chỉ trong mấy tức, ảo giác này đã chấm dứt. Rồi sau đó chợt nghe Long Ảnh, thần sắc biến ảo nói:
- Đây là Thái Sơ chi cảnh mà ngươi thấy, nó tiêu hao bao nhiêu thọ nguyên?
Thần Hoàng Thần Hoàng - Khai Hoang